Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Cây Nấm Nhỏ

___________________

Chương 6: Sạp chữa bệnh từ thiện

Có người chơi rảnh rỗi chạy tới bên cạnh lão hòa thượng, nhìn giỏ trúc dưới chân lão, tưởng lão hòa thượng đặt một đống người chơi linh tộc trong server vào trong đó.

"Đừng nhìn," Nấm linh chi mới hoàn thành nhiệm vụ hôm nay nói "Vừa rồi trong giỏ tôi còn tưởng có mình tôi, ai biết ở đây lão lại lấy ra thêm một đứa nữa."

Dứt lời Nấm linh chi dùng đôi mắt hình chữ Q híp thành đường thẳng của mình ghen tỵ nhìn sen trắng trên bàn, không chỉ không có cảm giác khủng bố, ngược lại còn hơi dễ thương.

Người chơi chưa từ bỏ ý định nhìn qua một hồi, quả nhiên trong giỏ trúc không có gì, nhưng sau khi sen trắng hoàn thành nhiệm vụ xong, lão hòa thượng lại lấy một người chơi linh tộc từ trong giỏ ra.

Đội ngũ người chơi không lên thắp hương đều tới bên cạnh nấm linh chi tìm hiểu chút tin tức: "Mấy người cấp cao ghê, nhưng về sao vẫn phải cứu người để thăng cấp sao?"

"Sao vậy được." Nấm linh chi quăng cho cái ánh mắt xem thường "Sau cấp 20 có hình người rồi thì có lẽ sẽ có nhiệm vụ thăng cấp."

"Linh tộc ít như thế, chỉ có một lão hòa thượng trả nhiệm vụ, như vậy không phải thăng cấp hơi chậm sao?" Có một người chơi đưa ra nghi ngờ "Bên kia thắp hương còn cần xếp hàng, trước kia chơi game bàn phím cũng không cần phiền như thế."

Thời đại bàn phím, đi thăng cấp người chơi và NPC chỉ cần nói chuyện theo kịch bản, chỉ cần số lượng nhiệm vụ còn trong dung lượng, nhiều người chơi cùng làm nhiệm vụ cũng được, không cần phải xếp hàng thế này.

Người chơi khác đáp: "Hiện tại chỉ là open beta thôi, thăng cấp đương nhiên khó khăn rồi. Trong trò chơi này căn cứ vào cấp bậc để điều chỉnh giá trị nhan sắc, chủ yếu là muốn dùng cấp bậc để câu người chơi. Nếu dễ thăng cấp như thế, tất cả người chơi sẽ nhanh chóng mất hứng, công ty trò chơi còn kiếm tiền kiểu gì."

Có người hỏi một sư thầy tiếp khách trước cửa: "Đại sư, nếu như người vào Đàn Nghiệp tự tăng lên, chùa các người chứa không nổi rồi sao?"

Sư thầy tiếp khách theo trình tự trò chơi đáp: "Mỗi bông hoa một thế giới, mỗi chiếc lá một cõi Phật, trong mắt thí chủ chỉ nhìn thấy một Đàn Nghiệp tự, nhưng đàn nghiệp (bàn thờ) khắp nơi trên thế giới, ta đều gọi là tự (chùa)."

"Ủa là sao? Không hiểu gì hết trơn, có ai phiên dịch sang tiếng phổ thông dùng hem?" Có người chơi hỏi.

Độc Cô Trác âm thần quan sát xen lẫn trong đám người chơi, nói: "Ba nghìn thế giới, có bao nhiêu người chơi thì có bấy nhiêu Đàn Nghiệp tự."

Có người chơi lúc này mới ngộ ra: "Ý chính là khi số lượng người chơi đạt giá trị nào đó thì công ty trò chơi tự nhiên sẽ nâng cấp mở ra dịch vụ miễn xếp hàng."

Độc Cô Trác nghe lời của những người chơi này, nhanh chóng tiếp thu tri thức.

Khóe mắt y đảo qua nấm linh chi, thấy nấm linh chi trong một đám người chơi, Khinh Nguyệt Love và Long @ Ngạo Thiên gặp trong rừng Nghiệp Chướng không biết từ khi nào cũng đi ra ngoài, đứng bên cạnh nấm linh chi hỏi người chơi thăng cấp nhanh nhất trong bảng xếp hạng.

"Ông có thể di chuyển được hông?" Có người chơi chọt chọt đầu của nấm linh chi.

"Cút sang một bên, ông có biết ông chọt dô chỗ nào không hả? Tôi muốn báo cáo với GM là ông sàm sỡ tôi."

(*GM là Game Master người trực tiếp chịu trách nhiệm về một sản phẩm trò chơi do công ty mà họ làm việc phát hành)

"Vậy ông là con trai hay con gái?" Người chơi kia vẫn nhây, chọt nấm linh chi.

Âm thanh véo von của linh tộc và yêu tộc đều giống nhau, không phân được nam nữ.

"Sau cấp 20 mới được chọn giới tính." Nấm linh chi cố động đậy thân thể, tránh cái tay thúi của người chơi, nhưng di chuyển thật sự khó khăn.

"Ông không thể di chuyển sao lại đi lên đây làm dược liệu của lão hòa thượng Đàn Nghiệp tự?" Người chơi kia còn chọt loạn, nấm linh chi tức giận kêu oai oái.

Lúc này có một võ tăng mặc bào màu vàng sẫm, một tay áo choàng thắt ngang eo lộ ra cánh tay rắn chắc và nửa cơ ngực phát triển, bên tay lõa lồ cầm theo cây thiền trượng, tay khác làm thành Phật hiệu đặt trước ngực, đứng bên cạnh nấm linh chi, nho nhã lễ độ nói: "Vị thí chủ này, đây là linh tộc đã cứu vớt vô số sinh linh, xin ngài đừng thương tổn hắn."

(*Võ tăng: Các nhà sư giỏi chiến đấu)

Thân thể nấm linh chi khó khăn di chuyển, lăn tới dưới chân võ tăng.

Người chơi ngứa tay biết rằng không ổn nhưng lại muốn tìm đường chết, chống nạnh nói với võ tăng: "Tôi thích chọt đó rồi sao?"

"Thí chủ, bần tăng đắc tội."

Hai tay võ tăng cầm thiền trượng, thiền trượng trên không trung xoay vần tạo gió: "Cam! Bất nộ kim cương!"

Một thiền trượng đánh xuống, người chơi ngứa tay bị đánh chỉ còn rới lại một trang bị, biến mất không thấy tăm hơi.

"Người chơi hèn hạ đùa giỡn người chơi linh tộc, vi phạm quy định trò chơi không thể quấy rối tình dục người chơi khác, hạ lệnh bảy ngày không thể làm nhiệm vụ có liên quan tới Đàn Nghiệp tự."

Võ tăng uy nghiêm tiến hành thông báo toàn server.

Nói xong quy định, võ tăng lại khôi phục bộ dạng mặt mũi hiền lành, còn nói: "A di đà Phật."

Mọi người: "......"

Những hòa thượng ở Đàn Nghiệp tự đều thảo mai như nhau!

Có người chơi biết người ngứa tay khi nãy, vừa liên lạc xong nói cho quần chúng bu xem: "Độc ác dễ sợ, một thiền trượng đánh con người ta từ cấp 12 rớt xuống cấp 9, hạ một lần 3 cấp, còn rớt trang bị trên người, xem ra việc quấy rối tình dục trong trò chơi này xử nghiêm lắm, độ trừng phạt cực cao!"

"Vậy là đúng rồi." Khinh Nguyệt Love đi ra theo Độc Cô Trác không biết khi nào thì hòa vào đám người "Trò chơi chơi tới cấp cao, nhất định có nhiều trai xinh gái đẹp, nếu thật sự có người nổi lòng tham rồi sao? Trò chơi thực tế ảo tốn rất nhiều tiền để nâng cấp, nếu vì hành động không tốt của một số người khiến game bị đóng cửa, không phải thê thảm lắm sao."

Người chơi 'nữ tính' nói: "Đúng vậy, đúng vậy, không cho phép có đụng chạm thân thể từ cổ trở xuống, quần áo muốn thay thì phải thay cả bộ."

Ở thời kỳ《 Cửu Trọng Thiên 》 còn chơi bàn phím, nhân vật này so với nhân vật kia còn hở hang hơn, quần áo cũng rất mỏng manh, sau khi nâng cấp thành thực tế ảo, cho dù quần áo của nam hay nữ đều phải mặc kín cổng cao tường.

Dù vậy thì trực tiếp được tiếp xúc với trai xinh gái đẹp còn đỡ hơn cách cái màn hình nhìn nhân vật giả, người chơi vẫn bỏ ra số tiền lớn để mua mũ giáp thể nghiệm trò chơi thực tế ảo.

Khinh Nguyệt Love thở dài: "Tôi vốn muốn tới đây nhìn mấy anh trai tiên hiệp đẹp đẽ, ai ngờ bỏ ra nhiều tiền mua mũ giáp như vậy, cuối cùng lại nhìn thấy mấy dưa nứt táo vẹo này, người chơi cấp bậc thấp giá trị nhan sắc còn không bằng NPC, hòa thượng đẹp trai ở Đàn Nghiệp tự nhiều ghê."

Có một em gái đứng bên cạnh võ tăng cầm thiền trượng khi nãy, võ tăng mày kiếm mắt sáng lập tức nhắm mắt lại, miệng nói: "Sắc tức thị không không tức thị sắc." Toàn thân võ tăng bao phủ một tầng ánh sáng trắng, người chơi không thể tới gần.

(*Không sinh ra Sắc, rồi Sắc trở lại thành Không. Vạn vật cứ thế biến đổi một cách tuần hoàn trong vòng sinh tử luân hồi...)

Ý chính là NPC cũng không được đùa giỡn.

Âm mưu của công ty trò chơi quá rõ ràng, chúng ta phát triển trò chơi lành mạnh, trong xanh, bảo vệ môi trường!

Lúc này có người kinh ngạc nói: "NPC xếp hàng chữa bệnh bỗng nhiên xuất hiện một khí chất đặc biệt, có phải có nhiệm vụ ẩn gì không?"

Khinh Nguyệt Love là một nhan khống, cô nàng tới chơi trò chơi này cũng bởi vì muốn tiếp xúc với người 3D, vừa nghe tới khí chất tốt tầm mắt lập tức dời tới sạp chữa bệnh từ thiện, thấy Độc Cô Trác như hạc trong bầy gà đứng giữa đám NPC như bụi đất.

(*Nhan khống: Người cuồng nhan sắc.)

"Này đâu phải NPC, là người chơi đó." Khinh Nguyệt Love giải thích.

Đáng tiếc không ai nghe lời của cô nàng, người chơi ồ ạt vọt tới chỗ sạp chữa bệnh từ thiện.

Nếu như còn chơi bàn phím, có thể thử nhấp vào đối thoại, nhưng nơi này toàn là thực tế ảo, không cho phép đùa giỡn NPC nữa, người chơi chỉ có thể vây quanh Độc Cô Trác để dòm ngó.

Trước sạp chữa bệnh từ thiện cũng không có nhiều NPC, bảo trì số lượng là năm, một người sau khi chữa khỏi mới có NPC mới tới đứng ở cuối xếp hàng.

Độc Cô Trác đứng ở vị trí cuối cùng, trở thành người số sáu, nhưng NPC cũng không ngăn cản y.

Y không nghe thấy lời của mấy người chơi, chăm chỉ đợi tới phiên mình.

Vừa rồi những chuyện xảy ra ở Đàn Nghiệp tự y đã nhìn thấy hết, người chơi thử nghiệm khiến y phát hiện ra vài quy tắc.

Thứ nhất, người chơi có thể khó nhận biết đối phương là NPC hay là người chơi nhưng NPC thì có thể.

Thứ hai, làm loạn nhiệm vụ của NPC, cố tình nộp sai vật phẩm sẽ bị NPC trừng phạt (tỷ như con Mèo Đen kia).

Thứ ba, công kích của tăng nhân trong Đàn Nghiệp tự, y có thể né tránh.

Lần thứ hai tăng nhân ra tay, Độc Cô Trác thấy rất rõ, chiêu thức và sức sát thương cũng không phải cố định, mà có thể căn cứ vào cấp bật và trình độ nghiêm trọng mà người chơi vi phạm nguyên tắc để điều chỉnh tương ứng.

Chọt nấm linh chi và Mèo Đen không cùng cấp bậc, lực sát thương khi ra tay hoàn toàn khác nhau.

Độc Cô Trác âm thầm tính toán, lực công kích và tốc độ mà võ tăng tấn công người chơi đã hơn năm phần, y âm thầm ngự kiếm kèm thêm động tác chân có thể né tránh bảy phần.

(Tức khi ra tay võ tăng dùng năm phần công lực của bản thân, mà trong năm phần đó thì Độc Cô Trác né được bảy phần của năm phần.)

Đối với Độc Cô Trác mà nói, bảy phần là đủ mạo hiểm.

Cột thân phận của y hiển thị 'đã giải khóa' nhưng Diệp Chu tưởng y là người chơi cho nên thân phận 'chưa giải khóa', Kinh Nguyệt và Ngạo Thiên tưởng y là boss cho nên thân phận vẫn như cũ chưa giải khóa, người chơi xung quanh tưởng y là NPC cho nên thân phận vẫn không giải khóa.

Độc Cô Trác muốn biết mình là cái gì, dựa vào suy đoán của người chơi để giải khóa có vẻ hơi khó, một khi đã như thế không bằng tìm NPC thử xem.

NPC lão hòa thượng là nhân vật chữa bệnh từ thiện, bản thân Độc Cô Trác bị trọng thương, phù hợp điều kiện chữa bệnh của sạp từ thiện, nếu y là NPC thì sẽ được trị liệu.

Độc Cô Trác quan sát động tác của lão hòa thượng, tưởng tượng ra vài phương hướng công kích, trong đầu bắt đầu tính con đường chạy trốn, trong lòng y hơi hồi hộp, làm mất đi khí chất ép người trên mặt.

Người chơi sau khi chết có thể sống lại, y thì chưa chắc.

Lần trải nghiệm này thử thách rất lớn nhưng Độc Cô Trác không muốn lùi bước.

Y cảm thấy, nếu đã bước trên con đường tu tiên thì ngày sau phải tranh phân cao thấp.

Y ở Kình Thiên Kiếm phái, trở thành người được chủ kiếm Huyền bồi dưỡng, chỉ có Dạ Chu khuyên y, phải chống lại số mệnh, tuyệt đối không thể đụng vào kiếm Huyền.

Dạ Chu thấy được số mệnh trên lưng của Độc Cô Trác, cố gắng kéo y ra khỏi vực sâu số mệnh, cuối cùng vẫn không thể ngăn cản Độc Cô Trác giết cha đoạt kiếm.

Cha đẻ Độc Cô Trác chết trước mặt y, Độc Cô Trác mới hiểu được tính mạng vốn đã bị sắp xếp sẵn, y giống như con cờ bình thường, cha mẹ, bạn bè, sư môn, thậm chí là tình yêu của Dạ Chu, toàn bộ đều được sắp đặt sẵn ngay thời khắc y được sinh ra.

Y là chủ của kiếm Huyền được thiên đạo lựa chọn, phải thừa nhận tội nghiệp khắp thế gian, tự tay chặt đứt tình cảm của mình, lưng mới có thể đeo chuôi kiếm này.

Nhưng dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì chúng thần trên Thiên cung có thể tùy tiện đùa giỡn, sắp đặt cuộc đời y, khiến y trở thành một cái vỏ kiếm?

Độc Cô Trác chưa bao giờ cam chịu số trời, tới thế giới hoàn toàn mới này cũng vậy.

Quả thật, có khả năng y là NPC do thiết kế của trò chơi tạo thành, dùng lời nói của người chơi, NPC phải phục vụ theo trình tự được lắp đặt sẵn, giống như khi y ở Kình Thiên Kiếm phái.

Y sẽ không nhận mệnh.

Rốt cuộc xếp hàng tới y, Độc Cô Trác ngồi xuống trước sạp chữa bệnh, đưa cổ tay ra, cho lão hòa thượng xem mạch.

Khinh Nguyệt Love đi tới bên người Độc Cô Trác, nhắn cho y tin riêng: "Đứng lên đi, lát nữa lão hòa thượng phát hiện anh là người chơi tới quậy thì anh sẽ giống như hai người gây chuyện khi nãy bị đánh tụt cấp đó."

Tin nhắn riêng này trực tiếp truyền âm vào lỗ tai của Độc Cô Trác, dùng chân nguyên khóa âm thanh của đối phương bên ngoài, âm thanh sẽ không tiết lộ cho người chơi khác.

Độc Cô Trác cũng biết chiêu này, vì thế nhắn lại nói chuyện riêng cho Khinh Nguyệt Love: "Tôi bị thương, đang thử nguyên tắc trò chơi."

"Wow, anh thông minh thiệt!" Khinh Nguyệt Love lần này không phát tin nhắn riêng, mà công khai nói chuyện "Đầu tiên là làm mình bị thương sau đó tới sạp chữa bệnh từ thiện xếp hàng, nói không chữa đây có thể trở thành nơi chữa bệnh cho người chơi."

"Vậy hả?" Sen trắng đại bổ trên sạp cũng thấy rất hứng thú "Vậy không phải nói lên rằng sau này linh tộc chúng ta có thể tới hỗ trợ trị liệu sao, còn có thể cứu mạng đồng đội?"

"Có khi được á!" Một đám người chơi hùa theo.

Tầm mắt mọi người tập trung trên người Độc Cô Trác, tin tưởng vững chắc không chút nghi ngờ y là NPC đặc biệt, ai cũng nghĩ y là người chơi.

Tay của lão hòa thượng di chuyển, sờ lên mạch đập của Độc Cô Trác.

"Thí chủ, ngươi......" Tầm mắt lão hòa trìu mến bỗng trở nên sắc bén, lão nắm chặt mạch đập trên cổ tay y, tay kia gõ lên mặt bàn, chân nguyên như sông cuộn biển gầm bao phủ Độc Cô Trác.

Cái này là...

Căn cứ vào chân nguyên của Độc Cô Trác, y biết lão hòa thượng muốn làm gì, y có thể né tránh khỏi đối phương nhưng y nhịn, để lão hòa thượng tùy ý đưa chân nguyên vào trong người mình.

Âm thanh ồn ào trong nháy mắt yên tĩnh lại, toàn bộ người chơi xung quanh đứng hình, chỉ có mỗi Độc Cô Trác và lão hòa thượng có thể di chuyển trong không gian.

Vô Tướng giới, đây là cảnh giới cao thâm nhất trong Phật tu, có thể dùng chân nguyên để mở ra một thế giới nhỏ thuộc về mình, một thế giới nhỏ độc lập với thế giới bình thường, thời gian và không gian bên ngoài sẽ bị nhấn ngừng.

Nhưng mà đây là trò chơi, sao lại bỗng nhiên xuất hiện Vô Tướng giới?

Độc Cô Trác còn đang nghi ngờ, chợt nghe lão hòa thượng nói: "Độc Cô tiên sinh, thương thế của ngươi bần tăng không trị được."

"Lão nói cái gì?" Độc Cô Trác bình tĩnh hỏi "Lão không phải NPC sao?"

"En nờ bê cê là gì?" Lão hòa thượng chắp tay làm lễ "Bần tăng là Đàn Tịch."

Đàn Tịch đại sư?

Độc Cô Trác nhớ rõ, Đàn Tịch đại sư là Phật tu đức cao vọng trọng nhất trong giới Tu chân, lão đã phi thăng lên Tam Thiên, không luân hồi chuyển thế, cứu giúp người đời sau, tu luyện tích công đức.

Một đại sư như thế, sao lại xuất hiện trong trò chơi.

"Độc Cô tiên sinh lấy thân mình làm dẫn, mượn dùng thần kiếm Sáng thế, phá hủy hòn đá Tam Thiên, bị hai kiếm Huyền Tố và Thần giới phản phệ cho nên mới bị thương, vết thương của thần phạt lão nạp không thể trị." Đàn Tịch đại sư nói "Nhưng Độc Cô tiên sinh đã cho vô số sinh linh dưới Tam Thiên một con đường sống khác, công đức vô lượng, kinh mạch của ngươi đang chậm rãi được chữa trị, có một ngày nhất định sẽ khỏi hẳn."

"Ta sao lại có công đức?" Độc Cô Trác hỏi.

"Độc Cô tiên sinh làm việc, nghiệt ở Thiên cung, công ở thiên thu." Lão hòa thượng nói.

Độc Cô Trác còn muốn hỏi thêm, lúc này bỗng người chung quanh chuyển động, ánh mắt lão hòa thượng từ linh hoạt cũng trở về ngơ ngác như thường, lão nói với Độc Cô Trác: "Người chơi này, xin đừng ảnh hưởng dân chúng chữa bệnh, người chơi có thể tới dược đường khám và chữa bệnh, dưới cấp 20 người chơi sẽ không tốn linh thạch."

Độc Cô Trác bị lão hòa thượng mời khỏi sạp chữa bệnh từ thiện, Khinh Nguyệt Love nói: "Cũng là anh lợi hại, có thể hỏi ra nơi trị thương, trước kia anh chơi trò giống vậy rồi hả?"

Y không để ý tới Khinh Nguyệt Love, lấy thần thức đều tra thông tin cá nhân trong ngọc giản, cột thân phận đã giải khóa---

Danh tính: Độc Cô Trác

Thân phận: Bug (*Bug là chỗ bị lỗi trong game.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro