1/1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Han Wangho bị đánh thức bởi một cơn gió lạnh, bên ngoài trời đã tối đen như mực.

Cửa sổ đang mở toang, rèm cửa bị gió thổi cuộn lên rồi rơi xuống, cơn gió đêm mùa hè mang theo hơi lạnh thổi vào cơ thể trần trụi của cậu. Xung quanh đều đã tắt đèn, chỉ có ánh trăng mờ ảo giúp cậu nhìn thấy bản thân. Han Wangho nằm tựa lên đầu giường, đôi mắt khẽ nhắm lại, vẫn còn chưa thoát khỏi trang thái mệt mỏi.

Cơ thể cậu co rúm, hai tay ôm chặt lấy ngực. Trên giường không có chăn, chỉ có một chiếc khăn mỏng nhỏ không đủ để che phủ toàn bộ cơ thể.

Nhưng cậu vẫn cố gắng kéo nó che phần thân dưới của mình.

Han Wangho nhẹ nhàng cọ sát vào ga giường để tìm kiếm sự ấm áp. Khi cậu di chuyển đôi chân, cảm giác dính dớp khiến cậu khó chịu. Han Wangho cố kiềm chế không suy nghĩ đến hình ảnh đầy dâm dục phía dưới. Sâu trong bụng dưới, nơi tấm chăn mỏng không thể che kín, truyền đến một cảm giác đau nhức.

Thứ thực sự đánh thức cậu không phải cơn gió, mà là món đồ chơi người kia đã ác ý nhét vào trong cơ thể cậu trước đó.

Có vẻ như cảm nhận được sự tỉnh táo của não bộ, quả trứng rung nhỏ chôn sâu trong cơ thể cũng bắt đầu tỉnh dậy. Những kích thích đột ngột khiến Han Wangho không kịp phản ứng, khẽ phát ra tiếng rên rỉ, hai tay nắm chặt ga giường.

Thứ đó càng lúc càng nhanh, như có ý thức mà đập chính xác vào điểm nhạy cảm, Han Wangho không kiếm chế được thở dốc, đôi chân không tự chủ mà mở rộng, mong muốn giảm bớt diện tích ma sát của quả trứng rung, nhưng điều này lại khiến chất lỏng giữa hai chân chảy ra nhiều hơn, từ lỗ nhỏ phía trước chảy xuống làm ướt cả ga giường.

Rõ ràng thứ đó ở hậu huyệt... cậu vô thức nghĩ, nhưng lại bị cắt ngang bởi những cú va chạm mạnh mẽ. Dịch thể không ngừng tràn ra khắp nơi, khiến cơ thể cậu vô cùng ngứa ngáy khó chịu. Dù là hai huyệt động khác biệt, nhưng âm đạo phía trước cũng bị làm cho càng thêm nhạy cảm.

Tên khốn kia đã nhét đồ chơi vào hậu huyệt của cậu, hứng thú nhấn mạnh rằng việc này là để kiểm tra xem cậu có thể đạt cực khoái chỉ bằng cách quan hệ kiểu nam giới không.

Han Wangho đã không còn sức để nguyền rủa nữa, cơn khoái cảm mãnh liệt khiến cậu muốn khóc nấc lên, chỉ có thể với tay vào âm đạo phía trước của mình trong tầm nhìn mờ mịt.

"Ah... Ưm..." Vừa mới vào, ngón tay cậu đã bị lỗ nhỏ đói khát đến khó chịu kẹp chặt trong đó, may mắn là dâm dịch bên trong tiết ra giúp bôi trơn đến mức tối đa, chỉ cần đẩy nhẹ là có thể vào sâu hơn.

Mặc dù chỉ có hai ngón tay, nhưng dâm dịch bị kích thích chảy ra khiến cả lòng bàn tay cậu cũng ướt đẫm. Khoái cảm khiến cậu kiệt sức, càng cử động càng yếu ớt.

Han Wangho đổi tư thế, quỳ gối trên giường, có thể cảm nhận được quả trứng rung đập loạn xạ dưới xương cụt. Tay phải của cậu luồn qua háng tìm đến âm đạo. Lưng vốn đang cong lên cũng mềm nhũn, cơ thể chỉ có thể dựa vào đôi chân dính đầy dâm dịch để giữ thăng bằng. Tay trái cậu nắm chặt ga giường, đầu nghiêng sang một bên không ngừng rên rỉ, bộ ngực tròn trịa mềm mại cũng rủ xuống, núm vú dần trở nên cứng lại.

Ngực cậu nhỏ nhắn như thiếu nữ đôi mươi, đôi gò bồng tuyết trắng bị người đàn ông kia để lại hai vết hằn đỏ. Han Wangho nhớ lại lúc đó đau đến rơi nước mắt, nhưng lại không thể phủ nhận cơn khoái cảm đặc biệt nảy sinh khi bị vò nắn thô bạo. Đầu ngực bị liếm mút đến mức từ màu hồng phấn trở nên đỏ thẫm. Người đàn ông kia còn ác ý hỏi liệu cậu có thể tiết ra sữa không.

Han Wangho rùng mình, ngón tay đang tự an ủi mạnh bạo ấn vào điểm nhạy cảm, lập tức tiếng rên rỉ cao vút thoát ra từ miệng cậu. Lỗ nhỏ không ngừng bị xâm phạm, tinh dịch trước đó lấp đầy bên trong cũng không thể giữ lại, chảy ra ngón tay rồi trượt dọc theo đùi trong, hòa cùng với dâm dịch trong suốt phía dưới.

Cơn kích thích mạnh mẽ khiến cậu không thể suy nghĩ, dáng vẻ trụy lạc đồi bại này lại làm cậu cảm thấy kinh hãi.

— Thực tế là chỉ mới một tháng trước, cậu không bao giờ dám tưởng tượng bản thân sẽ trở nên như thế này.

Han Wangho từ nhỏ đã biết rằng cậu khác biệt với mọi người, cũng vì những khiếm khuyết bẩm sinh này mà cậu bị cha mẹ ruột bỏ rơi, trở thành trẻ mồ côi. Viện trưởng là người đã nuôi dưỡng cậu lại không có đủ kinh phí để thực hiện phẫu thuật cho cậu, nên chỉ có thể dạy cậu không được để lộ những khuyết điểm này trước mặt người khác.

Ngay cả trong mùa hè nóng bức, cậu cũng phải mặc ít nhất hai lớp quần áo. Khi bạn bè ở trường hỏi, cậu liền bịa ra một cái cớ rằng mình bị dị ứng với tia cực tím. Tại những nơi đông đúc, Han Wangho thường vô thức co người lại, dùng tay nhẹ nhàng che lưng người phía trước. Có lúc cậu cảm thấy mình là một kẻ quái thai, rõ ràng là đàn ông nhưng lại có toàn bộ đặc điểm cơ thể của phụ nữ.

Nếu chỉ có âm đạo bên dưới thì còn dễ che giấu, nhưng đến tuổi dậy thì, ngực cậu cũng bắt đầu thay đổi, bầu ngực phát triển dần nhô lên, dù không lớn lắm nhưng vẫn khiến cậu phải cẩn thận che giấu, vì chỉ cần chạm nhẹ là đã đau đến nhức nhối.

Bí mật này chưa từng bị ai phát hiện, cũng sẽ không có ai phát hiện, Han Wangho đã từng tự tin nghĩ như vậy. Cậu dự định khi kiếm đủ tiền từ công việc bán thời gian, sẽ phẫu thuật để trở thành một người đàn ông bình thường. Nhưng cậu không ngờ rằng cuối cùng mình lại trở nên như thế này.

— Bí mật của cậu bị phát hiện trong phòng thay đồ. Khi cậu đi đến trường thì đã muộn, trời nhiều mây đen, mưa giông kéo đến nhưng cậu không mang theo ô. Khi đến trường thì cả người cậu đã ướt sũng. Han Wangho không thể đến lớp trong bộ quần áo ướt như vậy. Chiếc áo dính nước sẽ làm lộ hoàn toàn bộ ngực của cậu mất. Vì lý do này, cậu luôn giữ một  bộ quần áo khác trong phòng thay đồ, bây giờ trở thành cành cây cứu mạng của cậu.

Cậu cởi áo ra, để lộ bộ ngực tròn trịa trắng nõn nhô lên như hai quả đồi nhỏ. Cậu nhẹ nhàng chạm vào chúng, khẽ thở dài rồi nhanh chóng cài lại áo sơ mi. Khi đã mặc xong ba bốn lớp quần áo, vừa quay đầu định rời đi thì cậu phát hiện có một người đang đứng ở cửa.

Lee Sanghyuk không phải là người thích buôn chuyện, nhưng lần này hắn lại cảm thấy vừa gặp một chuyện rất thú vị. Khi nhìn thấy bộ ngực giống như của phụ nữ ở trên người Han Wangho, nói thật, hắn đã rất ngạc nhiên, nhưng rồi nhanh chóng rơi vào bối rối. Là bạn cùng lớp, dù không thân thiết nhưng ít nhiều hắn cũng biết về Han Wangho. Lee Sanghyuk rất chắc chắn rằng Han Wangho có yết hầu của nam giới, bình thường cũng đi vệ sinh ở nhà vệ sinh nam. Cậu ta không thể nào là phụ nữ mới đúng?

Nhưng hắn cũng chắc chắn mình đã nhìn thấy bộ ngực của phụ nữ — Là đàn ông nhưng cũng là phụ nữ? Lee Sanghyuk cảm thấy phấn khích với kết luận táo bạo của mình, và hắn biết cách kiểm chứng đơn giản mà hiệu quả nhất.

Mà đối phương cũng không thể từ chối.

Đầu óc Han Wangho ong ong, rõ ràng là bị dọa đến đơ người. Cậu thậm chí có thể tưởng tượng ra cảnh đối phương hét lên, gọi giáo viên tới, và rồi cả trường sẽ biết về khiếm khuyết cơ thể của mình. Nhưng thật lâu sau, xung quanh vẫn im lặng như tờ. Cậu khẽ ngẩng đầu nhìn, phát hiện bóng đen kia đang chậm rãi bước về phía mình.

Cậu ta muốn làm gì? !

Lee Sanghyuk đứng trước mặt cậu, khẽ nói: "Han Wangho?"

"...Lee Sanghyuk?" Cậu hoàn toàn không ngờ rằng lại trùng hợp đến thế, người trước mặt lại chính là bạn cùng lớp của mình! Trời ơi, đây chắc chắn là tin xấu nhất rồi. Han Wangho khẽ cúi đầu, không muốn để hắn nhìn thấy khuôn mặt mình.

"Đúng là cậu thật." Lee Sanghyuk tự hào về thị lực của bản thân, lại nói: "Vừa rồi tôi đã thấy..."

Đừng nói nữa! Han Wangho hận không thể bịt chặt hai tai lại và biến mất khỏi thế giới này.

"Cơ thể trần trụi của cậu," hắn nói thẳng thừng, "ngực của cậu..."

Trong không gian truyền lại tiếng sụt sịt, rõ ràng là Han Wangho đã không thể chịu đựng nổi nữa.

Nhưng Lee Sanghyuk lại chẳng quan tâm đến điều đó, hắn chỉ muốn được xác thực: "Cậu thật sự có, đúng không?"

"Phải..." Han Wangho gần như không thở được trả lời.

"Cho tôi xem được không?"

Han Wangho sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn hắn với vẻ mặt kinh ngạc. Khi chắc chắn đối phương không nói đùa, cảm giác xấu hổ tràn ngập trong lòng cậu, liền từ chối: "Không... không được."

"Vậy thì tôi sẽ nói cho tất cả mọi người biết, cậu thấy được không?" Lee Sanghyuk không hề tỏ ra ngượng ngùng khi bị từ chối, thậm chí còn nở một nụ cười tự tin. "Cậu biết đấy, tôi gần đây đang nghiên cứu về di truyền học."

Han Wangho như một con thú nhỏ bị thợ săn bóp chặt cổ, dù trong lòng tràn đầy sự phẫn nộ nhưng vẫn phải từ từ tháo từng chiếc cúc áo.

Bộ ngực trắng nõn hoàn toàn lộ ra, phơi bày trước ngực khẽ run rẩy.

Lee Sanghyuk nhẹ nhàng chạm vào, cảm giác lạ lẫm khi lần đầu tiên bị người khác động chạm khiến trái tim Han Wangho đập điên cuồng. Bộ ngực từ từ bị nhào nặn, tạo ra đủ hình dạng khác nhau, dần dần mang lại cảm giác tê rần và ngứa ngáy.

"Đừng... nhẹ thôi, đau quá..."

Lee Sanghyuk ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn cậu, một lúc sau mới hỏi: "Đau?"

Mặt Han Wangho đỏ bừng như sắp chảy máu, cậu lặng lẽ trả lời: "Ấn vào đau lắm".

Lee Sanghyuk phớt lờ, tay hắn di chuyển đến đầu núm vú, nhẹ nhàng nhéo và trêu chọc nó bằng hai ngón tay khiến Han Wangho phải khẽ rên lên. Khi núm vú bị nhéo đến cứng lên, hắn thả nó ra và nhìn chằm chằm: "Thật sự giống như phụ nữ vậy, thú vị. "

"Tôi là đàn ông!" Han Wangho vội vàng phản bác, dùng áo khoác che lại bộ ngực đầy vết ngón tay đỏ bừng.

"Đàn ông?" Lee Sanghyuk nhìn cậu chế nhạo, "Vậy càng thú vị hơn rồi, một người đàn ông trông giống như phụ nữ?"

Han Wangho cúi đầu im lặng.

Lee Sanghyuk lại dường như nghĩ ra điều gì đó, đôi mắt sáng lên, túm lấy cổ áo của cậu và nói: "Tôi có một dự án thí nghiệm khá hay, cần sự giúp đỡ của cậu."

"Cái gì...?"

"Dù sao cậu cũng không thể từ chối."

Suốt một tháng sau đó, cậu chưa bao giờ rời khỏi nhà Lee Sanghyuk, — Tên khốn đó, Han Wangho nghiến răng.

Nói là dự án thí nghiệm, nhưng Han Wangho cảm thấy nó thuần thuý chỉ là sự sỉ nhục dành cho cậu. Ngay ngày đầu bị ép đến đây, cậu đã bị yêu cầu cởi hết quần áo và để mặc cho hắn quan sát. Khi hắn phát hiện cậu thực sự có đặc điểm lưỡng tính, hắn càng trở nên kích động hơn, thậm chí không quan tâm đến ý nguyện của cậu mà cưỡng ép tách chân cậu ra để kiểm tra vùng kín.

Han Wangho xấu hổ và phẫn nộ đến tột cùng, bộ phận mà thậm chí chính cậu còn không muốn nghĩ đến lại bị phơi bày một cách thô bạo trước mặt người lạ. Han Wangho cố gắng dùng sức khép chặt đôi chân, nhưng khi cảm nhận được dị vật xâm nhập vào âm đạo, cậu hoàn toàn mất khả năng cử động.

"Cậu làm gì thế!"

Lee Sanghyuk thực sự không ngờ rằng ngay cả phần thân dưới của cậu cũng có âm đạo của phụ nữ. Phía trước rõ ràng là dương vật của đàn ông, nhưng phía sau lại tối tăm và chật hẹp giống như phụ nữ vậy.

Hắn không nhịn được phỏng đoán, bên trong đó có thật sự giống như của phụ nữ không? Hắn duỗi một ngón tay ra và đâm vào, cái lỗ nhỏ chật hẹp kẹp chặt hắn ở bên trong, nhưng nơi đó vốn được tạo ra để giao hợp nên vô thức lại tạo ra dịch nhờn giúp bôi trơn.

"Lần đầu tiên của cậu." Hắn mỉm cười, càng khiến Han Wangho cảm thấy khủng hoảng hơn.

"Cậu...ra ngoài...xin cậu đấy." Han Wangho thở hổn hển, vặn vẹo hông cố gắng tránh xa cảm giác khó chịu xa lạ này nhưng lại bị tàn nhẫn ấn chặt.

Lee Sanghyuk vẫn giữ biểu tình lạnh lùng thản nhiên nói: "Tôi cần làm một đề xuất mới rồi."

"——Làm thế nào để tạo ra khoái cảm từ bộ phận sinh dục của phụ nữ."

Ngón tay của hắn rất dài, khi chạm vào phần thịt mềm mại còn cố ý cào nhẹ, Han Wangho cảm thấy trong lòng như bị hàng trăm con kiến cắn xé, nhưng vùng kín bị xâm phạm còn ngứa ngáy hơn. Bộ ngực của cậu hơi nhô lên, núm vú chưa được chạm vào dần dần cứng lại. Han Wangho có thể cảm nhận được sự thay đổi của chính mình, ngay cả dương vật nam tính phía trước cũng bắt đầu ngẩng đầu lên.

"Thoải mái không?" Lee Sanghyuk ngạc nhiên nhìn thấy người bên dưới chỉ vừa vừa mới bị đâm vào âm đạo đã không thể kiềm chế ham muốn của mình, hắn liền cố ý đâm thêm một ngón tay khác vào, động tác giống như đang quan hệ tình dục.

"A... đừng!" Dị vật vừa nãy chỉ đang trêu chọc gãi gãi lúc này bắt đầu chuyển động ra vào theo nhịp. Đột ngột đâm mạnh vào lỗ nhỏ rồi lại nhanh chóng rút ra, khiến cậu bắt đầu kêu lên những tiếng vô nghĩa. Hai tay không biết phải làm gì chỉ có thể túm chặt lấy ga trải giường bên dưới.

Dịch thể bên trong chảy ra càng nhiều, thật sự giống như một thiếu nữ đang chờ đợi được quan hệ.

Lee Sanghyuk thay đổi góc độ, khiến cơ thể Han Wangho không ngừng phản ứng lại, những tiếng rên rỉ dâm dục vang vọng trong không gian.

Bên trong càng lúc càng trơn mịn, dâm dịch từ âm đạo chảy ra gần như ướt hết cả lòng bàn tay của Lee Sanghyuk. Hắn rút ngón tay ra, nhìn một chút chất lỏng dính đầy trên tay rồi bôi lên đùi trong của Han Wangho.

Dương vật phía trước đã cứng lên hắn cũng không bỏ qua, lỗ nhỏ bị khoái cảm kích thích chảy ra một ít dịch trắng, từ đầu dương vật chảy xuống đến tận âm đạo.

Han Wangho chưa bao giờ trải qua loại khoái cảm như thế này. Cậu đối với cơ thể quái dị này luôn cố gắng lẩn tránh, đừng nói đến việc chơi đùa với nó như vậy. Lần đầu tiên bị người khác chơi đùa khiến cậu đối với sự kích thích xa lạ này cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Nhưng Lee Sanghyuk không cho cậu thời gian để bình tĩnh lại, hắn tàn nhẫn đẩy về phía trước, đâm dương vật cứng rắn to lớn vào trong cậu. Han Wangho kêu lên, cảm thấy thân dưới vừa đau đớn vừa ẩm ướt, giống như có một dòng chất lỏng đang chảy ra ngoài.

Lee Sanghyuk cúi đầu, nhìn thấy vết máu trên ga giường, cười nhẹ: "Thật sự là lần đầu tiên."

"Đau quá..." Cậu yếu ớt phản kháng, hai chân bị Lee Sanghyuk cưỡng ép dang rộng ra hai bên. Lee Sanghyuk không tiếp tục chuyển động mà ở im một chỗ, hai tay ôm lấy bộ ngực mềm mại của cậu mà nắn bóp.

Cảm giác có hứng thú với bộ ngực của cậu hơn, Lee Sanghyuk duy trì tư thế giao hợp, cúi người xuống ngậm lấy đầu ti cương cứng, đầu lưỡi không ngừng khuấy động chọc thẳng vào núm vú. Han Wangho cảm thấy như một luồng sáng trắng vừa loé lên trong đầu mình.

Sau một lúc thích nghi liền không đau nữa, ngược lại bởi vì khó chịu mà thỉnh thoảng co thắt huyệt đạo để có thể cảm giác được dương vật to dài nóng rực bên trong. Lỗ nhỏ vốn có chút trống trải khi rút ngón tay ra lại ngay lập tực bị mạnh mẽ lấp đầy, cơ thể càng trở nên nhạy cảm hơn khi những bộ phận quan trọng đều bị hơi thở nam tính xâm chiếm.

Mỗi một cử động nhẹ đều có thể ma sát vào lớp thịt mềm bên trong âm đạo, Lee Sanghyuk buông núm vú ra và bắt đầu di chuyển thắt lưng của mình. Mỗi cú húc đều nhắm thẳng vào điểm nhạy cảm bên trong cậu, Han Wangho kinh hoàng mà hét lên, hai chân vô thức quấn chặt eo người phía trên để giữ thăng bằng. Mồ hôi của cậu rịn ra từng giọt nhỏ, dính dớp; bám lên cổ, ngực và bụng dưới, lấp lánh sáng bóng như những chiếc vảy cá.

Lee Sanghyuk nhìn thấy không khỏi suy nghĩ —— Cậu ấy có phải là người cá không? Trong truyền thuyết, người cá cũng là loài lưỡng tính.

Dương vật đáng thương không được để ý, chỉ có thể lắc lư theo từng nhịp va chạm. Han Wangho có chút khó chịu, nhưng thật sự cậu không còn sức lực để di chuyển nữa, chỉ có thể nhẹ nhàng nắm lấy và xoa dịu nó.

"Tôi nghĩ mệnh đề này cuối cùng cũng được chứng minh rồi." Lee Sanghyuk nói, thuận thế đâm mạnh vào điểm G bên trong âm đạo, khiến dâm dịch trào ra nhiều hơn. Hai chân Han Wangho run rẩy, lần đầu tiên hưng phấn đến mức choáng váng. Chỉ cảm thấy dương vật trong tay không chịu nổi nữa mà bắn tinh. Cảm giác thoải mái khi được giải phóng  khiến cậu siết chặt lấy âm đạo.

Lee Sanghyuk bị kích thích càng đâm mạnh, tốc độ cũng tăng nhanh hơn, rồi chuẩn xác bắn thẳng vào giữa âm đạo nóng bỏng, khiến Han Wangho run rẩy như bị điện giật vậy. Hắn xuất tinh chậm rãi và rất nhiều, giống như muốn lấp đầy âm đạo của Han Wangho bằng tinh dịch. Sau khi rút ra, âm đạo không kịp khép lại, tinh dịch trắng đục cũng theo đó phun ra.

Han Wangho vẫn còn thở hổn hển, bụng thậm chí còn hơi phồng lên. Lee Sanghyuk nhìn cậu, bất giác mỉm cười: "Thích không?"

Hắn dùng tay gạt phần tóc mái ướt đẫm mồ hôi sang một bên, nhẹ nhàng nói: "Yên tâm đi, trong mấy ngày tới cậu sẽ không thể trốn thoát đâu, vì tôi còn rất nhiều điều muốn học hỏi từ cậu."

——Han Wangho nghiến răng không để mình rên rỉ quá lớn. Cậu không biết Lee Sanghyuk có đang ngủ hay không, nếu làm hắn tỉnh dậy, tình hình sẽ trở nên rất tồi tệ.

Cậu vẫn đang thủ dâm bằng những ngón tay của mình, sự huấn luyện một tháng nay sớm thành thói quen, dương vật phía trước từ từ đứng lên, thậm chí hậu huyệt phía sau cũng bắt đầu rỉ ra một ít dâm dịch.

Núm vú của cậu hơi đau rát do bị ga trải giường cọ xát, trên đó vẫn còn một ít sữa còn chưa khô. Mùi sữa thoang thoảng khiến cậu xấu hổ muốn chết. Cậu không thể ngừng nghĩ đến việc mình bị hắn ta đùa giỡn đến mức chảy sữa mới cách đây vài giờ.

Han Wangho cảm thấy mình giống như một con điếm nằm dưới thân một người đàn ông, dâm đãng mà uốn éo trong sự sung sướng. Tuy Han Wangho không muốn thừa nhận nhưng cậu phải đối mặt với sự thật rằng lúc này cậu đang tự thủ dâm âm đạo của mình để thỏa mãn.

Cậu dùng hai ngón tay kẹp lấy khối thịt mềm mại, tinh tế chà đạp, từ bên trong âm đạo truyền đến não bộ cảm giác khoái lạc khiến cậu thậm chí không thể duy trì động tác. Eo cậu lún xuống thật sâu, nửa thân trên gần như dính chặt trên giường, bờ mông nhếch cao, hai chân dang rộng. Chăn mỏng phủ lên hạ thân lại trượt xuống từ, đắp lên bàn chân. Giữa đùi, cả hai lỗ nhỏ đều đang chảy ra dâm dịch, trượt xuống bắp đùi, làm ướt cả ga giường, tạo nên một vũng ẩm ướt.

Âm đạo vốn bị Han Wangho ghét bỏ bây giờ bị mu bàn tay che lại. Có thể thấy hai ngón tay bị lỗ nhỏ nuốt chửng không thể rút ra, bên ngoài còn có ba ngón tay còn lại cuộn lại ở cùng một chỗ, tiếp xúc với đáy chậu. Cộng với tác động nhanh chóng của món đồ chơi đang càn quấy bên trong hậu huyệt, Han Wangho cuối cùng không thể kiềm chế được và xuất tinh.

Những ngón tay chậm rãi rút ra, khoái cảm do ma sát lại khiến cậu muốn rên rỉ. Cậu rời khỏi âm đạo, tay phải dính đầy dâm dịch nắm lấy tấm ga giường, cố gắng ngồi dậy, đầu gối cậu đã đau nhức, chỉ có thể nằm nghiêng trên giường thở dốc.

"Có vẻ như thời gian thật sự có thể thay đổi một người."

Một giọng nam bình thản từ không gian truyền đến. Mặc dù nghe có vẻ không có gì nổi bật, nhưng Han Wangho lại bị dọa đến phát run. Cậu ngẩng đầu nhìn lên, Lee Sanghyuk đang đứng trong bóng tối, dựa vào tường trong phòng nhìn cậu.

"Cậu sao lại ở đây!"

"Đây là nhà tôi," hắn cười với phát biểu ngây ngô này, "Tôi có chìa khóa tất cả các phòng—huống chi, tôi cũng chưa từng rời đi."

Lee Sanghyuk tiến về phía cậu, nói với vẻ thích thú: "Cậu thật sự đã thay đổi rất nhiều, nếu là một tháng trước, không, hai tuần trước, cậu sẽ từ chối hợp tác và nhấn mạnh rằng mình là đàn ông."

"Tôi vốn đã là đàn ông!"

"Không có người đàn ông bình thường nào lại thủ dâm như vậy." Lee Sanghyuk cười một cách bất lực, lại có chút trìu mến vuốt tóc cậu.

"Nhưng không thể không nói, màn trình diễn vừa rồi thật sự rất tuyệt, đến cả tôi cũng bất ngờ."

Han Wangho vừa nghĩ đến hình ảnh khi nãy của mình bị đối phương nhìn thấy, mặt cậu lập tức đỏ bừng, lắp bắp phản biện: "Đó là vì cậu... cậu đã nhét cái đó vào trong tôi..."

"Đúng vậy," Lee Sanghyuk thầm thì thừa nhận, "Đó là lỗi của tôi, có thể tha thứ cho tôi không."

Hắn ngồi bên mép giường, kéo cái chăn mỏng bị ướt một phần bởi tinh dịch mà cậu bắn ra, nhẹ nhàng nói: "Cơ thể của cậu thật sự là sự kết hợp hoàn hảo của cả nam và nữ."

Lee Sanghyuk lần theo cổ, vai cậu, vuốt ve đến phần hõm eo và mông. Cơ thể cậu mềm mại và cân đối như của một người phụ nữ, làn da mịn màng, đường nét rõ ràng; trong lúc làm tình, cậu sẽ ướt đẫm mồ hôi, như một lớp sương mỏng lấp lánh. Đùi trắng như tuyết, gần như mềm mại như bộ ngực, khi dâm dịch chảy xuống có thể dính dính đến mức không thể nắm lấy.

'Trong cơ thể cậu có một bộ phận sinh dục hoàn chỉnh của phụ nữ.'

Ngón tay của Lee Sanghyuk trượt xuống bụng dưới, còn Han Wangho bị những lời hắn nói thu hút sự chú ý, suy nghĩ một chút rồi run rẩy mở miệng: 'Vậy... phẫu thuật có thể sửa chữa được không?'

"Sửa chữa để làm gì?" Lee Sanghyuk nhìn cậu, nụ cười dần biến chất, "Nhìn này, ở đây, cậu có một cái tử cung có thể dùng để sinh con."

Han Wangho theo dõi ngón tay hắn, như thể có thể nhìn xuyên qua da thịt để thấy bên dưới.

"Trong thí nghiệm tiếp theo, chúng ta sẽ cần nó."

"Cái gì...?"

Lee Sanghyuk tiếp tục cười nói: 'Tôi muốn xác minh xem tử cung của cậu có thể sử dụng được không."

Han Wangho bị thái độ bình thản của hắn dọa sợ, trong nhận thức của cậu, Lee Sanghyuk tuyệt đối không phải là người thích đùa giỡn.

Cậu lập tức hoảng loạn, liên tục lùi lại, cố gắng dùng chăn mỏng che chắn cơ thể trần trụi, yếu ớt phản kháng: 'Tôi... tôi không thể, tôi không làm được, tôi không thể sinh con!'

"Không, cậu có thể." Lee Sanghyuk cười, tiến lại, kéo cậu lại gần, "Chỉ cần tôi cho tử cung của cậu ăn đủ, sẽ có một ngày nó sẽ mang thai."

-End-

Lần đầu tiên dịch một truyện mất gần 1 tuần. Thật sự thách thức sự trong sáng của t. Có gì sai sót mong mn bỏ qua nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro