Thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta chẳng bao giờ thương nhau không cau đắng.
Dù đơn phương hay chung bước song hành.
Thương là sẽ cho đi nhiều hơn lấy.
Là niềm vui sau nước mắt lăn dài.

Người ta chẳng bao giờ phản bội qua câu chữ.
Cứ lặng im lối bước đi về.
Vì đôi lúc lời chia tay khó nói.
Mà nói ra là đau xót muôn phần.

Người ta chẳng bao giờ quên nhau sai thương nhớ.
Vì khắc ghi trong tiếng nói câu cười.
Những hiện tại là vãi vương quá khứ.
Tháng ngày trôi nỗi đau vẫn nguyên lành.

Người ta nói với nhau điều to lớn.
Như núi cao cùng mặt biển muôn trùng.
Nhưng đôi lúc điều to lớn nhỏ lại.
Như biết thương, biết nhớ, biết mong chờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro