[So Lôi] Đột nhiên liên tục mơ thấy bạn gái cũ thì phải làm thế nào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Tác giả: 四打女神

Source: https://sidanushen.lofter.com/post/1f9d943e_1ca98e17e

—------------------------------------------------------------------------------------

1.

Gần đây Trương Quỳnh Dư có chút suy nhược cơ thể.


Không phải vì cường độ huấn luyện ở Trung Thái gần đây có chút lớn, mà là vì Trương Quỳnh Dư ngày nào cũng mơ thấy một giấy mơ.

Hằng ngày


Cô đã mơ thấy cái gì?

Không phải là một cơn ác mộng mà trong đó có một con quỷ nhảy ra đem Quỳnh Quỳnh muội muội dọa mất nửa cái mạng. Cũng không phải là giấc mộng đẹp khi Quỳnh Quỳnh ca ca cưới được bạch phú mỹ, từ đây đi đến đỉnh cao cuộc đời.

Thứ cô mơ thấy, là ký ức của cô. Ký ức của cô và Tạ Lôi Lôi.


Cô mơ thấy Tạ Lôi Lôi ngây thơ đem hai chân chống phía sau tường, "chân đông" cô. Mơ thấy thẳng nam kia một lần nữa "thổ lộ". Mơ thấy nam trang công diễn năm đó, dưới ánh đèn mờ ảo, trước mặt hàng trăm người, hô hấp của người kia gần trong gang tấc cùng xúc cảm mềm mại đó. Mơ thấy hai người cùng nhau ca hát, nhảy múa trên công diễn. Mơ thấy mình ôm Tạ Lôi Lôi từ phía sau trên sân khấu rộng lớn đó. Mơ thấy bản thân cùng những người khác vây quanh Tạ Lôi Lôi, xoa đầu nàng. Mơ thấy Tạ Lôi Lôi chủ động ôm cô sau cuộc tổng tuyển cử. Lại mơ thấy hoàng tử bé của mình nắm tay mình, ở trước sân khấu tặng hoa hồng cho cô, như thế tuyên bố với cả thế giới về mối quan hệ của hai người.

Cô cũng mơ thấy thanh âm ôn nhu của Tạ Lôi Lôi ở đầu dây bên kia:

"Em nhớ chị"


Lần đầu tiên khi Trương Quỳnh Dư mơ thấy Tạ Lôi Lôi, còn có chút cảm khái. Sau đó liền đặt chuyện tưởng như bình thường nay ra sau đầu.


Đêm thứ hai, cô lại mơ thấy Tạ Lôi Lôi. Nội dung vẫn như vậy. Tất cả đều là những cảnh nổi tiếng của họ.


Đêm thứ ba cũng vậy.

Đêm thứ tư cũng là như thế.


Tại sao lại như vậy?


Trương Quỳnh Dư bàng hoàng lại bất đắc dĩ, chỉ có thể lên Baidu tìm kiếm một chút. Kết quả, tất cả đáp án đều như nhau, đều nói rằng cô không buông được người kia, sẽ tốt hơn nếu có thể gỡ bỏ nút thắt trong lòng.


Trương Quỳnh Dư: ???

Ta không buông được Tạ Lôi Lôi? Cái quỷ gì a!

Ta là ai chứ?! Là thẳng nữ!

Mặc dù Tạ Lôi Lôi dễ thương, ngu ngơ lại soái khí là hình tượng lý tưởng của bản thân, nhưng điều đó không có nghĩa là mình muốn làm 1!


Trương Quỳnh Dư thở phì phò tắt Baidu.


Việc mơ quá nhiều giấc mơ giống nhau sẽ dẫn đến những hành vi điên rồ.

Nhìn đều sẽ biết.


Lưu Thiến Thiến nhìn bức hình trong điện thoại của mình, cảm thán:

"Chiếc váy màu xanh lam này thật đẹp, còn có thiết kế hình tam giác"

Trương Quỳnh Dư hoảng sợ lắp bắp:

"Màu xanh gì? Tam giác gì? Lại là hàm số lượng giác?"





Khi Phù Băng Băng ở nhà ăn coi những video ngọt ngào, Trương Quỳnh Dư từ đâu xông đến nói:

"Không được cười! So ma gọi cảnh sát đấy!





Dương Viện Viện, người cùng hợp tác với Trương Quỳnh Dư, ngập ngừng hỏi:

"Em còn nhớ 《Điệu Tango》nhảy thế nào không?"

"Nhớ"

Trương Quỳnh Dư chớp mắt, ngữ khí trở nên cáu kỉnh:

"Gần đây em đã nhảy bốn lần rồi!"

......

Thẳng đến đêm thứ mười khi Trương Quỳnh Dư chìm vào giấc ngủ.


"Có nên gợi ý cho nàng một chút không? Làm sao mà vẫn chưa đoán ra được? Không hổ danh là bạn gái của Tạ Xuẩn Xuẩn" Giọng nói của La Hàn Nguyệt vang lên trong hư không.


"Không được, nếu nói cho nàng biết, những người đồng đội khác của chúng ta sẽ lại làm lớn chuyện mất. Ta sợ bộ dạng của bọn họ" Giọng nói của Lưu Thiến Thiến cũng vang lên trong hư không.


"Đây là đơn hàng thứ hai của chúng ta ở Trung Thái, không thể làm hỏng nó được nữa" Giọng La Hàn Nguyệt có chút lo lắng.


"Ngày mai, nếu đến ngày mai mà vẫn không nhận ra. Chúng ta sẽ nói cho nàng biết."


"Tay ngươi thật ngắn"


"Tay ta cũng không ngắn! Người có bàn tay ngắn là chủ nhân của giọng nói này được chưa? À mà ta cũng không có tay"


"Ồ"


2.


"Chị có cảm thấy dạo gần đây Soso có chút khác biệt không?"

Lâm Chi cau mày hỏi.


"Chị cũng để ý, em ấy dạo gần đây rất ky a"

Phù Băng Băng gật đầu tán thành, nói tiếp:

"Chủ yếu nếu em ấy chỉ ky người khác thì không có gì để nói. Thế nhưng tại sao dạo gần đây em ấy lại một mực ky bản thân a?"


"Có lẽ là bị kích thích đi?"


Cuộc trò chuyện của hai người cũng không phải là không có căn cứ.

Gần đây mọi người ở Trung Thái đều phát hiện ra Trương Quỳnh Dư có chút không ổn. Cho dù sự tình chẳng liên quan gì đến cô, thì Trương Quỳnh Dư cũng có thể liên tưởng đến cái người kia trong cp be của cô, đồng thời hoài nghi các nàng ky bản thân.

Xin nhờ đi, ngài chính là ky tinh lớn nhất đó.


Mọi người thậm chí đã thay cô tưởng tượng ra một câu chuyện cẩu huyết. Thiếu nữ ngu ngốc Trương Quỳnh Dư bị tra nam cặn bã Tạ Lôi Lôi vứt bỏ, hàng đêm đều mơ đến kỷ niệm đẹp của cô và người kia, nhưng nếu có người dám nhắc đến tra nam kia trước mặt, liền xù lông.


Ôi, thật là một câu chuyện tình yêu đầy cảm động.


Mà lúc này, nhân vật chính khác của câu chuyện, "tra nam" Tạ Lôi Lôi cuối cùng cũng từ La Hàn Nguyệt mà nghe được câu chuyện đầy cẩu huyết do ky tinh nào đó biên soạn.


"Ô ô ô ô ô em không phải là tra nam a"

Tạ Lôi Lôi bắt đầu khóc lóc:


"Em cái gì cũng không làm. Tại sao lại trở thành tra nam rồi ô ô ô"


La Hàn Nguyệt nhìn Tạ Lôi Lôi khóc bù lu bù loa, vỗ lưng nàng, nói:


"Ừm, chị tin em. Dù sao đến nam nhân em cũng không phải"


Tạ Lôi Lôi nghe vậy, ngừng khóc, trợn trừng mắt nhìn La Hàn Nguyệt. Sống lưng thẳng tắp như muốn chứng minh thân phận tổng công của mình.


Dưới cái nhìn hung (nãi) hăng (cẩu) của Tạ Lôi Lôi, La Hàn Nguyệt tựa hồ như nghĩ đến cái gì đó, ý cười càng thêm càn rỡ, nói:


"Không có ý tứ, còn không theo đuổi được"


Tạ Lôi Lôi triệt để chán nản.


"Ài, Soso?" La Hàn Nguyệt nhìn thấy Trương Quỳnh Dư đi ngang qua, nói không chừng bản thân lại có thể chứng kiến được khoảng khắc lịch sử, La Hàn Nguyệt ngoắc ngoắc Trương Quỳnh Dư, gọi cô đi tới.


Trương Quỳnh Dư vừa thấy quả cầu nhỏ co ro trên mặt đất liền biết là ai. Dù sao Trương Quỳnh Dư đã nhìn thấy bóng lưng của nàng hàng ngàn lần, cộng thêm nụ cười càn rỡ của La Hàn Nguyệt, câu trả lời gần như đã rõ ràng.


"Chị nói dối"

Tạ Lôi Lôi vẫn ngồi xổm, đáng thương nhìn La Hàn Nguyệt, hoàn toàn không biết Trương Quỳnh Dư đã đứng phía sau nàng.


Trương Quỳnh Dư nghe thấy giọng điệu ủy khuất của Tạ Lôi Lôi, lại thấy nàng đang cuộn tròn như một con thú nhỏ, ôn nhu cười, lấy tay xoa đầu Tạ Lôi Lôi.


Tạ Lôi Lôi theo bản năng quay lại liền thấy Trương Quỳnh Dư đang ôn nhu nhìn mình.


Tạ Lôi Lôi ngây ngẩn cả người.

Bao lâu rồi Trương Quỳnh Dư cũng không chủ động tiếp cận nàng, sao hôm nay lại khác thường như vậy?

Chẳng lẽ câu chuyện kia là thật?!


Mình là tra nam?

Mình bỏ rơi chị ấy?

Ô ô ô ô cái gì bản thân cũng không có, làm sao mà bỏ rơi a?


Cùng nhau lớn tiếng nói, Tạ Lôi Lôi, thật thảm.


Cuối cùng La Hàn Nguyệt cũng không chịu nổi bầu không khí đầy xấu hổ giữa hai người, chủ động chuyển chủ đề, để hai người ai về nhà nấy.


Đêm đó, Trương Quỳnh Dư như thường lệ chìm vào giấc ngủ, vẫn mơ về những kỷ niệm với Tạ Lôi Lôi.

Nhưng khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, cô cẩn thận nhớ lại giấc mơ, phát hiện ra có một cái huyền cơ.


Cảnh tượng cô xoa đầu Tạ Lôi Lôi trong mơ đã biến mất.


Mà cô hôm qua mới vừa xoa đầu nàng.

Vì vậy, chỉ cần đem tình tiết trong mơ tái hiện lại lần nữa, những tình tiết đó liền sẽ biến mất.


Trương Quỳnh Dư! Ngươi đúng là một thiên tài!

Nếu như vậy cô liền rất nhanh sẽ có thể ngủ bình thường trở lại!


Hahahaha thám tử Trương Soso đại tài, cho ngươi một cái like!


Nhưng Trương Quỳnh Dư đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, giọng cười lập tức im bặt.


Cô nhớ, hình như mình đã từng hôn Tạ Lôi Lôi?!


3.


Trương Quỳnh Dư tìm thấy Tạ Lôi Lôi đang tập nhảy với Nông Yến Bình. Ngay lúc cô định gọi Tạ Lôi Lôi ra ngoài nói chuyện, Dương Viện Viện từ đâu lao ra, đem Nông Yến Bình công chúa ôm ra ngoài.

Trương Quỳnh Dư nhìn Tạ Lôi Lôi vẫn còn ngơ ngác bối rối, cố nén xấu hổ, cẩn thận thăm dò nàng:


"Khụ, Lôi Lôi, có phải em đang nghĩ (nhớ) đến thứ gì đó đúng không?"

"Đúng vậy a"

Tạ Lôi Lôi ngây thơ nhanh chóng đáp lại. Nàng tiếp tục nói dưới ánh mắt mong đợi của Trương Quỳnh Dư:


"Em đang nghĩ làm sao để nhảy bài này với Nông Yến Bình"


Tại sao lại biến thẳng nam nữa rồi? Chị còn định nói dạo này em thông suốt rồi, này chẳng phải là hoa phù dung sớm nở tối tàn sao?


Ai——

Cuộc sống thật không dễ dàng. Trương Quỳnh Dư thở dài.


Tạ Lôi Lôi nhìn vẻ mặt của Trương Quỳnh Dư từ mong đợi chuyển sang tuyệt vọng, không dám xấu hổ nữa, nếu không thì bạn gái cũng chẳng còn. Nàng nhanh chóng bổ sung:


"Em nhớ chị a!"


Kế hoạch thành công.

Ánh sáng trong mắt Trương Quỳnh Dư lần nữa xuất hiện.

Cố lên! Ngươi có thể! Mau mau rèn sắt khi còn nóng! Trương Quỳnh Dư xông lên!


"Dạo gần đây đôi chân em còn dẻo dai không?"

Trương Quỳnh Dư giả vờ lơ đãng nói.


Tuy nhiên, sau khi Tạ Lôi Lôi nghe được lời này, mặt liền đỏ bừng. Nàng ở phương diện này cũng không còn ngây thơ như trước nữa, hiện tại đối với cái này cũng có một chút hiểu biết.

Nhưng những người có độ dẻo dai tốt không phải đều nằm dưới sao?

Tại sao lại hỏi cái này?

Chẳng lẽ, Trương Quỳnh Dư muốn lật từ thụ thành công a?


Ô ô ô ô ô thật thê thảm. Xem ra So Lôi sắp trở thành Lôi So rồi. À không đúng, vốn dĩ từ đầu đã là So Lôi a. Bản thân vốn đã được an bài làm công chúa chăn gối rồi.

Chết tiệt, không còn cách nào khác. Ai bảo mình vẫn thích chị ấy chứ?


Tạ Lôi Lôi cam chịu gật đầu.


"Quá tốt rồi!"

Mặc dù Trương Quỳnh Dư rất thắc mắc tại sao toàn thân Tạ Lôi Lôi lại đỏ như tôm luộc, nhưng mong muốn có thể thoát khỏi việc mơ thấy cùng một giấc mơ đã chiếm thế thượng phong. Ánh mắt sáng ngời nhìn Tạ Lôi Lôi, hỏi:


"Vậy em có thể chân đông chị không?"

Tạ Lôi Lôi: ???

Cái quỷ gì vậy?

Tạ Lôi Lôi bị chính mình làm cho xấu hổ vô cùng.


Quá xấu hổ, Tạ Lôi Lôi chỉ đành phải cố gắng phối hợp với Trương Quỳnh Dư.

Chỉ là bây giờ mọi thứ đã khác. Tạ Lôi Lôi của trước kia sẽ có thể dễ dàng nhấc chân, liên tục chân đông sáu người. Hiện tại, khi nàng vừa nhấc chân lên tường, gân cốt liền phát ra âm thanh "rắc rắc". Trương Quỳnh Dư lo lắng vịn eo nàng, đề phòng nàng đột nhiên ngã xuống.


Tạ Lôi Lôi cố nén đau đớn, cũng không quan tâm đến việc quản lý biểu cảm, chỉ có thể hung hăng hỏi Trương Quỳnh Dư:


"Như vầy là được rồi đúng không?"


"Đợi chút, để chị tạo dáng đã"

Trương Quỳnh Dư buông Tạ Lôi Lôi ra, hai tay làm bày ra tư thế kinh ngạc.


Rất nhanh, cô đã thực sự kinh ngạc. Bởi vì sau khi mất đi chỗ tựa, Tạ Lôi Lôi liền không thể khống chế trọng tâm của mình, bắt đầu ngã thẳng về phía sau.


Trương Quỳnh Dư vội vàng đỡ nàng.


Tạ Lôi Lôi theo bản năng xoay người lại, đưa lưng về phía Trương Quỳnh Dư. Để đầu gối đập xuống đất vẫn đỡ hơn là gáy bị đập xuống đất.


Trương Quỳnh Dư vội vàng đỡ nàng, không ngờ tới lại cùng quỳ trên mặt đất, lại ôm lấy Tạ Lôi Lôi từ phía sau.


Cái ôm từ phía sau trong NaCl, xong!

Một mũi tên trúng hai con chim, 666!


Trương Quỳnh Dư giúp Tạ Lôi Lôi xoa xoa đầu gối bầm tím của nàng, lại thấy Tạ Lôi Lôi đang khóc, không nhịn được lo lắng hỏi:


"Lôi Lôi, đau không?"


Sau khi nhìn thấy đứa nhỏ kia điên cuồng gật đầu, Trương Quỳnh Dư linh cơ khẽ động, nảy ra một ý tưởng.


"Hay là, để tỷ tỷ ôm một cái, liền hết đau a"

Trương Quỳnh Dư tay vẫn còn ôm Tạ Lôi Lôi nói.


Tạ Lôi Lôi ngoan ngoãn rúc vào trong vòng tay ấm áp của cô.


Ôm từ chính diện, kế hoạch thành công.


4.


"Ai da, Viện Viện chị nhảy không ổn a. Để Tạ Lôi Lôi lại đây chỉ chị nhảy"

Trương Quỳnh Dư nhìn Dương Viện Viện đang nhảy với mình, cố ý cau mày nói.


Dương Viện Viện: ???

Thật sự cưỡng ép vị kia?

Thôi được rồi, ta nguyện ý làm công cụ hình người cho các ngươi.


Tạ Lôi Lôi bị kéo đến, ngơ ngác cùng Trương Quỳnh Dư nhảy《Điệu Tango im lặng》


Nhảy xong, Trương Quỳnh Dư nhìn Dương Viện Viện nói:

"Nhìn đi, có phải rất có tình ý không?"


Dương Viện Viện nhìn Tạ Lôi Lôi, người gần như đã quên hết động tác của 《Tango》, chỉ có thể hoàn toàn dựa vào Trương Quỳnh Dư để hoàn thành bài, khóe miệng co giật, cuối cùng chỉ có thể nói "ừm" một tiếng.


Becp các người đều chơi như vậy sao?

Không chịu nổi nữa. Ta muốn về phòng tìm Long Diệc Thụy.

Đã quấy rầy thời gian ngọt ngào của hai người, có lỗi rồi.


Sau khi Trương Quỳnh Dư nhảy xong, ngồi trên sàn tập cạnh Tạ Lôi Lôi.


"Tạ Xuẩn Xuẩn, khi nào thì ngừng?"

Trương Quỳnh Dư nhìn chằm chằm vào đèn tập, đột nhiên hỏi một vấn đề vô nghĩa.


"Hả"

Tạ Lôi Lôi cái gì cũng không biết. Tạ Lôi Lôi vô tội. Tạ Lôi Lôi vô cớ bị kéo đến đây tập nhảy.


"Thổ lộ"


Tạ Lôi Lôi trầm mặc.

Làm sao để trả lời cái này đây?

Chưa nói đến, nếu như thật sự trả lời thời gian chính xác thì sẽ bị gọi là thẳng nam đi. Nếu vậy liền để Lôi Tử Ca dầu mỡ xuất hiện!


"Dừng lại lúc nào không quan trọng. Quan trọng là khi nào bắt đầu"

Tạ Lôi Lôi giả vờ bình tĩnh nói, liếc nhìn Trương Quỳnh Dư bên cạnh, nói tiếp:


"Thổ lộ"


Trương Quỳnh Dư ngạc nhiên nhìn Tạ Lôi Lôi. Cô đứng dậy, giả vờ phủi bụi ở mông, không giấu được ý cười trong mắt. Cô nhìn Tạ Lôi Lôi, nhếch môi nói:


"Hôm nay như vậy được rồi. Bất quá, tay không thổ lộ cũng không tốt lắm"


Trương Quỳnh Dư nói xong, nhìn bộ dạng không quan tâm của Tạ Lôi Lôi, rốt cục cũng bật cười.


"Gửi hoa đến phòng chị"


......


Trương Quỳnh Dư nghịch nghịch hoa hồng kiều diễm trên tay.


Lưu Thiến Thiến vừa trở về phòng liền thấy Trương Quỳnh Dư đang nhìn chằm chằm vào đóa hoa, cảm thán nói:


"Gần đây thẳng nam nhà em đổi tính sao?"


Trương Quỳnh Dư nghi hoặc nhìn Lưu Thiến Thiến, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hỏi một vấn đề không liên quan gì khác:

"Thiến Thiến, chị có thuốc ngủ không?"


"Em tính làm cái gì nha? Vui đến mức muốn tự tử?"

Lưu Thiến Thiến sợ hãi, đột nhiên nhớ tới câu chuyện đầy cẩu huyết được lan truyền khắp Trung Thái kia, vội vàng hỏi:


"Không lẽ em lại rơi vào ái tình của tra nam kia, sau đó liền không thoát ra được?"


"Chị có rượu không?"


"Muốn uống rượu để giải sầu à?" Lưu Thiến Thiến càng thêm kích động, tựa hồ như một giây sau liền sẽ nói "huynh đệ không say không về!"


"Im miệng"


5.


Nhờ sự nỗ lực không ngừng nghỉ của Trương Quỳnh Dư cùng sự phối hợp dị thường của Tạ Lôi Lôi, giấc mơ của Trương Quỳnh Dư cuối cùng cũng chỉ còn lại một tình tiết.


Nhưng là Trương Quỳnh Dư hiện tại rất hối hận, cực kỳ hối hận.

Kia chính là công diễn nam trang năm đó, cô đã hôn Tạ Lôi Lôi dưới sự chứng kiến của hàng ngàn người.

Trước đây khi những tình tiết đó phát cùng nhau, Trương Quỳnh Dư còn có thể miễn cưỡng chấp nhận được. Bây giờ chỉ còn lại cái này chậm rãi phát lại nhiều lần.

Trương Quỳnh Dư thấy khuôn mặt của Tạ Lôi Lôi càng ngày càng gần. Dưới ánh sáng mờ ảo, cô thấy rõ đôi mắt đang nhắm nghiền cùng nốt ruồi giữa lông mày của người kia, lần nữa lại hôn lên.


Trương Quỳnh Dư sắp phát điên rồi.


Thế nhưng bây giờ yêu cầu cô hôn Tạ Lôi Lôi là điều không thể.

Hai người không còn thẳng thắn như trước.


Cái gì? Cậu hỏi thẳng thắn gì a?

Nói đúng hơn là các nàng không còn thẳng thắn như vậy, hôn một cái tình cảm liền biến chất. 😢


Vì vậy, Trương Quỳnh Dư dự định lên kế hoạch chuốc say Tạ Lôi Lôi cho đến khi nàng thần trí không rõ liền lén lút tiến tới hôn nàng, như vậy mọi người ai cũng vui!


Nhưng đến khi cô cầm rượu công nghiệp với nồng độ cao đến tìm Tạ Lôi Lôi, liền phát hiện nàng đã ngủ rồi.


Trương Quỳnh Dư nhẹ nhàng đặt chai rượu lên bàn, ngồi xổm bên giường cẩn thận quan sát khuông mặt đang ngủ của Tạ Lôi Lôi. Bình thường Tạ Lôi Lôi khi cười sẽ có chút ngây thơ ngốc nghếch, bây giờ lại yên tĩnh ngủ, lông mày hơi cau lại chu miệng một chút, ngược lại giống như tiểu hài tử ngoan ngoãn.

Thừa dịp nàng ngủ hôn trộm một chút cũng không phải không thể.


Nghĩ như vậy, Trương Quỳnh Dư chậm rãi tiến về phía Tạ Lôi Lôi. Mọi thứ đều giống như cô đã làm vô số lần trong giấc mơ, hết thảy đều không có gì khác biệt.


Nhưng lúc này Tạ Lôi Lôi lại mở mắt, nhìn Trương Quỳnh Dư đang gần trong gang tấc, thấp giọng nói:


"Soso"


Trương Quỳnh Dư bị giọng nói nhẹ nhàng của Tạ Lôi Lôi làm cho kinh ngạc, cơ thể vô thức lùi lại.

Nàng sẽ nghĩ gì về mình?

Trương Quỳnh Dư đột nhiên nhận ra hành động này của mình có khác gì biến thái. Lặng lẽ chui vào phòng nàng, lại muốn thừa dịp nàng ngủ hôn trộm nàng.

Cái này sao mà chỉ là biến thái chứ, chính là siêu cấp biến thái!!!


Trương Quỳnh Dư cúi đầu, không dám nhìn Tạ Lôi Lôi.


Tạ Lôi Lôi tựa hồ như mới vừa trong mơ mơ màng tỉnh dậy. Nàng ngồi dậy, nửa quỳ trên giường nắm lấy tay Trương Quỳnh Dư, tay còn lại chạm vào cái đầu nhỏ màu xanh lam của Trương Quỳnh Dư, quay đầu cô đối diện chính mình.


Đầu gối chống đỡ trên giường, nàng nghiêng người về phía trước, hôn lên môi Trương Quỳnh Dư.


6.


"Rốt cuộc cũng hoàn thành một đơn ở Trung Thái mà không bị ghi hận. Chúng ta thật quá khổ sở rồi"

Giọng nói đầy cảm khái của Lưu Thiến Thiến vang lên.


"Nghiệp vụ của tổ chức chúng ta luôn tốt như vậy, thế nhưng vì sao mà đơn hàng đầu tiên ở Trung Thái lại thất bại a?"

Giọng nói của La Hàn Nguyệt vang lên. Nghe liền có thể biết được nó rất bối rối về việc này.


"Đại khái là, so với việc yêu nhau, các nàng thà hận nhau đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro