[22] Vẫn luôn không rời đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôn Vãn nhìn đề tài #lần đầu tiên truy tinh phát hiện đã lui vòng# ở trên bảng hotsearch có hơi bất đắc dĩ.

May mà cô đã lui vòng, không thì phải tính tiền phí lên hotsearch trên Weibo rồi.

Nhìn lại thời gian trước đây là người không được chú ý hoặc là bị hắc toàn mạng, hiện tại lại có nhiều người nói thích cô, dùng những lời khen với cô, trong lòng Ôn Vãn cảm thấy hơi vi diệu. Nếu là cô lúc mới bước chân vào giới nhìn tình huống như thế này nói không chừng cảm thấy cả người đều thấy vui sướng lâng lâng. Nhưng cô bây giờ trải qua nhiều chuyện đã trấn định hơn nhiều.

Được nhiều người yêu thích như vậy đương nhiên cô cũng rất vui nhưng bây giờ cô cũng rõ ràng một điều rằng cái việc thích của fan tới nhanh mà đi cũng nhanh. Lúc còn yêu thích thì ngươi như thế nào đều tốt, nhưng khi không còn thích nữa, đến cả thở cũng là ngươi sai. Được người thích là một việc đáng vui mừng nhưng cũng không thể ỷ hết vào sự yêu thích của người khác mà sống được.

Giống như Kỳ Vũ Thành, lúc hắn còn được fan yêu thích thì có thể được họ sủng lên trời. Bây giờ khi fan phát hiện bộ mặt thật cũng sẽ bị fan đã thoát dẫm một hồi.

Đương nhiên kết cục này của hắn cũng chính là do tự tay hắn làm. Cho nên Ôn vãn cũng chỉ nhìn đến những lời yêu thích đó vui vẻ một chút rồi lại bình tĩnh lại. Hiện tại cô chỉ là một bà chủ của một tiệm trà sữa, mục tiêu bây giờ của cô là phải làm ra càng nhiều loại trà sữa tốt, những điều khác chỉ là dệt hoa trên gấm.

Chỉ là Ôn Vãn đã xem thường sự nhiệt tình của fan. Thân phận của cô đã không còn là bí mật, chuyện cô mở tiệm trà sữa cũng không giấu diếm gì.

Sau khi "Thập thế tiên đồ" hot, thời điểm Ôn Vãn mở cửa tiệm phát hiện không ít người tụ tập ở ngoài.

Thời gian trước lúc sinh ý trong tiệm tốt, bên ngoài cũng có không ít người nhưng đó những người đó đều trật tự xếp hàng mua trà sữa. Hiện tại người tới đều vì độ hot của "Thập thế tiên đồ", tới đây vì diễn viên đóng vai nữ 2 mà bọn họ yêu thích.

Thậm chí ngay cả một ít khách chân chính đến mua trà sữa cũng bị mấy người này đẩy ra khỏi hàng làm cho người không chú ý mấy đến phim truyền hình chỉ là thích trà sữa mà đến có vẻ mặt hoang mang.

Ôn Vãn cũng hoang mang không kém. Cô vừa mở cửa liền có người nhào tới, còn có người cầm di động, camera chụp ảnh cô.

"Ôn Vãn, Ôn Vãn, tôi là fan của cô. Vai Tử Lam tiên tử mà cô đóng tôi rất thích"

"Ôn Vãn, cô còn quay lại giới giải trí sao, còn có thể diễn bộ phim khác không? Tôi vừa mới bắt đầu muốn làm fan của cô mà đã phát hiện cô lui vòng rồi. Cô có thể quay lại không a"

"A a a, tôi chụp được rồi. Quả nhiên người trên mạng không nói dối, Ôn Vãn thật đẹp a."

Xếp ở phía trước đều là fan từ "Thập thế tiên đồ", ngược lại người đến mua trà sữa lại bị mấy người này đẩy lùi về sau hoặc vào trong góc, sắc mặt có chút khó coi.

Ôn Vãn đầu tiên là bị làm cho hoảng, rất nhanh phát hiện khách hàng quen bị chen lấn đang có vẻ mặt khó chịu.

"Mọi người đừng chen lấn, làm thương đến người khác kìa"

Ôn Vãn lo lắng nói. Quầy bar của tiệm đã có nhiều người chen lấn lên nhưng cô lo lắng bên ngoài nhiều người như vậy, nếu không cẩn thận có thể xảy ra chuyện thì không tốt.

Nhưng với tình huống bây giờ, Ôn Vãn ở bên trong ra ngoài không được, huống hồ bên ngoài đối với cô càng nguy hiểm hơn. Dù cô đã cố nói lớn tiếng nhưng vẫn bị những âm thanh ồn ào che lấp.

Những người xếp hàng ở phía trước sau khi nhìn thấy Ôn Vãn không chỉ không lui lại mà còn kích động chen lấn lên thêm, hận không thể gần Ôn Vãn thêm một chút.

Nhìn thấy như vậy, Ôn Vãn càng lo lắng, cuống quít lấy di động ra báo cảnh sát. Cho dù lần này cô báo cảnh sát có thể đem tiệm trà sữa lên lại trang tin tức mang đến ảnh hưởng không tốt nhưng cô cũng không thể để chuyện gì xấu xảy ra ở đây dược.

Điện thoại còn chưa bấm gọi, Ôn Vãn chợt nghe thấy âm thanh bên ngoài, ngẩng đầu lên nhìn thì thấy có một đám người đi lên phía trước duy trì trật tự.

Không đợi Ôn Vãn kinh ngạc thắc mắc những người là từ đâu đột nhiên xuất hiện thì cô đã nhìn thấy Bùi Diệp ở sau bọn họ.

Cô thấy Bùi Diệp thì ánh mắt sáng lên. Không cần đoán nữa, những người này chắc chắn là Bùi Diệp mang đến. Ôn Vãn không nghĩ đến Bùi Diệp đã trở về, hơn nữa lại xuất hiện vào thời khắc mà cô cần sự giúp đỡ như vậy. Ánh mắt của cô hướng về Bùi Diệp tràn đầy cảm kích.

"Cô không có việc gì chứ?"

Bùi Diệp đến trước mặt Ôn Vãn, quan tâm hỏi.

Người mà Bùi Diệp mang tới tốc độ làm việc cũng rất nhanh. Những người khách đó tuy không rời đi nhưng cũng đã nghe theo lời khuyên của bọn họ mà cách Ôn Vãn một khoảng, tình hình cũng ổn định hơn. Có mấy người không chịu phối hợp cũng bị hai người trực tiếp làm cho cách Ôn Vãn một khoảng cách.

Cho nên bây giờ, sự an toàn của Ôn Vãn đã được bảo đảm, đám người kia cũng không phát sinh rối loạn gì.

"Tôi không có việc gì. Lại làm phiền anh rồi"

Ôn Vãn mở cửa, đón Bùi Diệp vào.

"Tôi vừa lúc nghe được tình huống ở bên này, nghĩ đến cô có thể cần nên mang vài người đến đây"

Bùi Diệp sau khi xác định Ôn Vãn không bị thương gì mới yên tâm mà nói.

Ôn Vãn gật đầu. Trong lòng cô hiểu rõ, sự việc ở bên này phát sinh đột ngột, không báo trước, Bùi Diệp không có khả năng biết được tin này. Cho nên khả năng cao là Bùi Diệp thấy được hotsearch trên Weibo đoán được tình huống như thế này có thể phát sinh nên cố ý mang theo người đến giải vây cho cô.

Nghĩ như vậy, cô càng thêm cảm kích Bùi Diệp.

"Thật sự nhờ có anh mới yên ổn như vậy. Tôi nên chuẩn bị cho việc này từ trước mới phải"

Thời gian trước Ôn Vãn thật sự có nghĩ đến chuyện thuê bảo vệ nhưng do gần đây có nhiều chuyện xảy ra nên cô nhất thời quên mất. May mắn là có Bùi Diệp không thì không biết tình huống hôm này đến bao giờ mới tốt được.

"Không có việc gì. Có thể giúp được cô là tốt rồi"

Ôn vãn gật đầu, đâu phải giúp đỡ bình thường mà là đại ân a! Sau đó quay đầu nhìn mấy người đằng sau Bùi Diệp.

Tuy rằng người mà Bùi Diệp mang đến hình dáng không đặc biệt gì, hình như chỉ có 6 người nhưng lại có tác dụng như mười mấy người. Nguyên bản trước cửa tiệm hỗn loạn trước đó đã được ổn định rồi.

Những người đó đều an bài ở vị trí cách quầy bar một khoảng, cho dù bọn họ có kích động như cũ đi chăng nữa thì cũng sẽ không tạo nên hỗn loạn gì. Kể cả những người không tình nguyện làm theo, muốn chống đối cũng bị mấy người Bùi Diệp mang đến tạo áp lực , không dám làm xằng bậy.

Thật sự uy vũ a! Ôn Vãn ở xa nhìn thấy trong lòng cảm thán mà nói. Nếu cô có thể thuê được bảo an tốt như vậy thì vấn đề an ninh ở tiệm vê sau sẽ không cần phải lo lắng nữa.

"Các người là ai? Vì sao lại đối xử với chúng ta như vậy?"

Người hung hăng nhất hiện tại cũng đã bị những người mà Bùi Diệp mang đến áp chế, không thể nhúc nhích được. Hắn tức giận nói, chỉ là hắn cũng chỉ dám mở miệng không dám động thủ với họ.

Dù gì thì mấy người này nhìn cao to, người hắn như vậy không thể đấu lại được. Đừng nói là sáu người, sợ rằng 1 người hắn cũng không đấu lại.

"Xin lỗi, hành vi của các anh ảnh hưởng đến sự an toàn của người khác"

"Dựa vào cái gì a. Các ngươi cũng không phải là cảnh sát, không có quyền gì mà hạn chế chúng tôi"

"Chúng ta báo cảnh sát đi. Cảnh sát chốc lát sẽ tới, ngươi có thể đi theo cảnh sát để thảo luận vấn đề này"

Bùi Diệp nhìn người đó nói. Sau khi bên này đã ổn định, anh cùng Ôn Vãn đi ra ngoài tiệm. Những người này không thể không quan tâm đến được.

Ôn Vãn cũng không lo lắng, dù sao đã có người ở bên cạnh. Hơn nữa người đó lại đem lại cảm giác an toàn hoàn toàn cho cô.

"Ngươi..."

Người nọ bị nghẹn lại, muốn đáp lời nhưng đối diện với ánh mắt của Bùi Diệp thì không dám. Người này, nhìn qua so với sáu người kia còn không dễ chọc đến.

"Ôn Vãn, cô đây là có ý gì? Chúng ta đây là đến ủng hộ cho cô, là fan của cô, cô đối xử như vậy với chúng tôi sao?"

Hắn không dám trêu vào Bùi Diệp liền nhìn qua Ôn Vãn, ngữ khí tràn đầy chất vấn.

Hôm nay tới tiệm trà sữa đúng là có fan đến ủng hộ nhưng trong đó cũng có mấy tên đục nước béo cò muốn có tin tức tốt về cho trang báo của mình, người này chính là một trong số đó.

Thời điểm Ôn Vãn mở cửa tiệm hắn liền chen lên trước. Tình hình hỗn loạn lớn như vậy cũng có một phần nguyên nhân là do hắn kích động. Hắn đối với Ôn Vãn cũng chả có hảo cảm gì, nếu có thể chụp được cảnh cô xung đột với người khác hắn càng vui. Cho dù không chụp được cảnh xung đột thì chụp cảnh Ôn Vãn biến sắc khó khắn cũng có thể.

Chỉ là không nghĩ tới hắn còn chưa chụp được cảnh xung đột của cô với người khác hay cảnh biến sắc mặt của cô đã bị người khác chế trụ. Vốn dĩ nhìn đến nam nhân xuất hiện bên cạnh Ôn Vãn hắn đã nghĩ đến một loạt tiêu đền tin tức lớn nhưng chưa kịp hắn đưa camera lên đã bị người khác lấy đi.

Hiện tại hắn không dám đụng đến Bùi Diệp với mấy người anh mang đến liền đem oán khí chuyển đến trên người Ôn Vãn. Chỉ là một nghệ sĩ đã lui vòng, hắn đây là đến cho cô nhiệt độ vậy mà đối xử với hắn như vậy, thật không biết cách làm người.

Hắn hoàn toàn không nghĩ đến chuyện Ôn Vãn sẽ không quay lại giới giải trí. Trong mắt hắn, có thể làm nên mấy chuyện lớn như vậy, Ôn Vãn khẳng định là chuẩn bị cho việc quay trở lại. 

Hắn hiện tại đây là tới cho Ôn Vãn nhiệt độ, cô hẳn phải cảm ơn hắn mới đúng, vậy mà dám đắc tội với hắn.

"Anh xác định anh là fan của tôi sao? Tôi sao lại cảm thấy anh đây không phải tới ủng hộ tôi mà đến hại tôi?"

Ôn Vãn nhìn người đó nói. Trong ánh mắt đều là nghiêm túc, người xung quanh nhìn đến Ôn Vãn như vậy càng thấy nghi hoặc.

Đã trải qua khoảng thời gian bị toàn mạng hắc, Ôn Vãn đối với thiện ý cùng ác ý từ người khác mẫn cảm hơn nhiều. Cô có thể nhìn thấy có một ít fan yêu thích cô ủng hộ cô, cũng rất cảm kích những người đó. Nhưng người nam nhân trước mắt này, cô nhìn thấy ác ý của hắn đối với mình, thậm chí lúc nói chuyện với cô người này còn biểu hiện ra sự khinh thường của mình.

Một người đối với cô khinh thường, còn có ác ý như vậy sao có thể là fan cô, sao có thể tới đây để ủng hộ cô được.

"Cô nói gì vậy! Cô như vậy đã tổn thương tâm của fan chúng ta, mệt chúng ta không quản đường xa đến đây để gặp cô. Đừng tưởng cô bây giờ nổi tiếng rồi mà có thể làm kiêu. Không có chúng ta thì cô cái gì cũng đều không phải!"

Người nọ nghe thấy Ôn Vãn nói vậy có chút tức giận muốn hộc máu, thậm chí còn muốn kích động những người khác công kích Ôn Vãn.

"Tôi từ trước đến nay đều không cảm thấy bản thân mình nổi tiếng. Lúc làm nghệ sĩ không cảm thấy, hiện tại càng không. Tôi thật sự rất cảm ơn các fan đã ủng hộ, cảm ơn mọi người đã thích tôi, cảm ơn đã thích nhân vật mà tôi diễn, cũng cảm ơn vì đã thích trà sữa mà tôi làm. Nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Tôi không cần fan vì tôi mà tiếp ứng, cũng không cần fan tới giúp tôi có thêm cái gọi là nhiệt độ đó. Hiện tại tôi, chỉ là bà chủ của một tiệm trà sữa mà thôi."

Này đây chính là phiền não của việc nổi tiếng. Ôn Vãn đã từng khát vọng được như vậy nhưng hiện tại lại cảm thấy chuyện đó còn rất phiền toái.

Hiện tại cô chỉ hy vọng, trà sữa nhà cô có thể so với cô càng nổi tiếng hơn. Mọi người thích trà sữa nhà cô là tốt rồi. Cô cũng chỉ là một bà chủ tiệm trà sữa bình thường mà thôi.

"Cô..."

Người nọ còn muốn nói tiếp nhưng những người bên cạnh cũng đã thay đồi suy nghĩ, đặc biệt là những fan chân chính.

"Ôn Vãn nói đúng, chúng ta làm như vậy thật không nên. Rõ ràng đã sớm biết Ôn Vãn đã lui vòng, hiện tại chỉ là một người bình thường, chúng ta không nên quấy rầy cô ấy, thậm chí còn ảnh hưởng đến người khác"

"Đúng vậy, đổi lại là tôi nếu đột nhiên có nhiều người như vậy chạy đến trước mặt nói không chừng bị doạ mà khóc mất"

"Mới nãy có người bị doạ rồi đó, còn có một tiểu muội muội chút nữa thì bị ngã, may mà có người đỡ được"

"Haiz, không thì làm fan của trà sữa cũng khá tốt. Từ hôm nay trở đi, tôi chính là fan của Vãn Vãn Trà"

"Đúng vậy, yêu ai thì yêu cả đường đi. Tôi cũng muốn làm fan của trà sữa. Chặp nữa tôi sẽ xếp hàng mua trà sữa đàng hoàng, còn phải xin lỗi những người bị chúng ta quấy rầy. Bọn họ rõ ràng là tới mua trà sữa lại bị chúng ta làm náo loạn lên cả"

Người nọ nghe thấy người này tiếp người người kia bắt đầu nhận sai thay đổi thái độ, sắc mặt khó coi.

"Các ngươi, các ngươi..."

Phản rồi, đều là phản đồ. Những người này cái gì cũng đều không hiểu.

"Hừ, đều tại ngươi kích động chúng ta. Nếu không phải do ngươi bắt đầu, chúng ta ban đầu là xếp hàng đàng hoàng"

"Đúng vậy. Ban đầu tôi cũng tính chỉ đứng từ xa nhìn Ôn Vãn một cái, nghĩ đến có thể cùng cô ấy nói một lời đã thoả mãn. Kết quả hiện tại lại đem thương tổn cho cô ấy. Nói không chừng cô ấy đã bắt đầu chán ghét tôi rồi. Đều tại ngươi cả"

Mọi người lần lượt cách xa người nọ một khoảng, thậm chí đã bắt đầu yên lặng một lần nữa xếp hàng mua trà sữa.

Bọn họ đã nghĩ kĩ rồi, sau khi trở về phải kêu gọi các fan khác phải ngoan ngoãn, không thể tạo việc ảnh hưởng đến sinh ý của tiệm trà sữa của ôn Vãn.

Bọn họ nếu thích Ôn Vãn vậy phải duy trì sự nghiệp của cô a! Cho dù Ôn Vãn là diễn viên hay là bà chủ tiệm trà sữa, làm diễn viên thì bọn họ là fan của diễn viên, bán trà sữa thì bọn họ là fan trà sữa cũng được.

Người nọ nhìn thấy không ai bị hắn kích đọng nữa, lại bắt đầu phòng bị hắn, đám người của Bùi Diệp vẫn luôn nhìn hắn. Xem ra hắn không làm được chuyện gì nữa, còn lo sợ sẽ bị cảnh sát bắt do quấy rối nên bỏ chạy lập tức.

Nhìn thấy mọi việc đã ổn, người gây sự cũng đã đi, Ôn Vãn yên tâm quay trở lại bán trà sữa.

Bùi Diệp cũng không rời đi, ở khu vực ăn uống tìm chỗ ngồi xuống, người bên ngoài không chú ý đến anh nhưng anh có thể nhìn thấy Ôn Vãn. Người anh mang đến cũng không rời đi, tiếp tục ở bên ngoài duy trì trật tự. Có bọn họ đội ngũ bên ngoài không còn loạn nữa.

Lời nói sau khi fan ổn định Ôn Vãn cũng nghe thấy cho nên đến phiên bọn họ mua trà sữa, cô đều nói lời cảm ơn vì đã ủng hộ cô.

Những fan mua được trà sữa vẫn còn đắm chìm vào khoảnh khắc Ôn Vãn ôn nhu nói lời cảm ơn, trong lòng đều là sự cảm động. Quả nhiên Ôn Vãn chính là người mỹ thiện tâm, bọn họ làm fan chậm rồi.

Sau khi uống trà sữa, bọn họ càng thêm kích động mà cảm thán. Cửa tiệm trà sữa này mới chính là trà sữa bảo tàng? tuyệt đối là trà sữa ngon nhất mà bọn họ đã từng uống.

Ban đầu bọn họ còn cảm thấy yêu ai yêu cả đường đi, thích Ôn Vãn thì sẽ thích trà sữa nhà cô nhưng bây giờ bọn họ cảm thấy trà sữa này còn làm cho bọn họ thêm thích.

Rốt cuộc idol cách bọn họ xa xôi nhưng trà sữa lại có thể làm cho bọn họ càng thêm thông minh cùng xinh đẹp a!

Những fan đó sau khi trở về liền kêu gọi các fan khác không đến tiệm của Ôn Vãn làm bất kỳ chuyện gì có thể ảnh hưởng đến người khác, sau khi đại bộ phận fan đồng ý liền bắt đầu khen trà sữa tiệm Ôn Vãn.

 Chuyện này chọc đến không ít fan mới của Ôn Vãn, đều cảm thấy hứng thú với trà sữa đó. Rốt cuộc là loại trà sữa gì a?

Các fan ở thành phố H không ít người đều có ý nghĩ muốn đến thử trà sữa thần kỳ này, mặt khác fan ở nơi khác cũng chỉ có thể tiếc nuối, rốt cuộc không phải ai cũng có thể vì mua một ly trà sữa mà mua vé may bay bay đến đó được.

Sau khi bận bịu làm việc, tiễn đi khách hàng cuối cùng Ôn Vãn có thể thở ra nhẹ nhõm, sau đó mới nhớ tới, a, cô chỉ lo làm việc cho kịp, hình như đã ném Bùi Diệp sang một bên thì phải? Người đâu rồi? Đi rồi sao?

"Khụ khụ"

Ôn Vãn đang nghĩ ngợi thì nghe thấy tiếng ho khan, sau đó nhấc đầu đã thấy Bùi Diệp đang đi tới về phía cô. 

Thời gian cô làm việc không ngắn, cho nên trong suốt khoảng thời gian đó, anh vẫn luôn không rời đi sao?

*Halo mọi người mình đã trở lại với chương mới rồi đây! Mọi người đọc truyện vui vẻ nha!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro