Chương 3: Ta phải làm ma pháp sư (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cũng may dung mạo tuấn mỹ gieo họa chúng sinh này cũng được di truyền cho Niết Nguyệt, điều này làm cho Niết Nguyệt phi thường vừa lòng. Nàng tự đắc mà chọn tạo hình búi lên mái tóc dài, màu tóc của nàng cùng Tôn giống nhau, đều là màu tím nhàn nhạt, hơi hơi đánh cuốn, nhìn qua thanh nhã thoát tục, tôn quý ngạo nghễ.

" Phụ thân, ta luyện ra trung phẩm Ma Dược!" Niết Nguyệt đứng ở nơi cách phụ thân khoảng ba thước, cười hì hì hô.

Tôn buông thư trong tay, liếc mắt nhìn Niết Nguyệt một cái, cái gì cũng chưa nói, hướng nàng vươn tay.

Niết Nguyệt lập tức đem ma dịch đưa lên " phụ thân, đây chính là trung phẩm Túy Ma Dịch nga, có thể cung cấp đại lượng ma lực, làm cho việc tu luyện nhanh hơn...... Di? Ngươi như thế nào lại uống sạch?!"

Niết Nguyệt ngạc nhiên mà nhìn phụ thân đem nước thuốc nuốt vào bụng, yên lặng mà đau lòng: Người không tu luyện, mà uống Túy Ma Dịch a! Thật là lãng phí, trung phẩm Ma Dược rất khó luyện!

Tôn uống sạch túy Ma dịch, lãnh đạm mà ra tiếng: "Con muốn làm Ma pháp sư?"

"Ân? Người đã biết?" Phụ thân khi nào biết đến? Niết Nguyệt phản ứng lại, liên tục gật đầu.

Tôn tùy ý đem tờ giấy kẹp trong quyển sách đưa tới cho Niết Nguyệt" Dượng của con là lão sư của Ma Nguyên học viện, đây là giấy chứng nhận báo danh hắn cho con."

Giấy chứng nhận báo danh?! Là giấy chứng nhận báo danh của học viện Ma pháp?! Niết Nguyệt tiếp nhận tờ giấy báo danh kia, vui mừng quá đỗi, đôi mắt đều tỏa ánh sáng.

Thật là giấy chứng nhận ma pháp hàng thật giá thật! Nghe nói Ma Nguyên học viện là học viện Ma pháp lớn nhất trên Đông Nặc đại lục! Ta có thể đi nơi đó đi học? Ha! Ta rốt cuộc có thể đi học viện Ma pháp niệm thư!

"Ta rốt cuộc có thể đi học Ma pháp! Ha ha! Ta muốn rời nhà!" Niết Nguyệt ức chế không được thoải mái cười to, giống một con tiểu ngựa hoang được cởi dây cương mà vui vẻ đến điên điên khùng khùng nhảy cẩng lên.

Nàng ôm chặt một con "tiểu cẩu" màu lam vào bụi hoa, "Ha ha, tiểu Lam, ta có thể đi vào ma pháp học viện! Ta muốn trở thành Ma pháp sư! Tiểu Lam, vì ta cao hứng đi!"

"Tiểu cẩu" kia có màu da lam sắc, mỏ nhòn nhọn giống hồ ly, còn có một đôi mắt to như hạt châu chiếm gần nửa diện tích trên gương mặt, hắn cũng không phải là một con cẩu, hắn là một con Ma thú.

Hung hăng mà trợn trắng mắt, hắn sắp bị Niết Nguyệt lắc đến thở không nổi!

Niết Nguyệt ném tiểu Lam xuống, lại ôm một người mặc áo choàng tay cầm lưỡi hái lớn bên cạnh, "Tử Linh thúc thúc, ta có thể đi Ma Nguyên học viện, là học viện Ma pháp nga! Vừa đi là thật lâu, người phải nhớ đến ta nha!"

Áo choàng đen phiêu nổi ở không trung, bị Niết Nguyệt lôi kéo xoay hơn mười vòng, giơ lên áo đen không có thân thể, chỉ có gương mặt quỷ dị trong nửa trong suốt, thật vất vả dừng lại, Tử Linh quần áo đã bất chỉnh.

Niết Nguyệt ném hắn xuống, chạy vào sâu trong bụi hoa, ở trong hương thơm của hoa mà lăn lộn!

Tử Linh cùng tiểu Lam liếc mắt nhìn nhau, hai Ma thú đối với tiểu chủ nhân không có một chút bộ dạng thục nữ đã thấy nhiều nên không trách , tiếp tục ngủ, cắt dươc cắt dược.

Đêm đó, Niết Nguyệt cao hứng phấn chấn chuẩn bị hành lý cho chính mình.

Oản Nguyệt lo lắng mà bỏ rất nhiều loại Ma dược trong hành lý của nàng, còn có bó lớn bó nhỏ đồ ăn vặt, "Nguyệt nhi, con muốn ngày mai liền đi sao? Ma Nguyên học viện còn 6 tháng nữa mới khai giảng đâu."

"Ân, con muốn đi dạo quanh Đông Nặc đại lục một vòng trước đã, con đối với thế giới bên ngoài một chút cũng không có hiểu biết, như thế nào cũng muốn làm quen một ít!" Niết Nguyệt cẩn thận đem dược lò cất vào trong bao, mẫu thân dạy cho nàng bản lĩnh luyện chế Ma Dược, Ma Dược loại đồ vật này ở bất kì địa phương nào cũng vô cùng hữu dụng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro