Chương 5: Mua sắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 5: Mua sắm

Lấy đầy đủ tiền, hai người từ Gringotts đi ra, Harry chú ý tới sắc mặt của Snape càng ngày càng tái nhợt, mà này đương nhiên không phải là bởi vì xe nhỏ chạy như điên.

Harry cảm thấy có chút xin lỗi.

Trạm kế tiếp của hai người là tiệm sách Phú Quý và Cơ Hàn. Độc dược đại sư giúp học sinh của hắn nhanh chóng chọn đủ tất cả sách giáo khoa, chỉ vung gậy phép vài cái, hiển nhiên đối với ma chú chuyên dụng cho sách báo rất có tâm đắc. Harry phát hiện Snape còn giúp hắn chọn một quyển 《 Hogwarts, một đoạn lịch sử》 cùng một quyển 《 Sự kiện ma pháp quan trọng trong thế kỷ 20 》, đều là đồ dùng trên danh sách sách giáo khoa không có.

"Ta hy vọng, ngươi có đủ đầu óc để trước khi khai giảng đem tất cả sách giáo khoa đều đọc một lần.Trên quyển sách này có miêu tả về cha mẹ ngươi và lai lịch của vết sẹo trên đầu ngươi, đương nhiên, giống như tất cả sách lịch sử giống nhau một bộ phận là thật. Ta hy vọng não của ngươi không bị danh vọng hun đến đầu óc mê muội, quên mất mình là người nào."

Snape đem mặt bìa quyển 《 Sự kiện ma pháp quan trọng trong thế kỷ 20 》 cho Harry nhìn.

" Tuy rằng không biết là chuyện gì xảy ra, thế nhưng nếu như danh vọng của ta liên quan tới việc cha mẹ ta qua đời tương quan, ta không cho đó là chuyện phải đáng giá cao hứng. Hơn nữa không ai hẳn là bởi vì chuyện hắn căn bản không nhớ mà lại được đến danh vọng, ta đoán khi đó ta vẫn là một đứa trẻ nhỏ cái gì cũng đều không hiểu, dù sao từ khi ta bắt đầu hiểu chuyện liền có Dudley đang ở kháp ta."

Harry nhìn ánh mắt của Snape, chân thành mà nói. Hắn chưa từng bao giờ, quá khứ không có, tương lai cũng sẽ không, vì danh tiếng tùy theo buổi tối kia mà đạt được đến cảm thấy hài lòng.

"Trước tiên, ngươi đi mua áo chùng học giáo của ngươi, nói cho bọn hắn biết ngươi cần toàn bộ đồng phục của học sinh mới cùng hai kiện áo chùng đơn giản, vậy cần tốn một chút thời gian. Ta hiện tại đi mua nồi nấu quặng và đồ dùng của ngươi, chú ý, trước khi ta trở lại không được chạy loạn, nếu không ngươi sẽ biết hậu quả."

Snape nhìn chòng chọc hắn một hồi, sau đó rút nhỏ tất cả sách cất vào trong túi sách của mình, chỉ vào cửa hàng chuyên kinh doanh áo chùng của Madam Malkin, không có làm càng nhiều hơn bình luận.

Harry ở trước khi bước vào cửa đều có thể cảm thấy tầm mắt của người phía sau đâm ở trên lưng của mình.

Harry một mình bước vào cửa hàng chuyên kinh doanh áo chùng của Madam Malkin, bị dẫn đến phía sau tiệm ăn thì thấy Draco đang đứng ở trên một cái ghế nhỏ. Nói thật hắn có chút giật mình, không nghĩ tới đi theo Snape cũng có thể bắt kịp thời gian gặp Draco. Sắc mặt của Draco trước sau như một tái nhợt mà thon gầy, cằm hơi hơi nhọn, mắt màu lam pha màu xám, mái tóc màu bạch kim.

"Uy, cũng là đi Hogwarts sao?"

Harry đối với lần đầu tiên gặp mặt của bọn họ đã không cón nhớ gì, thế nhưng có lẽ chỉ là là tưởng tượng hoặc là ảo giác của hắn, khả nghi là lời nói của Draco hình như hoàn toàn không thay đổi.

"Đúng vậy, ta cần toàn bộ giáo bào."

Harry trả lời.

"Cha ta đang ở cách vách giúp ta mua sách mà mẹ đang giúp ta tìm gậy phép, sau đó ta muốn kéo bọn họ đi xem chổi bay, ta không hiểu nổi vì sao tân sinh năm nhất lại không thể có chổi bay của mình. Ta nghĩ, ta muốn ép cha mua cho ta một cây, sau đó nghĩ biện pháp vụng trộm mang vào."

Draco dùng chất giọng kéo dài tiêu chí của Malfoy chậm rãi nói, Harry gần như muốn cười.

"Ta đoán nếu như chổi bay có ý nghĩa như tên của nó, có thể bay nói, như vậy ta hoài nghi cho dù ngươi đem nó mang vào trong trường học cũng không có tác dụng gì, dù sao ngươi cũng không có khả năng bay trên trời mà không bị người khác phát hiện."

Harry không rõ Draco làm sao có thể khiến mẹ hắn đi tìm gậy phép giúp hắn, mỗi phù thủy đều hẳn là chính mình đi chọn gậy phép thích hợp mình mới đúng, không có đạo lý người nào có thể giúp người nào chọn—— thế nhưng ai biết gia đình quý tộc đều có cái truyền thống kỳ quái gì , nhìn bản thân Lucius đem gậy phép nhét vào trong gậy chống liền biết, có lẽ bọn họ muốn trước khi Draco mua gậy phép cho Ollivander tắm rửa xông hương cái gì.

"Hắc, cha mẹ ngươi cùng chúng ta là một loại người, có đúng không?"

Nghe được Harry không biết chổi bay là cái gì, Draco dùng ánh mắt xoi mói quan sát hắn.

"Bọn họ là nam phù thủy cùng nữ phù thuỷ, nhưng mà bọn hắn đều đã qua đời, ta ở trong Muggle lớn lên."

"A, xin lỗi. Vậy người nào theo ngươi tới? Muggle là không vào được Hẻm Xéo."

Draco nghe đến nhưng không có cái gì xin lỗi, điển hình là tiểu tử thối không biết cái gì gọi là khó khăn cực khổ.

Harry còn không có mở miệng, Snape bản nhân liền đi đến, thấy quần áo của Harry còn không có mua xong hắn lộ vẻ có chút không nhịn được, thế nhưng hình như không định bắt đầu châm chọc tài nghệ của Madam Malkin —— có lẽ chỉ là bởi vì y phục của hắn cũng muốn mua ở đây ? Harry nghĩ.

"Cha đỡ đầu!"

Draco khoa trương sợ hãi kêu.

Harry còn không biết Snape là cha đỡ đầu của Draco kinh ngạc thẳng chớp mắt, thế nhưng nghĩ đến quan hệ mật thiết giữa độc dược đại sư cùng lão Malfoy, đây cũng không phải là cái chuyện kỳ quái gì. Trách không được ở sáu năm trong trường Snape vẫn thiên vị Malfoy nhỏ như vậy, Snape bao che khuyết điểm căn bản là một bộ phận trong cốt tủy hắn.

"Chính là vị tiên sinh này theo ta tới."

Harry bình tĩnh nói, dùng nửa cái ngón tay lặng lẽ chỉ chỉ độc dược đại sư.

"Draco."

Snape thản nhiên nói, hướng phía Draco gật đầu.

"Đã thử được rồi, thân ái."

Madam Malkin ở phía sau chen miệng nói.

Buồn bực Draco tốn thời gian rõ ràng so với chính mình lâu rất nhiều, lại lần nữa không hiểu cái gì gọi là chuyện của quý tộc, Harry ngoan ngoãn đi theo phía sau Snape đã sảng khoái vứt bỏ mất con trai đỡ đầu còn muốn nói chuyện với hắn đi ra cửa hàng áo chùng.

Ngay sau đó, Snape mang theo Harry đi cửa hàng gậy phép của Ollivander. Cửa hàng kia vừa nhỏ lại vừa nát mắt thấy liền muốn sụp, Harry vẫn hoài nghi cái cửa tiệm này là từ trước công nguyên duy trì lung lay sắp đổ đến bây giờ, thế nhưng suy nghĩ đến Hẻm Xéo cùng London không có khả năng đã tồn tại từ trước công nguyên, tiếc nuối bỏ đi cái ý niệm này.

Trong điếm không thấy Narcissa nghe nói đã tới đây, thế nhưng Ollivander lại không có ngoài ý muốn giống như u hồn phiêu đãng đi ra, mắt to màu nhạt lóe sáng. Trên người hắn không có gì đó có thể xứng đôi cùng nhà Malfoy gia, bao quát mùi vị cùng quần áo, Harry có chút thất vọng.

Nhưng là gậy phép của hắn liền muốn trở về đến trong tay của hắn, Harry không khỏi lại hưng phấn lên, quên mất tính toán tiệm này nghìn năm qua tiền thuế có bao nhiêu. Dù sao không phải là mỗi người đều có hai lần cơ hội chọn cây gậy phép đầu tiên của hắn. Cùng một vị nam tính có công tác, thân phận, thành thục, có khí chất cùng nhau chọn mua một kiện vật phẩm trọng yếu có ý nghĩa suốt đời, cỡ nào lãng mạn a! Harry đỏ mặt.

Đáng tiếc hai người khác đều cho là hắn là kích động.

Giống như đời trước giống nhau nói một đống không giải thích được, ánh mắt sáng như trăng của Ollivander để cho Harry thử một đống gậy phép Harry biết rõ không thuộc về mình, sau cùng đem một cây gậy phép làm từ căn lông chim cuối cùng của phượng hoàng và gỗ cây sồi xanh đưa cho hắn. Harry đoạt lấy gậy phép nhẹ nhàng vung lên, đầu gậy phép phóng ra một đạo khói lửa mãnh liệt màu vàng đỏ, thiếu chút nữa hoảng mù ánh mắt của Harry trở tay không kịp.

Tựa hồ ma lực của hắn đã ở trong lúc vô tình khôi phục không ít.

Harry cùng Snape đều đứng chết trân tại chỗ, bởi vì kinh ngạc cũng bởi vì trước mắt biến thành màu đen. Mà Ollivander vẫn đang ở phát ra đống bình luận "Kỳ diệu kỳ diệu" không phụ trách của hắn, Harry đoán rằng ánh mắt của hắn nhạt như vậy có thể là bởi vì bệnh đục tinh thể, không phải thế thì làm sao lão nhân này ngay cả cái phản ứng cũng không có?

Snape ở nghe được gậy phép của Harry cùng Voldemort là một đôi thì sắc mặt lập tức tái nhợt giống như tờ giấy.

"Nói cách khác phụ mẫu ta là bị mưu sát? Bị một người thần bí không biết là ai?"

Harry vô tội nghiêng đầu hỏi Ollivander, lần này ngay cả Ollivander cũng cứng lại rồi.

Khi ra cửa đi qua Sở cú Eeylops, lần đầu tiên Harry kéo kéo tay áo của Snape, Snape không có thói quen mà lộ ra bộ mặt tức giận, thế nhưng vô cùng kỳ quái lại không có mắng chửi người.

"Ta thấy trên danh sách nói có thể mang một con thú cưng, ta có thể mua một con cú mèo sao?"

Hắn rất tưởng niệm Hedwig, thực sự không muốn bỏ qua nó, cho dù chọc cho Snape tức giận.

"Đã bắt đầu không kịp chờ đợi muốn tiêu hết chút di sản của ngươi? Tài sản để lại cho ngươi không đủ ngươi tiêu đến khi tốt nghiệp công tác, cha ngươi sẽ đau lòng cỡ nào a."

Snape không cần thiết chút nào mà thoạt nhìn nổi giận đùng đùng cùng châm chọc.

Harry trong lòng liếc mắt một cái, tiền của hắn chí ít đến lúc tốt nghiệp vẫn dư dả như cũ, cho dù hắn mua Hedwig cùng Tiệm giỡn Gambol & Japes.

"Ta chỉ là nghĩ. . . Ta chỉ là nghĩ, ta một người cũng không biết. . . Nếu như tất cả mọi người không thích ta làm sao bây giờ, thời điểm có Dudley ở ta cho tới bây giờ cũng không có. . ."

Harry liều mạng lắp bắp muốn tìm cái lý do khiến Snape đồng ý cho hắn đi mua Hedwig, rất sợ đi chậm chim tuyết bị người khác mua đi.

Snape phun khí một cái, ngoài dự đoán của mọi người mà đi hướng cửa hàng cú mèo tối om, không có càng nhiều châm chọc cùng răn dạy, Harry quả thực không thể tin được hai mắt của mình.

Thuận lợi mà mua được cú mèo màu tuyết trắng của mình, Harry không hề làm bất luận cái chuyện gì có khả năng chọc giận Snape, ôm lồng sắt của cú mèo chạy chậm theo ở phía sau hắn. Snape dẫn hắn về tới Cái Vạc Lủng dùng cơm trưa, lần này hắn khiến Harry tự lựa chọn thức ăn của mình. Harry nhìn thực đơn một chút, cẩn thận chọn loại có giá rẻ nhất. Snape từ chối cho ý kiến mà nhìn hắn một cái, sau đó lấy ra một bình nhỏ chứa chất lỏng màu lam sáng để lên bàn.

"Uống hết."

Chờ Harry ăn xong cơm trưa rồi, Snape chỉ vào bình nhỏ kia nói.

Harry mở nắp bình cẩn thận ngửi ngửi, một cỗ mùi vị cay độc sặc hắn thiếu chút nữa chảy mũi. Hắn ngửa đầu uống xong toàn bộ chất lỏng, nếm lên đến so với ngửi lên đến càng làm cho người ta khó có thể chịu được, hai đạo nước mắt xoát cái chảy xuống phía dưới. Hắn vẻ mặt đau khổ miết miết miệng, sau đó ý thức được trước mắt của mình trở thành một đoàn không rõ ràng.

Harry nhanh chóng chớp mắt, bỗng nhiên phạm vi tầm mắt rõ ràng, so với thời điểm trước đây mang kính còn muốn rõ ràng hơn nhiều.

"Thấy rõ sao?"

Snape không nhịn được nhìn hình dạng ngu ngốc của hắn.

Harry dùng sức gật đầu, vẫn ở một bộ dạng hoa mắt. Hiện tại hắn không hiểu là chính mình đi vào thế giới phù thủy cũng có hai mươi bảy năm, thế nào liền không ai nghĩ đến hướng hắn nói loại độc dược này một chút. Nếu Snape hiện tại là có thể cho hắn. . . Chờ một chút, lấy sự tự tôn của độc dược đại sư hắn không có khả năng đi mua độc dược sẵn có, nói cách khác đó chính là hắn làm. Cả ngày hôm nay hắn đều cùng mình cùng một chỗ. . . Chẳng lẽ là tối hôm qua?

"Ngày hôm nay. . . Khụ khụ. . . Đã khuya lắm rồi, ăn nhanh lên một chút rồi về nhà, đừng lãng phí thời gian của ta."

Snape mất tự nhiên lấy ho khan kết thúc nửa câu đầu, dùng gậy phép chỉ vào mắt kính nát dùng băn dán dính lên trong tay Harry, đem biến mất.

"Cảm ơn ngài, tiên sinh. Đây là sinh nhật tốt nhất ta từng trải qua!"

Harry tận lực để cho mình không cao hứng bừng bừng như vậy, hắn nhưng không nghĩ tới Snape sẽ có loại biểu hiện này, quả thực quá thần kỳ. Hắn không khỏi muốn học Ollivander cũng phát biểu một trận bình luận kỳ diệu kỳ diệu các loại.

Snape khinh thường hừ một tiếng, ánh mắt hung ác độc địa thần kỳ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro