Chương 76

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau vụ cá cược đó, Hestia đã thay đổi.

Bây giờ, sau một năm đã trôi qua, sẽ không có gì lạ khi nhìn thấy Hestia của hiện tại và nghĩ rằng cô ấy là một người hoàn toàn khác. Cô ấy đã thể hiện sự trưởng thành vượt bậc trong năm thứ hai, và bây giờ, vào cuối năm thứ ba, Hestia đang sử dụng các kỹ năng của mình để nắm giữ một lượng sức mạnh đáng kinh ngạc trong trường.

Tôi thậm chí không thể hiểu được cô ấy đã làm điều này như thế nào trong khoảng thời gian ngắn sau khi cô ấy quyết định sống theo cách mình muốn.

Hestia, người từng viết chuyên mục trên tờ báo của trường, đã thu hút sự chú ý của một giáo sư và bắt đầu học cách viết chuyên nghiệp. Ban đầu, cô ấy đã có kỹ năng viết đáng kinh ngạc, nhưng ngày càng trở nên điêu luyện hơn và giờ đây cô ấy có đủ kỹ năng để khiến bạn muốn chửi rủa. 

Tôi thực sự không thể giải thích được khi bạn phải viết hay như thế nào để khiến ai đó phải chửi thề khi đọc nó, nhưng đó rất nhiều. Cô ấy chỉ viết hay thôi. Tôi có cần phải giải thích nhiều hơn thế không?

Dù sao đi nữa, lý do tại sao Hestia có được nhiều quyền lực như vậy trong trường phần lớn là nhờ vị giáo sư đã đỡ đầu cho cô ấy. Khi vị giáo sư đó bắt đầu ủng hộ cô ấy, rất nhiều người ủng hộ vị giáo sư đó bắt đầu quan tâm đến bài viết của Hestia.

Sự chú ý mà cô ấy thu được ngày càng tăng, và hơn một nửa số giáo viên trong trường bắt đầu ủng hộ công việc của cô ấy. Và sau đó, Hestia cuối cùng đã giành được quyền lực trong toàn bộ ngôi trường.

Ví dụ, nếu cô ấy viết một bài báo về việc vệ sinh phòng tắm, phòng tắm đột nhiên trở nên sạch sẽ hơn trước, và nếu cô ấy viết về một học sinh nào đó cư xử không đúng mực trong trường, các hình phạt của Swanhaden sẽ ngày càng nghiêm khắc hơn.

(Ở đây mình không biết ý tác giả là Swan bị phạt nặng hơn hay Swan đi phạt mấy đứa khác, nhưng chắc vế đầu đó)

Hestia không lạm dụng quyền năng mà cô ấy nhận được, và cố gắng hết sức để biến học viện trở thành một cơ sở giáo dục tốt hơn trước. Cô ấy tập trung rất nhiều vào môi trường học đường và cải thiện bầu không khí của khuôn viên trường. 

Cô ấy dường như tập trung vào những điều có thể giúp ích cho rất nhiều học sinh cùng một lúc.

Tôi nhìn Hestia thành công với niềm tự hào.

[<Tiêu điểm của học sinh> Shuraina West. Hãy xem sự quyến rũ của cô ấy!]

.......ngoại trừ khi cô ấy viết những thứ như thế này.

Hestia có một xu hướng kỳ lạ là thường xuyên viết những bài báo như thế này.

Tay tôi run lên khi tôi nắm chặt tờ báo.

Lần trước, có một chương trình kiếm thuật đặc biệt nói về kỹ năng kiếm thuật của tôi, và tiếp theo là một câu lạc bộ đặc biệt nói về câu lạc bộ chế tạo trận địa ma thuật của chúng tôi, và thỉnh thoảng có một học sinh tằn tiện hay gì đó đặc biệt nói về tôi. Và bây giờ tôi là đối tượng chính của một cuộc tập trung đặc biệt dành cho sinh viên.

Các bài báo tiêu điểm của tờ báo học viện thường đến từ các yêu cầu hoặc báo cáo của sinh viên. Tôi không biết đó là ai, nhưng có những người đã báo cáo tôi.

"Không phải ở đâu đó có một số loại đặc biệt về Shunivalen sao? Tôi có rất nhiều thông tin, tôi có nên yêu cầu lại không? Nhưng Hestia không nhận thêm bất kỳ báo cáo nào nữa. Cô ấy nói rằng cô ấy cũng có rất nhiều điều đặc biệt về Shushu mà cô ấy muốn viết."
"Ồ, cậu chỉ cần viết ra những gì cậu muốn và gửi cho tổng biên tập. Họ hứa sẽ chỉnh sửa nó và đặt một cột nhỏ trên đó, vì vậy tôi đã yêu cầu một cột tiêu điểm lớp kiếm thuật thứ hai."

Tôi có thể nghe thấy một số giọng nói quen thuộc đến từ trước bảng thông báo đọc bài báo tiêu điểm. Ngay cả khi không kiểm tra, tôi vẫn có thể nghe rằng đó là Cory và Hylli. Tôi cảm thấy như họ sẽ bắt đầu trêu chọc tôi về bài báo ngày hôm nay nên tôi giấu mặt sau tờ báo.

"Một hai ba bốn. Năm. Có vẻ đúng."

Cory, người đã đi trước bảng thông báo, thu thập tất cả các tờ báo có tên cậu ta. Có cả núi báo dành cho Cory nên tôi rất ngạc nhiên. Tất cả đều giống nhau, tại sao cậu ấy cần lấy nhiều như vậy?

"Tôi luôn tò mò, nhưng tại sao cậu luôn đặt nhiều tờ báo như vậy?"
"Một cái để trưng bày, một cái để đọc và một cái để cất giữ an toàn. Những tờ khác là để thay thế bất kì cho một trong ba cái đó. Nếu lần sau có chuyên mục về Shunivalen, tôi sẽ đặt thêm để bán. Nhưng Hylli, còn cậu thì sao? Tại sao cũng cậu có rất nhiều?"

Cory không phải là người duy nhất mua cả tấn. Có hai hoặc ba tờ báo cũng của Hylli.

"Một cái để đọc, cái kia để trêu chọc, và cái cuối cùng phòng trường hợp Shuraina xé nó thành từng mảnh."

Hylli nở một nụ cười hài lòng trên môi khi cậu ta giữ tờ báo đủ nhẹ nhàng để không làm nhàu nó. Tôi có thể thấy trong biểu cảm của cậu ta rằng cậu ta đang cố gắng tìm ra cách trêu chọc tôi để nhận được phản ứng tốt.

Hylli mở tờ báo và hoàn toàn bỏ qua trang đầu. Cậu ấy lật sang trang bài báo đặc biệt. Cậu ấy đọc qua bài báo và cười khúc khích với bức ảnh của tôi trên đó. Tôi trông thật ngu ngốc trong đó.

"Cậu không hào hứng với chương trình đặc biệt tiếp theo sao? Bài viết mà tôi đã viết sẽ được xuất bản! Hestia nói với tôi rằng bài báo sẽ được xuất bản ngay sau khi chỉnh sửa. Shushu ghét khi tôi khen ngợi cô ấy, vì vậy tôi đã thêm vô số lời khen ngợi về cô ấy. Haha! Cô ấy chắc sẽ chết vì xấu hổ mất." =))sao cứ thích chọc con gái người ta hoài vậy
".....Tôi tự hỏi tại sao. Hylli, trông cậu lúc này thật đáng thương."

Cory mỉm cười nhìn Hylli với ánh mắt đầy thương hại. Tờ báo vẫn nhàu nát sau khi tôi bỏ tay ra khỏi nó.

Tôi gấp tờ báo tôi dùng để giấu mặt làm bốn lần, rồi đứng dậy khỏi băng ghế cạnh bảng thông báo.

".......vậy hai người là thủ phạm đã báo cáo tôi, hử?"

Các tờ báo dường như xuất hiện ở khắp mọi nơi như các tế bào nhân lên.........và đó là hai cậu, hửm?

Tôi nghiến răng và đặt tay lên vai cả hai cậu ấy, nắm chặt lấy vai họ. Một luồng khí giết người bắt đầu lan tỏa xung quanh tôi. Đôi mắt của họ mở to khi tôi đột nhiên xuất hiện từ hư không.

Mắt tôi không thể không nhìn về phía đống báo trong tay họ. Hai cậu ấy chỉ nói rằng đó là để trêu chọc phải không? Và bán nó về cơ bản là điều tương tự.

"Hãy chăm sóc nó nào. Bàn giao."

Tôi nhếch mép và bắt đầu vẽ một vòng tròn ma thuật trong không trung bằng đầu ngón tay.

"Không được! Shushu, không phải cái này! Cậu đã xuất hiện rất tuyệt trong này!"
"Eugh, cậu không thể."

Khi tôi cố gắng đốt tất cả các tờ báo bằng cách vẽ một vòng tròn lửa, cả Hylli và Cory đều khom lưng và bỏ chạy cùng đống tờ báo đó. =))giống kiểu bỏ chạy cùng tình nhân khỏi chính thất vậy

Cory vừa chạy vừa cởi áo đồng phục và quấn tờ báo vào đó. Cậu ấy chỉ mặc *chiếc áo trong màu trắng và chạy nhanh nhất có thể. 

*Áo trong màu trắng đây nha, mong cảnh này ghê, chắc hot lắm heheh

Tôi chưa bao giờ thấy Cory chạy nhanh như vậy.

Hylli nhìn Cory bỏ chạy và cởi áo khoác của mình ra, quấn đống tờ báo vào đó rồi bỏ chạy. Rõ ràng là Cory đã sử dụng phép thuật dịch chuyển của mình. Tôi đang nhìn trái nhìn phải để xem họ đi đâu thì tôi thấy Eves đang tiến lại gần bảng thông báo.

[Tài liệu Bán và Cung cấp Độc quyền_Augran Academy_Công ty Xuất bản]

Khi tôi nhìn thấy tiêu đề của tờ báo trong tay anh ấy, tôi không khỏi kinh ngạc dụi mắt.

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng tôi. Khi tôi đuổi theo Eves để xem chuyện gì đang xảy ra, thật may là tôi đã nhìn thấy Swanhaden giật tờ giấy đó khỏi tay Eves và đốt nó thành tro.

Eves đã lấy thêm một tờ báo trong khi điều đó đang xảy ra. Swan cũng làm như vậy. Tôi dụi mắt từ xa và thẫn thờ nhìn cảnh đó. 

Sau đó, tôi thở dài thườn thượt và đi đến cửa hàng sinh viên. Tôi đã mua một ít sữa để uống. =))lùn quá nên phải cố uống sữa thôi...

------

Có một thông báo cho một buổi phỏng vấn và kiểm tra cho mệnh lệnh hiệp sĩ hoàng gia thứ ba vào buổi sáng. Tôi muốn làm bài kiểm tra để luyện tập, nhưng tôi tuyệt vọng sau khi biết rằng tôi không đáp ứng các tiêu chí về tuổi. Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ có thể làm bài kiểm tra vì tôi là học sinh Augran và là học sinh năm ba.

"Chị Shu, chị ngồi đây làm gì vậy?"

Tôi đã vung kiếm mạnh mẽ hơn bình thường sau khi nhìn thấy thông báo phỏng vấn hiệp sĩ. Tôi đang nghỉ ngơi một mình sau khi lớp học buổi chiều kết thúc thì đột nhiên có ai đó bắt chuyện với tôi.

Khi tôi ngước mắt lên để xem đó là ai, thì đó là em trai tôi, Karim West.

Mắt Karim sáng rực lên khi nhìn thấy tôi ngồi trên băng ghế. Đôi mắt đỏ thẫm ấy nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ thẫm của tôi.

Ngay khi tôi trở thành học sinh năm ba, Karim đã vào học viện với tư cách là học sinh năm nhất.

Khi cả Harun và tôi đến học viện hai năm trước, Karim rõ ràng đã nói với mọi người rằng em ấy có thể sẽ đi theo hai chúng tôi và đến học viện. Cảm giác như mới ngày hôm qua khi em ấy còn nắm lấy váy tôi và khóc nức nở, cầu xin chúng tôi đừng đi... và để em ấy gia nhập học viện.

Tôi gần như không mở đôi mắt ngái ngủ của mình và ra hiệu cho Karim ngồi cạnh tôi.

Karim mỉm cười hạnh phúc khi tôi bảo em ấy lại gần và ngồi ngay cạnh tôi.

Khi Karim ngồi xuống cạnh tôi, tôi đưa tay đặt lên vai em ấy và ôm em ấy chặt hơn. Sau đó, tôi tựa đầu lên đầu em ấy.

"Chị hai, chị buồn ngủ à? Vậy thì hãy trở về phòng ngủ đi!"

Karim chớp đôi mắt to đỏ rực và nhìn tôi. Em ấy thậm chí còn hỏi tôi có phải tôi đang học quá nhiều và lo lắng về sức khỏe của tôi.

Tôi không đáp lại những lời của Karim và chỉ dụi mặt em ấy vào mặt tôi.

Karim chỉ cười bẽn lẽn trước hành động của tôi và bảo tôi hãy gối đầu mình lên đầu em ấy khi ngủ. Em ấy nói rằng tôi không thể ngủ trên vai em ấy. Karim vẫn còn thấp, vì thế nếu tôi tựa đầu vào vai em ấy, em ấy nói rằng lưng tôi sẽ bị cong.

Tôi cảm thấy gió phả vào mặt khi đầu tôi tựa vào đầu Karim. Gió cảm thấy giòn vì nó là mùa thu.

Cứ như vậy, tôi tận hưởng khoảng thời gian nghỉ ngơi với Karim. Em ấy đột nhiên chỉ tay về phía ai đó từ xa.

"Ồ. Đó là anh Swan. Em tự hỏi anh ấy đang làm gì?"

Karim có thị lực rất tốt để có thể nhìn thấy Swanhaden từ rất xa. Swanhaden ở trên một ngọn đồi xa trong khuôn viên trường.

Swanhaden đang cau mày tập trung khi cầm một cuốn sách ma thuật dày, có lẽ là của Cory. Có vẻ như cậu ta đang thử nghiệm một số phép thuật mới. Toàn bộ cơ thể cậu ta được bao quanh bởi ma thuật trắng, và ma thuật đó đang hướng tới người nào đó bên cạnh Swan.

Nhìn kỹ hơn, có vẻ như cậu ta đang thử một câu thần chú lơ lửng. Rõ ràng, ma thuật trắng không ổn định hơn nhiều so với ma thuật thường, và rất khó để sử dụng phép thuật thường với nó. Nhưng khi thấy phép thuật lơ lửng của cậu ta tốt như thế nào, có vẻ như cậu ta có một số khả năng kiểm soát đáng kinh ngạc.

'Nhưng tôi chưa bao giờ nghiên cứu riêng về ma thuật trắng, làm sao tôi biết được điều này?'

Tôi hơi không chắc lắm, nhưng tôi cho rằng mình đã học được kiến ​​thức này từ đâu đó và quyết định quên nó đi.

Dù sao đi nữa, Swanhaden đã thể hiện một số khả năng kiểm soát đáng kinh ngạc khi cậu ta thả nổi một học sinh lớp màu xanh da trời khác và di chuyển hắn sang trái và phải.

Học sinh đó đang la mắng Swan và chửi rủa cậu ta một cách giận dữ, nhưng Swan thậm chí không giả vờ lắng nghe. Cậu ta chỉ cười nham hiểm như thể cậu ta đang tận hưởng toàn bộ điều đó.

Tôi chỉ nhìn chằm chằm vào khung cảnh trước mặt và hỏi Karim. Không phải Karim vừa mới sử dụng một cái tên vô cùng quen thuộc cho Swanhaden sao?

"Karim, em có thân với Swan không?"

Nghe tôi nói vậy, Karim ngừng nhìn Swan và đảo mắt tập trung. Thấy em ấy mất khá lâu để trả lời, tôi cho rằng em ấy không thân thiết với cậu ta như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro