[So Lôi] Vẫn là tự nguyện làm thiên sứ bảo hộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 天选炸鸡给

Source: https://youzaichitangdeyu.lofter.com/post/7446fd43_2b96e49d0

—--------------------------------------

Gần ngày sinh nhật, Trương Quỳnh Dư lại nhận được một số món quà không giải thích được.

Không có chữ ký hay địa chỉ, tựa như đang che giấu cái gì đó.

"Yooooo"

"Ai đã mua hoa hồng xanh tặng cho Quỳnh Quỳnh của chúng ta a"

Người còn chưa thấy, đã nghe được giọng của Lưu Lực Phi và Trần Kha truyền đến.

"Ai da da, phía trên còn đặc biệt ghi chú có 121 bông hoa"

Lưu Lực Phi chỉ vào nhãn hiệu nhỏ phía trên, nháy mắt ra hiệu.

"Tại sao lại là 121...a? 121?"

Trần Kha có lẽ là chưa học qua khóa học quản lý biểu cảm nào. Cái biểu cảm này phản ánh lên rõ ràng tâm trạng hiện tại của cô.

Hoa hồng xanh, 121 đóa.

CPU của Lưu Lực Phi bị nổ tung vì hai từ đáng ra không nên xuất hiện cùng một lúc này.

Này là trùng hợp đi, chỉ là trùng hợp thôi.

"......."

Không một âm thanh nào được phát ra.

Trương Quỳnh Dư tự cho rằng bản thân không có nhược điểm, lại bị đánh chìm sau năm 2021.

Đặt thứ mình đang cầm trên tay xuống, không thèm phản ứng lại ý tứ của hai người kia, chỉ ngồi trên ghế sofa nghịch điện thoại di động.

Trên điện thoại lại là bài hát nồng mùi bách hợp, nhạc nền "Có chút ngọt" rất phù hợp với kịch bản, lời bài hát đơn giản và dễ chịu khiến Trương Quỳnh Dư không khỏi ngân nga theo.

"Chính em là người đã biến thế giới của chị thành màu hồng từ khoảnh khắc ấy, chính em..."

Trần Kha vừa rồi còn chưa bình tĩnh lại lần nữa lộ ra biểu cảm không thể nói, nhìn Trương Quỳnh Dư như muốn giết người diệt khẩu.

Ánh mắt cũng thật biết nói chuyện

Lưu Lực Phi cũng không khá hơn là bao, cảm thấy bản thân quyết định đi theo Trần Kha là một sai lầm.

Nhưng! Đã nhiều năm như vậy cô vẫn muốn nói! Cô khóc rồi!

Trương Quỳnh Dư:...

Im lặng là vàng.

Ngừng ngừng ngừng, đây là hiệu ứng của vợ cũ đúng không

Tạ Lôi Lôi ban đầu rất tuân thủ quy tắc của một người cũ.

Giống như đã chết rồi liền không quấy rầy.

Tuy nhiên, tiệc sau khi tốt nghiệp lại chơi quá đà.

Khi Tạ Lôi Lôi còn ở đây, em luôn là mục tiêu bị nhắm đến của những trò chơi đó, không biết bạn cùng phòng có biết chuyện tình cảm trước đây của em hay không.

Thiên thần hộ mệnh không nhất thiết phải bảo vệ những người chơi có mặt.

Trong giấy cũng viết những thứ rất kỳ quái. Ví dụ như người yêu cũ, lão sư, người lạ....

Tới lượt Tạ Lôi Lôi rút, em "may mắn" bóc trúng người yêu cũ.

Em nhìn bạn cùng phòng vừa nhảy múa vừa cười lớn, cảm thấy có gì đó không đúng. Nhặt hộp đựng giấy lên xem xét, lon nước trong tay liền bị bóp nát.

Ồ, tất cả đều chỉ ghi ba chữ: người yêu cũ.

"Lôi Lôi, đã rút rồi thì không thể đổi ý a."

"Chỉ một tháng thôi"

"Cậu biết hình phạt sẽ là gì nếu thua mà đúng chứ"

Ba người bạn cùng phòng thay phiên nhau nói, buộc em phải đồng ý.

Sau sự kiện này, Tạ Lôi Lôi đã hiểu lòng người hiểm ác như nào.

Sự việc diễn ra có chút kỳ quái.

Những người bạn cùng phòng tạo một nhóm chat, nói rằng họ muốn giúp Tạ Lôi Lôi trở thành thiên thần hộ mệnh hoàn hảo.

Tạ Lôi Lôi nhìn tên nhóm, không nói nên lời.

"Hành trình theo đuổi lại lão bà của Tạ Lôi Lôi" là thứ quỷ gì a!!!

Bạn cùng phòng 1: Không có ý gì hết, trượt tay thôi. Để tớ đổi lại tên

Bạn cùng phòng 1 đã đổi tên thành "Con đường hộ mệnh người yêu cũ của Tạ Lôi Lôi"

Được rồi, ít nhất cũng có thiên thần hộ mệnh bên cạnh.

Bạn cùng phòng 2: Bước đầu tiên, chọn một món quà thật tốt, sau đó để người yêu cũ tựa vào lòng.

Cảm ơn, không cần người yêu cũ tựa vào lòng mình.

Tạ Lôi Lôi không khỏi rùng mình khi nghĩ đến cảnh tượng Trương Quỳnh Dư nép vào ngực mình.

Thời điểm xảy ra việc này càng ít, đã từng xảy ra một lần.

Em từng gặp cha mẹ của Trương Quỳnh Dư một lần khi vừa mới vào đại học.

Cha mẹ của Trương Quỳnh Dư thực sự rất nhiệt tình, bốn năm người họ hàng ân cần hỏi han em suốt bữa ăn, không ngừng gắp thức ăn cho em, qua một bữa liền béo lên không ít.

Tạ Lôi Lôi chỉ cảm thấy thoải mái hơn một chút khi ở trong phòng Trương Quỳnh Dư.

Trương Quỳnh Dư không dám xem phim ma một mình, bình tĩnh nói rằng hai người sẽ không còn sợ hãi nữa. Hơn nữa hai người đang phát sóng trực tiếp, có tận hàng chục nghìn người cùng xem, làm sao có thể sợ hãi được?

Tạ Lôi Lôi giống như một khúc gỗ, không biết mục đích thật sự của Trương Quỳnh Dư khi rủ mình coi phim ma, chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình, ngay cả khi Trương Quỳnh Dư nói chuyện, em cũng chỉ ừ hai tiếng.

Phần đặc sắc nhất của bộ phim đã đến. Khi người kia hướng đến bản thân vọt lên, Tạ Lôi Lôi chỉ cười, nhưng tay không hề có động tác che chở nào, ánh mắt cũng không rời khỏi màn hình.

Tạ Lôi Lôi bình tĩnh để Trương Quỳnh Dư ôm ấp làm loạn.

Bây giờ nghĩ lại mới thấy hối hận, thật sự rất hối hận.

Tạ Lôi Lôi: Phải tặng món quà gì thì người kia mới nhào vào lòng mình?

Bạn cùng phòng 2: Chẳng phải nhóm của cậu có màu tiếp ứng gì đó sao. Chọn hoa có màu giống với màu tiếp ứng hội của nàng là được.

Bạn cùng phòng 3: Sinh nhật cũng quan trọng. Ngày sinh nhật cũng rất quan trọng!

Tạ Lôi Lôi: ...Các người điều tra tớ à?

Bạn cùng phòng 1: Vì hạnh phúc của tỷ muội, bọn này cái gì cũng có thể

Đến khi nhận được món quà thứ hai mươi ba của người kia, Trương Quỳnh Dư cuối cùng cũng chủ động nhắn tin cho bản thân.

Soso: Em đủ rồi đó

Soso: Rốt cuộc là em muốn cái gì

Tạ Lôi Lôi vắt óc suy nghĩ, suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra lý do chính đáng nào.

Muốn hợp lại? Muốn chị tựa trong lòng em? Vẫn không biết phải trả lời như thế nào.

Vì vậy, em rất thành thật nói cho sự thật cho Trương Quỳnh Dư.

Tạ Xuẩn Xuẩn: Soso, không phải như vậy a. Em muốn làm thiên thần hộ mệnh cho chị một tháng.

Trương Quỳnh Dư đọc câu trả lời, tức giận đến mức bật cười. Cái gì mà thiên thần hộ mệnh chứ, toàn là tự chuốc lấy phiền phức.

Tạ Xuẩn Xuẩn: Đúng rồi, từ lần thứ hai em đã biết chị biết rồi. Cho nên, hai mươi mốt lần còn lại là em tự nguyện.

Trương Quỳnh Dư không trả lời. Thực ra cô không tin Tạ Lôi Lôi sẽ nói ra những lời tâm tình như thế này.

Nhưng dù tin hay không tin, Trương Quỳnh Dư vẫn mắc câu. Theo lời Lưu Lực Phi, lúc ấy khuôn mặt Trương Quỳnh Dư đã đỏ đến mức không tưởng.

"Soso, mặt đỏ như vậy là do không thoải mái sao?"

"Tức giận"

Cùng lúc đó, Tạ Lôi Lôi đang căng thẳng cầm điện thoại di động, thất vọng ngồi phịch xuống ghế.

"Lôi Lôi, sao mà lại thương tâm như vậy?"

"Bị bạo lực lạnh 🥺"

Ngày hôm sau vẫn có người đưa thư đợi trước cửa.

Trương Quỳnh Dư thở dài, mở cửa ra. Không ngờ tới bên trong chỉ có một tờ giấy nhỏ. Chữ viết cẩn thận, nắn nót, giống như là suy nghĩ thật lâu mới viết xuống.

"Soso, quay đầu lại."

Trương Quỳnh Dư toàn thân cứng đờ, không thể tin nghiêng đầu liếc qua, người kia quả nhiên đang đứng ở phía sau.

Trương Quỳnh Dư nhận mệnh, xoay người lại nhìn Tạ Lôi Lôi đang xấu hổ.

"Trương Quỳnh Dư"

Tạ Lôi Lôi hiếm khi gọi tên cô. Bình thường cũng gọi là Soso, đôi khi giở trò gọi cô là tỷ tỷ hoặc lão bà.

"Lễ vật hôm nay có chút đặc biệt"

Tạ Lôi Lôi đưa tay ra, vẫy vẫy.

"Không biết chị còn nguyện ý tiếp nhận hay không."

Trương Quỳnh Dư tiến lên một bước, nắm chặt đôi tay kia, có chút run rẩy nói.

"Hôm nay, vẫn là tự nguyện?"

Câu hỏi này kỳ thực có chút ngốc, nhưng Trương Quỳnh Dư vẫn là không thể buông mặt mũi xuống mà thôi.

"Tất nhiên rồi"

Nhìn Tạ Lôi Lôi cười cười như vậy khiến Trương Quỳnh Dư cảm thấy dường như chẳng có gì thay đổi.

"A? Đây là lễ vật đặc biệt của em hả?"

Trần Kha và Lưu Lực Phi dù trễ nhưng vẫn đến.

Dù sao Tạ Lôi Lôi đã lâu không gặp bọn họ, bị trêu chọc như thế này cũng cảm thấy xấu hổ.

Không sao cả, Trương Quỳnh Dư sẽ tự mình xuất thủ.

"Hai người có thấy phiền không? Ghen tị khi người kia của mình đang ở nơi khác phải không?"

Nụ cười không biến mất, chỉ chuyển từ Trần Kha và Lưu Lực Phi qua Trương Quỳnh Dư cùng Tạ Lôi Lôi.

Trần Kha: Sao em quản nhiều vậy?

Lưu Lực Phi: Thiến Thiến, tui muốn tìm Thiến Thiến

Người vui vẻ nhất hiện tại không phải là Trương Quỳnh Dư và Tạ Lôi Lôi, mà là ba người bạn cùng phòng đang cười khúc khích ở ký túc xá kia.

Người khổ sở nhất hiện tại đương nhiên cũng không phải là Trương Quỳnh Dư và Tạ Lôi Lôi, mà là Trần Kha và Lưu Lực Phi bị Trương Quỳnh Dư đâm một nhát vào tim.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro