Q2-Chương 194 + 195 + 196

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Q2-Chương 194: Dạ Đồng vs Eureka!

Đoàn người đi tới sân huấn luyện, hai bên rút thăm quyết định đối tượng giao thủ.

Hạ Thiên Tịch đối chiến với Hạ Cung, trận thứ 3.

Không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch cư nhiên may mắn như vậy, vừa rút phải tên Hạ Cung, Hạ Thiên Tịch biểu tình quẫn bách, này thật đúng là oan gia ngõ hẹp~

Hạ Cung nhìn cái tên trên thăm mà mình rút được, trong đôi mắt âm u hiện lên một tia sáng đen tối, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch mang theo vài phần hung ác.

Hạ Thiên Tịch nhướng mày, trong ánh mắt mang theo quang mang lưu chuyển, mang theo khiêu khích.

Y vốn dĩ không phải một người e dè, người khác nếu kính y một thước, y sẽ tự kính người một trượng. Nhưng mà, ngươi khác dám cả gan phạm y một thước, y sẽ tự phạm người mười trượng.

Hạ Thiên Tịch và Hạ Cung tuy còn chưa chiến đấu, nhưng ánh mắt hai bên đã bắt đầu giao lưu, ơ đây mọi người thậm chí đều có thể nghe thấy thanh âm bùm bùm vang lên của không khí.

Những học sinh có thể may mắn tiến đến quan chiến, mặc kệ là tân sinh hay lão sinh, mỗi người đều cảm thấy bản thân phi thường may mắn, bọn họ đều có một loại dự cảm, trận chiến ngày hôm nay thực sự có thể thay đổi cục diện hiện nay của trường Quân đội số 1.

Lăng Thần rút thăm là Vân Bối Nhi, trận thứ 4.

Dạ Đồng đối chiến Eureka, trận đầu tiên.

Lancet đối chiến Tô Thanh Khê, trận thứ hai.

Hai bên thực nhanh rút xong thứ tự, tiếp theo là trận đấu đầu tiên của Dạ Đồng và Eureka.

Mọi người thối lui ra bên ngoài vòng chiến, trên sàn đấu rất nhanh chỉ còn lại Dạ Đồng và Eureka.

Diện mạo Dạ Đồng rất là tuấn mỹ phi phàm, cả người hắn mang thần sắc nhàn nhạt, nhưng khuôn mặt lại cho người ta một cảm giác phi thường tùy ý, đôi mắt hắn nhàn nhạt nhìn Eureka, trong mắt không có bất cứ cảm xúc dao động nào.

Mà bản thân Eureka là một người nam nhân phi thường cao lớn, cả người hắn nhìn qua cho người ta cảm giác không phải âm trầm, mà là lãnh. Nhưng trong cảm nhận của người khác cái lãnh của hắn cùng Lăng Thần lại hoàn toàn khác nhau, tổng cảm giác Eureka này có điểm lãnh tĩnh mịch, tuy diện mạo cũng thực anh tuấn, nhưng hắn khiến người ta cảm giác yên lặng quá mức, thường thường sẽ khiến người xem nhẹ diện mạo của hắn.

Hai bên đứng trên sàn đấu, ánh mắt nhìn đối phương, một người là chiến sĩ cơ giáp cấp ba, một người là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, thực lực hai bên là có khoảng cách nhất định. Phía dưới sàn đấu mọi người khẩn trương nhìn hai người, đối với Dạ Đồng đối chiến Eureka, rất nhiều người biết thực lực của Eureka rất là khinh thường nhìn lại, Eureka thực lực sâu không lường được, chính là được người ngoại viện bọn họ xưng là chiến thần. Một cái tân sinh, chiến sĩ cơ giáp cấp 3 nho nhỏ liền muốn thắng được Eureka, này đối với bọn họ mà nói quả thực chính là vũ nhục Eureka.

"Eureka cố lên, hung hăng giáo huấn bọn họ."

"Cố lên! Giáo huấn bọn họ!"

"Tinh chủ cố lên, cố lên!"

"......"

Người bên ngoài quan chiến, lập tức vang lên từng đợt từng đợt cổ vũ.

Người đi theo phía sau Hạ Thiên Tịch nhìn những lão sinh đó sôi nổi hò hét cổ vũ cho Eureka, tuy trong lòng bọn họ cũng có điểm lo lắng khẩn trương, nhưng nếu bọn họ đã lựa chọn đi theo Hạ Thiên Tịch, chắc chắn phải ủng hộ bọn họ.

"Dạ Đồng cố lên!"

"Đồng vương tử cố lên, chúng ta ủng hộ ngươi!"

"Cố lên! Cố lên!"

"......"

Những người này không cam lòng yếu thế sôi nổi hò hét.

Lập tức, trong sân huấn luyện vang lên một mảnh đinh tai nhức óc.

Dưới đài, Hạ Thiên Tịch hơi gợi lên khóe môi nhìn hai người trên sàn đấu. Tầm mắt y chủ yếu dừng lại trên người Dạ Đồng, tuy rằng ở chung với Dạ Đồng thời gian khá dài, nhưng y cũng không hiểu biết nhiều về Dạ Đồng cho lắm, lúc này y dám đem bảo đặt trên người Dạ Đồng, chủ yếu là vì y cảm thấy Dạ Đồng cho y cảm giác thực sâu không lường được.

Vừa lúc, mượn hoàn cảnh này tra xét thực lực Dạ Đồng một chút xem thế nào?

"Bảo bối!" Tiếng nói trầm thấp mang theo một tia ủy khuất, Lăng Thần cúi đầu nhẹ nhàng cắn một chút vành tai Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch thấp thấp kinh hô một tiếng, vừa rồi y chính là hết sức chăm chú nhìn Dạ Đồng suy tư, vành tai đột nhiên truyền đến cảm giác ấm áp tê dại, làm y cả người đều thiếu chút nữa trực tiếp mềm nhũn ngã xuống.

Hạ Thiên Tịch lập tức khống chế cỗ cảm giác tê dại trong cơ thể kia, ngẩng đầu hung hăng trợn trừng mắt nhìn Lăng Thần một cái, cũng không nhìn xem chỗ này là ở đâu cư nhiên dám làm vậy. Tuy y không thèm quan tâm người khác biết quan hệ của hai người, nhưng y không muốn ở trước mặt người khác quá thân mật đam mê.

Còn bình thường ở trước mặt người khác khoe ân ái, y không nhận thấy thì thôi, đã nhận ra chắc chắn không được.

May mà, hiện tại mọi người đều đặt tâm tư ở hai người trên sàn đấu, cho nên không chú y tới động tác nho nhỏ của hai người.

"Bảo bối, ngươi là của ta." Tiếng nói trầm thấp của Lăng Thần mang theo một tia ghen tuông, vừa rồi Hạ Thiên Tịch nhìn Dạ Đồng biểu tình xuất thần, quả thực khiến hắn ghen.

"Đừng nháo." Hạ Thiên Tịch không biết Lăng Thần này làm sao vậy?

Không khỏi trừng mắt với hắn một cái.

"Bảo bối..." Lăng Thần thanh âm trầm thấp, tại sân huấn luyện đinh tai nhức óc căn bản là sẽ không có ai nghe thấy hai người bọn họ nói gì, nhưng bọn họ không giống người khác, ngũ giác đặc biệt nhanh nhạy, lại còn có thể truyền âm, cho nên thanh âm của Lăng Thần là thông qua truyền âm vào trong tai y.

"Được rồi, đừng náo loạn, bọn họ sắp bắt đầu rồi."Hạ Thiên Tịch tuy không biết Lăng Thần vì sao lại ghen, nhưng vẫn trấn an nam nhân bên cạnh, tay chủ động nắm lấy tay nam nhân, hai người tay nắm tay, đều cảm giác được ấm áp truyền từ lòng bàn tay đối phương.

Lăng Thần giống như một đầu trung khuyển, khi lông tóc sắp nổ tung, chỉ cần hơi an ủi một câu, lông tóc của hắn có thể lập tức bị Hạ Thiên Tịch vuốt xuôi.

Cảm giác được độ ấm trong lòng bàn tay, Lăng Thần nheo lại đôi mắt nhìn người bên cạnh, thẳng đến khi hai người trên sàn đấu bắt đầu thi đấu, hắn mới ngẩng đầu đi xem.

Trên sàn đấu, hai người lập tức triệu hồi ra cơ giáp của hai bên.

Dạ Đồng thuộc về chiến sĩ cơ giáp hệ phong, mà Eureka là chiến sĩ cơ giáp hệ Thổ. Nhưng một cái là cấp 4 và một cái là cấp 3, Eureka triệu hồi ra cơ giáp, lập tức uy áp cấp 4 tản ra khắp toàn hiện trường. Cho dù mọi người không đứng trên lôi đài, không trực diện đối mặt với Eureka, cũng cảm giác được một cỗ uy áp thực lớn, trong lòng đều phát run.

Mà so với mọi người, Dạ Đồng trực tiếp đối diện Eureka, hắn phải thừa nhận uy áp so với mọi người còn trực tiếp hơn, đừng thấy hắn là một chiến sĩ cơ giáp cấp 3, nhưng mọi người cũng rất ít coi trọng hắn.

Dạ Đồng điều khiển cơ giáp của mình nâng lên một cánh tay thật dài, cánh tay kim loại màu trắng theo động tác của hắn mang theo một cỗ gió.

Cỗ gió này, không phải loai gió mà ngày thường thổi vào mặt man mát thoải mái, mà là giống như lưỡi đao gió, thẳng tắp khiến người cảm thấy nguy hiểm.

Nhưng mà, so khí thế thì Eureka đã thắng Dạ Đồng, hắn giơ lên cánh tay, trên cánh tay thình lình xuất hiện một thanh đại đao, không chút lưu tình chém một đao về phía Dạ Đồng.

Trên mặt hắn như cũ không có bất luận sắc thái gì, khi thanh đại đao chém về phía Dạ Đồng, trực giác làm mọi người cảm nhận được Eureka cầm trong tay không phải là một thanh đại đao mà làm một cái gậy nhỏ, thực nhẹ nhàng.

Nhưng chuôi đại đao này khi chém xuống lập tức kích khởi tiếng gió cùng kình đạo khiến người căn bản không dám khinh thường.

Biểu hiện trực tiếp nhất của thổ hệ chính là lực lượng, hắn có thể đem trọng lượng toàn thân chuyển dời đến thanh đại đao này, càng có thể cầm trong tay một thanh đại đao trọng lượng nguyên bản vốn chưa được 5kg trong nháy mắt biến thành 50kg hoặc thậm chí 500kg.

Đương nhiên, chỉ cần tự thân thực lực càng cao, hắn có thể áp súc lực lượng càng lớn. Tuy thần sắc trên mặt Dạ Đồng nhàn nhạt, bình thường căn bản rất có ít người nhìn thấy hắn và người khác động thủ, nhưng hắn phản ứng lại rất nhanh chóng. Thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng, nện bước ổn trọng tránh thoát, sau đó một tay ném qua một đạo kình phong. Đạo kình phong này mang theo lực đạo mạnh mẽ, giống như giờ phút này hắn ném ra không phải một đạo kình phong mà là một phen ngân quang lưỡi đao, đặc biệt chính là lưỡi đao này còn rất sắc bén.

Chỉ nghe trong không khí cỗ kình phong kia, là có thể làm mọi người thân thể run lên bần bật.

Trong đám người bọn họ cũng có chiến sĩ phong hệ, nhưng trước nay đều không có người có thể giống với Dạ Đồng, chỉ là một chiến sĩ cơ giáp cấp 3 nho nhỏ mà thôi, nhưng kình phong lại mang theo lực đạo thật lớn và nguy hiểm đến vậy, không thể không cho ngươi đối với hắn lau mắt mà nhìn.

Có điều, loại tốc độ này của Dạ Đồng so với Eureka, quả thực chính là đơn giản nhẹ nhàng như tiểu hài tử ở trước mặt hắn, Eureka nhíu mày một chút. Nếu người trước mắt không có thực lực gì, như vậy hắn liền tốc chiến tốc thắng là được.

Eureka lập tức tấn công về phía Dạ Đồng, nhưng trong quá trình tiến công hắn lại phát hiện một vấn đề quan trọng, hắn và Dạ Đồng đối chiến gần nửa giờ, tốc độ công kích của Dạ Đồng ở trong mắt hắn quả thực là chậm như trẻ con, chính là hắn lại không có bất luận một cơ hội tiếp cận Dạ Đồng nào, Eureka không khỏi giơ lên đại đao trong tay, lực lượng áp súc của cây đại đao lên đến 100kg, đây là lực lượng nặng nhất mà trước mắt hắn có thể áp súc được, hung hăng bổ về phía Dạ Đồng.

Nhưng Dạ Đồng chính là chiến sĩ phong hệ, quanh người hắn uốn lượn một luồng gió, mái tóc dài băng lam phía sau lập tức theo gió tung bay như vũ điệu, cả người thoạt nhìn thật hấp dẫn người.

Khi đại đạo Eureka chém xuống đầu của hắn thẳng thẳng tắp bị giải trừ, Dạ Đồng dương mắt nhìn Eureka một cái, con ngươi màu đỏ sậm trong nháy mắt biến thành đỏ máu, đỏ khiến người kinh tâm.

Mạt huyết hồng này chợt lóe rồi biến mất, nhưng lại bị Eureka nhận thấy, tâm tình luôn trấn định từ trước tới nay của hắn không khỏi chấn kinh một phen. Đây là lần đầu tiên hắn cảm giác được một nỗi sợ hãi từ sâu trong linh hồn, thân thể hắn không kìm được run rẩy một chút. Dạ Đồng thừa dịp Eureka tạm dừng trong nháy mắt, kình phong bay xung quanh đột nhiên biến ảo thành một cỗ gió lốc, cỗ gió lốc này mãnh liệt xoáy tròn, lốc xoáy khiến người khiếp sợ dũng mãnh tiến về phía Eureka, làm nhân tâm chấn kinh, đây là lần đầu tiên thấy một chiến sĩ cơ giáp cấp 3 cư nhiên dùng ra lực lượng của chiến sĩ cơ giáp cấp 5.

Mọi người nhìn một màn này mà khiếp sợ, muốn ngăn cản, đã không kịp.

Chính diện đón nhận Dạ Đồng, căn bản không né tránh được, hơn nữa tâm tư của hắn vừa mới còn tạm dừng một giây.

Trên chiến trường, một giây thời gian là có thể thay đổi mọi thứ.

Thân thể Eureka bị cỗ gió này bay lên, máu đỏ tươi vẩy ra, thân thể ngã xuống sàn đấu.


..........

Q2-Chương 195: Lancet vs Tô Thanh Khê

Tĩnh!

Tĩnh mịch đến trầm lặng!

Hiện trường lặng ngắt như tờ.

Mọi người thần sắc ngốc ngốc nhìn một màn này trên chiến trường, mặc cho ai cũng không nghĩ nổi Eureka sẽ bại! Hơn nữa, còn bị bại thảm thiết như vậy!

Eureka, chiến thần trong cảm nhận của bọn họ, cư nhiên bị một cái người tên còn chưa biết đánh rơi khỏi sàn đấu.

Mọi người cảm thấy đôi mắt cùng ngũ quan đã bị phá nát, trong lúc nhất thời thật đúng là không thể tiếp thu được.

"Eureka." Có người kinh hoảng kêu lên, sau đó chính là vài người cuống quýt chạy tới sàn đấu kiểm tra tình huống lúc này của Eureka.

"Eureka, ngươi thế nào?" Rất nhiều người vội vàng kêu gọi, thanh âm lộ ra khẩn trương cùng lo lắng.

Eureka bỗng nhiên ho khan một tiếng, một búng máu từ trong miệng phun ra, đôi mắt âm trầm của hắn nặng nề. Giơ tay chà lau vết máu trên khóe miệng, ném cánh tay người khác ra, thân hình có chút lảo đảo lắc lư từ trên mặt đất đứng lên, bước chân lảo đảo một cái, trong ánh mắt lo lắng khẩn trương của mọi người, Eureka nặng nề nhìn vẻ mặt vân đạm phong khinh của Dạ Đồng trên sàn đấu.

Thất bại lúc này, khiến hắn hiểu rõ một việc, đó chính là mặc kệ đối đãi địch nhân lớn hay nhỏ, đều không thể khinh địch.

Vả lại, Eureka trong lòng thật sâu hiểu rõ, này không chỉ là hắn khinh địch Đạ Đồng, còn có thực lực bản thân của Dạ Đồng. Vừa rồi trong nháy mắt kia, khi ai tròng mắt của hắn chuyển biến thành đỏ máu, một khắc kia trong tâm hồn hiện lên kiêng kị cùng run rẩy thực sâu, cảm giác của hắn sẽ không sai.

Một khắc kia, hắn thực sự sợ hãi, nội tâm hắn thực sự sợ hãi.

Nhưng hiện tại nhìn Dạ Đồng biểu tình vân đạm phong khinh trên sàn đấu, Eureka lại lập tức có chút hoảng hốt, thật giống như một màn khiến cho linh hồn hắn kiêng kị thực sâu kia không phải là người ở trước mắt này.
Tuy rằng linh hồn kiêng kị chỉ trong nháy mắt, nhưng Eureka sẽ không quên cũng sẽ không mơ hồ, hắn biết, Dạ Đồng không đơn giản, thậm chí thực lực sâu không lường được, còn có khả năng ở trên cả mình, như vậy...một chiến sĩ cơ giáp cấp 3 nho nhỏ, thực lực lại ở phía trên mình, rất có khả năng là hắn ẩn tàng thực lực bản thân.

"Eureka" Người khác vội vàng lo lắng gọi lại thần trí Eureka trở về.

Tầm mắt Eureka từ trên người Dạ Đồng rời đi, hắn nhìn nhìn mọi người quay chung quanh hắn lo lắng, thần sắc nhàn nhạt nói: "Ta thua." Sau đó, hắn lập tức rời khỏi sàn đấu, đi vào vị trí bên cạnh mấy người Tô Thanh Khê đang đứng.

"Ngươi thế nào?" Trong ánh mắt Tô Thanh Khê cũng có lo lắng.

Những tân sinh đó, thật sự cho hắn kinh hỉ rất lớn, ngay cả Eureka cư nhiên cũng bị bại trận.

"Không có việc gì." Eureka lắc đầu, ánh mắt lại nhìn thoáng qua Dạ Đồng đã bước xuống sàn đấu, ngay sau đó đem tầm mắt dời đi nói: "Bọn họ rất mạnh."

"Ừ" Tô Thanh Khê gật gật đầu, người có thể khiến Eureka nhìn trúng, thực lực sẽ không thể khinh thường, hơn nữa người đánh bại Eureka chính là tân sinh, thật sự là khiến bọn họ rửa mắt mà nhìn.

Trong phòng nghỉ của trưởng quan:

Tất cả các trưởng quan đang theo dõi video sân huấn luyện trong phòng nghỉ lúc này tập thể đều mở lớn mắt như chuông đồng.

"Mẹ cái chim, đây là giả đi!" Một trưởng quan thiếu chút nữa đem hai mắt mình trừng quá lớn, cổ vươn thật dài, thiếu chút nữa biến thành hươu cao cổ, cả người như hận không thể chui vào trong video nhìn cho rõ.


"Đệch! Đầu năm nay tân sinh khi nào lại lợi hại như vậy?"

"Kyznie trưởng quang, này đúng là hạt giống lớp ngươi sao? Là lớp của ta đi!"

"...."

Các vị huấn luyện viên quả thực cũng không dám tin rằng bản thân được nhìn một màn này, một tân sinh cư nhiên đánh bại được Eureka, đây quả thực chính là chọc mù mắt bọn họ.

Mẹ cái chim! Quá không khoa học!

Kyznie biểu tình cũng rất kích động, không nghĩ tới trong lớp hắn cư nhiên có một hạt giống tốt như vậy, tuyệt đối cần trọng điểm bồi dưỡng!

Kyznie bỗng nhiên đứng lên, hắn muốn đích thân tới sân huấn luyện để xem, chỉ nhìn qua video, quá CMN không đã nghiền.

Vừa thấy Kyznie không quay đầu đi thẳng ra phòng nghỉ, tuy hắn nện bước trầm ổn, nhưng tốc độ nhanh hơn kia vẫn khiến mọi người không nhịn được trừng mắt, một đám người cũng sôi nổi đứng lên ra khỏi phòng nghỉ, bọn họ hiện tại đối với một màn ở sân huấn luyện tràn ngập tò mò.

Mà trong sân huấn luyện, giờ phút này Dạ Đồng đã thắng một ván, đã hung hăng đánh vào khí thế của mấy lão sinh kia một hồi, khiến đám tân sinh nở mày nở mặt dài dài.

"Lancet điện hạ, chúng ta ủng hộ ngươi."

"Lance điện hạ, cố lên!"

"Lance điện hạ, chúng ta yêungươi......."

Trên đài chiến đấu, vì ván thứ nhất được Dạ Đồng cho nở mặt, cho nên đám tân sinh giờ phút này cũng không có người nhát gan khẩn trương, mỗi người đều biểu tình xúc động cố gắng hò hét trợ uy, đặc biệt chính là Lancet, hắn có không ít fans, cho dù ở trường Quân đội số 1, người của hắn cũng vẫn thực đông đảo.

Lancet được mọi người chú mục, ngẩng đầu ưỡn ngực bước từng bước lên đài chiến đấu, đầu ngẩng cao, toàn thân tản mát ra quang mang hấp dẫn người giống như một con khổng tước đầy cao ngạo, quang mang hấp dẫn mọi người.

Loại cảm giác được mọi người chú mục này, giống như chúng tinh phủng nguyệt, là thứ Lancet thích nhất. Hắn đi lên đài chiến đấu nghe tiếng kêu gọi cổ vũ nhiệt liệt phía dưới, đôi mắt của hắn nhàn nhạt liếc nhìn cảm xúc của mọi người dưới đài, khóe môi hơi nhếch lên, bỗng nhiên vươn tay, ngón tay búng một cái ở không trung, thanh âm hò hét kích động trợ uy ủng hộ hắn đột nhiên im bặt, phảng phất giống như thế giới vào giờ phút này bị dừng lại. Ánh mắt hắn màu xanh lam mang theo một tia hoa lệ liếc nhìn mọi người một cái nói: "Nhìn bổn điện hạ dùng chiêu thức hoa lệ nhất đánh bại ngươi!"

Ngón tay hắn chỉ về phía Tô Thanh Khê, ánh mắt cao ngạo mà làm càn.

Mọi người phía dưới xôn xao một tiếng sôi trào lên, lập tức thanh âm hò hét trợ uy lại càng thêm sôi trào.

Đây là Lancet, hắn giống như một con khổng tước vương cao ngạo, hoa lệ mà lại kiêu ngạo!

Một người, một cái thủ thế, một ánh mắt, một câu...đều có thể lập tức đem không khí tại hiện trường đẩy lên cao trào!

Nhân khí, khí tráng, nhân cách mị lực...so với Hạ Thiên Tịch bọn họ, Lancet tự luyến xác thực có được một loại tư cách được chú mục.

Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng, sau ót treo đầy hắc tuyến đầm đìa, Lancet kiêu ngạo thật là trước sau như một.

"Oa! Quả thực chính là thần tượng của ta! Ta khí nào có thể giống được như hắn, một cái thủ thế là có thể hiệu lệnh cho nhiều người như vậy?" Vân Bối Nhi một đôi mắt giống như cún con sáng lấp lánh nhìn Lancet trên đài chiến đấu, quả thực hâm mộ cũng không biết nên dùng biểu tình gì biểu đạt mới được.

Hắn thân là nam nhân vì sao phải giả nữ nhân? Đó là vì hắn luôn cảm thấy chỉ có nữ nhân mới có loại hiệu lệnh của khí thế nữ vương như này. Nhưng hiện tại nhìn Lancet, Vân Bối Nhi mới phát hiện, thì ra nam nhân cũng có thể có được khí thế nữ vương như vậy, quả thực quá khí phách.

Tinh Tuyết Y đứng ở phía sau Vân Bối Nhi, nghe Vân Bối Nhi nói, cả người sắc mặt hung hăng run rẩy, nàng một chút cũng không cảm thấy một người tự luyến như vậy sẽ khiến người sùng bái.

Đối với Lancet lớn mật khiêu khích, vốn dĩ Tô Thanh Khê cũng không đặt hắn ở trong lòng, mặc kệ hắn có khinh địch hay không, nhưng đối với Lancet vừa tự luyến vừa kiêu ngạo như khổng tước này, đều không có thể khiến hắn đặt trong lòng.

Nhưng hiện tại, nghe Vân Bối Nhi nói, thanh âm kia nồng đậm tình cảm sùng bái không chút che dấu, đôi mắt ôn hòa của Tô Thanh Khê lập tức thay đổi, trong mắt xẹt qua một tia sắc bén nhìn Lancet đang đứng trên sàn đấu, khóe môi nhếch một cái đi lên đài chiến đấu.

Cho nên nói, nam nhân ghen là đáng sợ nhất.

Tô Thanh Khê trong tầm mắt trông mong của mọi người đi lên sàn đấu, mặt đối mặt với Lancet.

Lancet gợi lên cánh môi đỏ tươi, ánh mắt kiêu ngạo, thanh tuyến hoa lệ: "Hảo hảo cảm thụ lát nữa bổn điện hạ như thế nào đánh bại ngươi đi!"

"Vậy sao?" Tô Thanh Khê cười cười, khuôn mặt tương đối ôn hòa rất là thong dong ưu nhã, ánh mắt nhìn Lancet nói: "Vậy đến đây đi!"

Lancet nhướng mày, lập tức triệu hồi ra cơ giáp của mình, đầu tiên hướng về phía Tô Thanh Khê tấn công.

Cũng không biết có phải Tô Thanh Khê quá tự tin hay Tô Thanh Khê quá tự phụ, hắn cư nhiên không triệu hồi ra cơ giáp của mình.

Lancet nhìn một màn này, khuôn mặt hoa lệ lập tức không còn hoa lệ, dám can đảm coi rẻ bổn điện hạ, bổn điện hạ nhất định sẽ khiến ngươi nếm mùi đau khổ.

Lancet điều khiển cơ giáp tấn công, chiêu thức tiến công của hắn khác với người khác, người khác đều là mãnh liệt tấn công, chiêu thức mang theo hung ác. Nhưng Lancet là một người đặc biệt chú trọng bề ngoài, mặc kệ là diện mạo hay là chiêu thức tiến công của hắn, đầu tiên cần phải hoa lệ, cần phải hấp dẫn tròng mắt mọi người, khiến cho mọi người cảm giác được một chiêu này phi thường đẹp mắt, phi thường phù hợp với thân phận vương tử điện hạ của hắn.

Nhìn Lancet tiến công, Tô Thanh Khê không chút hoang mang chờ đợi, thần sắc nhàn nhạt, thong dong ưu nhã nện bước, phảng phất căn bản là không đem tiến công của Lancet đặt vào trong mắt.

Hắn làm như vậy, không thể nghi ngờ càng khiến Lancet trở nên gay gắt hơn.

Chiến sĩ cơ giáp thủy hệ, là lấy nhu thắng cương. Hắn khống chế cơ giáp bên ngoài phảng phất nhàn nhạt gợn sóng màu xanh lá, sóng màu xanh lá trong suốt rất hoa lệ, giống như một con rồng nước đánh thẳng vào Tô Thanh Khê.

Tô Thanh Khê không chút hoang mang, khi bị rồng nước tập kích đến trước mặt hắn, hắn mới triệu hồi ra cơ giáp của mình. Hỏa hồng cơ giáp cùng vẻ ôn hòa của hắn hoàn toàn khác nhau, đây là một đài cơ giáp vô cùng kiệt ngạo.

Rồng nước khi va chạm vào cơ giáp của Tô Thanh Khê phát ra tiếng "phanh", lập tức bị bốc hơi hết.

Có thể nói, Lancet gặp khắc tinh.

Ngũ hành tương khắc, hỏa vừa lúc khắc thủy, hơn nữ thực lực của Tô Thanh Khê còn cao hơn Lancet.

Lancet nhíu mi, hắn hiển nhiên cũng biết bản thân gặp khắc tinh.

Vì so với thế tới rào rạt của rồng nước của Lancet, cả người Tô Thanh Khê có thể nói là rất thong dong. Hắn chỉ đơn giản triệu hồi ra cơ giáp, ngưng tụ lực lượng đề cao độ ấm bản thân, chỉ một chiêu đánh nát  rồng nước của Lancet.

Tuy biết bản thân gặp phải khắc tinh, nhưng Lancet cũng không lui về phía sau, hắn thân là vương tử điện hạ, kiêu ngạo cũng không cho phép hắn lui về phía sau.

Lancet lại lần nữa khống chế cơ giáp công kích tới, Tô Thanh Khê như cũ không chút hoang mang ngăn cản, hai người ở trên sàn đấu trong lúc nhất thời còn rất có điểm thắng bại khó phân.

Nhìn một màn trên sàn đấu, trái tim mọi người đều nhảy lên cổ họng, sân huấn luyện giờ phút này im ắng, không có ai dám phát ra một tiếng động vào lúc này, bọn họ đối với trận chiến trước mắt quả thực quá khẩn trương.

Kiêu ngạo của Lance không cho phép hắn thất bại.

Tô Thanh Khê là một người có lực lượng cao hơn hắn rất nhiều.

Một trận đánh thực khiến người khẩn trương, nhưng mà, lại cũng khiến mấy người Hạ Thiên Tịch dưới đài nhìn ra, Lancet không phải là đối thủ của Tô Thanh Khê.

Từ khi vừa lên sàn đấu, một khắc Lancet công kích Tô Thanh Khê kia, khí thế của hắn đã bị Tô Thanh Khê ngăn chặn, hơn nữa hỏa khắc thủy, Tô Thanh Khê vốn là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, thực lực so với Lancet còn cao hơn một bậc, cho nên lúc này trận đấu không hề trì hoãn chính là Lancet thua trận.

Cho dù Lancet thua trận, hắn vẫn như cũ là một vị vương tử điện hạ cao quý.

Hai bên thực lực chênh lệch rất lớn, trên chiến trường, hắn không có một tia lui về phía sau, khi lực lượng của bản thân hao hết đến một tia cuối cùng té xỉu ở trên đài chiến đấu, hắn dùng thực lực của hắn cho thấy, hắn không phải là một vương tử điện hạ chỉ biết lấy thân phận ra để khoe khoang, chỉ là hai bên chênh lệch quá lớn, hắn muốn thắng cũng đã cố gắng hết sức của bản thân.

Lancet té xỉu trên sàn đâu.

Khóe miệng Tô Thanh Khê như cũ vẫn ôn hòa mỉm cười, thong dong đi xuống khỏi đài chiến đấu.

"Lancet điện hạ..."

Có fans nhìn một màn này, lẩm bẩm nhỏ giọng kêu gọi, nước mắt không tự giác chảy xuống.

"Lance điện hạ, chúng ta yêu ngươi......"
Cho dù hắn thua, hắn cũng đã cố hết sức nỗ lực, khiến cho đám fans hết sức kích động.

"Lance điện hạ, điện hạ, điện hạ......"

Tiếng hò hét trong sân huấn luyện, lập tức vang vọng khắp chân trời.

Trong tiếng hò hét tại đây, Lancet chậm rãi đứng lên khỏi mặt đất, ánh mắt hoa lệ cao ngạo nhìn mọi người. Cho dù hắn thua, hắn vẫn là một khổng tước vương không ai bì nổi.

Hắn vươn ra ngón tay, búng một cái ở không trung, hiện trường lập tức yên tĩnh không tiếng động, từng đôi mắt nhìn Lancet, trong lòng tràn ngập cảm động, Lancet điện hạ của bọn họ đã tận lực, không có ai trách hắn.

Chỉ một cái búng tay đơn giản, Lancet liền lập tức có thể khống chế được mọi người biểu tình kích động tại hiện trường, hắn cong cong khóe môi nói: "Bổn điện hạ sẽ lại lần nữa quay lại đánh bại ngươi."

Xôn xao ───

"Lancet điện hạ, chúng ta ủng hộ ngươi!"
"Lancet điện hạ, chúng ta yêu ngươi, yêu ngươi......"
Không khí tại hiện trước  tức khắc lại bị hắn đẩy lên cao trào.
Mặc kệ là lên sân khấu hay là kết cục, Lancet như cũ ở dưới sự chú mục của mọi người cao ngạo đi xuống đài chiến đấu!
..........

Q2-Chương 196: Hạ Thiên Tịch vs Hạ Cung

"Cẩn thận." Lăng Thần ghé vào bên tai Hạ Thiên Tịch dặn dò một câu.

Đối với bảo bối của mình, hắn có tự tin tuyệt đối.

"Ừm." Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, dưới sự khẩn trương của mọi người đi lên sàn đấu.

Hiện tại, hai bên mới chỉ thi đấu hai trận, một thắng một thua, xem như ngang tay, nhưng thế cục trước mắt này đối với mấy người Hạ Thiên Tịch bọn họ cũng không coi là tốt, vì nếu là hòa, cũng sẽ làm theo phán quyết là bọn họ thua.

Cho nên, hai trận thi đấu kế tiếp là quan trọng nhất, đặc biệt là trận Hạ Thiên Tịch, nếu y bị thua, trận đấu của Lăng Thần cũng không cần diễn ra nữa.

Hiện trường một mảnh an tĩnh không tiếng động, mọi người thần sắc khẩn trương nhìn Hạ Thiên Tịch đi lên đài chiến đấu, thiếu niên sắc mặt nhàn nhạt, khuôn mặt tinh xảo không nhìn ra cảm xúc gì, nện từng bước thong dong trầm ổn đi lên trên sàn đấu. Từ khuôn mặt tinh xảo của y không nhìn ra thần sắc biến hóa nào, càng là nhìn không ra y có cảm xúc gì? Trong lòng là ý tưởng gì.

Mọi người ngốc ngốc nhìn một màn này, trận thi đấu này thắng bại là mấu chốt, đem đám người ủng hộ Hạ Thiên Tịch bên này tim đều khẩn cấp nhảy lên, mà bên duy trì mấy người Tô Thanh Khê giờ phút này cũng giảm bớt kiêu ngạo lúc trước, cho dù biết Hạ Thiên Tịch là tân sinh, hiện tại cũng không có ai dám can đảm coi khinh bọn họ.

Bởi vì đám tân sinh này khác với mấy tên ngốc bức lúc trước, nhưng tên ngốc bức lúc trước chỉ là một đám ngốc bước uổng phí thực lực, chỉ biết dùng cái miệng nói bậy, chỉ cần một quyền đánh xuống là có thể chế phục bọn họ. Nhưng Hạ Thiên Tịch này lại khác, là người chân chính có thực lực. Cho bọn họ thua một trận, đó và vừa lúc Lancet gặp Tô Thanh Khê, vừa lúc hỏa của hắn có thể khắc thủy. Nếu không phải vừa lúc hỏa khắc thủy, như vậy ai cũng không biết một hồi nữa kết cục có thể hay không được viết lại.

Khi Hạ Thiên Tịch đi lên trên sàn đấu, cũng là lúc Hạ Cung đi lên, tiêu điểm toàn trường lập tức hướng về phía hai người.

Tại giờ phút này, nhân tâm của mọi người tựa hồ so với hai người bọn họ càng khẩn trương, trái tim mỗi người đều nhảy lên tới cổ họng.

Toàn trường yên tĩnh không tiếng động, bọn họ biểu tình khẩn trương chú ý tình huống trên sàn đấu.

Đôi mắt Hạ Cung âm u nhìn Hạ Thiên Tịch, trong thần sắc có vài phần đắc ý hung ác: "Ta sẽ hảo hảo giáo huấn ngươi một chút, cho ngươi biết cái gì gọi là tân sinh!"

Khuôn mặt Hạ Cung âm ngoan nói với Hạ Thiên Tịch.

Từ khi khai giảng hắn đã muốn giáo huấn Hạ Thiên Tịch, chẳng qua thân là cao niên học trưởng vẫn luôn không tìm được cơ hội thích hợp, nếu tùy tiện giáo huấn Hạ Thiên Tịch mà bị bắt được nhược điểm, đối với hắn cũng không tốt.

Hôm nay, hắn cư nhiên có thể đụng phải Hạ Thiên Tịch, điều này là ngoài ý liệu của Hạ Cung, có điều lại khiến hắn thực kinh hỉ ngoài ý muốn, hắn cũng thực thích cái ngoài dự kiến này.

Hạ Cung trong lòng thầm nghĩ, hắn nhất định sẽ phải hảo hảo giáo huấn Hạ Thiên Tịch một trận, cho y biết hai chữ tân sinh viết như thế nào.

"Vậy sao?" Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, đối với lời uy hiếp của Hạ Cũng cũng không để ở trong lòng, ngược lại liếc xéo, vẻ mặt khiêu khích nhìn Hạ Cung nói: "Có nghe qua một câu không?"

"Hừ." Hạ Cung lạnh lùng hừ lạnh một tiếng, căn bản là không thèm tiếp lời Hạ Thiên Tịch nói.
Nhưng là Hạ Thiên Tịch một chút cũng không tức giận, khuôn mặt tinh xảo mang theo thần sắc khiêu khích nhàn nhạt: "Có một câu nói như này, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, đem sóng trước chụp chết trên bờ cát. Hôm nay, ta sẽ khiến ngươi khắc sâu cảm nhận được hàm nghĩa những lời này."

Phốc ───

Hạ Thiên Tịch nói quả thực có ý tứ, nói một câu thực dễ nghe, khiến người nhịn không được cười lên tiếng.

Sân huấn luyện vốn đang khẩn trương, giờ phút này bởi vì một câu của Hạ Thiên Tịch, rất nhiều người nghe đều nhịn không được cười ầm lên tiếng, đem hiện trường khẩn trương hòa hoãn một chút.

"Aiz, các ngươi nói, Hạ Thiên Tịch và Hạ Cung thi đấu, bọn họ ai sẽ thắng?"

"Ta đương nhiên hi vọng Hạ Cung sẽ thắng, chẳng qua ta không thích Hạ Cung, ta muốn Hạ Thiên Tịch thắng, nhưng ta là học tỷ của hắn, phải làm sao bây giờ?"

"Phốc! nếu lấy giá trị nhan sắc, ta cũng hy vọng Hạ Thiên Tịch sẽ thắng, ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy nam sinh lớn lên tinh xảo như vậy, lại còn có thực lực. Có thực lực, quả thực chính là kim cương VIP trong cao phú soái!"

"Này, các ngươi nói, Hạ Thiên Tịch và Hạ Cung đều là họ Hạ, bọn họ có phải có quan hệ thân thích gì hay không?"

"Sao có thể? Hạ Thiên Tịch chính là con trai của Hạ nguyên soái, Hạ Cung căn bản là không ở Đế Đô tinh, hai người bọn họ có tám cái xào cũng không đánh tới quan hệ thân thích gì đi!!"

Bởi vì một câu của Hạ Thiên Tịch lập tức khiến không khí hiện trường giảm bớt, rất nhiều người lập tức sổi nổi nghị luận.

Thanh âm nghị luận của những người này cũng không có ý áp nhỏ, cho nên dù hai người đứng ở trên sàn đấu cũng nghe được những lời mấy người này thảo luận, đặc biệt là khi nghe thấy có người nghị luận Hạ Thiên Tịch và Hạ Cung có quan hệ thân thích gì không, khuôn mặt tối tăm kia của Hạ Cung quả thực giống như màu đại tiện, khinh thường cười nhạo một tiếng: "Hừ! Thân thích như Hạ nguyên soái, ta thật đúng là trèo không tới!"

Đây là một câu mang nghĩa xấu, ý cười nhạo Hạ Thiên Tịch.

Nhưng Hạ Thiên Tịch là ai? Y sao có thể để người ở trước mặt y kiêu ngạo.

Nghe xong những lời này, Hạ Thiên Tịch nhướng mày, đuôi mắt đào hoa hẹp dài híp lại, gợi lên khóe môi lập tức nói: "Đó là đương nhiên, nhà của ta sao có thể có loại người chỉ biết dùng lỗ mũi nhìn người như ngươi có thể trèo tới!"

Phốc ───

Lập tức, đại bộ phận người đều phun.

Hạ Thiên Tịch nói không chút nói giảm nói tránh, thậm chí còn cố ý đề cao thanh âm, khiến người ở toàn trường đều có thể nghe được lời y nói.

Ngươi CMN thật đúng là nói được.

Hơn nữa, khoe khoang gia thế, thân phận của ngươi xác thực so với Hạ Cung cao quý hơn rất nhiều, cho dù Hạ Cung là con trai của một Tinh chủ, vậy cũng chỉ là một tinh chủ của một tinh cầu nho nhỏ thôi, so với nguyên soái cao nhất liên bang hoàn toàn không sánh được.

"Ngươi...." Hạ Cung sắc mặt tối tăm xẹt qua một mạt ngoan lệ, nghiến răng nghiến lợi âm ngoan tàn nhẫn nhìn Hạ Thiên Tịch nói: "Hừ, ngươi hiện tại cũng chỉ có thể khua môi múa mép, ta sẽ cho ngươi biết chỉ biết khua môi múa mép ở trường Quân đội số một là không thể thực hiện được."

Hạ Cung nói, lập tức triệu hồi ra cơ giáp của mình.

Hắn là chiến sĩ cơ giáp thủy hệ cấp 4, trong nháy mắt cơ giáp triệu hồi ra, uy áp thuộc về cấp 4 lập tức khai tán tại hiện trường, khí tràng cường đại lập tức ngăn lại thanh âm thảo luận của mọi người, khiến mọi người nhỏ giọng xuống, cho đến khi lặng ngắt như tờ.

Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, cũng lập tức triệu hồi ra cơ giáp của mình, y là chiến sĩ cơ giáp thủy hệ cấp 3.

Cấp ba đối với cấp bốn, lại còn đều là thủy ệ, trận chiến đấu này, mọi người chỉ nhìn thuộc tính cơ giáp của họ đã có thể dự cảm được ai thắng ai thua!"

"Không thể nào! Nam thần tại sao lại có thể là thủy hệ chứ! cấp ba thủy hệ đấu với cấp 4 thủy hệ, chắc chắn là chết thẳng cẳng mà!"

Nếu Hạ Thiên Tịch khác hệ, là hỏa hệ giống như Tô Thanh Khê, cấp 3 đấu với cấp 4 có lẽ còn có phần thắng, nhưng hiện tại hai người đều là thủy hệ, cấp 3 đấu với cấp 4 chắc chắn là chết thẳng cẳng~Mọi người nhìn một màn này nhịn không được cảm thán một tiếng, trong lòng đại đại thất vọng cùng mất mát.

Ngay cả những học sinh lớp trên, giờ phút này cũng không ít người trên mặt có tia thất vọng, các nàng đại đa số là nữ tính, lấy tiêu chuẩn nhân sắc mà nói, các nàng đương nhiên lựa chọn ủng hộ Hạ Thiên Tịch, chẳng qua hiện tại nhìn một màn này, trong lòng các nàng chính là thất vọng to lớn.

Hạ Cung nhìn thuộc tính cơ giáp của Hạ Thiên Tịch, trái tim tăng nhanh vài nhịp, thần sắc tối tăm trên mặt mang theo vài phần đắc ý.

Căn bản là không để ý tới biểu tình thất vọng dưới đài chiến đấu, Hạ Thiên Tịch dẫn đầu tấn công về phía Hạ Cung.

Xôn xao ───

Thân ảnh của y biến mất.

Cơ thể khống chế cơ giáp biến mất trên sàn đấu.

Mọi người đang mất mát nhìn thấy một màn như vậy, cả người biểu tình ngốc trệ đều quên đi vừa rồi họ còn đang đầy mất mát.

Hiện tại bọn họ dùng tay xoa xoa hai mắt, nhìn một màn trên sàn đấu quả thực không dám tin vào mắt mình nữa, người đâu? Chạy đi đâu rồi? Như thế nào không thấy? Chẳng lẽ y còn có thuật ẩn thân?

Khi mọi người đang khẩn trương, thân ảnh Hạ Thiên Tịch biến mất trước mặt mọi người là lấy tốc độ mắt thường không thấy được.

Khi thân ảnh của y xuất hiện, lại xuất hiện ở phía sau lưng Hạ Cung, Hạ Cung tựa hồ còn chưa phản ứng lại được. Khi Hạ Thiên Tịch xuất hiện ở phía sau lưng hắn chỉ dựa vào cảm giác, cảm giác được phía sau một cỗ nguy hiểm bao trụ hắn.

Hạ Cung không nghĩ nhiều, lập tức lui lại.

Nhưng mà, đã chậm. Trong tay Hạ Thiên Tịch xuất hiện một thanh thủy kiếm thon dài vừa ngắn vừa nhỏ màu xanh lá trong suốt, chuôi kiếm này thực ngắn, nhưng mũi kiếm rũ xuống, cổ tay chuyển động, xé kéo một tiếng, thanh âm cọ xát của mũi kiếm khi xẹt qua cơ giáp, vừa chói tai vừa rõ ràng truyền tới tai mọi người.

Hạ Cung nhanh chóng lui ra sau, nhưng cơ giáp của hắn cũng bị tước rớt một đoạn, đồng tử mọi người co lại.

Thân ảnh thực nhanh, Hạ Thiên Tịch di động mọi người căn bản là không nhìn tới, khi y xuất hiện mọi người chỉ thấy trong tay y cầm một thanh thủy kiếm trong suốt màu xanh nho nhỏ, thủy kiếm bình tĩnh không gợn sóng, thậm chí mũi kiếm còn không sắc bén. Nhưng lại lập tức khiến cơ giáp của Hạ Cung bị thương, cắt qua quần áo của Hạ Cung. Cơ giáp của hắn trước mặt Hạ Thiên Tịch tựa hồ căn bản không có bất luận năng lực phòng ngự nào cả.

Mọi người nhìn Hạ Cung thối lui sang một bên, cơ giáp sau lưng hắn đã vỡ ra, quần áo đều bị đâm thủng. Nếu vừa rồi hắn chậm một chút, thủy kiếm trong tay Hạ Thiên Tịch đâm tới, thật sự có thể xuyên thấu qua ngực hắn, một kiếm trí mạng.

Trán mọi người tràn đầy mồ hôi lạnh, tốc độ quá nhanh!

Hạ Cung lúc này đều có thể cảm giác được bản thân phía sau lưng một trận sởn tóc lạnh gáy, đôi mắt âm trầm nhìn Hạ Thiên Tịch không còn sự khinh thường, hơn nữa vừa rồi Hạ Thiên Tịch trước mắt hắn biến mất trong nháy mắt, hắn thực sự không nhìn ra được, Hạ Thiên Tịch là biến mất như thế nào? Như thế nào chuyển động? Nếu không phải dựa vào trực giác, như vậy hiện tại....

Hạ Cung căn bản là không dám nghĩ tiếp sự tình phát sinh tiếp theo sẽ là hình ảnh như thế nào....


..........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro