Chương 183: Không phải con người cũng phải làm công (13)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hoan nghênh khách hàng......"

Nhân viên giao dịch bị người đàn ông mới bước vào cửa làm cho kinh ngạc, người này cũng quá đẹp trai rồi......

Nhân viên giao dịch nhịn nai con chạy loạn xuống đáy lòng, lộ ra nụ cười chuyên nghiệp: "Tiên sinh...... Ngài muốn mua gì, tôi có thể giới thiệu cho ngài."

"Tôi chỉ tùy tiện xem qua thôi."

"Được ạ."

Thịnh Ý nhìn một vòng trong tiệm, không phát hiện bóng dáng Hoa Vụ đâu cả.

Không ở đây sao?

Vừa nãy hắn thấy cô tiến vào mà......

"Tiên sinh, ngài thích chiếc vòng ngọc này sao?" Nhân viên giao dịch thấy Thịnh Ý nhìn nó trong chốc lát, mới vội vàng tiến lên: "Chiếc vòng này rất thích hợp để tặng cho những cô gái trẻ tuổi......"

......

......

"Gần đây cậu thật may mắn, tớ đã nói với cậu là đại sư kia rất lợi hại rồi, vậy mà cậu còn nói người ta là kẻ lừa đảo......"

Chu Nhân Nhân như đang nghĩ gì đó, vuốt ve chiếc lắc tay trên cổ tay cô ta.

Người khác đều nói đụng phải chuyện như vậy, chắc chắn sẽ xui xẻo một đoạn thời gian.

Nhưng gần đây cô ta xác thực rất may mắn......

Có lẽ là đại sư Tiết Thải Tĩnh tìm thật sự hữu dụng đấy.

"Tớ chỉ sợ cậu bị lừa thôi."

"Tớ thông minh như vậy mà, sao có thể bị lừa được!"

Chu Nhân Nhân: "Vâng, cậu thông minh nhất."

Tiết Thải Tĩnh đột nhiên kéo Chu Nhân Nhân, ngữ khí ẩn chứa sự kích động: "Tiểu Ngu, cậu mau nhìn, đó có phải...... soái ca lần trước chúng ta gặp được hay không."

Chu Nhân Nhân nhìn qua theo hướng cô ta chỉ.

Người đàn ông đứng trước quầy, rũ mắt nhìn xuống trang sức pha lê, toàn bộ cửa hàng dường như vì hắn mà sáng lên không ít.

Hôm đó là vào buổi tối, nhìn cũng không rõ lắm.

Hôm nay ban ngày, Chu Nhân Nhân mới phát hiện hắn thật sự rất tuấn tú......

Trên người có một loại khí chất dịu dàng thanh nhã tự phụ, mắt kính màu tơ vàng đặt trên mũi, lại làm nhiều thêm vài phần phong độ trí thức.

Chu Nhân Nhân khẽ liếm môi: "Hình như là vậy......"

"Nhìn xem, may mắn lại tới nữa rồi." Tiết Thải Tĩnh kéo cô ta đi về phía bên kia: "Chúng ta qua chào hỏi đi."

"Chuyện đó, có chút không tốt phải......"

"Có gì đâu, coi như là làm quen bạn mới." Tiết Thải Tĩnh không chờ Chu Nhân Nhân nói chuyện, đã hô to một tiếng: "Thịnh tiên sinh?"

......

......

"Thịnh tiên sinh?"

Thịnh Ý cảm thấy thanh âm này có chút quen tai, nhưng lại không nhớ rõ mình đã nghe qua ở đâu.

Hắn nhìn theo hướng phát ra thanh âm, chỉ thấy Hoa Vụ từ phòng tiếp khách VIP bên kia nghênh ngang đi ra, phía sau cô còn có hai cô gái trẻ trung thời thường.

...... Là bọn họ.

Thịnh Ý ấn tượng khắc sâu với hai người này, dù sao hôm ấy Hoa Vụ cũng chỉnh bọn họ thảm đến vậy mà.

Từ góc nhìn của Thịnh Ý nhìn, trông giống đại tiểu thư mang theo hai nô tì......

"Anh theo dõi tôi à?" Hoa Vụ bay qua.

Thịnh Ý cũng không dám nói chuyện với cô, gật đầu với Tiết Thải Tĩnh và Chu Nhân Nhân: "Chào mọi người."

Tiết Thải Tĩnh nháy mắt với Chu Nhân Nhân, cô ta cười mở miệng: "Thịnh tiên sinh đến mua quà tặng ai à?"

"...... Ừm."

"Vừa vặn, nếu Thịnh tiên sinh cần, em và Tiểu Ngu có thể giúp anh lựa, anh muốn tặng cho ai vậy? Bạn gái hay là trưởng bối?"

"Cảm ơn, tôi đã chọn được rồi." Thịnh Ý chỉ vào vòng ngọc hắn xem vừa nãy, nói với nhân viên giao dịch: "Lấy cái này đi, giúp tôi gói lại."

Nhân viên giao dịch vui vẻ: "Dạ được tiên sinh. Xin tiên sinh theo tôi sang bên này......"

Thịnh Ý đi bên cạnh nhân viên giao dịch, lúc nhân viên giao dịch hỏi hắn kích cỡ người đeo, Thịnh Ý thoáng nhìn Hoa Vụ đang dựa trên quầy, với bàn tay vừa nhỏ vừa trắng đặt bên cạnh......

"Tiên sinh?"

Thịnh Ý thu lại tầm mắt, thuận miệng nói một số.

Chờ khi nhân viên giao dịch rời đi, Thịnh Ý mở miệng: "Cô muốn làm gì với bọn họ?"

Hoa Vụ cười nói: "Thịnh tiên sinh muốn thương hương tiếc ngọc sao?"

Thịnh Ý: "Cô có biết nếu sinh hồn hại người thì sẽ không thể quay về thân thể hay không?"

"Tôi cũng đâu định chơi chết cô ta." Hoa Vụ liếc mắt về phía Chu Nhân Nhân bên kia một cái, cười nói: "Tôi chỉ vui mừng khi thấy thân thể của mình, nên muốn thân thiết một chút thì có sao đâu?"

Thịnh Ý: "???"

Dùng từ kiểu gì vậy?

"Tiên sinh, đây là hóa đơn của ngài, ngài hãy cầm...... Ngài có thể thêm WeChat của tôi để trực tiếp liên hệ khi cần."

Nhân viên giao dịch có chút chờ mong nhìn Thịnh Ý.

"Không cần, cảm ơn."

Thịnh Ý cầm được đồ liền đi ra ngoài cửa hàng.

Tiết Thải Tĩnh, người vẫn đang đứng đợi trong đại sảnh lập tức kéo Chu Nhân Nhân tiến tới: "Thịnh tiên sinh, không ngờ tới chúng ta còn có thể gặp lại. Tương ngộ chính là duyên, em và Tiểu Ngu đang chuẩn bị đi ăn gì đó, không biết có vinh hạnh mời Thịnh tiên sinh cùng ăn hay không?"

Thịnh Ý chỉ suy nghĩ một lúc, vậy mà thật sự gật đầu đáp ứng.

......

......

Trong nhà hàng có hoàn cảnh không tồi, Tiết Thải Tĩnh nhiệt tình giới thiệu với Thịnh Ý những món ngon nơi này.

Thịnh Ý tuy không vui lắm, nhưng vẫn lịch sự đáp lại, tùy tiện chọn hai món.

Thịnh Ý đồng ý với họ vì nguyên nhân rất đơn giản.

Hắn cảm thấy Hoa Vụ sẽ không tiếp tục đi theo hắn mà sẽ đi theo hai người kia.

Sự thật cũng chứng minh, hắn không đoán sai.

Hoa Vụ khoanh tay ngồi bên hắn, nhìn chằm chằm đồ ăn liên tục được đưa lên, nghĩ thầm tại sao boss phản diện Thịnh Ý phải tới ăn cơm với bọn họ?

Chị gái lúc nãy vừa xinh đẹp, ngực lại còn lớn, hắn cũng chưa đồng ý......

Chẳng lẽ bởi vì thân thể Chu Nhân Nhân đang dùng là của nữ chính nên hắn có ý xấu.

Chậc!

Nữ chính quả nhiên là cái bánh thơm ngon.

Tiết Thải Tĩnh: "Thịnh tiên sinh làm nghề gì vậy?"

"Tạm thời đang dạy học ở trường."

"Là thầy giáo ư?" Tiết Thải Tĩnh cả kinh nói: "Khó trách, Thịnh tiên sinh cho em cảm giác rất có khí chất thư hương. Là đại học sao?"

"Ừm."

"Thịnh tiên sinh nhìn qua còn rất trẻ, không nghĩ tới lại lợi hại như vậy......"

Hoa Vụ xiêu vẹo dựa vào bên cạnh, chống mặt nhìn Thịnh Ý.

Sợ rằng đây là văn nhã bại hoại thì có.

Nhưng đúng là hắn đẹp đến không chống đỡ nổi.

Chu Nhân Nhân không nói gì, chỉ ngẫu nhiên đối đáp hai câu.

"Ngại quá, em đi nghe máy đã." Tiết Thải Tĩnh cầm di động rời đi, trên bàn cơm chỉ còn lại Thịnh Ý và Chu Nhân Nhân.

Cùng với người không thể nhìn thấy Hoa Vụ.

Không khí có chút ngưng đọng.

Một lát sau, Chu Nhân Nhân đột nhiên lên tiếng: "Không biết Thịnh tiên sinh có tiện thêm phương thức liên hệ không?"

Thịnh Ý ngước mắt nhìn cô ta.

Gương mặt đối diện kia giống nhau như đúc sinh hồn ngồi bên cạnh hắn, như thể chị em sinh đôi.

Nhưng theo quan điểm của Thịnh Ý, bọn họ khác nhau rất nhiều.

Sinh hồn bên cạnh hắn này, thoạt nhìn rất xấu xa, luôn làm chuyện xấu, nhưng đáy mắt cô lại thanh minh bằng phẳng, không vì bị người khác chiếm cứ thân thể mà oán hận không cam lòng.

Ngược lại là Chu Nhân Nhân......

Dưới khuôn mặt đẹp đẽ lại cất giấu lòng lang dạ sói.

"Không......"

"Đồng ý cô ta đi." Hoa Vụ đột nhiên nắm cổ tay hắn.

Hai người đều sửng sốt.

Hoa Vụ không nghĩ tới việc mình có thể chạm vào Thịnh Ý.

Thịnh Ý cũng không ngờ cô lại có thể đụng vào mình......

Hoa Vụ sờ sờ, lại vi diệu thở dài: "Đây là buff khi nhân đôi hào quang sao?"

Cô xác định, mình không thể chạm vào người khác.

Kim Bất Thị và những người sống còn lại, đều không được.

Tay Thịnh Ý bị Hoa Vụ sờ qua sờ lại, xúc cảm lạnh như băng, làm thân thể cảm thấy không khoẻ.

Hắn muốn rút tay về, nhưng Hoa Vụ dùng rất nhiều sức để nắm, hắn đành phải dùng lực ném ra, động tác nhất định rất lớn, người ngoài còn thấy rất kỳ quái.

Hoa Vụ còn đang suy nghĩ chuyện khác ——

Cốt truyện khi Thịnh Ý và nữ chính có liên quan, giai đoạn trước bọn họ cũng không có bất cứ tiếp xúc chân tay gì.

Chờ khi hai người có tiếp xúc, nữ chính mới có thể đụng vào nam chính......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro