Chương 1.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu có một ngày, dưới chân chung cư cũ nát lại có từng hàng siêu xe đậu lại, lại có những người mặc tây trang đen đứng hành lễ với ngươi, có phải rất quen thuộc hay không?
Không sai.
Đây không phải là «Em gái của công chúa» mà là một quyển sách tên là «Các nam thần của ta» Mary Sue văn, hơn nữa nữ chính cũng không phải Kim Lộ, cô là một cái nữ phụ, một người vô luận có giãy giụa bao nhiêu đều không trốn được sự hãm hại của một đám yêu đương não tàn.
Chỗ hàng hiên có hai ba mươi người mặc tây trang đen, trong phòng có một người đàn ông văn nhã đeo kính tơ vàng, nghiêm cẩn ưu nhã, ôm văn kiện đứng một bên.
Những người này thời điểm thấy thiếu nữ đều nhất trí nhường ra một con đường, Kim Lộ đi qua con đường nhỏ, thấy hai người đang giằng co trên chiếc sofa trong căn phòng nhỏ hẹp.
Chỗ này là khu dân cư kiểu cũ, là nơi người nghèo ở X thị cư trú, phòng ở vừa nhỏ lại âm u, còn có mùi lạ tràn ngập nhiều năm.
Người đàn ông ngồi trên sofa, lưng ưỡn đến thực thẳng, không giận tự uy, hơi hơi nhấp môi, khí chất quanh thân ông ta cùng cái địa phương cũ nát hủ bại này không hợp nhau, ánh mắt có chút phức tạp nhìn người phụ nữ trước mặt: "Kim Lộ là con gái của tôi đi?"
Tay đẩy cửa của thiếu nữ hơi khựng lại, đôi mắt đen nhánh dừng lại trên người 2 người.
Nguyên lai là một màn này a. Khóe miệng cô hơi hơi gợi lên.
Kim San ngồi ở sofa đối diện cười lên tiếng, móng tay đỏ tươi như máu có chút tục tằng nhưng ở trên người người phụ nữ này lại càng thêm vũ mị, mị thái mọc thành cụm, bà rút ra một điếu thuốc, nha một tiếng:
"Ninh lão gia, ngài cũng thật thích nói đùa, Kim Lộ cái tiểu tiện phôi này sao có thể là con gái của nhân vật cao cao tại thượng như ngài a."
Thanh âm của bà mang theo ý cười, trần trụi phong lưu.
Vừa mới về nhà Kim Lộ ngoan ngoãn đứng ở cách đó không xa, cô lớn lên rất đẹp, từ nhỏ liền phấn điêu ngọc trác, lớn lên lại càng ngày càng diễm lệ, có lẽ là đi theo Kim San lâu rồi, trên người cũng có nhiều ý nhị phong lưu , nhưng cô ngụy trang tốt, mặt mày chỉ cần hơi hơi thu liễm, khoác giáo phục vào, lại đứng ngoan ngoãn một lúc, liền trở thành một đứa trẻ ngoan.
Người đàn ông ngồi trên sofa nhìn thấy thiếu nữ ánh mắt đầu tiên, thân thể cứng còng, đáy mắt đều là ẩn ẩn kích động, nhưng tốt xấu đều là lão cáo già trên thương trường, chỉ là khớp xương ngón tay trở nên trắng bệch, nhìn cô ánh mắt đều là vui sướng.
Một đứa nhỏ tốt, chẳng sợ ở trong hoàn cảnh như vậy cũng trổ mã xuất sắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro