Chương 4: Tới cửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Vô Tình Vô Tâm

——

Thẩm Vũ một bên hơi chau mày xoa đầu, một bên thật cẩn thận nhìn Thẩm Diệu bên cạnh.

Lời của Thẩm Tường thật là có chút quá đáng. Một cô nương gia chưa chồng, cư nhiên dám nghị luận về nam tử như vậy, còn hướng tới trêu chọc Thẩm Diệu , cũng khó trách Thẩm Diệu tính tình tốt cũng phải sinh khí. Chỉ là từ trong giọng nói Thẩm Tường , nàng như thế nào lại không biết Thẩm Tường này phỏng chừng đã bị vẻ ngoài của Kỳ Vương câu đến mất hồn.

Bất quá sự thực, Kỳ Vương Phó Trạm trời sinh thực hoàn hảo.

Nhưng các huynh đệ trong Định Quốc Công phủ mỗi người cũng đều là bộ dáng xuất chúng , tư dung xuất sắc, ca ca nàng Thẩm Ngạn cũng nổi tiếng là mỹ nam, ngay cả biểu ca Dung Sâm, cũng là một công tử tuấn lãng ôn nhuận, đường đường chính chính. Cho nên nói,các tiểu thư Định Quốc Công cũng đã nhìn quen dung mạo xuất chúng của nam tử, sao dễ dàng bị mê hoặc như vậy?

Khổ nỗi Kỳ Vương thật sự là lớn lên quá tuấn.

Thẩm Tường động tâm cũng chuyện bình thường, hơn nữa Phó Trạm lại có thân phận Vương gia tôn quý , cũng khó trách Thẩm Tường nói năng lỗ mãng như thế, chắc cũng muốn thăm dò Thẩm Diệu.

Thẩm Vũ ngưng mày, thầm nghĩ: Tứ tỷ tỷ thật sự là tính tình quá khích.

Trên xe ngựa, ba vị cô nương đều mang tâm sự, một đường đều không nói gì. Qua nửa canh giờ, liền tới chỗ Ngọc Toàn quận chúa- Ngọc Trà sơn trang.

***********😍😍😍

Ngọc Trà sơn trang phòng ốc nguy nga, tầng lầu cao vút, xa hoa không nói lên lời. Trên mái hiên tích một tầng tuyết dày, nhìn tuyết trắng xóa, khói trắng lan tỏa, thôn trang hoa lệ vì vậy mà tăng thêm vài phần lịch sự tao nhã.

Vốn tưởng rằng chỉ là một ít quý nữ thường hay lui tới, không ngờ rằng Minh Nguyệt công chúa cũng đến

Ba người nhìn công chúa ăn mặc một thân cung trang hoa lệ, vội tiến lên hành lễ.

Minh nguyệt công chúa là nữ nhi Gia Nguyên Đế thương yêu nhất , hiện giờ đã qua mười hai, là nhi nữ của Oản Phi . Oản Phi thịnh sủng hai mươi năm, lại chỉ sinh hạ một nam một nữ, đó là Kỳ Vương Phó Trạm cùng Minh Nguyệt công chúa trước mặt.

Minh nguyệt công chúa trời sinh mỹ miều, một đôi mắt hạnh sạch sẽ, mặt tròn trịa như quả táo, nhìn vẫn còn trẻ con, lại không có nửa phần kiêu ngạo của công chúa . Giờ phút này Minh Nguyệt công chúa hai má lúm đồng tiền ẩn hiện, thoáng chốc như trăng non thanh lệ rung động lòng người.

Nàng nhìn ba người các nàng, sau đó mới tiến lên một bước, cười ngâm ngâm nhìn Thẩm Vũ hỏi: "Ngươi đó là Thẩm lục cô nương?"

Thẩm Vũ có chút sửng sốt.

Nàng chưa bao giờ gặp qua Minh Nguyệt công chúa này, lại không ngờ nàng thế nhưng biết mình. Thẩm Vũ đương nhiên sẽ không cho rằng mình giống Thẩm Diệu không ra khuê phòng mà khuê danh vẫn lan xa, nhưng cũng không rõ Minh Nguyệt công chúa làm sao biết được. Nàng nghe Minh Nguyệt công chúa ngữ khí vui vẻ, không hề mang tính tình công chúa, có lẽ là tiểu cô nương tính tình thẳng thắn, liền nói: "Thần nữ Thẩm Vũ, gặp qua công chúa điện hạ."

Nào biết Minh Nguyệt công chúa như đã thân quen, không để ý đến hai người Thẩm Tường cùng Thẩm Diệu, chỉ duỗi tay đem Thẩm Vũ nâng dậy, thanh âm dễ nghe nói: "Khách khí như vậy làm cái gì, ngươi kêu ta là Minh Nguyệt được rồi." Nói xong, nàng lại chớp chớp đôi mắt tinh tế đoan trang đánh giá Thẩm Vũ, nhìn Thẩm Vũ mặt mày xinh xắn đáng yêu, đúng là giai nhân tuyệt sắc.

Thẩm Vũ bị Minh Nguyệt công chúa nhìn đến có chút hoảng sợ, nhưng rốt cuộc cũng không dám nói cái gì. Chỉ cảm thấy người xuất thân hoàng gia , tính tình đều thật cổ quái. Cứ như vậy nhìn mãi, nàng cảm thấy trên mặt sắp mọc một bông hoa.

Làm như nghĩ tới cái gì, Minh Nguyệt công chúa thấp giọng nói: "Mới vừa rồi hoàng huynh tự mình ta đưa ta tới đây, Thẩm lục cô nương có gặp phải?"

Thẩm Vũ thầm nghĩ: Cô nương gia tụ hội, Kỳ Vương cư nhiên tự mình đưa Minh Nguyệt công chúa, xem ra là thập phần yêu thương muội muội.

Chẳng qua vấn đề này, Thẩm Vũ không biết nên thế nào đáp lại. Mà Thẩm Tường bên cạnh lại có chút nhịn không được, nàng thấy Minh Nguyệt công chúa có vẻ thích Thẩm Vũ, đem các nàng hai người không quan trọng ở một bên, thật là có chút quá đáng. Nàng tính mở miệng, nào biết Thẩm Diệu lại chạm cánh tay của nàng, ý bảo nàng không cần nói bậy .

Thẩm Tường bĩu môi, lúc này mới từ bỏ.

Minh Nguyệt công chúa hai mắt nhiễm ý cười, vui vẻ đáng yêu. Nàng tuy rằng so với Thẩm Vũ nhỏ hơn một tuổi, nhưng vóc dáng lớn lên giống nhau, cái miệng anh đào lúc đóng lúc mở nhắc mãi: "Trừ bỏ mẫu phi, ta còn không có gặp qua người đẹp giống Thẩm lục cô nương như vậy ...... Mẫu phi ta thấy cũng khẳng định sẽ thích ngươi." Nàng cùng Thẩm Vũ ngươi ta tương xứng, càng thêm là biểu hiện đối với Thẩm Vũ thích.

Chỉ là Thẩm Vũ lại càng thêm không hiểu, đang êm đẹp, vì sao lại nhắc đến Oản Phi?

Ngọc Toàn quận chúa thấy hôm nay Minh Nguyệt công chúa quả thực có chút kỳ quái, mới vừa rồi Thẩm Vũ còn chưa tới, đã lôi kéo tay áo nàng hỏi rất nhiều lần —— "Thẩm lục cô nương thật sự sẽ đến?"

Lúc ấy nàng còn tưởng rằng Thẩm Vũ như thế nào đã đắc tội Minh Nguyệt công chúa. Phải biết rằng Minh Nguyệt công chúa luôn luôn yêu ghét rõ ràng, đối với người mình thích, đó là đào tim đào phổi, nhiệt tình đến không chịu được; còn đối với người mình không thích, cái miệng lưỡi sắc bén của tiểu cô nương sẽ buông lời độc địa, mà thường thường người sau chiếm đa số. Bất quá dù sao cũng là công chúa Gia Nguyên Đế sủng ái nhất , người khác tự nhiên phải chịu đựng, không dám đắc tội. Mà nhìn trước mắt , Thẩm Vũ sợ là thuộc về người trước.

Ngọc Toàn quận chúa ôm lò sưởi nhỏ trong ngực, làm như nghĩ tới cái gì, mắt hạnh linh động, khóe miệng hơi hơi nhếch lên.

______

Minh nguyệt công chúa quá mức nhiệt tình, nghiễm nhiên so với Ngọc Toàn quận chúa giống chủ nhân hơn . Ở Ngọc Trà sơn trang này mấy canh giờ, chính là cùng Thẩm Vũ như hình với bóng, một tấc cũng không rời.

Nhưng mà, Thẩm Vũ thấy Minh Nguyệt công chúa ánh mắt chân thành tha thiết, thật sự cũng rất thích nàng, hơn nữa nàng nhìn Minh Nguyệt công chúa tính tình hoạt bát, thẳng thắn, trong lòng nhất thời tán thưởng. Như thế, hai người liền hợp ý.

********😍😍😍

Trên đường trở về, Thẩm Tường sắc mặt có chút không được tốt . Mới vừa rồi nàng thấy Minh Nguyệt công chúa thích Thẩm Vũ, trong lòng là tư vị không rõ, hơn nữa điều quan trọng nhất —— Minh Nguyệt công chúa là muội muội Kỳ Vương. Vì vậy, nàng càng muốn cùng Minh Nguyệt công chúa có quan hệ tốt. Nhưng nàng cũng chỉ nói một câu, Minh Nguyệt công chúa kia nhìn cũng không nhìn nàng một cái, ngữ khí không vui quăng một câu: "Chủ tử nói chuyện há có hạ nhân xen mồm vào."

Nhất thời, Thẩm Tường tức giận đến thân mình run lên, nửa ngày đều nói không nên lời một câu .

********😍😍😍

Trở về tiểu viện Minh Lan , Thẩm Vũ liền nằm luôn trên giường , Cốc Vũ nhìn thấy cái trán tiểu thư sưng lên, chạm nhẹ một cái, bị Cốc Vũ chạm vào như vậy, Thẩm Vũ đau đến kêu oa oa, rớt nước mắt. Vừa đúng lúc gặp Hàn thị lại đây xem nữ nhi, nghe tiếng kêu thê thảm, liền quan tâm hỏi nguyên do sự tình.

Thẩm Vũ đem đầu nhỏ gối lên đùi mẫu thân nhà mình, trên mặt lộ vẻ ủy khuất, hoàn toàn là một bộ dáng kiều kiều nữ nhi . Hàn thị nói: "Ngươi cùng ca ca ngươi tính tình một dạng, nửa điểm đều không cho người ta bớt lo. Ngươi nói một chút, lần sau ta còn dám cho ngươi đi ra ngoài sao?"

Thẩm Vũ yêu kiều gọi một tiếng "Nương", âm cuối kéo đến thật dài, ngọt ngào nhu nhu, làm người nghe xong tâm lập tức liền mềm. Hàn thị nhìn nữ nhi với dáng vẻ này, nghĩ lại qua mấy năm nữa sẽ phải xuất giá, trong lòng không khỏi một trận chua xót, nhất thời cũng không trách cứ.

"Nương, người biết Kỳ Vương sao? "Thẩm Vũ chớp chớp mắt, đột nhiên hỏi.

Mới vừa nghe nữ nhi kể, Hàn thị tự nhiên đã biết chân tướng sự việc kia . Hiện giờ lại nghe nữ nhi nổi lên hiếu kỳ với Kỳ Vương, không khỏi nhíu mày, khẩn trương nói: "Như thế nào? A Miên của chúng ta nhìn trúng Kỳ Vương?"

Thẩm Vũ không ngờ nương sẽ hỏi như vậy , vội lắc đầu nói: "Nào có, nữ nhi chỉ là tò mò thôi. Bất quá...... Tứ tỷ tỷ giống như có chút động tâm."

Hàn thị bình thường xem thường nhất là những đứa thứ xuất lại không biết thu liễm, lại còn có muốn gây ra sóng gió .Tam phòng nha đầu kia trong tối ngoài sáng vẫn luôn đối với nữ nhi nàng có mang địch ý, nàng sao lại không biết? Cũng may nha đầu kia cũng coi như là không ngu xuẩn, về đến nhà, không dám đối A Miên làm cái gì, nếu dám làm ngáng chân nữ nhi, nàng quyết sẽ không tha .

Hàn thị duỗi tay nhéo nhéo mặt nữ nhi , nói: "Nàng ta cũng không nhìn xem thân phận chính mình là cái gì, đừng tưởng rằng có tên tuổi tốt, người khác đều coi nàng ta trở thành bảo bối, cũng chỉ là thứ nữ do thiếp thất sinh ra thôi."

Lúc sau Hàn thị lại nghiêm trang nói: "Ngươi tuổi cũng không nhỏ, việc hôn nhân nên lưu ý. Chính là A Miên, nương không hy vọng ngươi gả đến nơi quá tốt. Ngươi tính tình không hơn thua, lại bị nuông chiều, nương hy vọng có thể vào nhà đối đãi ngươi tốt, gả cho một nam tử yêu ngươi sủng ngươi."

Đột nhiên nói lên cái này, Thẩm Vũ cũng không biết nên như thế nào nói tiếp.

Chẳng qua từ xưa cha mẹ đều hy vọng nữ nhi gả cao, mà hiện giờ nương lại nói ra những lời này, hiển nhiên là đối với nàng yêu thương tới cực hạn. Nếu là nàng thật sự gả cho cái gì Vương gia hầu gia, bên ngoài là hào quang, nhưng bên trong đau khổ chỉ có mình biết. Thẩm Vũ cong môi, mềm mại ôm cánh tay mẫu thân, đôi mắt sáng lấp lánh, lời nói ngoan ngoãn: "Nương, người yên tâm. Chuyện gả chồng này, nữ nhi đều sẽ nghe người, nữ nhi biết người nương chọn khẳng định là tốt nhất ."

Hàn thị nghe lời nói nữ nhi liền đỏ mắt, rồi lại nhịn không được cười nói: "Thật là không biết xấu hổ."

Thấy mẫu thân cười, Thẩm Vũ cũng trong lòng vui mừng, bĩu môi nói: "Ở trước mặt nương , nữ nhi còn che giấu làm gì." Nàng trong lòng không quá nhiều mong ước, cảm thấy chỉ cần có cha mẹ yêu thương như vậy thì quá tốt rồi. Nếu về sau gả cho người cũng có thể như vậy, nàng cũng thấy mãn nguyện.

Nhìn nữ nhi, Hàn thị thật là thở dài nhẹ nhõm. Kỳ Vương kia trời sinh phong thần tuấn dật, nàng lại sao lại không biết? Khí độ dung mạo như vậy, cô nương gia nào không mơ ước? May là nữ nhi không có động tâm, nếu có tâm tư kia, nàng còn không nhọc lòng chết. Kỳ Vương Phó Trạm bên ngoài được Hoàng Thượng coi trọng, người có nhãn lực như thế nào không rõ —— giờ phút này càng thịnh sủng, lúc sau sẽ có thể càng thảm. Nàng vốn là hy vọng nữ nhi gả cho một phu quân bình thường, sao có thể nhẫn tâm nhìn nữ nhi nhảy vào hố lửa này?

Thẩm Vũ không biết trong lòng mẫu thân suy nghĩ cái gì, nhưng cũng là cô nương gia sắp cập kê , tự nhiên cũng nhịn không suy nghĩ về việc hôn nhân sau này của mình. Nếu nàng về sau phải gả đi, liền gả cho một người thành thật nghe lời, giống cha nàng bị nương quản mới là tốt nhất .

Còn Kỳ Vương kia —— vẫn là để lại cho Thẩm Tường nhớ thương đi.

**********😍😍😍

Thẩm Vũ vốn là bị Hàn thị cấm túc, mấy ngày này cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ở trong tiểu viện. Bất quá làm làm nữ công, xem thoại bản, cuộc sống cũng rất nhẹ nhàng. Thấm thoát một tháng trôi qua, Thẩm Vũ trong lòng càng vui mừng, bắt đầu cân nhắc, lần tới đi nơi nào chơi mới tốt.

Lúc này, Cốc Vũ lại là vội vàng tiến vào. Tiểu nha hoàn khuôn mặt nhỏ phiếm hồng, thở phì phò đối với Thẩm Vũ nói: "Tiểu thư, quốc công gia mời người đi ra sảnh ngoài."

Quốc công gia chính là đại bá của Thẩm Vũ- Thẩm Bá Tranh.

Chẳng qua hiện giờ gọi nàng ra sảnh ngoài, lại có chút kỳ quái. Thẩm Vũ buông thoại bản, không nhanh không chậm ăn một cái bánh hoa mai, đôi đôi mắt đẹp nhìn về phía Cốc Vũ, hỏi: "Trong phủ có khách nhân?" Nếu thật có khách nhân, cũng không có khả năng cho cô nương gia như nàng đi qua , bằng không...... Đó là khách nhân cực kỳ có thân phận

Cốc Vũ gật đầu nói: "Nô tỳ cũng không rõ ràng lắm, hình như là cái gì...... Kỳ Vương."

"Kỳ Vương?" Thẩm Vũ nhất thời bỗng nhiên đứng dậy, trong lòng liền khẩn trương . Kỳ Vương xưa nay cùng Định Quốc Công phủ không có lui tới, hôm nay như thế nào không lý do tới Định Quốc Công phủ? Hơn nữa đại bá vì sao lại chỉ gọi nàng đi qua.

Cốc Vũ lại nói: "Không riêng gì gọi tiểu thư đi, cũng kêu tứ tiểu thư cùng ngũ tiểu thư, hiện giờ tứ tiểu thư cùng ngũ tiểu thư đã tới rồi, chỉ chờ tiểu thư thôi."

Thẩm Vũ lúc này mới có chút minh bach, chắc là ngày ấy việc xe ngựa va chạm . Nhìn thái độ ngày đó của Kỳ Vương , cũng sẽ không cố tình khó xử. Thẩm Vũ không nghĩ nhiều, vội đem chính mình dọn dẹp một phen. Nàng thay một thân áo phù dung , dưới là một cái váy bách hợp, lại vội vàng thay giày ngủ, lúc này mới đi ra ngoài gặp khách.

Vào sảnh ngoài, nàng thấy đại bá Thẩm Bá Tranh ngồi ở dưới ghế chủ .

Nàng giương mắt nhìn nam nhân ngồi ở chủ vị, thấy hắn một thân áo gấm, đôi mắt trầm mặc, khuôn mặt như bạch ngọc, tuấn lãng đến bức người. Nàng sửng sốt, tay nhỏ trong áo theo bản năng nắm chặt, lúc này mới không nhanh không chậm đi đến chỗ Thẩm Tường cùng Thẩm Diệu bên cạnh, sau đó đối với người chủ vị phía trên hành lễ: "Thần nữ Thẩm Vũ tham kiến Kỳ Vương điện hạ."

Nàng khom lưng hành lễ, rũ mắt liễm lông mi, nghiễm nhiên trở thành một khuê nữ tri thư đạt lý . Lần này bộ dáng quy quy củ củ, nơi nào còn có nửa điểm tươi đẹp hồ nháo ?

Thấy Kỳ Vương thật lâu không có động tĩnh, Thẩm Vũ cũng không dám ngẩng đầu.

Hồi lâu, Thẩm Vũ mới nghe được một thanh âm trầm thấp ôn nhuận : "Thẩm lục cô nương không cần đa lễ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro