Chương 3: Phảng phất nổ ra CP mới rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【 thi nhân cầu tình không biết sở khởi, nhất vãng nhị thâm, lại mà suy, tam mà kiệt. ——《 Lại lên hot search vì bị thần tượng thả thính 》】( vì không hiểu xin giữ nguyên)

Dư Bắc như một con kiến bò trên chảo nóng.

Y rốt cuộc muốn làm gì? Cái tên thẳng nam này, đây là nhà cậu sao? Tưởng thoát liền thoát, muốn ngủ liền ngủ? Trần truồng mà làm loạn, quả thực không coi ai ra gì!

Cậu nghĩ tớ không đuổi được sao?

“ Cậu đi ra ngoài ngủ.”

Dư Bắc đạp y một cái, chân cảm giác thật tốt.

“Tớ chết rồi.” Cố Diệc Minh một phen ôm hắn, ngữ khí lười biếng lại sủng nịch, “Ngoan, đừng nháo.”

Một cổ sảng ý từ xương Dư Bắc xông thẳng lên đỉnh đầu, từ phía trên người thẳng nam sủng nịch, hắn giống như con thỏ mà nhảy xuống giường.

Hắn đã thề qua, lại cùng Cố Diệc Minh ngủ thì hắn chính là chó.

Tuy rằng có thể cùng Cố Diệc Minh ngủ một giấc, hắn đương nhiên làm chó cũng đều cam tâm tình nguyện.

Nhưng là ông đây không muốn a.

Dư Bắc mấy năm nay vẫn luôn kiên nhẫn, ước thúc nội tâm luôn xôn xao, không dám đụng vào Cố Diệc Minh, chính là không muốn hậu quả bị y phản cảm ghê tởm mà tránh xa.

Sau khi Dư Bắc chạy trốn tới phòng khách vẫn chưa hết hoảng sợ.

Bên trong không có động tĩnh, Cố Diệc Minh cư nhiên không đuổi theo ra.

Làm tốt lắm, đây mới là lạnh nhạt mà thẳng nam nên có.

Dư Bắc muốn khóc……

Thời điểm di động Cố Diệc Minh vang lên, Dư Bắc so với y còn phản ứng nhanh hơn, dán đến ngoài cửa phòng ngủ dựng lỗ tai lên nghe. Xuyên thấu qua khe cửa, hắn nhìn Cố Diệc Minh dùng mền nhung che lại vượt bộ, dáng người phập phồng quyến rũ giống như hình ảnh các tạp chí nam sắc, hai cái chân dài.

Ca ca chân không phải chân, sông Seine bạn xuân thủy!

Ca ca thí không phải thí, linh khí Bồng Lai tiên cảnh ( không phải!…… )

Đây là nhà mình, cho nên này không thể tính là nhìn lén đi?

Dư Bắc xem đến hợp tình hợp lý.

Chính là hắn có điểm không rõ, hắn thật sự thích Cố Diệc Minh sao? Mọi người đều biết, gay đều xem mặt sinh vật, hắn không giống, hắn là có vì bên trong.

Hắn còn thèm cơ thể Cố Diệc Minh.

“Uy? Lão Lư.”

Cố Diệc Minh đem điện thoại dán đến bên tai, thanh âm vì buồn ngủ mà trở nên lười nhác, nghe càng từ tính hơn.

“Tốt lắm, làm rất tốt!”

Đầu bên kia là người đại diện của Cố Diệc Minh tên là Lư Kiêu Lượng, người đại diện số một trứ danh giới giải trí, Cố Diệc Minh sau khi mở công ty chính mình đào tới, hắn đã trở thành phụ tá đắc lực của Cố Diệc Minh.

“Cái gì?”

“Weibo cậu đăng thật tốt! Chương Tử Oánh bám cậu để được lăng xê, còn bị nàng mua hot search, ta đang lo lắng đáp lại như thế nào, bị nàng ghê tởm không ít. Hiện tại tốt rồi, hot search đều bị cậu tag Dư Bắc mà tuột xuống, ha ha ha! Loại người như nàng thích lăng xê, nhiệt độ đi lên đều không cao! Chúng ta vì nàng phát thông bản thảo đều là coi như giúp đỡ người nghèo!”

“Đúng không?”

“Cậu không biết?”

“Ừm.”

“……”

Lư Kiêu Lượng vỗ trán một cái, Cố Diệc Minh xem việc của chính mình đều lười đến nhọc lòng, y nơi nào sẽ quản việc lăng xê tai tiếng.

“Vậy cậu vì cái gì bỗng nhiên đăng một cái Weibo như vậy?”

“Bởi vì không liên hệ được người, tùy tay đăng một cái.”

“Ta tin cậu cái quỷ, tâm tư này của cậu xấu thật sự……”

Trò chuyện bị cắt đứt, Cố Diệc Minh liếc mắt thăm dò bên ngoài một cái.

Dư Bắc kịp thời đem đầu lùi về, không bị nhìn thấy, hắn không nghe rõ Cố Diệc Minh nói cái gì ở điện thoại, đại khái là việc phát Weibo đi?

Dư Bắc mở ra Weibo đứng đầu bảng, quả nhiên đều là fans Cố Diệc Minh, một cái tag liền giúp hắn tăng mười mấy vạn người quan tâm.

【 cái quỷ gì vậy? Người qua đường tỏ vẻ đã xảy ra cái gì? 】

【 fans Cố Diệc Minh quá cường đại, hằng ngày lên hot search. 】

【 tag một người đều có thể lên hot search? Có muốn ăn cơm uống nước hay không cũng lên hot search a? Có thấy nhàm chán không? 】

【 không thích thì đừng xem, người qua đường avatar đen kia? 】

【 mua hot search đi? 】

【 Cố Diệc Minh còn cần đi mua hot search? Chính Weibo của hắn đều không thường xử lý, chỉ quan tâm kịch bản phim, ôm đi không xé. 】

【 ảnh đế không thể trêu vào, lưu lưu……】

  [ mà nhẹ nhàng nói một tiếng, không ai phát hiện Dư Bắc cũng rất đẹp sao……】

【 đúng vậy tỷ muội! Ta vào Weibo đi dạo một vòng, giá trị nhan sắc thần tiên a! Chỉ là tác phẩm thiếu, fans không nhiều lắm, trộm chú ý một chút hì hì hì. 】

【 cái nhan sắc này ta thích aaa! 】

【 quả nhiên người đẹp đều cùng nhau tụ lại một chỗ ~】

【 phảng phất nổ ra CP mới rồi……】

【 rất có cảm giác CP a! 】

【 vô trung sinh P】

【 ngủ sao? Khẩu khí này còn chưa đủ cơ tình sao?…… Não bộ ta đều đã nghĩ ra hai vạn chữ cho tiểu thuyết. 】

【 quỳ cầu tác giả đại gia viết truyện! 】

【 hủ nữ thiệt tình đủ rồi, tính hướng Cố Diệc Minh rất bình thường xin cảm ơn, không cần làm loạn tiết tấu nữa! 】

……

Dư Bắc cảm thấy mỹ mãn, cũng thuận tay điểm tán sở hữu ngôn luận CP, mới tắt Weibo đi.

Dư Bắc thừa nhận, hắn là yêu Cố Diệc Minh yêu đến hết thuốc chữa,( đoạn sau mình không thể hiểu nổi, xin lỗi :(( ) thi nhân cầu tình không biết sở khởi, nhất vãng nhị thâm, lại mà suy, tam mà kiệt.

Dù sao, không thể cùng Cố Diệc Minh ở chung một phòng.

Gay đều biết, trân ái sinh mệnh phải rời xa thẳng nam!

Nếu không lại đối với Cố Diệc Minh yêu thích, hắn ôm bó hoa đều có thể đẻ trứng.

Làm không đến nam thần.

Hắn muốn đi làm sự nghiệp!

Cố Diệc Minh ưu tú, lão tử hai mươi mấy năm trước cũng là tinh phẩm mấy trăm triệu tồn tại ở trên đời đấy.

Tiền đồ Dư Bắc cũng không phải không phát triển, tỷ như Uông Gia Thụy trên WeChat đã hẹn hắn rất nhiều lần, tứ thiếu kinh thành, trên mạng nổi danh phú nhị đại, tài đại khí thô, kinh doanh một công ty điện ảnh rất lớn, một năm trước liền muốn cùng hắn hợp tác.

Dư Bắc quyết định đi phó ước.

Dư Bắc tẩy tẩy rửa rửa, đi dọn dẹp phòng quần áo, thoát khỏi dáng vẻ là một trạch nam suy sút, hắn đối với gương tươi cười, rất có tinh thần năng nổ.

Tục ngữ đều nói, nam nhi đương tự cường, đối kính dán hoa cúc.( cái 'đối kính dán hoa cúc' thứ lỗi mình không hiểu ༎ຶ‿༎ຶ)

Đúng là không sai.

“ Út cưng, cậu đi đâu?”

Cố Diệc Minh bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng, Dư Bắc sợ tới mức giật mình một cái.

“Nga, tớ đi ra ngoài có chút việc.”

Chột dạ cái gì? Lão tử lại không phải đi yêu đương vụng trộm.

“Chuyện gì? Đi bao lâu?”

Liên quan gì đến cậu? Hừ.

“Đi gặp cá nhân.”

Cố Diệc Minh ngoài ý muốn, nói: “Kia, tớ đưa cậu đi, cậu đi gặp ai?”

“Không cần!”

Dư Bắc quyết đoán cự tuyệt.

“Cậu rốt cuộc đi hẹn hò cùng ai?” Cố Diệc Minh nhíu mày lại.

“……” Dư Bắc tránh đối diện y, lẩm bẩm, “Uông Gia Thụy.”

Cố Diệc Minh bỗng nhiên cường ngạnh nói: “Không được!”

“Ha? Vì cái gì?”

Y phản ứng kịch liệt như vậy làm gì?

“Tớ hai ngày này không có ở đây, riêng về nhà cùng cậu ở mấy ngày, cậu đi ra ngoài làm gì?”

Về nhà? Ngươi nhìn xem, thẳng nam căn bản sẽ không chú ý tới lời nói bọn họ có bao nhiêu tao khí.

“Tớ có chính sự muốn cùng hắn nói.”

“Chính là không được.” Cố Diệc Minh biểu tình càng nghiêm túc, “Cậu từ lúc nào thì cùng hắn chơi chung một chỗ? Về sau nên ít tiếp xúc cùng hắn.”

“Vì sao a?” Dư Bắc không thể hiểu được.

Cố Diệc Minh biểu tình thực vi diệu, nói: “Cậu nghe tớ là được.”

Lại dùng cái chiêu này! Cái ngữ khí bá đạo này của Cố Diệc Minh, Dư Bắc đã ăn tám năm, lúc này đây hắn quyết không thỏa hiệp! Hắn cầm chìa khóa chuẩn bị ra cửa, bị Cố Diệc Minh một phen giữ chặt.

“Cậu đi hôm nay đều không chuẩn bị gì đi!”

“Bằng gì a? Uông Gia Thụy lại không phải sư tử có thể ăn tớ? Tớ tại sao không thể đi gặp hắn?” Dư Bắc đối chọi gay gắt.

Cố Diệc Minh cau mày, như là khó có thể mở miệng, lại có điểm chán ghét.

“ Cậu không biết, Uông Gia Thụy hắn là gay!”

------------*-------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro