Chương 2: Bị tên già đáng khinh tập kích trong hẻm tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Dịch nghe được tiếng bước chân truyền đến từ phía sau.

Người phía sau cố ý thả nhẹ tiếng bước chân, nhưng trong con hẻm nhỏ này thật sự là quá yên tĩnh, cho nên Trần Dịch vẫn nghe được tiếng động kia.

Nhịp tim của Trần Dịch bỗng nhiên nhanh hơn, trong đầu hiện lên tình tiết theo đuôi đã từng xem qua trong GV, cùng với hình ảnh diễn viên nam bị một đám đàn ông mặc đồ lao động đè ở trên mặt đất hiếp dâm.

Đó là bộ phim sex luân gian duy nhất mà Trần Dịch từng xem, Trần Dịch trời sinh có tính ưa sạch sẽ, vô cùng chán ghét đối với những tên đàn ông ăn mặc quần áo dơ bẩn, trên người luôn mang theo một đống tro bụi. Cho dù cậu có đói khát cặc lớn của đàn ông đến mức nào, cũng tuyệt đối không thể chấp nhận được việc phát sinh quan hệ với một người đàn ông dơ bẩn có mùi lạ. Cho nên sau khi xem bộ phim kia, có một đoạn thời gian rất dài Trần Dịch không dám động tới GV nữa. Chỉ là hình ảnh diễn viên nam chính dáng người nhỏ gầy, khuôn mặt vô cùng non nớt bị mười mấy tên đàn ông dơ bẩn đè trên mặt đất, bị coi là một con chó cái mà đụ địt sẽ thường xuyên xuất hiện trong đầu cậu, không vứt đi được.

Nghĩ đến đây, Trần Dịch cảm thấy cổ họng có chút khô rát, con cặc dưới háng lại có phản ứng, hơi hơi cứng lên, làm cho đũng quần tây căng thành một cái bọc nhỏ, khát vọng có thứ đồ vật gì đó có thể cắm vào ngăn ngứa.

Trần Dịch có chút buồn khổ đối với cơ thể dâm đãng không phân biệt địa điểm mà cứ luôn phát nứng của mình. Lúc cậu còn đang ảo não, tiếng chói tai của cái lon bị chân dẫm bẹp đột nhiên vang lên bên trong hẻm nhỏ yên tĩnh.

Trong lòng Trần Dịch rùng mình, bỗng nhiên quay đầu, nhìn thấy một tên đàn ông thân hình ục ịch đáng khinh đang đứng ở trong bóng tối phía sau. Cậu sợ tới mức mặt mày tái nhợt, cất bước chạy nhanh.

"Đụ!" Lão Lý mắng một tiếng, cũng nhanh chóng đuổi theo.

Trần Dịch là giáo viên đại học, đầu óc phát triển, tứ chi lại chậm chạp, đương nhiên không thể chạy nhanh bằng lão Lý cả ngày đi chuyển phát nhanh bên ngoài. Lão Lý rất nhanh đã bắt Trần Dịch lại, đè trên vách tường.

"Đồ đê tiện, đừng chạy! Để anh đây thân thiết với em một chút." Tên đàn ông ôm lấy cơ thể mà mình đã tơ tưởng mấy ngày nay, ngửi được mùi hương tươi mát sạch sẽ của xà phòng, lửa tình của lão Lý lập tức được bật lên, con cặc cứng đến đau đớn.

Lúc chờ Trần Dịch, lão Lý đã sớm cởi quần lót của mình ra, giờ phút này dưới háng của lão trần trụi, con cặc xấu xí dữ tợn còn nhỏ nước dâm ra bên ngoài. Lão gấp không chờ nổi mà dùng cơ thể mập mạp của mình cọ xát cơ thể trần trụi của Trần Dịch, hạ thể sưng to cách quần tây không ngừng cọ xát dưới háng Trần Dịch, lão thở hổn hển lung tung nói: "Bảo bối, em yêu, anh nhớ em muốn chết, hôm nay anh nhất định phải đụ chết em."

Giọng nói thô ráp đâm vào lỗ tai Trần Dịch phát đau.

Từ lúc Trần Dịch bị lão già này ôm lấy, cậu đã nghe được một cổ mùi vị ghê tởm của đống rác, hành động cọ xát dưới háng cậu của tên theo đuôi không mặc quần lót này càng làm cho cậu mắc ói không thôi, hơn nữa cái cây cặc xấu xí kia còn như có như không mà đảo qua lỗ lồn rất ít đụng chạm của cậu.

Trần Dịch ghê tởm muốn phun, con cặc vốn vì tưởng tượng kiều diễm của mình mà cứng lên, bây giờ lại hoàn toàn mềm nhũn.

Cậu chán ghét tránh thoát giam cầm của tên đàn ông ghê tởm này, nhưng sức của cậu quá nhỏ, làm sao cũng không thể tránh được, chỉ là lúc đang giãy giụa, theo ánh trăng ảm đạm thấy được rõ ràng người tập kích mình thế nhưng lại là nhân viên chuyển phát mấy ngày trước ở trước cửa nhà mình thủ dâm, Trần Dịch thế mới biết thì ra chính mình đã bị lão để ý.

Trần Dịch lạnh giọng quát lớn: "Tôi cảnh cáo ông, ông làm như vậy là phạm pháp, tôi đã nhận ra ông, nếu ông không buông tôi ra, tôi nhất định sẽ báo cảnh sát!"

Động tác trên tay của lão Lý bởi vì uy hiếp của Trần Dịch mà dừng một chút, chỉ là lão do dự không quá hai giây đã bị dục vọng trong đầu chặt đứt rồi. Con cặc của lão bây giờ đã đau đến không chịu nổi, căn bản không rảnh lo chuyện về sau, hiện giờ lão chỉ muốn đụ chết con đĩ dâm trước mặt này, hung hăng địt chết cậu, thọc nát thân thể cậu, khiến cho cậu về sau không thể nói ra những lời đáng giận như thế nữa.

Dục vọng làm cho tiếng thở dốc của lão Lý càng thêm thô nặng, lão táo bạo hôn lên môi và cổ Trần Dịch. Môi lão Lý còn chưa thò qua tới, Trần Dịch đã nghe được hương vị đáng sợ trong miệng lão ta, cậu liều mạng quay đầu né tránh cái miệng ghê tởm kia. Đôi tay xấu xí thô ráp của lão Lý nhanh nhẹn cởi quần cậu, sau đó lão dùng con cặc dữ tợn ở bên ngoài đâm về hướng hạ thể chỉ ăn mặc một cái quần lót của Trần Dịch.

Cảm giác bị thứ đồ vật ghê tởm đụng vào chỉ cách một cái quần lót càng thêm rõ ràng so với lúc bị đụng vào cách quần tây, trong lòng Trần Dịch sinh ra sợ hãi, chẳng lẽ hôm nay cậu thật sự sẽ bị tên đàn ông làm cậu ghê tởm xâm phạm ở cái chỗ này sao?

"Bảo bối, em thật mềm, anh muốn đụ chết em, đụ chết em!" Lão Lý ra sức dùng con cặc va chạm dưới háng Trần Dịch, con cặc lão chỉ đánh vào cái mông mềm như bông của Trần Dịch, nhưng trong lúc vô tình lại hung hăng cọ qua cái lỗ bí ẩn dưới háng cậu, cảm giác bị điện giật lan tràn khắp toàn thân.

Lúc Lão Lý đang muốn lại cọ xát lần nữa, cảm giác sợ hãi và chán ghét làm cho Trần Dịch trong nháy mắt bộc phát sức lực cực lớn.

Cậu dùng sức cắn một ngụm trên mặt lão Lý, giống như muốn cắn đứt một miếng thịt trên mặt lão xuống. Thừa dịp lão Lý đang ăn đau, cậu mặc quần vào nhanh chóng chạy tới chỗ có ánh đèn.

"A – – đồ đê tiện! Cho mày mặt mũi còn không biết xấu hổ, để xem lúc tao bắt được mày có địt chết mày không!" Lão Lý nhe răng trợn mắt mà hô vài câu, cố nén đau đớn trên mặt, cất bước đuổi theo Trần Dịch. Đây chính là món ngon lão đợi đã lâu, lúc này nếu không đụ được cậu, về sau có muốn cũng rất khó!

Không biết chạy bao lâu, rốt cuộc Trần Dịch mới chạy ra khỏi cái hẻm kia. Bên ngoài hẻm nhỏ là con đường đang khai thông, đèn đường sáng rực, nhưng nơi này ban ngày không nhiều người lắm, tới buổi tối càng thêm hiếm thấy.

Trần Dịch chết lặng chạy về phía trước, thắt lưng quần chưa kịp mang chặt đã rớt xuống dưới làm cho cậu bị vướng phải ngã xuống, đầu gối bị rách da, Trần Dịch đau đớn rên một tiếng. Tiếng lão Lý chửi bậy phía sau càng ngày càng gần, Trần Dịch không có thời gian xem xét mình bị thương có nặng không, cậu đạp rớt quần, chỉ mặc một cái quần lót tiếp tục chạy trốn.

Đây là lần chạy trốn nhanh nhất trong mấy năm gần đây của Trần Dịch, rất nhanh cơ thể cậu đã chịu không nổi, bước chân dần dần chậm lại.

Lão Lý thừa cơ hội này đuổi theo, trên tay lão không biết đã lấy được một cục gạch từ chỗ nào, lão chửi bậy: "Đồ đê tiện, mày dám cắn tao, tao đụ chết mày." Sau đó vung gạch nện lên cái ót Trần Dịch.

Một trận đau nhức truyền đến từ sau gáy, trước mắt Trần Dịch tối sầm, hôn mê bất tỉnh.
Lão Lý ném cục gạch xuống đất, cười dữ tợn nhìn Trần Dịch đang nằm trên đường cái.

"Tao cho mày chạy, cho mày cắn tao, hôm nay tao nhất định phải chơi chết mày, địt chết mày..." Lão lật Trần Dịch lại, làm cho lưng cậu hướng lên trời, cái mông tuyệt đẹp cong vểnh dưới ánh đèn vô cùng mê người. Lão Lý đói khát nuốt nước miếng, nắm quần lót Trần Dịch đang muốn thô bạo kéo xuống, lúc này phía sau lão vang lên một giọng nam dễ nghe.

"Chơi đủ rồi chứ? Cút ngay!"

Giọng nói của nam nhân kia tràn ngập từ tính, dùng chính là câu mệnh lệnh, ngữ khí lại giống như đang vui đùa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro