Chap 78: Cãi Nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bệnh viện Stardom.

Ban đầu Tina  đưa Engfa đến bệnh viện gần nhất cho lẹ, nhưng ở đó không đủ điều kiện vật chất cho lắm, nên mới dốc hết ga chạy lên lại đây.

- Tina, cậu ta rốt cuộc bị sao thế này? _ Bright đứng đó cùng dàn đội ngũ y tá cao cấp, lo lắng hỏi.

- Chuyện dài lắm, mình sẽ kể cậu nghe sau. Quan trọng bây giờ là cứu Engfa trước đi. _ Tina gấp gáp nói.

- ---------

Chốc lát sau.

Mọi người đều biết chuyện xảy ra với Engfa, đều tập trung tại bệnh viện, tất cả trừ Charlotte. Không ai trách Charlotte được, dù sao nàng đã chịu vết thương lòng quá lớn, cái gì cũng cần có thời gian mới hết được.

- Engfa, tại sao con ngu ngốc đến thế? Một lần không được thì hai lần rồi ba lần, cớ sao phải vậy? _ Mẹ của anh khóc hết nước mắt, ba của anh cũng chỉ biết đứng kế bên dỗ dành.

Tina cùng Heidi ngồi đó lo lắng, vốn dĩ Heidi là người nóng tính hơn, vốn nghĩ Engfa bị vậy là do Charlotte, mà nàng lại là bạn của Chompu, nên nhất thời không suy nghĩ được gì, cậu kéo tay Chompu đi lên sân thượng.

- Em nhìn xem, bạn thân của em làm Engfa ra thế nào rồi? _ Heidi vì một phút mất bình tĩnh quát lớn.

- Anh nói cái gì vậy? Không phải Charlotte bị cú sốc quá lớn sao, với lại việc này là tự Engfa quyết định mà. _ Tự dưng bị quát, cô cũng rất bực mình, nàng đã chịu cú sốc lớn mà, chỉ có  Heidi không biết được việc lúc trước Charlotte đòi tự tử thôi.

- Im miệng! Lúc nào em cũng nói đỡ cho Charlotte, bây giờ thì ra sao hả? Bản thân không có giá mà cứ làm như có giá lắm vậy. _ Cậu như bị mất trí, tự dưng trút giận hết vào Chompu.

" CHÁT " _ Chompu không nhịn được, tát vào má phải của Heidi một cái.

- Em dám đánh tôi sao? _ Heidi như một con thú dữ gầm gồ lên.

- Phải đó. Anh có biết hiểu chuyện hay không? Cái gì cũng có lí do của nó hết. Charlotte lúc trước vì Engfa mà rối loạn tâm trí đòi nhảy lầu tự tử, sao anh không nhắc tới hả?

Cậu bị sự tức giận bùng nổ che hết lí trí, căn bản không nghe những lời nói của Chompu, buộc miệng nói ra những lời không tốt: " Cô và Charlotte đều như nhau cả, li hôn đi. "

Chompu nghe vậy cả kinh, cơ thể bị một luồng chấn động mạnh, cậu bênh được Engfa, vậy tại sao cô không được bênh Charlotte chứ?

Như vậy có phải quá đáng hay không? Còn nói ra những lời như vậy, nước mắt nó rơi xuống, ánh mắt tức giận nhìn cậu: " Được, anh muốn thì li hôn đi, càng sớm càng tốt. "

Nói xong, Chompu tức giận đi xuống dưới, chào ba mẹ Engfa một tiếng rồi đùng đùng bỏ về. Phải 5 phút sau, Heidi mới chịu đi xuống dưới đó, lo lắng ngồi chờ Engfa.

- ---------

Chompu ôm một bụng tức lái xe thẳng về nhà, khóc có một chút mà đã sưng hết cả mắt lên. Vì gửi bé con ở nhà ông bà ngoại, cô chạy qua bên đó.

- PuPu, con sao thế này? _ Mẹ cô bị sốc khi thấy nhỏ khóc nhiều như thế, lo lắng chạy lại hỏi. Ba của Chompu đang chơi với cháu gái cũng lo lắng.

- Ba mẹ, con với anh ta sẽ li hôn. Con cùng Sunan sẽ đi du lịch một thời gian cho khuây khỏa. _ Sunan là con gái của cô và Heidi.

- Con à... Suy nghĩ lại đi chứ. _ Ba của Chompu nhẹ giọng khuyên bảo.

Chompu tuy nghe nhưng không biết nói gì, lẳng lặng đi lên lầu. Tầm 15 phút sau thì khệ nệ khiêng một chiếc vali xuống, tay cầm theo hộ chiếu cùng giấy tờ và một tờ giấy gì đó.

- Ba mẹ có thể đưa dùm con được không ạ? Tới giờ con phải đi rồi. _ Chompu đưa ra tờ giấy li hôn cho ba mẹ nhờ họ đưa dùm cho Heidi.

Sau đó nắm tay Sunan đi ra xe chạy đến sân bay của thành phố. Ba mẹ Chompu chỉ biết nhìn nhau mà lắc đầu, không hiểu được nỗi con gái mình và con rể của mình ra sao.

Trên xe, Chompu vẫn còn khóc, cái người đàn ông kia, cái tính nóng giận vẫn không thay đổi được. Đã vậy, cái tôi của Heidi và Chompu cũng cao không kém nhau đâu. Mỗi lần cãi lộn là y như rằng sẽ rất căng thẳng.

Sunan còn nhỏ không biết được gì, chỉ thấy mẹ mình khóc thì cũng mếu máo khóc theo thôi. Tới sân bay, vừa lúc chuyến bay từ thành phố S tới Hawaii đang còn dư hai suất, nên cô đã lấy hai vé đó rồi làm giấy tờ đi thẳng lên máy bay.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro