Thế giới thứ nhất - Chương 1 - Hắc hoá Bạch Liên Hoa trọng sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong căn phòng trắng tinh không có bất kỳ nguồn sáng nào lại có vẻ sáng ngời bất thường, một thiếu niên ngồi dựa vào trên chiếc ghế nằm đặt ngay giữa căn phòng, trên mặt hiện lên thần sắc an tường.

Hai mắt y nhắm nghiền, lông mi thật dài tạo ra một cái bóng nhợt nhạt, nếu như không có khuôn ngực hô hấp yếu ớt kia, e rằng ai cũng sẽ xem y như một khối ngọc hoàn mỹ được chạm khắc. Mỹ lệ nhưng không hề có sự sống.

Rốt cục thiếu niên từ từ mở mắt, bên trong con ngươi màu đen tinh khiết mang theo sự tĩnh mịch không phù hợp với độ tuổi, giống như rơi vào một kết cục đáng buồn, không có đường sống.

"Chuyện này... Là thế nào? Mình không phải đã chết sao?" cậu tự lẩm bẩm, lúc cúi đầu nhìn thấy hai tay của mình, sự tĩnh mịch trên khuôn mặt rốt cục bị phá vỡ, "Đây là... Mình?"

Đôi tay này thon dài trắng nõn, không có bất kỳ vết thương hay vết chai nào, căn bản không thể nào là thứ bây giờ cậu có thể có được, mà là... Cực kỳ lâu về trước, lúc còn ở thời học sinh.

Ngay lúc cậu còn đang buồn bực nghĩ chuyện gì đã xảy ra, một thanh âm bỗng nhiên vang lên trong đầu cậu, làm cho sống lưng cậu không khỏi cương cứng.

【Kí chủ đại nhân xin chào ngài, em là 001 Bulingbuling thánh quang bạch liên bắn bốn phía vạn cổ lưu danh 'Hệ thống cứu vớt Bạch Liên hoa'. Sau này em sẽ đưa ngài đi qua các thế giới, ở bên trong thế giới đó ngài cùng em cứu vớt nhóm Bạch Liên Hoa đang kề cận bờ vực tuyệt chủng, thỉnh ngài vì sự nghiệp vĩ đại của chúng ta cùng nhau tiến về phía trước!】Bulingbuling thánh quang bạch liên bắn bốn phía.... vạn cổ lưu danh?

Chuyện này... Đây là thứ đồ quỷ quái gì vậy!?

【Kí chủ đại nhân thân ái, duyên cớ bởi vì tai nạn xe cộ thân thể của ngài đã tử vong, em dừng thời gian lại trong nháy mắt ngài tử vong đó, bây giờ ngài có hai lựa chọn. Thứ nhất, tiếp nhận nhiệm vụ kiếm đầy đủ tích phân, nó có thể đổi lấy rất nhiều thứ, thậm chí ngài muốn trở thế giới của ngài vào thời gian trước khi tất cả xảy ra cũng có thể; Thứ hai, lựa chọn từ chối, sau đó ngài phải chết thực sự, bởi vì sau khi từ chối hệ thống không có cách nào trói buộc cùng ngài, thời gian lúc trước dừng lại sẽ lại một lần nữa trôi qua.】 Tuy rằng âm thanh của hệ thống kia đặc biệt bình thản, thế nhưng lại khiến người ta có cảm giác vô cùng hoạt bát, giống như đang đối mặt với một đứa bé.

"Nếu như tiếp nhận nhiệm vụ, cần phải tiếp nhận nhiệm vụ gì?" Âm thanh của Lâm Tử Thịnh có phần giương lên, hiển nhiên bị cái hệ thống này khơi lên lòng hiếu kỳ.

Đương nhiên, nếu như có người nào hiểu rõ Lâm Tử Thịnh ở đây, tất nhiên sẽ biết sắp có người phải chịu tai vạ đến nơi, phàm là người chọc lên lòng hiếu kỳ của cậu kết cục chắc chắn sẽ không quá tốt, bởi vì sẽ bị cậu nghiên cứu thật tốt từ trong ra ngoài một phen, 100% "Từ trong ra ngoài".

Chỉ là cái thứ gọi là hệ thống này hoàn toàn không biết về Lâm Tử Thịnh, bởi vậy nên càng chạy càng xa trên con đường tự tìm đường chết.

【 Kí chủ đại nhân, chúng ta là hệ thống cứu vớt Bạch Liên hoa đầu tiên trong các không gian song song, mục tiêu của chúng ta chính là bảo vệ những sinh vật lâm nguy ở không gian song song—— Bạch Liên Hoa, giúp cho các cô ấy tránh khỏi các loại bị giam cầm, bị ngược đãi, bị giết chết! 】 hệ thống dõng dạc nói ra nhiệm vụ của bọn họ, nhưng không nhìn thấy trong nháy mắt Lâm Tử Thịnh cúi đầu, trong mắt loé ra hàn quang.

Bạch Liên Hoa ?

Rèm mi mắt dài rũ thấp xuống, che kín chỗ ác ý sâu trong đáy mắt, Lâm Tử Thịnh buông lỏng thân thể, đem trọng lượng cả người trọng đặt ở trên ghế nằm, tỏ ra vô cùng thoải mái, nhưng nếu có người chú ý nhìn sẽ phát hiện hai tay cậu để bên người nắm chặt, thậm chí đã trở nên trắng bệch.

"Tôi tiếp nhận nhiệm vụ." Âm thanh của Lâm Tử Thịnh vững vàng hờ hững, trong nháy mắt sau khi mất khống chế, cậu đem tất cả tâm tình đặt ở nơi tối tăm nhất đáy lòng.

【 Tiếp theo chúng ta phải đi tới thế giới thứ nhất: Bạch Liên Hoa trọng sinh hắc hóa, thỉnh kí chủ đại nhân chuẩn bị sẵn sàng truyền tống, 3, 2, 1—— 】 sau khi quang chợt lóe, Lâm Tử Thình nguyên bản ở trong căn phòng màu trắng đã biến mất không còn tăm hơi, chỉ có chiếc ghế nằm hơi rung nhẹ kia chứng minh cậu từng tồn tại ở nơi này.

...

"Đó là một ngày tháng chín, tuy rằng mùa hè đã kết thúc, nhưng vẫn như cũ mang theo thời tiết nóng nực chưa từng tản đi, trong cái tiết trời đó, cô giống như một cơn gió mát đi vào trong tim mỗi người."

"Cô từ xa xa đi tới, bộ váy màu trắng theo gió nhẹ nhẹ nhàng dập dờn, tan ra rồi tụ lại như gợn sóng, mái tóc dài màu đen xõa xuống nhu thuận ở phía sau, nhưng mà bởi vì cơn gió tinh nghịch luôn có vài sợi tóc liên tục nhảy nhót, khi thì dán vào gò má cô, khi thì bay tán ra."

"Dung mạo của cô cũng không phải là tuyệt mỹ, nhưng da thịt lại giống như "dương chi bạch ngọc" làm cho người ta không cách nào có thể dời tầm mắt, mà làm cho người ta si mê nhất chính là đôi mắt kia của cô, đôi mắt màu lam đậm giống như biển rộng mang theo ánh sáng vô tận, giống như vô số ngôi sao vỡ vụn rơi vào tinh hà." [Dương Chi bạch ngọc (羊脂白玉): hay còn gọi là "Bạch ngọc", "Dương Chi ngọc", là thượng phẩm trong các loại nhuyễn ngọc, cực kỳ trân quý. Dương Chi bạch ngọc đúng như cái tên, nổi tiếng với màu trắng, cùng sự tinh khiết, nếu có lẫn màu khác sẽ không được coi là Dương Chi bạch ngọc nữa. Ở đây ý nói làn da của bạn BLH này mềm mịn, nhẵn nhụi, trắng trẻo,...]

"Khi cô sượt qua người, trong lúc lơ đãng ngửi thấy được hương liên khiến người ta không nhịn được bị hấp dẫn sâu đậm..." [ Hương liên : Hương sen]

Xem quyển sách trên tay, Lâm Tử Thịnh cảm thấy ác ý sâu sắc từ toàn bộ thế giới, cậu cũng không nói lời nào, chỉ cầm sách trong tay, ngước mắt nhìn hệ thống 001, bên trong con ngươi màu đen nồng không có bất kỳ tâm tình gì, chỉ có một mảnh hờ hững, nhưng là chính bởi vì như vậy, khiến đồng tử mắt càng thêm đen kịt, tạo cho người khác một loại cảm giác ngột ngạt hít thở không thông.

【Ách... Kí chủ đại nhân, đây chính là nhóm thế giới sau này chúng ta phải công lược. 】 một thứ giống như con mèo nhỏ có cánh nhìn Lâm Tử Thịnh, ánh mắt cẩn thận từng li từng tí một.

Kỳ thực nó cũng không nghĩ tới thế giới này dĩ nhiên lại kỳ ba như vậy!

Không... Có lẽ phải nói loại sinh vật Bạch Liên hoa này kỳ ba?

Không, không, không, chuyện này tuyệt đối không có khả năng! Thân là một hệ thống cứu vớt Bạch Liên hoa nó làm sao có thể có ý nghĩ đáng sợ như thế!

"Quần áo như sóng nước dập dờn? ngươi cảm thấy được gió cấp mấy mới có thể có hiệu quả như vậy? Còn sợi tóc nhảy nhót nữa, tóc của cô ta là lò xo hay là thành tinh? Còn không căn cứ nhất chính là một thân hương sen kia, cô ta thật sự không phải là Liên hoa tinh?" Xem quyển sách trên tay, Lâm Tử Thịnh tức thì có loại kích động muốn phun tào. [ Liên hoa tinh : Hoa sen thành tinh]

Thật sự là không nhìn nổi cái thứ vô căn cứ này, Lâm Tử Thịnh đơn giản từ bỏ, đem sách tùy tiện ném một bên, sau đó nhìn hệ thống 001, "Nếu ngươi đã mang ta tới, vậy thì ngươi nên đến nói cho ta thế giới này đến tột cùng là dạng thế giới gì đi."

Kỳ thực nói tới thế giới này cũng đơn giản, vứt bỏ mấy thứ không ốm mà rên lắm lời, thì nói đơn giản chính là chuyện liên quan tới một đóa Bạch Liên Hoa quật cường và cuộc đọ sức của hai người đàn ông với nhau.

Ái mộ câu dẫn nam chủ, nhưng vẫn không nỡ buông tay lốp xe dự bị quốc dân chất lượng nam thứ, cuối cùng bởi vì mưu toan chân đứng hai thuyền dẫn tới bị lật thuyền trong mương*, làm hại nam thứ tàn phế, bản thân bị nam chủ giam cầm SM đủ thứ.

Đương nhiên, kỳ ba nhất không chỉ ở nơi này, câu chuyện tới đây cũng chưa kết thúc, mà là Bạch Liên Hoa không chịu được dằn vặt cuối cùng tự sát, sau đó trọng sinh trở về muốn đem nam chủ và nam phụ nắm giữ trong lòng bàn tay, kết quả lại một lần nữa lật thuyền, dẫn tới nam phụ cũng hắc hóa, xảy ra chuyện bị nam chủ và nam phụdằn vặt đến chết.

"Ha ha, quả nhiên đúng với câu 'không làm không chết'." Nghe 001 giảng giải, Lâm Tử Thịnh cảm thấy được thân là một đóa Bạch Liên hoa mà có thể não tàn thành như vậy cũng không dễ dàng, quả nhiên trí thông minh là thương tổn khó lành, không thừa nhận không được a, "Vậy nhiệm vụ của ta là cái gì?"

【 Xin chờ một chút. 】

【 Hệ thống đang kiểm tra... 】

【 Thân phận ngài phải thực hiện là nam phụ Lâm Tử Thịnh. 】

【 Nhiệm vụ chủ tuyến: Thay đổi vận mệnh nữ chủ, để tránh khỏi cái chết trong tay nam chủ và nam phụ. Quest thưởng: 200 EXP, 500 tích phân. Thất bại khấu trừ 500 tích phân. 】

【 Nhiệm vụ nhánh 1: Xoát độ thiện cảm củanam chủ  từ 80 trở lên. Quest thưởng: 50 EXP, 100 tích phân. Thất bại không trừng phạt. 】

 【Nhiệm vụ nhánh 2: Xoát độ thiện cảm của nữ chủ từ 80 trở lên. Quest thưởng: 50 EXP, 100 tích phân. Thất bại không trừng phạt. 】 

【 Nhiệm vụ nhánh 3: Trợ giúp nữ chủ hóa giải khúc mắc, giải trừ trạng thái hắc hóa. Quest thưởng: 80 EXP, 120 tích phân. Thất bại không trừng phạt. 】 

【 Là người mới, ngài có một lần quyền được miễn, tức nhiệm vụ thất bại không phải chịu trừng phạt. Đồng thời phải nhắc nhở ngài, khi tích phân thấp hơn -2000, trên thân thể ngài sẽ phải chịu trọng thương một lần, lúc thấp hơn -5000 sẽ bị trừng phạt trên linh hồn một lần, mà thấp hơn -10000 ngài sẽ trực tiếp bị xoá bỏ. 】 

【 Ngài có tiếp nhận nhiệm vụ hay không? 】

Nghe âm thanh máy móc bình thản của 001 tuyên bố nhiệm vụ, Lâm Tử Thịnh có cảm giác không biết nên khóc hay cười.

Thay đổi vận mệnh nữ chủ? Não tàn thật sự có thể cứu vớt ?

"Có." Đương nhiên quyết định phải bảo vệ người nhà, Lâm Tử Thịnh tuyệt đối không cho phép bản thân từ bỏ, dù cho những nhiệm vụ này quả thật là rất buồn nôn, hơn nữa... Những nhiệm vụ này cũng không phải hoàn toàn không có lỗ thủng.

【 bây giờ nam chủ và nam phụ và nữ chủ đều là sinh viên Đại học A, xin hỏi có tiến vào nội dung vở kịch hay không? 】

"Có." Đương nhiên quyết định rồi thì phải tốc chiến tốc thắng, Lâm Tử Thịnh xưa nay đều là người không thích dây dưa kéo dài.

Sau khi nói xong lời này, chỉ cảm thấy hoa mắt, xung quanh trở nên sáng ngời.

Ngay lúc Lâm Tử Thịnh cảm giác được một lần nữa đứng trên mặt đất, cậu y cúi đầu nhìn quần áo trên người, mi tâm không khỏi nhăn lại.

Cậu  có thói quen mặc âu phục giày da, bây giờ lại mặc vào loại quần áo phấn chấn bồng bột này, trong lúc nhất thời thật sự có chút không thích ứng, đưa tay kéo cổ áo, vào lúc này Lâm Tử Thịnh mới nhớ, cậu mặc không phải là sơmi, không có đeo ca-ra-vat.

【 kí chủ xin chú ý, mục tiêu đang ở ngoài 50m hướng đông bắc, dự tính hai phút sau sẽ gặp gỡ. 】

"Cái gì?" Nghe thấy 001 nói Lâm Tử Thịnh sững sờ, "Nữ chủ không phải quen biết nam một trước, sau đó mới tình cờ gặp gỡ nam hai sao?" cậu nhớ trên nội dung vở kịch viết như thế.

【Bởi nữ chủ là người trọng sinh, cho nên chỉ có thể biết rằng đại khái thế giới bị mạch lạc, không có cách nào hoàn toàn nắm giữ hành động của nữ chủ.】 Ý tứ chính là hiện tại hành động của nữ chủ đã không hoàn toàn dựa theo trên công lược để tiến hành rồi.

Ngẫu nhiên phát huy?

Lâm Tử Thịnh nhíu mày, khóe miệng nhếch lên một độ cong nhợt nhạt, trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi, y còn chưa quên Lâm Tử Thịnh trong thế giới này là một băng sơn học bá, cười nhiều rất dễ dàng OOC.

Đi mấy bước tìm một chỗ ngồi xuống, cúi đầu xem quyển sách trên tay, mí mắt buông xuống chặn lại ác ý dưới đáy mắt, trên người tản ra khí chất thanh lãnh cách xa người ngàn dặm.

Tuy rằng ghế tựa dài dưới bóng chỉ có một mình Lâm Tử Thịnh ngồi chỗ này, nhưng không có bất cứ người nào dám tới gần, đại khái vái này gọi là khí tràng băng sơn học bá.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người đều có mắt nhìn như thế, ít nhất còn cái loại sinh vật được gọi là Bạch Liên hoa trời sinh không có mắt nhìn, hơn nữa còn vô cùng tự luyến.

Bạch Liên hoa Bạch Vi một bên thận trọng vẫn duy trì dáng vẻ, một bên tìm kiếm mục tiêu của mình.

Vào thời điểm này của kiếp trước cô không có xuất hiện ở nơi đây, mà ở một nơi khác tình cờ gặp gỡ một tên ác ma khiến cô cả đời không quên được.

Mà đời này, cô nhất định phải thay đổi vận mệnh, tìm đến người vẫn luôn yêu thầm cô, cô tin tưởng cho dù thời gian bọn họ gặp gỡ thay đổi, người kia cũng nhất định sẽ yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, bởi vì cô thuần khiết như vậy mà khiến cho mọi người yêu thích, trên thế giới này sẽ không có người không yêu cô.

Tên ác ma kia đối với cô như vậy, lúc đó chẳng phải sâu sắc yêu phải cô sao, yêu đến không thể nào để mất đi mới giam cầm cô, bởi vì cô muốn chạy trốn mới dằn vặt cô.

Cô biết trái tim của tên ác ma kia, cho nên dù có hận hắn, cô vẫn quyết định cho tên ác ma kia một cơ hội, chỉ cần hắn không tiếp tục đối xử thô bạo với cô, cô vẫn có thể miễn cưỡng đồng ý bên cạnh hắn.

Đương nhiên, những thứ mà Bạch Vi nghĩ này Lâm Tử Thịnh không biết, nếu như biết nhất định sẽ than thở một tiếng, quả nhiên không hổ là nữ chủ, mạch não không giống người bình thường.

====================

Lần đầu hành nghề các thí chủ hãy nương tay. Có thí chủ nào thấy sạn hãy báo chủ nhà một tiếng nga -^- _ Nghiêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro