Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba ngày sau, Giang Hành Mộng đã học thuộc lòng mười ba cuốn sách dày bao gồm "Luyện đan cơ bản", "Giới thiệu về đan tu cơ bản" và "Thảo dược cơ bản".

Và ngày này cũng là ngày bí cảnh Sùng Sơn được mở ra.

Sáng sớm, Lạc Sương Hàn kéo Giang Hành Mộng, người vẫn còn đang ngái ngủ, ra khỏi giường với vẻ mặt tuyệt vọng khi nhìn thấy nhau.

Nam Chi Tường nhìn Lạc Sương Hàn, nửa cười không cười: "Chuyện lạ, hiếm thấy Nhị sư tỷ có hứng thú với người khác như vậy.”

Lạc Sương Hàn liếc hắn một cái, có chút không nói nên lời: “Ngươi tới Tử Vi tông đã mười tám tuổi, còn cần ta quan tâm ngươi sao?"

Nam Chi Tường cười, sau đó hỏi Ngọc Thanh Ca: "Sư phụ không đến à?"

Ngọc Thanh Ca lắc đầu: “Sư phụ ấy dạo này bận việc khác, không thể đi cùng chúng ta được.”

Giang Hành Mộng đi được mấy bước liền bị gió lạnh thổi bay, nghe vậy nàng liền ngáp dài một cái: "Sư phụ, hắn luôn bận sao?"

Ngọc Thanh Ca nói: "Không phải vậy... chỉ là mấy ngày nay hình như có chuyện quan trọng gì đó. Tôi thấy trên diễn đàn có rất nhiều người đang phàn nàn về sự vắng mặt của các trưởng lão trong tông môn."Giang Hành Mộng trầm ngâm lắc đầu - Trong nguyên tác, tuy Lâm Thanh Nhã còn chưa gia nhập Thanh Minh tông nhưng đây là một kiệt tác triệu đô, hơn nữa chuyện xảy ra trước khi nữ chính gia nhập Thanh Minh tông cũng đã được giải thích rất rõ ràng..

Nếu cô nhớ không nhầm thì Kiếm Mộ sẽ được mở trong vài ngày tới.

Trong nguyên tác, "Giang Hành Mộng" trở thành một người tu kiếm và có được một thanh kiếm tốt trong kiếm mộ. Lâm Thanh Nhã cũng đến đó nhưng trở về tay không, dẫn đến vụ cướp Linh Tâm kiếm sau đó.

Nhưng hiện tại, nàng Giang Hành Mộng đã không còn là Giang Hành Mộng trong nguyên tác nữa!

Cô ấy là một đan tu cứu sống và chữa lành những người bị thương!

Bốn người vừa đi vừa nói chuyện bên ngoài đảo Phù Hoa nói: "Nếu ta nhớ không lầm, kiếm mộ hẳn là sẽ sớm mở ra, sao sư phụ lại bận rộn như vậy?"

Ngọc Thanh Ca sửng sốt một lát, sau đó trịnh trọng hỏi: “Nhị sư muội, ngươi còn muốn đi Kiếm Mộ sao?”

Lạc Sương Hàn có chút không hiểu: "Không có khả năng sao? Kiếm của ta không phải vũ khí tốt, hơn nữa, ta cũng không giống ngươi, coi kiếm như vợ."Ngọc Thanh Ca sắc mặt cứng đờ, sau đó mím môi giải thích: "Ta hiện tại..."

Giang Hành Mộng mấy ngày này hưng phấn ghi nhớ sách, nàng sẽ nhìn xem Ngọc Thanh Ca đang làm gì: "Biết rồi! Sư huynh đang xem cách làm Gatling! Hiện tại hắn rất bận!"

Ngọc Thanh Ca gật đầu.

Tôi phải nói rằng ý tưởng giới thiệu Gatling cho Ngọc Thanh Ca của Giang Hành Mộng là đúng, bởi vì bản chất của việc tu luyện kiếm thực ra là theo đuổi quyền lực và sức mạnh. Không thể tạo ra một cổ vật như Gatling và sự hoang tưởng của Ngọc Thanh ca về thanh liems Linh Tâm giảm giá nhanh chóng.Nam Chi Tường  liếc nhìn Ngọc Thanh Ca sau đó vô tình hiểu được bối cảnh sau đó anh phát hiện ra rằng hầu hết những con quỷ nội tâm còn muốn thử cách đây một thời gian đã lắng xuống, và anh không thể không gật đầu.

Tử Vi tông nằm ngay cạnh thị trấn Tiên Nguyên, và hồ Vũ Âm, nơi có Sùng Sơn bí cảnh, ở ngoại ô thị trấn Tiên Nguyên, vì vậy bốn người họ đã đi bộ khoảng hai phần tư giờ trước khi đến Bí cảnh Sùng Sơn.

Bên ngoài bí cảnh Sùng Sơn có một biển người đang tranh cãi, có người đang nói đùa, cũng có rất nhiều người đang tán gẫu, muốn tìm hiểu trước chi tiết của người khác. Cảnh tượng rất sôi động.Giang Hành Mộng và bốn người khác đều đẹp trai. Ngay cả trong giới tu luyện có rất nhiều mỹ nhân, họ cũng nằm trong số những người giỏi nhất và vì khí chất nổi bật nên họ đã thu hút rất nhiều sự chú ý ngay khi đến đây..

Lạc Sương Hàn bảo vệ Giang Hành Mộng, nhìn chằm chằm vào bất cứ ai cố ý hay vô ý nhìn vào đây, nếu có người muốn tới, nàng chỉ cần một cái liếc mắt đều có thể dọa bọn họ bỏ chạy.

Nam Chi Tường lại chua chát nói: “Ta chưa bao giờ thấy Nhị sư tỷ quan tâm đến ai nhiều như vậy...”

Lạc Sương Hàn nhìn hắn cười chết lặng, sau đó hừ lạnh nói: “Giấc mơ nhỏ đáng giá.”

Giang Hành Mộng, mặt khác, đang nhìn những người khác.

Có Lạc Sương Hàn bảo vệ nàng, còn có Ngọc Thanh Ca cùng Nam Chi Tường, hai người thoạt nhìn rất khó chọc vào, Giang Hành Mộng có thể nói là rất vô liêm sỉ.

Chẳng bao lâu, cô nhìn thấy Lâm Thanh Nhã, anh họ của Lâm Thanh Cảnh.

Ngoài ra còn có nữ tu sĩ tên là Trịnh Linh Vân, theo sau là một chàng trai trẻ có ngoại hình nổi bật, từng bước đi theo cô, như thể anh ta đang ra lệnh. Anh quay lại kiễng chân lên, ghé vào tai nàng ta thì thầm.Tôi nghĩ người thanh niên đó chính là sư phụ của Trịnh Linh Vân, Tạ Phàm Thanh, cũng là người mà Lâm  Thanh Cảnh đã nói về mối quan hệ thầy trò ngày hôm đó.

Giang Hành Mộng nhìn về phía đó với ánh mắt cực kỳ giễu cợt. Nam Chi Tường vốn đang thắc mắc tại sao Giang Hành Mộng cứ nhìn chằm chằm vào một nơi không nhúc nhích, nhưng sau khi nhìn theo ánh mắt của cô, anh chợt hiểu ra.

Trong mắt mang theo nụ cười, hắn đối với Giang Hành Mộng nói: "Tạ Phàm Thanh là sư phụ của Trịnh Linh Vân. Trịnh Linh Vân gia nhập Thanh Âm tông năm mười lăm tuổi. Cả hai người đều là người luyện nhạc. Tạ Phàm Thanh chơi đàn cầm, và Trịnh Linh Vân chơi đàn đàn hạc, có thể coi là... đàn hạc và âm nhạc.”

Giang Hành Mộng bỗng nhiên càng hưng phấn hơn - chính là năm sư phụ, tuy xưa cũ nhưng vui vẻ!

Sau khi Trịnh Linh Vân và Tạ Phàm Thanh có mối quan hệ lãng mạn được một thời gian, họ đã nói lời chia tay với anh.

Lâm Thanh Nhã nhìn chằm chằm vào thầy trò, dám tức giận nhưng lại ngại nói.

Trịnh Linh Vân đi thẳng về phía Giang Hành Mộng và nhóm của cô ta. Lúc này, khuôn mặt cô không che mặt, lộ ra khuôn mặt trong sáng và xinh đẹp nhìn về phía Giang Hành Mộng, rồi cười nói:" Bạn đã đủ tuổi để kết hôn ở trần thế. Bạn nên có ý tưởng và suy nghĩ của riêng mình. Bạn phải đi theo con đường của riêng mình - Đạo hữu Trịnh, Chỉ khi bạn đứng trên đỉnh núi và trở thành người mà người khác phải ngưỡng mộ, người khác mới không dám đưa ra những nhận xét vô trách nhiệm thì bạn mới có thể bảo vệ được chủ nhân và chính mình - kẻ mạnh không hề sợ hãi. Đừng chú ý đến những tin đồn."

Lạc Sương Hàn không khỏi liếc nhìn Giang Hành Mộng đang ôm mình trong lòng chỉ thò đầu ra nói chuyện, có chút kinh ngạc.

Sư muội mới mười hai tuổi mà cóthể nói ra những lời như vậy, quả thực là không tầm thường.

Trịnh Linh Vân có vẻ suy tư.

Thấy cô đang suy nghĩ, Tưởng Hành Mộng không nói nữa, tiếp tục nằm trong lòng Lạc Sảng Hàn, tỏ ra ngượng ngùng nhưng thực ra lại đang ngủ say.

Sau một thời gian, đã đến lúc mở ra bí cảnh Sùng Sơn, Giang Hành Mộng được Lạc Sương Hàn và Ngọc Thanh Ca bảo vệ, một bên trái và một bên phải Nam Chi Tường đi phía sau, sẵn sàng xuất phát.

Cũng vào lúc này, Trịnh Linh Vân phục hồi tinh thần lại, ánh mắt nóng rực nhìn Giang Hành Mộng: “Lời nói của đạo hữu khiến người ta kinh hãi, Lăng Vân sẽ ghi nhớ.”

Giang Hành Mộng xua tay, đang muốn nói cái gì, liền nghe thấy Trịnh Linh Vân hạ thấp giọng: "Vào sau cẩn thận với Lâm gia."

Cẩn thận với nhà họ Lâm...??

_____<<<______>>>______

*Gatling hình nó như vậy nè:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro