[TG4]: (32)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ Liên Mị biết rõ, không phải như thế!

An Văn là vì tỷ tỷ của hắn Lê Vũ.

Tỷ tỷ Lê Vũ từng là hoa đán tại rạp hát trước kia, An Văn chỉ là một học đồ nho nhỏ.

Nhưng mà, bọn họ lại có tình cảm với nhau.

Tại nơi loạn thế khói lửa loạn lạc, không có bà mối thư mời, Lê Vũ cùng An Văn tự mình hứa hẹn định ra hôn ước.

Về sau, Lê Vũ bị Diệp Kiêu làm bẩn, An Văn bị đánh gãy một chân.

Khuôn mặt cùng cuống họng, lúc cứu hắn khỏi đám lửa đã bị bỏng cháy.

An Văn yêu Lê Vũ, không giờ khắc nào không muốn thay người yêu khuất nhục chết thảm báo thù.

Có thể nói, loại tâm lý muốn báo thù này, không ít hơn Liên Mị.

Năm đó, Lê Vũ dùng cây trâm làm mặt Diệp Kiêu bị thương.

Sáng nay, An Văn đồng dạng dùng cây trâm chọc cho Diệp Kiêu mù một con mắt.

Hắn ở đây thay Lê Vũ chuyện năm xưa không thể hoàn thành.

Nếu như không phải Diệp Kiêu như mãnh hổ kịch liệt phản kháng giãy giụa, cuối cùng kinh động tới binh sĩ, An Văn chắc hẳn đã giết Diệp Kiêu.

Đối với Liên Mị mà nói, An Văn là ân nhân cứu mạng của hắn, là người yêu của tỷ tỷ Lê Vũ, là người trong mười năm nay một mực sống nương tựa lẫn nhau.

Vô luận là loại thân phận nào, Liên Mị đều khó có khả năng trơ mắt nhìn An Văn đi tìm chết!

Còn là chết tại... trong tay Diệp Lan.

Liên Mị muốn hướng Phong Hoa thay An Văn cầu xin, tuy nhiên lại biết rõ việc này quá khó xử nàng.

Diệp Kiêu không chỉ là cha ruột của nàng, hay là đại soái.

Giống như ngày hôm đó Diệp Kiêu từng nói, quyền lợi Thiếu soái mà Diệp Lan có được đều là hắn cho.

... Làm sao bây giờ?

Diệp Kiêu là cố ý.

Hắn hoàn toàn có thể trực tiếp một chưởng đánh chết An Văn mà không cần đến ai động thủ.

Nhưng mà dưới cơn thịnh nộ, Diệp Kiêu vẫn như cũ bảo trì một phần lí trí ác ý --

Cái tên cẩu nô tài An Văn này, vì thay Liên Mị trả thù, mà cam nguyện bồi thêm tính mạng của mình.

Giải thích rõ Liên Mị cùng An Văn chủ tớ tình thâm, quan hệ không phải là nông cạn.

Giết chết An Văn, nhất định có thể làm Liên Mị thống khổ.

Cái đứa con trai tốt Diệp Lan, không phải vì Liên Mị cũng không tiếc cầm súng chỉ vào hắn sao?

Nếu để cho Diệp Lan tự mình ra tay giết chết An Văn, giữa hai người sẽ vĩnh viễn lưu lại một đạo khoảng cách...

Đây là Diệp Kiêu trả thù.

"Đại soái yên tâm, ta nhất định đem việc này làm thỏa đáng."

Trước khi Liên Mị kịp mở miệng, Phong Hoa đã đáp ứng.

Liên Mị tâm tình như sụp đổ...

Phong Hoa một mặt đáp ứng Diệp Kiêu giết chết An Văn, một mặt đem An Văn đưa đến ngoài thành.

Miếng vải đen che mắt An Văn bị giật xuống, một lần nữa nhìn thấy ánh sáng.

Sau đó hắn nghe thấy một câu.

"Ngươi đi đi."

"Ngươi muốn thả ta đi?" An Văn nhìn về phía Phong Hoa, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi nói.

"Ừm."

'Thiếu niên' một bộ quân trang màu xanh lá cây rõ ràng không muốn nói nhiều với hắn.

An Văn lại hiểu rõ.

Người này buông tha hắn, tám chín phần mười là vì Liên Mị.

'Hắn' chỉ sợ không biết thân phận thật sự của Liên Mị đi?

Không nghĩ tới con trai của Diệp Kiêu, vậy mà thật sự đối với Liên Mị có tình có nghĩa.

Nếu như để 'Hắn' biết rõ Liên Mị thế nhưng thật ra là thân nam nhi...

Nghĩ tới đây, khóe miệng An Văn hiện lên một nụ cười lạnh lùng.

Không.

Hắn hiện tại sẽ không nói cho 'Hắn'.

Chờ một chút, đợi đến lúc tình ý sâu nặng, không thể tự kìm chế được...

An Văn ngẩng khuôn mặt bị bỏng cháy đến đáng sợ, dùng giọng khàn khó nghe nói: "Đừng tưởng rằng như vậy ta sẽ cảm kích ngươi!"

Hắn vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho Diệp Kiêu làm hại Lê Vũ.

Diệp Lan còn là con trai Diệp Kiêu, chính là sai lầm lớn nhất!

Phong Hoa mặt mày tự phụ, miễn cưỡng lườm An Văn.

Khẽ mở môi, cười xùy một tiếng: "Chớ có tự mình đa tình."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro