Chương 33: (Caoh)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Jay

Cố Thần ngẩn người, đôi mắt đột nhiên sáng ngời lên, hai tay của hắn có chút run rẩy, nắm chặt tay nhỏ của Sở Thanh chống ở hai bên đầu cô, “… Thật sự?”

Sở Thanh mặt đỏ tới có thể bốc hơi nước, cô gật gật đầu.

Giây tiếp theo, Cố Thần liền hôn lên môi cô, thậm chí so với mới nãy ở dưới lầu còn kịch liệt hơn. Sở Thanh bị hắn hôn đến đầu óc choáng váng, toàn thân vô lực, chỉ có thể giương miệng cho hắn nhấm nháp hương vị.

Cố Thần buông đôi tay cô ra, tới trước ngực cô tìm kiếm, cởi áo ngủ cô ra, lộ ra hai khối nhũ thịt tuyết trắng. Cố Thần thật cẩn thận cầm, chậm rãi vuốt ve, không kinh nghiệm nhưng cũng biết dùng ngón tay khiêu khích khảy khảy đầu vú, kích thích đến Sở Thanh phát ra tiếng rên rỉ nhỏ, từ trong xoang mũi phát ra.

Nghe thấy cô rên rỉ, Cố Thần dưới háng nhịn không được lại trướng thêm hai phân. Hắn rời đi môi cô, theo cằm một đường hôn xuống, từ cổ đến xương quai xanh, sau đó là hai điểm trước ngực, bình thản bụng nhỏ…

Hắn nâng thân mình lên, đem áo ngủ quần đùi với cả quần lót của Sở Thanh cởi ra hết, Sở Thanh xấu hổ lấy đôi tay che lại mặt, chỉ dám từ khe hở ngón tay nhìn động tác của hắn.

Cố Thần nhìn chằm chằm âm hộ cô một hồi, đột nhiên cúi người ngậm lấy hai cánh môi âm hộ, linh hoạt đầu lưỡi từ khe hở đi vào trong, Sở Thanh nhịn không được rên rỉ một tiếng, không tự chủ được nâng eo lên.

“Cố Thần… Đừng… Đừng liếm nơi đó mà… A…” Cô nhỏ giọng kêu hắn, hai chân muốn khép lại, lại bị Cố Thần dùng lực tay ngăn lại, ép mở rộng ra. Cố Thần vùi đầu ở giữa hai chân cô, đầu lưỡi ra ra vào vào kích thích tiểu huyệt, Sở Thanh đôi tay khó chịu mà nắm cổ áo ngủ, chỉ chốc lát liền đến đạt cao trào.

Tiểu huyệt mềm thịt run rẩy phân bố ra một lượng lớn dâm dịch, Cố Thần trực tiếp uống hết. Hắn ngẩng đầu, môi ươn ướt, mang theo ý cười hôn hôn đầu vú cô, “Tiểu nha đầu thật mẫn cảm, hắc hắc.”

Sở Thanh lấy chân đá hắn, “Đồ lưu manh!” Nhưng mà vừa mới cao trào nên thân mình không có sức lực gì, bị Cố Thần bắt lấy, có ý xấu gãi gãi lòng bàn chân cô, ngứa đến cô nhanh chóng rụt trở về.

Cố Thần cúi đầu hôn xương quai xanh cô, duỗi tay đem quần của mình cởi xuống. Côn thịt đã sớm ngạnh lên, bị phóng xuất búng ra, hắn cúi người dùng đỉnh đè sát hai cánh môi âm hộ, để ở miệng tiểu huyệt.

Sở Thanh sắc mặt ửng hồng, ánh mắt lập loè không dám nhìn hắn, Cố Thần giơ tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt, “Tôi đi vào.”

“A? Từ từ… A…!” Sở Thanh còn không có phản ứng lại, Cố Thần liền một cái đẩy hông, côn thịt chui vào khe thịt hẹp, đem vách tiểu huyệt đều căng ra, nguyên cây cắm đến đầy tiểu huyệt.

Sở Thanh bị hắn kịch liệt cắm vào kích thích đến cuộn lại thân mình, tiểu huyệt theo bản năng co rút lại suy nghĩ đem côn thịt bài trừ đi ra. Cố Thần cầm đầu vai cô, ở bên tai cô thấp giọng thở hổn hển hai tiếng, “Tiểu nha đầu… Lại kẹp tôi chặt tới muốn đứt, thả lỏng thả lỏng, đừng khẩn trương như vậy.”

Hắn mới vừa nói xong, hạ thân liền bắt đầu chậm rãi kích thích, làm tiểu huyệt thích ứng căn côn thịt. Sở Thanh dùng đôi tay bắt lấy bờ vai của hắn, đôi mắt không cấm kị bịt kín một tầng hơi nước, theo hắn động tác mà miệng nhỏ thở hổn hển, thường phát ra một tiếng rên rỉ.

Cố Thần lấy cái gối đầu bên cạnh, lót ở dưới thân cô, hắn đứng dậy ngồi quỳ ở trên giường, đôi tay đỡ eo cô, nhìn Sở Thanh ở dưới thân hắn bộ dáng thẹn thùng, còn có bởi vì tình dục nhiễm phấn hồng thân thể cô, nhịn không được cúi đầu ngậm lấy một bên đầu vú cô, mạnh mẽ mút vào, phát ra sắc tình âm thanh 'pi pi'.

Sở Thanh bị hắn kích thích trên dưới làm cho đại não một mảnh hỗn loạn, cô không kiềm được đôi tay vây quanh cổ Cố Thần, làm hắn thân mình càng thêm tới gần cô.

Cố Thần quậy phá đầu vú cô một hồi, lại ngẩng đầu nhìn lên trên, chôn ở mái tóc cô, ngửi hương dầu gội của cô, há mồm nhẹ nhàng cắn vành tai cô, Sở Thanh cắn chặt môi, bị hắn mang đến từng đợt khoái cảm kích thích đến cao trào.

Côn thịt bị tiểu huyệt không ngừng co rút lại kẹp chặt, Cố Thần thiếu chút nữa liền bắn, nhanh chóng khép đùi chính mình một phen hoàn hồn. Hắn dừng lại động tác nhìn mỹ nhân trong lòng ngực bởi vì cao trào mà trở nên mê mang, bởi vì không dám phát ra quá lớn thanh âm mà cắn chặt đôi môi tràn ra tiếng rên rỉ nhỏ, Cố Thần thấp giọng cười, hôn hôn gương mặt cô, tới khi cô cao trào qua đi, liền lại bắt đầu thọc vào rút ra.

Thiếu niên tinh lực luôn là đặc biệt tràn đầy, cứ nghĩ việc Cố Thần ban ngày mệt mỏi cả ngày, hiện tại ở trên giường vẫn là sinh long hoạt hổ, mãnh lực thao đến Sở Thanh mềm cả người.

“Cố Thần… Cố Thần… Nhẹ điểm… Ân a… Đừng… Quá nhanh… Tha tôi đi…” Sở Thanh ở dưới thân hắn xin tha, lại không biết chính mình thanh âm cùng lời nói là cỡ nào thôi tình.

Cố Thần cho dù muốn buông tha cô, thân thể của mình cũng không đồng ý. Hắn không ngừng kích thích vòng eo, đem côn thịt đâm tới chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt, hắn khóe mắt cũng dần dần phiếm hồng, thanh âm khàn khàn đến không thành bộ dáng, “Tiểu nha đầu… Tiểu nha đầu nhìn tôi.”

Sở Thanh khóc chít chít rưng rưng đem tầm mắt chuyển tới hắn, nước mắt đã sớm chảy ra, cô lại không rảnh lo, cả người đều bị Cố Thần đè ở dưới thân không hề kết cấu mà làm mãnh liệt, cô đều không biết hôm nay là hôm nào.

“Tiểu nha đầu đừng khóc… Tôi có thể bắn vào trong không?” Cố Thần ách giọng nói, cúi đầu hôn nước mắt cô, thử hỏi cô.

Sở Thanh bị hắn đâm tới thân thể run lên, hai luồng trước ngực cũng đong đưa theo. Cô hiện tại trong đầu không nghĩ được gì nhiều, do dự một lát liền lập tức gật đầu.

“Ân… Ân… Có thể…” Cô nhỏ giọng đáp lại hắn, hai chân dần dần quấn lên eo hắn gầy nhưng rắn chắc. Cố Thần an ủi mà hôn nước mắt chảy ra của cô, trên đầu toát một giọt mồ hôi, theo cằm hắn chảy xuống dưới, nhỏ giọt ở trước mặt Sở Thanh. Tần suất dưới thân thọc vào rút ra dần dần nhanh hơn, mang đến dâm dịch khắp nơi tràn ra, làm ướt khăn trải giường dưới thân.

Sở Thanh đôi tay gắt gao bám bờ vai của hắn, ngón tay đều siết vào. Cô cảm thấy chính mình sắp nhịn không được rên rỉ, nhanh chóng ngẩng đầu hôn lên Cố Thần.

Cố Thần sửng sốt chớp mắt một cái, mừng như điên hạ thân điên cuồng kích thích lên, hắn gắt gao ôm Sở Thanh, cùng cô kịch liệt hôn, tinh hoàn đánh vào mông cô, phát ra tiếng dâm mĩ bạch bạch.

Sở Thanh đại não mất ý thức, trước mắt nổ đầy pháo hoa, miệng cô bị Cố Thần lấp kín, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ hàm hồ, thân mình không ngừng run rẩy, tiểu huyệt mềm thịt phân bố ra dâm dịch dính ở trên côn thịt, Cố Thần trực tiếp dùng sức đâm vào tử cung khẩu, thậm chí muốn đem tinh hoàn đều nhét vào, hắn buông cô ra, đem tinh dịch đặc sệt tất cả đều bắn vào.

Cố Thần rời đi cái miệng nhỏ của cô, dựa vào bên tai cô thấp giọng nói: “Tiểu Thanh… Tôi rất thích em… Thật sự rất thích em…”

Sở Thanh cái miệng nhỏ thở hổn hển, một hồi lâu mới từ cao trào hồi phục tinh thần lại. Cô dúi đầu vào trước ngực Cố Thần, nhưng mà đỏ bừng lỗ tai vẫn là bán đứng tâm tình hiện tại của cô.

Ai có thể bị thần tượng nhà mình thấp giọng bày tỏ mà vẫn như cũ không dao động chứ…!

Cố Thần ôm cô ngồi dậy, côn thịt như cũ ngạnh cắm ở tiểu huyệt, cho dù vừa mới bắn một lần, cũng như cũ không thấy mềm nhũn.

Hắn liền lẳng lặng mà ôm cô, tay nhẹ nhàng vỗ về phía sau lưng bóng loáng của cô, giúp cô đem đầu tóc dính trên mặt đều vuốt ra sau tai.

Cố Thần trong lòng kỳ thật có chút thấp thỏm, hắn tuy rằng hỏi qua ý cô, nhưng là khẳng định ý thức cô lúc đó cũng không minh bạch, vẫn cảm thấy liền như vậy bắn vào trong có chút… Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thật có cảm giác...

Hắn trong lòng nghĩ như vậy, trên mặt cũng biểu hiện ra ngoài. Một đôi mắt mang theo khẩn trương cùng hưng phấn, thẳng tắp mà nhìn chằm chằm Sở Thanh chôn ở trước ngực hắn.

Sở Thanh tâm đều hoãn lại, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu, kết quả một chút đã bị đôi mắt hắn câu dẫn đi mất. Cô ngơ ngác mà nhìn Cố Thần, đáng chết tim đập lại dần dần nhanh hơn, trên mặt vừa mới giảm nhiệt một lần nữa đi lên, cô cảm thấy chính mình hô hấp đều không thông.

Cố Thần thấy cô nửa ngày không phản ứng, ở trước mắt cô búng tay một cái, nhìn cô biểu tình bị hoảng sợ, đỡ cái trán cười không ngừng.

“Anh cười cái gì!” Sở Thanh duỗi tay đánh hắn, ý đồ dùng cơn giận che dấu việc bản thân vừa mới xuất thần, Cố Thần không né không đỡ chịu cho cô đánh, chờ cô dừng lại mới cầm tay cô, đặt ở trên má chính mình vuốt ve, “Tiểu nha đầu vừa mới bị tôi mê hoặc? Tôi đã nói rồi… Tôi đẹp như vậy, nếu là em còn không bị tôi mê hoặc, đều không có thiên lý.”

Sở Thanh trừng hắn liếc mắt một cái, “Không biết xấu hổ.”

Cố Thần cười tủm tỉm mà tiến đến trước mặt cô, Sở Thanh rũ mắt không nhìn hắn, lông mi dài run lên run lên, “Làm gì?”

“Tiểu nha đầu thật sự không tức giận?”
“Giạn… Giận cái gì…”
“Là tôi không chuẩn bị tốt… Lần sau tôi nhất định mang bao, được không?” Cố Thần ở trên miệng cô nói hai câu, đôi tay lại ôm eo cô.

Sở Thanh giương mắt nhìn khuôn mặt hắn gần trong gang tấc, không biết vì cái gì đột nhiên có chút muốn khóc. Cô trong lòng nghĩ như vậy, nước mắt liền rơi, giống như vỡ đê, ngăn đều ngăn không được.

Cố Thần vì cô đột nhiên khóc thút thít sợ tới mức hoảng loạn, luống cuống tay chân lau nước mắt, lại từ trên tủ đầu giường lấy một chồng khăn giấy mà lau, “Tiểu nha đầu đừng khóc đừng khóc… Hiện tại liền mang em đi rửa sạch sẽ được không? Thực xin lỗi thực xin lỗi, tôi xem em đáp ứng rồi tôi cũng không nhịn được xuống tay… Đều do tôi, tôi sai rồi, em đánh tôi đi được không? Tôi là người xấu tôi không nên bắn vào trong…”

Sở Thanh vừa đánh vừa khóc, phe phẩy đầu nói không nên lời. Cố Thần thấy bộ dạng này của cô cũng không rảnh lo dưới thân huynh đệ còn ngạnh, bế ngang cô đi tới buồng vệ sinh, Sở Thanh đột nhiên duỗi tay ôm cổ hắn.

Cố Thần lại ngây ngẩn cả người, hắn ngốc ngốc đứng ở tại chỗ, chớp chớp mắt.
Sở Thanh ngẩng đầu nhìn hắn, “Không có quan hệ.”

Cố Thần cúi đầu, kinh ngạc mà nhìn cô.
Sở Thanh ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua bờ môi của hắn, bàn tay xoa khuôn mặt hắn, “Không có quan hệ, Cố Thần.”

Cố Thần hầu kết trên dưới giật giật, có chút gian nan mà mở miệng: “Thật sự… Sao?”

Sở Thanh nhấp nhấp miệng, “… Ân… Nhưng là…”

Cố Thần lại đi trở về mép giường, đem cô đặt ở trên giường, “Nhưng là… Cái gì?”

“Tôi... Cái kia… Không phải lần đầu tiên… Anh… Sẽ để ý sao…” Sở Thanh ngồi ở trên giường, càng nói càng nhỏ giọng, đầu thấp đến muốn vùi vào trong chăn, đôi mắt cũng bất an mà ngó lung tung, đôi tay ngón tay gắt gao nắm chặt lại, dùng sức đến có chút trắng bệch.

Cố Thần cười lên tiếng, hắn ngồi xổm xuống, cầm đôi tay cô lên đem chúng tách ra, lại ôm lấy eo cô, đem cô nhìn chính mình.

“Tiểu nha đầu em thật là… Ngày thường như thế nào không gặp em ngu như vậy? Loại này vấn đề có cái gì rối rắm?”

“Kia… Vậy tôi cũng không phải là cái này vấn đề rối rắm …” Sở Thanh xoay đầu không nhìn hắn, “Tôi đều… Đáp ứng rồi… Còn rối rắm cái gì chứ…”

Cố Thần ngón tay chống lên cái trán của cô, nhẹ nhàng búng cái đầu băng, “Tôi là sợ ảnh hưởng đến thân thể em, được rồi, đến nỗi em có phải hay không lần đầu tiên, này không phải vấn đề tôi có thể khống chế. Như thế nào ngốc thành như vậy, nếu là ngày thường cùng tôi đấu võ mồm cũng ngu như vậy thì tốt rồi.”

Nói xong hắn dừng một chút, lại đã mở miệng: “Vậy em… Tôi bắn vào trong, em làm sao bây giờ?”

“Uống thuốc…” Sở Thanh trả lời, kết quả Cố Thần một phen bế cô lên liền đi tới buồng vệ sinh, Sở Thanh nhanh chóng ôm cổ hắn, “Làm sao vậy?”

Cố Thần mặt đen đem cô rửa sạch sẽ thân thể, lại duỗi thân hai ngón tay đem tinh dịch bắn vào đều moi ra ngoài, lộng vài lần xác nhận lại không còn tinh dịch, lúc này mới giúp cô lau khô thân mình đặt lên giường.

Sở Thanh ngốc ngốc chớp mắt, Cố Thần thấy cái dạng này của cô, lại tức giận lên, không khách khí mà gõ đầu cô hai cái, “Em không biết uống thuốc này tổn hại thân thể sao?”

“Biết…” Sở Thanh nhỏ giọng trả lời, nhưng là cô vẫn không có khả năng làm Cố Thần rút ra bắn…

Cố Thần nhìn thấu cô suy nghĩ cái gì, lại hận sắt không thành thép mà gõ hai cái, Sở Thanh nhanh tay che lại đầu chui vào ổ chăn, lộ một đôi mắt to ở bên ngoài bất an mà nhìn hắn.

Cố Thần trực tiếp khí phách một tay tung chăn, cả người nằm vào ôm chặt lấy cô, “Em không cần nhớ thương tôi thế, ai quan trọng cũng chưa bằng thân thể của em biết không?"

“Vâng… Vâng.” Sở Thanh gật gật đầu, Cố Thần nắm cằm cô ngẩng đầu, “Nghe hiểu không em cái đồ ngốc này?”

“Ân!” Sở Thanh nhanh chóng gật gật đầu. Cố Thần lúc này mới buông tha cô, ôm lấy cánh tay của cô, nhẹ nhàng ôm cô, “Mau ngủ đi.”

Sở Thanh dựa vào ở trong lòng ngực hắn, thấy hắn rất nhanh liền nhắm mắt lại, thân thể lặng lẽ vặn vẹo, dưới thân hắn cái kia… Còn cọ cô.

Cố Thần dùng sức đè cô lại, “Tiểu nha đầu đừng lộn xộn, lần sau trở về lại tìm em cùng nhau tính sổ.”

Sở Thanh ngoan ngoãn ghé vào trong lòng ngực hắn bất động, nhưng là vẫn có chút ngủ không được, cô ngẩng đầu nhìn Cố Thần ngủ, đột nhiên để sát vào hôn một chút bờ môi của hắn, tiếp theo trốn vào trong chăn hắc hắc mà cười, giống như làm trò đùa dai thành công.

Đích xác rất thành công, cô nghĩ. Dần dần cũng bị Cố Thần buồn ngủ lây nhiễm, an tĩnh mà ngủ mất.

Cố Thần thế mà lại mở bừng mắt, hắn bất đắc dĩ mà thở dài, muốn hôn cô lại sợ cô tỉnh lại, đành phải sờ sờ mặt cô, đem cô đặt trong lòng ngực ôm sát, nặng nề ngủ.

ps: Viết viết liền… Có một loại kết cục 1v1 xúc động đâu! ( đánh chết ) chủ yếu là np kết cục cũng quá khó khăn bá! ( lại lần nữa đánh chết ) khụ khụ khụ làm ta tự hỏi một chút… Ly kết cục còn rất lâu chúng ta từ từ tới…
( ai khởi chương tên thật là quá đầu trọc… )
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro