Chương 25: Trùng động tái hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạ Tôn biết, Phó Hồng Tuyết nhất định xảy ra chuyện rồi, bằng không y không thể không có cách nào nhận biết được vị trí của Phó Hồng Tuyết.

Ngay khi Dạ Tôn xuất hiện ở Cục Điều Tra Đặc Biệt, trong Cục Điều Tra Đặc Biệt chỉ có Uông Trưng và Tang Tán ở đó.

Vừa thấy có người đi vào, Uông Trưng và Tang Tán lập tức đứng lên, nhìn thấy Dạ Tôn thì có chút thất vọng trên mặt đều mang theo vẻ lo âu.

Dạ Tôn trầm giọng hỏi: "Bọn họ đâu rồi?"

Uông Trưng nói: "Đi cứu người, đã đi hơn nửa giờ rồi."

Dạ Tôn: "Cứu người? Cứu ai?" Không phải Phó Hồng Tuyết chứ?

Tang Tán đáp lời, tốc độ nói rất chậm: "Cứu Tiểu Quách và Sở ca. Bọn họ bị..."

Uông Trưng nói tiếp: "Bọn họ bị bắt cóc, muốn Triệu sở cầm thánh khí đi đổi người."

Tứ đại thánh khí vẫn gửi ở Cục Điều Tra Đặc Biệt, mỗi một thánh khí đều có năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, dám có ý động đến thánh khí chủ ý hiển nhiên phải là một người Địa Tinh có dã tâm bừng bừng.

Tứ thánh khí tụ hợp, Phó Hồng Tuyết lại đang ở trong chu vi cảa thánh khí, chẳng trách y không cách có nào nhận biết được vị trí cụ thể của Phó Hồng Tuyết.

Dạ Tôn bước nhanh ra khỏi Cục Điều Tra Đặc Biệt, đứng ở cửa Cục Điều Tra Đặc Biệt y hơi nhắm mắt, tứ đại thánh khí tụ hợp sau đó sẽ sản sinh một luồng năng lượng mạnh mẽ rất dễ dàng được dò ra, họ đang ở phía Bắc vùng ngoại thành.

Dạ Tôn xác định vị trí, mở mắt ra muốn rời khỏi, nhưng sau đó liền phát hiện mình bị vây quanh...

Mười mấy cô gái vây quanh hắn, còn lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, có mấy người kích động hỏi: "Anh là Dạ Tôn sao? Anh là Dạ Tôn sao?"

Dạ Tôn: "..."

"Dạ Tôn tôi có thể cùng chụp ảnh với anh không?" Một cô gái sốt sắng nói, "Tôi thật thích anh diễn K!"

Dạ Tôn: "Xin lỗi, không thể."

Hiện giờ Dạ Tôn chỉ nghĩ đến Phó Hồng Tuyết, nào có hứng thú tiếp người khác rồi chụp ảnh chung?

Y nói xong, xoay người tiến vào Cục Điều Tra Đặc Biệt. Fan bên ngoài còn muốn theo vào trong, lão Lý ngăn ở cửa chỉ vào bảng hiệu cơ quan trên tường: "Cơ quan chính phủ, những người không có liên quan xin đừng tiến vào."

Cũng thật là phiền phức mà...

Dạ Tôn không nghĩ tới hiện tại mình đã nổi danh như vậy, ra khỏi cửa liền có thể bị một đám người vây xem.

Y giơ tay lên, ngón tay thon dài phất qua trước mặt, chờ ngón tay hạ xuống, một cái mặt nạ vàng kim đã che trên mặt.

Dạ Tôn duỗi ngón tay, một cái gậy chống đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay, y hơi cong khóe môi, nghiêng người nhìn Uông Trưng và Tang Tán một chút, biến mất ở trong phòng làm việc.

Uông Trưng và Tang Tán đang nắm chặt tay của đối phương, cảm giác sợ hãi khi từng bị Dạ Tôn nuốt chửng ùa về...

*

Lúc chạng vạng, bầu trời Long Thành đỏ ánh chiều tà, dường như trên trời nổi lên biển lửa.

Giờ khắc này, ở ngoại thành trong một toà nhà xưởng bỏ hoang trên tầng cao nhất đang diễn ra cảnh giương cung bạt kiếm.

Triệu Vân Lan, Phó Hồng Tuyết, Chúc Hồng và Lâm Tĩnh bốn người đi tới sân thượng, hắc miêu theo sát phía sau, ngồi xổm xuống bên chân bọn họ, bốn người một con mèo đồng loạt nhìn người đàn ông mặc áo choàng xanh lam che mặt phía đối diện.

Người đàn ông kia cao khoảng một mét tám, mang một cái mặt nạ màu trắng, đứng sau lưng hắn có bảy, tám người Địa Tinh chừng hai mươi, ba mươi tuổi, Quách Trường Thành và Sở Thứ Chi bị trói chặt vứt trên mặt đất, lúc này hai người đang gục xuống hình như đã ngất đi.

"Ăn mặc thế này..." Triệu Vân Lan vừa thấy người kia, liền không nhịn được nói, "Ngươi là muốn học Hắc Bào Sứ sao? Biết có thành ngữ 'vẽ hổ không được vẽ thành chó' không?"

"Triệu Vân Lan, thánh khí mang tới chưa?" Nam nhân mặc áo choàng kia hỏi.

Triệu Vân Lan quơ quơ cái túi trong tay nói: "Ngươi thả người ra, ta liền đưa thánh khí cho ngươi."

"Ngươi trước tiên cần phải để ta xem thánh khí chứ." Nam nhân kia nói, "Bằng không ta làm sao biết ngươi có phải đang cầm thánh khí giả đến lừa gạt ta?"

"Thực là phiền phức." Triệu Vân Lan đưa tay lấy Sơn Hà Trùy bên trong túi ra, nhìn người kia giơ lên: "Hiện tại có thể thả người chứ?"

Người đàn ông kia bảo người kéo hai người nằm trên đất lên, kéo đến phía trước nói: "Bây giờ ném thánh khí qua đây ta liền thả người."

Triệu Vân Lan cũng không nói nhiều phí lời, dùng sức ném túi trong tay về phía đối phương, Quách Trường Thành và Sở Thứ Chi đang bất tỉnh nhân sự cũng được đẩy về phía bọn họ, Triệu Vân Lan và Phó Hồng Tuyết nhanh bước tới trước đỡ lấy hai người.

Cùng lúc đó, hắc miêu phi thân nhảy lên một cái, bắt lấy cái túi đựng tứ thánh khí.

Mà có người đã nhanh hơn Đại Khánh... Ngay lúc tên đeo mặt nạ trắng đưa tay tóm lấy tứ thánh khí, một thanh đao đột nhiên xuất hiện, chặn tay của tên kia lại, Hắc Bào Sứ tùy ý hiện thân giơ một tay bắt được túi chứa thánh khí.

"Hắc lão ca lần này lại đến thật đúng lúc!"

Triệu Vân Lan thấy thánh khí đã được lấy về, không còn lo lắng, vừa dứt lời liền rút súng ra, hai phe giao chiến.

Vào lúc này, Dạ Tôn cũng vừa đến, y đứng ở cầu thang dẫn lên sân thượng, cúi người nhìn mười người đang hỗn chiến, rất nhanh tìm được thân ảnh của Phó Hồng Tuyết.

Dạ Tôn thấy Phó Hồng Tuyết cũng không chịu thiệt, một thanh hắc đao cũng khiến cho người Địa Tinh không dám tiến gần, liền hứng thú đứng ở trên đó tiếp tục xem đánh nhau.

Chỉ trong chốc lát, những người Địa Tinh kia đã rơi vào thế hạ phong.

Thẩm Nguy giơ đao bổ về phía tên mang mặt nạ trắng, tên kia lại đưa tay tóm một người Địa Tinh cạnh đó đẩy về phía Thẩm Nguy, cùng lúc đó một luồng hắc năng lượng nhắm về phía thánh khí, Thẩm Nguy giơ tay chặn lại, hai luồng năng lượng tấn công, tứ thánh khí trong túi dường như chịu ảnh hưởng của luồng năng lượng, vù một tiếng bắt đầu chấn động.

Tên mang mặt nạ trắng kia không phải là đối thủ của Thẩm Nguy, dứt khoát bỏ lại thủ hạ nhảy khỏi sân thượng chạy trốn.

Phó Hồng Tuyết đang ở cạnh đó, vừa thấy tên kia muốn chạy trốn, mũi chân nhẹ điểm phi thân ngăn cản đường đi của tên kia.

Thẩm Nguy đang muốn đuổi tới, đột nhiên một vệt ánh sáng từ trong túi bắn ra, một trùng động xuất hiện phía trên sân thượng.

Tên mang mặt nạ trắng không còn đường lui, một luồng hắc năng lượng đánh rơi đao trong tay Phó Hồng Tuyết, thả người nhảy vào trùng động.

Phó Hồng Tuyết một lòng chỉ muốn bắt được người kia, không suy nghĩ nhiều, cũng thả người nhảy vào trùng động.

"Nguy hiểm! Quay lại!" Triệu Vân Lan quát.

Thẩm Nguy đưa tay ra kéo người lại, nhưng nhất thời bắt hụt, Phó Hồng Tuyết tiến vào trùng động trong nháy mắt, Thẩm Nguy liền nhìn thấy một bóng bạch y phi thân về phía trùng động.

"A Dạ!" Thẩm Nguy kêu lên.

Nhưng mà một khắc sau, trùng động đột nhiên biến mất.

Triệu Vân Lan bước nhanh tới trước mặt Thẩm Nguy: "Phó Hồng Tuyết và Dạ Tôn cũng đi vào, làm sao bây giờ?"

Chúc Hồng hỏi: "Có thể tái tạo trùng động, để thả người ra sao?"

Thẩm Nguy nét mặt nghiêm trọng, lắc đầu một cái: "Trùng động là một lối vào, nhưng không phải một cái cửa, cũng không phải mở được trùng động thì bọn họ liền có thể đi ra. Dựa theo tình huống trước kia, trừ khi bọn họ ở một nơi khác tìm ra vật tương tự như tứ thánh khí, hoặc là gặp phải dị tượng thiên nhiên làm xuất hiện trùng động mới có thể trở về."

Chúc Hồng lo lắng nói: "Vậy vạn nhất bọn họ vẫn không tìm được thánh khí hoặc là không gặp được trùng động thì phải làm sao đây?"

Triệu Vân Lan nói: "Bất luận bọn họ ở phía bên kia trùng động trải qua bao lâu, lúc trở lại nơi này thời gian cũng sẽ không quá lâu, mọi người chờ vài ngày, có thể qua khoảng một hai ngày bọn họ liền có thể trở về."

Thẩm Nguy nói: "Cũng chỉ có thể làm như vậy."

Triệu Vân Lan liếc mắt một cái nhìn đám người Địa Tinh nằm trên đất, bảo Chúc Hồng Lâm Tĩnh giải bọn họ về Cục Điều Tra Đặc Biệt trước, cố gắng thẩm vấn cho tốt.

Lúc lái xe trở về, Triệu Vân Lan hỏi: "Tiểu Nguy, bọn họ cùng nhau tiến vào trùng động, hẳn sẽ xuất hiện ở cùng một chỗ chứ?"

Thẩm Nguy ừ một tiếng, nhìn về phía Triệu Vân Lan: "Anh lo lắng cho bọn họ?"

"Chuyện này có gì phải lo lắng chứ?" Triệu Vân Lan cười nói, "Tôi đang lo lắng cho tên mang mặt nạ trắng kia, Hồng Tuyết kính nghiệp như vậy, đến một thời không khác cũng sẽ không bỏ qua cho tên kia, đến lúc đó tôi sẽ chờ Hồng Tuyết và Dạ Tôn bắt người về để tôi kết án."

Triệu sở trưởng lái xe, nghĩ thầm, dù như thế nào thì có Dạ Tôn đi theo Phó Hồng Tuyết, anh cũng yên tâm.

_________________

Hết phần hai "Đóng phim"

Phần tiếp theo "Xuyên việt" (Hứa với em phù sinh nhược mộng/ Thần thám/ Hề)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro