Chap 10: Em Trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ chuyến đi Mexico về, Charlotte chưa hề thấy Engfa về Waraha Gia, đã nửa tháng hơn rồi. Nàng rất rất rất nhớ anh, không biết anh có ăn uống đầy đủ không? Làm việc có mệt không? Có tự chăm sóc bản thân được không? Rất nhiều câu hỏi trong đầu xuất hiện trong đầu của Charlotte, nhưng nàng đến số điện thoại của anh còn không biết, cũng không có can đảm mà hỏi, chỉ biết ở nhà ngóng chờ vậy thôi.

" Reng, reng, reng "

Nhạc chuông điện thoại quen thuộc vang lên, Charlotte nhìn thấy màn hình hiện chữ " Chompu" thì nhanh chóng bắt máy lên nghe: " Mình nghe đây ".

- Bổn cô nương, lấy chồng xong còn nhớ tới mình sao?  _  Chompu giở giọng trách móc.

- Mình xin lỗi, rất nhớ cậu aaa. _ Nghe cô trách móc, nàng rất sợ người bạn này sẽ giận dỗi. Nhưng nàng đâu biết rằng Chompu chỉ muốn chọc nàng thôi.

- Đọc địa chỉ, mình qua rước cậu đi chơi. _ Thật ra sau khi Charlotte đám cưới, Chompu rất buồn, không còn ai đi chơi chung nữa. Không phải là không còn nhưng mà cô chỉ thích đi với Charlotte, hàn huyên đủ thứ chuyện từ trong ra ngoài aa.

- Số nhà là Xxx, đường XX

- Được rồi cậu chuẩn bị đi, 30 phút nữa mình qua. _ Sau đó Chompu cúp máy, còn Charlotte thì lên lầu chuẩn bị.

-----------

25 phút sau

Charlotte bước xuống với quần jeans dài màu xanh sậm, áo thun trắng đơn giản bỏ vào quần, bên ngoài là một chiếc áo len mỏng màu xám. Trên vai khoác thêm chiếc túi xách màu đen của hãng Channel, trông rất đơn giản nhưng khi nàng mặc lại vào rất đẹp. Mái tóc thường ngày xõa ra nay lại được Charlotte búi lên rơi rớt vài cọng lưa thưa.

- Char, con định đi đâu? _ Quản gia Van thấy nàng xuống thì liền hỏi.

- Con đi với bạn xíu nha dì, hôm nay phiền dì nấu cơm dùm con nha. _ Charlotte thật lòng nói, không giấu diếm gì bà.

- Được rồi không sao, nhớ về sớm đấy.

- Vâng, con biết rồi. Thưa dì con đi. _ Mang giày vào rồi đi ra ngoài cũng là lúc Chompu vừa tới, sau đó hai cô cùng phóng xe đi hút.

------------

Quán cà phê Last Dance

Từ hồi xưa đi học, Charlotte và Chompu rất thích uống cà phê ở đây, quán này cũng mở được 15 năm rồi. Ở đây bán nước và bánh ngọt rất ngon, quán này mang không gian trầm lặng, những bản nhạc du dương. Vì thế nên 2 người rất thích quán này.

- Xin hỏi hai chị dùng gì? _ Đó là giọng của một cậu con trai làm nhân viên ở đây, tên là Sawit, vì hai người hay đến đây nên có lẽ đã quá quen với Sawit. Charlotte, Chompu và Sawit cũng có thể gọi là bạn thân, nhưng Sawit lại nhỏ tuổi hơn 2 người.

- Sawit hả, em ngồi xuống đây luôn đi. _ Chompu rất có cảm tình với cậu bởi vì tính cách hiền lành.

- Hì hì đợi em xíu, hai chị gọi nước đi. _ Cậu cười híp mắt nói.

- Như cũ nè, hai ly frapuchino caramel. _ Charlotte nói.

Sawit quay vào trong làm nước, rất nhanh sau đó đã đem nước ra rồi ngồi nói chuyện với hai chị gái của mình.

- Chị Char, hôm đám cưới em không đến được, em xin lỗi nhiều nha. Đây là quà cưới muộn nè, mong chị nhận.

Cậu chìa một hộp màu đen ra đưa cho Charlotte, trên hộp có ghi dòng chữ CASIO làm Charlotte hơi bất ngờ, không biết tiền đâu mà cậu mua thứ này nữa. Mở ra, đúng như nàng nghĩ, đó là một chiếc đồng hồ đeo tay màu gold, nàng nhớ không lầm giá cũng là mấy triệu.

- Sawit, tiền đâu em mua những thứ này? _ nàng gằn giọng nói, nàng cần biết được ở đâu Cậu có số tiền mua cái đồng hồ này làm quà cưới cho nàng.

- Đúng đó Sawit, em nói chị nghe coi. _ Chompu nghe thấy cũng có lý nên cũng hùa theo Charlotte mà hỏi.

- Em nói việc này, hai chị đừng bất ngờ nha, cũng đừng có nghỉ chơi với em đó.

- Được rồi. _ 2 người đồng thanh nói với nhau.

- Thật ra em là con trai út của tập đoàn TKN ở bên Úc. Ba em là Rolex Amber, em rất thích ở Thái nên đã xin ba về đây, tự đi làm thêm để có thêm nhiều kinh nghiệm hơn, sau này dễ dàng cho việc tiếp nhận tập đoàn. Còn chị em là Payne, người mẫu diễn viên mà mấy chị hay thấy đó. Em nói xong rồi, hai chị có gì chưa hiểu cứ hỏi nha.

Nghe xong Sawit nói, hai cô nàng mắt chữ A miệng chữ O nhìn cậu em trai của mình. Có thể nói bên Úc tập đoàn TKN rất lớn mạnh, có thể gần bằng Austin Thị và Waraha Thị ở trong nước này.

- Em nói thiệt á? Chị không ngờ luôn. _ Chompu khá bỡ ngỡ với Sawit.

- Thiệt mà. Em có kể cho chị hai và ba em nghe về hai chị nữa, hai người họ rất thích nha. Chừng nào rảnh em dắt hai chị qua đó chơi nha, hì hì.

Cả ba chị em ngồi hàn huyên, nói với nhau đủ điều nhưng cứ hễ nhắc tới Engfa là Charlotte cứ mỉm cười cho qua, không nói gì nhiều. Cho tới 8 giờ tối nàng mới sức nhớ ra đã trễ giờ cơm, liền tạm biệt mọi người ra về.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro