Chương 8: Cậu là của tớ (caoh)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit:Yuu

Truyện CHỈ đăng tải DUY NHẤT tại WATTPAD

và KHÔNG MUỐN có bất cứ TRANG WEB nào

RE_UP lại.

Sở Thanh nhìn Bạch Kiêu âm trầm sắc mặt, trong lòng cũng khẩn trương lên. Cô muốn đem thân mình dịch khai, nhưng mà Bạch Kiêu nắm chặt eo nhỏ cùng đùi cô. Trước ngực tròn trịa bại lộ ở trong không khí, tiểu huyệt khẩu bị cự vật hắn cách vải dệt đứng vững. Cô đôi tay chống ở phía sau, thân mình bất an mà run rẩy.
Bạch Kiêu lấy lại tinh thần, thấy thiếu nữ trước mặt bất an mà nhìn cô, thân thể tốt đẹp hiện ra ở trước mắt hắn, trong ánh mắt tràn ngập hoảng sợ. Hắn an ủi mà giơ tay sờ sờ đầu cô.
“Không có việc gì… Tiểu thanh đừng sợ…”

Hắn thò lại gần tinh tế gương mặt hôn môi cô. Sở Thanh rốt cuộc nhịn không được nước mắt, hai viên nước mắt từ khóe mắt cô chảy xuống, lại bị Bạch Kiêu mềm nhẹ mà hôn tới.

Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad, ad không muốn thấy bất kỳ trang web nào reup lại cả; nếu có ý định reup thì thông cảm nhé:) đếch được)

“Bạch Kiêu… cậu đừng như vậy...” Sở Thanh run rẩy nâng lên một bàn tay đi đẩy hắn, lại bị Bạch Kiêu cầm, đặt ở trên mặt hắn.
“Tiểu thanh… cậu chỉ có thể là của tớ… Cậu chỉ thuộc về tớ.” Bạch Kiêu nghiêm túc mà nhìn cô, trong mắt phảng phất ngọn lửa thiêu đốt. Sở Thanh không dám nhìn tầm mắt nóng rực của hắn, vặn khai đầu.

Nhưng mà Bạch Kiêu nắm cằm cô, cưỡng chế mà làm cô đối thượng ánh mắt hắn. Cái tay nắm ở trên eo kia đem cự vật phóng thích ra tới, mã mắt phân bố chất lỏng, như cũ cách quần lót đỉnh tiểu huyệt, nhẹ nhàng cọ xát.
“Bạch Kiêu…” Sở Thanh mang theo khóc nức nở kêu hắn, lại chỉ bị hắn mãnh liệt hôn môi. Bạch Kiêu buông cằm cô ra, nâng mông nhỏ cô lên, đem quần lót cũng cởi xuống dưới.

Hắn cúi đầu nhìn tiểu huyệt non nớt của cô, côn thịt cọ cọ đem dâm dịch ở tiểu huyệt khẩu thấm ướt, đem phần đầu côn thịt nhẹ nhàng cắm đi vào.

“A… Bạch Kiêu… Đi ra ngoài…” Sở Thanh khó chịu mà ngửa đầu, ngực đầy đặn theo động tác đong đưa. Hắn nơi đó cũng… Thật lớn! Tiểu huyệt khẩu bị cự vật căng ra, cô cảm thấy dưới thân như bị xé rách.
Bạch Kiêu một tay vòng đến mặt sau nâng eo cô, một tay phủ lên một bên vú. No đủ nhũ thịt từ khe hở ngón tay tràn ra, hắn chậm rãi vuốt ve, thô ráp ngón tay nắm phấn nộn đầu vú, không ngừng đùa bỡn. Sở Thanh cảm giác phảng phất có một cổ điện lưu trực tiếp truyền lại đến đại não, tiểu huyệt run rẩy phân bố ra càng nhiều dâm dịch, cô nhịn không được thấp giọng rên rỉ lên.
Bạch Kiêu nghe thấy rên rỉ cô, dưới thân lại hưng phấn mà trướng đại vài phần. Hắn rốt cuộc nhịn không được, thẳng lưng đem côn thịt nguyên cây cắm vào tiểu huyệt hẹp hòi.

Sở Thanh tay chịu đựng không nổi thân mình, chỉ có thể để Bạch Kiêu ôm cô đem cô phóng ngã vào trên đệm mềm. Cô khó chịu mà cong người lên, chân nhỏ cũng banh đến thẳng tắp. Tuy rằng thân mình cô bị Lục Chu Lục Viễn khai phá qua, nhưng là cũng không thể đột nhiên tiếp thu cây côn thịt lớn như vậy trực tiếp thọc tiến vào. Cô không ngừng co rút lại tiểu huyệt, muốn đem côn thịt bài trừ đi.

Bạch Kiêu đảo hút một hơi, đôi tay cầm eo nhỏ cô, bắt đầu mãnh liệt mà thọc vào rút ra. Mỗi một lần cắm vào đều là nguyên cây hoàn toàn đi vào, giống muốn đem tiểu huyệt Sở Thanh xỏ xuyên qua. Thân thể cùng thân thể tương chạm vào, phát ra âm thanh dâm mĩ bạch bạch. Sở Thanh một đôi vú cũng bị mang đến hoảng ra một đạo cuộn sóng, cái miệng nhỏ mở ra, phát ra tiếng rên rỉ mê người.

Hắn cúi xuống hôn, há mồm đem một bên đầu vú hàm nhập khẩu, sắc tình mà mút vào, thỉnh thoảng phát ra âm thanh pi pi. Sở Thanh bị động tác dưới thân cùng trước ngực khiêu khích kích thích thân thể, chỉ chốc lát liền đạt đến cao trào. Cô khóc kêu duỗi tay nắm chặt cánh tay cường tráng Bạch Kiêu, hai chân cuốn lấy eo hắn, tiểu huyệt không ngừng co rút lại, phân bố ra đại lượng dâm thủy, làm ướt dưới thân đệm mềm.

Bạch Kiêu thấp thở phì phò, cảm thụ được  tiểu huyệt Sở Thanh từng đợt co rút lại. Hắn đem hai chân Sở Thanh mở rộng ra, nâng lên một chân quỳ gối trên đệm mềm.

“Bạch Kiêu… Ô ô... Không…” Sở Thanh nhẹ nhàng lắc đầu, lại bị Bạch Kiêu đột nhiên hôn lấy không thể nhúc nhích. Bạch Kiêu bắt lấy đôi tay cô đặt ở đỉnh đầu cô, một bàn tay vuốt ve vú, dưới thân lại bắt đầu thọc vào rút ra. Dâm mĩ tiếng bạch bạch vang lên, nho nhỏ quanh quẩn trong phòng cất chứa.
Bạch Kiêu mút vào cái miệng nhỏ cô, dưới thân không ngừng đỉnh cô. Sở Thanh miệng bị lấp kín, chỉ có thể phát ra tinh tế thanh âm. Chảy ra nước mắt làm ướt khuôn mặt nhỏ cô, Bạch Kiêu buông cô ra, ngẩng đầu rời đi môi cô, dùng tay giúp cô lau đi nước mắt.

Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad, ad không muốn thấy bất kỳ trang web nào reup lại cả; nếu có ý định reup thì thông cảm nhé:) đếch được)

“Ô ô… A… Bạch Kiêu… Dừng lại... Ân a...” Sở Thanh bị hắn thao lộng đến lời nói cũng nói không rõ, chỉ có thể đứt quãng mà cầu xin hắn. Nhưng mà Bạch Kiêu lại càng lúc càng lớn lực, côn thịt càng cắm càng sâu, mỗi lần đều thẳng tắp đỉnh đến tử cung khẩu.

“Tiểu thanh… Đừng khóc… Tôi thích cậu…”
(Ad dùng "tôi" cho chút mị lực, cc muốn tình cảm thì dùng "tớ")

Bạch Kiêu hủy diệt nước mắt nơi khóe mắt cô, thấp thở gấp nhanh hơn thọc vào rút ra, đem Sở Thanh mang lên cao trào. Sở Thanh thân mình run rẩy, ánh mắt chậm rãi thất tiêu, giương miệng thở hổn hển.
Bạch Kiêu ngừng lại, đem cô ôm vào trong ngực ngồi ở trên đệm mềm, hắn nhẹ nhàng mà gặm cắn da thịt cô, từ cổ đến đầu vú, lưu lại dấu vết xuyến xuyến ái muội. Tay hắn khảy Tiểu Đậu Đậu dưới thân Sở Thanh, dẫn tới thân mình Sở Thanh lại nổi lên phản ứng.

Sở Thanh cúi đầu nhìn hắn ở chính mình nhũ thịt gặm cắn, lại ngứa lại đau cảm giác làm cô nhịn không được bắt được bờ vai của hắn. Cái miệng nhỏ cô thở phì phò, muốn né tránh động tác hắn, nhưng mà thân mình lại khát vọng càng nhiều, không nghe sai sử mà đem no đủ bộ ngực hướng hắn tặng qua đi.
Bạch Kiêu cảm nhận được động tác cô, vươn đầu lưỡi liếm liếm đầu vú, há mồm ngậm lấy. Sở Thanh chống đầu vai hắn muốn đẩy hắn ra, nhưng mà Bạch Kiêu hút lấy đầu vú cô, thậm chí dùng hàm răng khẽ cắn. Sở Thanh xấu hổ đến đầy mặt đỏ bừng, duỗi tay đánh hắn, nhưng mà tay nhỏ đánh vào hắn cơ bắp tinh tráng, ngược lại chính mình trước đau lên.

Bạch Kiêu nhìn Sở Thanh phủi tay, cười nhẹ một tiếng, đem tay cô bắt lấy phóng tới bên miệng chính mình, tinh tế hôn môi. Một bàn tay ôm lấy eo cô, dưới thân lại bắt đầu động tác.

Sở Thanh ngồi ở trên người hắn, côn thịt thô to hắn cắm ở tiểu huyệt, cổ khởi gân xanh kích thích tiểu huyệt mềm thịt. Sở Thanh ngâm nga ra tiếng, thân mình không tự chủ được mà phối hợp hắn thọc vào rút ra.

“Tiểu thanh… Cậu là của tôi… Nhớ kỹ sao?” Bạch Kiêu buông tay cô ra, đem đầu cô áp hướng chính mình, nhấm nháp cánh môi mềm mại cô. Dưới thân động tác càng lúc càng lớn, Sở Thanh bị hắn điên đến cả người vô lực, chỉ có thể dựa vào khuỷu tay hắn. Trước ngực hai luồng cũng bị mang được với hạ đong đưa. Dâm dịch bị côn thịt kịch liệt thọc vào rút ra mang ra theo, vẩy ra ở đệm mềm cùng trên mặt đất.

“Ân… A... Ngô… Chậm một chút...” Sở Thanh khó nhịn mà rên rỉ, nề hà môi bị Bạch Kiêu lấp kín, chỉ có thể phát ra rách nát âm tiết. Thân mình bị thao lộng, khoái cảm dần dần đánh úp lại. Sở Thanh hai mắt dần dần nhiễm tình dục, cô nắm chặt đầu vai Bạch Kiêu, vòng eo phối hợp mà vặn vẹo, nghênh đón lần thứ ba cao trào đột kích.

Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad, ad không muốn thấy bất kỳ trang web nào reup lại cả; nếu có ý định reup thì thông cảm nhé:) đếch được)

“Tiểu thanh, cậu nhớ kỹ không?” Bạch Kiêu đột nhiên mạnh mẽ nắm đầu vú cô, cảm giác đau đớn đem cô tạm thời trong tình dục phục hồi tinh thần lại. “Ân… Ân… Nhớ kỹ… Đau quá… Bạch Kiêu…” Sở Thanh khóc lóc đáp lại hắn, trước ngực đau đớn không có biến mất, “Tiểu Thanh nhớ kỹ cái gì?” Bạch Kiêu ánh mắt ám ám, nhìn ở thiếu nữ trước mặt mình khóc kêu, dưới thân nhanh hơn thọc vào rút ra.

“Ô ô… Tớ là… tớ là của cậu…” Sở Thanh đau đến nước mắt chảy ra, Bạch Kiêu nghe thấy được cô trả lời, vừa lòng mà buông đầu vú cô ra. Dưới thân động tác lại là càng lúc càng nhanh, đem đỉnh thân mình ngã trái ngã phải, tiểu huyệt phân bố ra một cổ lại một cổ dâm dịch, mềm thịt co rút lại kẹp chặt côn thịt. Hắn dùng sức đem côn thịt cắm vào, đứng vững tử cung khẩu, thấp thở gấp đem nùng tinh bắn đi vào.

Sở Thanh hai mắt trắng dã, thân mình run rẩy mềm mại ngã xuống trong lòng ngực hắn. Đầu vú bị tra tấn đến lại hồng lại sưng, bị mạnh mẽ nắm mang đến đau đớn còn chưa hoàn toàn đánh tan. Cô vô ý thức mà chảy nước mắt, Bạch Kiêu ôm cô, đem nước mắt tất cả đều liếm vào.

Bạch Kiêu đem thân mình cô ôm lên, nhìn dấu vết ái muội do chính mình lưi lại trên cơ thể cô, hắn vừa lòng mà hôn hôn cái miệng nhỏ cô. Nhìn Sở Thanh chậm rãi phục hồi tinh thần lại, hai mắt có chút mê mang mà nhìn hắn. Vừa mới mới phóng thích một lần côn thịt cắm ở tiểu huyệt nội dần dần biến ngạnh.

Sở Thanh cảm nhận được tiểu huyệt một lần nữa bị nhét đầy, cô kinh hoảng mà muốn đẩy hắn ra, lại bị hắn bắt lấy đôi tay phóng ngã vào trên đệm mềm. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, dưới thân lại mạnh mẽ mà bắt đầu thọc vào rút ra.

“Tiểu Thanh… cậu vừa mới trả lời tớ… Cậu là của tớ… Đừng nghĩ rời đi tớ.” Bạch Kiêu ôm chặt cô, thân mình nằm ở trên người cô, đem tròn trịa trước ngực đè dẹp lép. Sở Thanh hai chân quấn lên eo hắn, bị động mà đón ý nói hùa hắn mãnh liệt thọc vào rút ra.
Thẳng đến Bạch Kiêu lần thứ ba phát tiết ở trong cơ thể cô, hắn mới buông tha Sở Thanh. Sở Thanh bị hắn thao lộng lâu như vậy, thoát lực mà nằm ở trên đệm mềm. Bạch Kiêu đem côn thịt rút ra thân thể của cô, tinh dịch từ giữa huyệt nhỏ dòng ra.

Bạch Kiêu giúp cô mặc tốt quần áo, chính mình cũng mặc hảo quần, chờ cô khôi phục một ít thể lực, liền ôm cô rời đi khỏi phòng cất chứa. Tới rồi cổng trường, Bạch Kiêu gọi xe taxi, vốn định đưa cô trở về, Sở Thanh lại từ chối hắn.

“Tiểu thanh, vì cái gì? Thân mình cậu suy yếu như vậy… Tớ đưa cậu về nhà không tốt sao? Hay là nói nhà cậu có cái gì nhận không ra người…” Giảng đến mặt sau, Bạch Kiêu ánh mắt dần dần tối sầm xuống dưới.
Sở Thanh tức giận mà liếc nhìn hắn một cái, còn biết cô thân mình suy yếu… Mặt sau lại là cái gì lung tung rối loạn. Nhưng là nếu là hắn đưa chính mình trở về… Ai biết hắn có thể hay không lại làm cái gì. Nhưng cô lười đến giải thích, thấy hắn kiên trì cũng liền tùy hắn, cô cả người xương cốt giống muốn tán giá giống nhau, chỉ nghĩ chạy nhanh trở về tắm rửa ngủ.

“Vậy cậu đưa tớ trở về đi…” Sở Thanh vô lực mà trở lại. Bạch Kiêu đôi mắt lại sáng lên, trực tiếp một tay đem cô bế lên, ngồi vào trong xe.
Chờ xe tới dưới lầu nhà Sở Thanh, cô đã mệt đến dựa vào trên ghế phụ ngủ rồi. Bạch Kiêu quay đầu nhìn cô ngủ, nhịn không được thò lại gần hôn lấy cái miệng nhỏ cô.
Sở Thanh ngủ đến mơ mơ màng màng, bị Bạch Kiêu hôn tỉnh, cô nhìn ánh mắt nóng rực Bạch Kiêu, cúi đầu liếc liếc mắt một cái hắn dần dần to lớn dưới thân…

“Tớ đi trước cúi chào!” Sở Thanh giống như chạy trốn mở cửa xe, vừa định vọt vào trong lầu, Bạch Kiêu lại cũng theo sát xuống xe, hắn bắt lấy cánh tay Sở Thanh, cả người cô bị hắn gắt gao ôm vào trong lòng ngực.

“Tiểu thanh nhớ rõ cậu muốn tớ, tớ cũng sẽ muốn cậu.” Bạch Kiêu môi dán lỗ tai cô, nói chuyện phun ra hơi thở làm cho cô mặt đỏ tai hồng. “Ân… Ân… Tớ đã biết…” Sở Thanh nhỏ giọng mà trở lại.

Bạch Kiêu ở bên tai cô cười cười, “Gặp ở trường học, ngủ ngon.” Buông lỏng cô ra.
Sở Thanh vội vàng từ trong lòng ngực hắn rời đi, quay đầu lại nói một câu “Ngủ ngon” liền chạy vào thang máy. Cô lên lầu mở cửa rửa mặt liền mạch lưu loát, đột nhiên nhớ tới Bạch Kiêu trực tiếp bắn ở bên trong cô, đành phải nhảy ra Lục Chu cấp thuốc tránh thai ăn một mảnh.

Làm xong sở hữu xong việc, cô trực tiếp đem thân thể của mình chôn vào ổ chăn mềm mại, chỉ chốc lát sau liền tiến vào mộng đẹp.

Lục Chu cùng Lục Viễn từ thời điểm xe Bạch Kiêu ngừng ở dưới lầu liền chú ý tới. Bọn họ nhìn Sở Thanh bị hắn kéo vào trong xe, lại mặt đỏ tai hồng mà chạy tiến thang máy gian, nghe thấy thanh âm vào cửa của Sở Thanh. Lục Viễn điểm điếu thuốc, dựa vào ban công biên trừu.

“Bảo bối nhỏ, bị người khác đoạt, làm sao bây giờ đâu?” Lục Chu híp một đôi mắt đào hoa, quay đầu nhìn về phía Lục Viễn đứng ở ban công.
Lục Viễn trừu một ngụm yên, đem tàn thuốc ấn diệt trong gạt tàn thuốc.

“Cuối tuần lại tìm mèo nhỏ tính sổ.”

Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad, ad không muốn thấy bất kỳ trang web nào reup lại cả; nếu có ý định reup thì thông cảm nhé:) đếch được)

-------------0.0-----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro