Chap 79: Vô Duyên Vô Cớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra, mọi người đều dồn dập lại vây quanh Bright hỏi thăm tình hình của anh.

- Mọi người bình đã. _ Bright thật sự thấy Engfa rất may mắn, luôn được mọi người xung quanh quan tâm, kể cả ba mẹ vợ cũng có ở đây.

- Engfa uống nước quá nhiều vào phổi nên gây ra hô hấp khó khăn, rất may là được đưa đến kịp nếu không e là sẽ không kịp. Bây giờ cứ cho cậu ấy nghỉ ngơi đi.

Nghe Bright nói, mọi người đều thở phào một hơi nhẹ nhõm. Hai đứa trẻ này, tại sao luôn làm khổ nhau cơ chứ? Mọi vấn đề xích mích tình cảm hiện nay luôn bắt nguồn từ tiểu tam, người yêu cũ của người yêu,.....

Anh được chuyển sang phòng hồi sức đặc biệt, ban đầu phải thở bằng máy vài ngày, đợi sau khi ổn định mới tháo máy ra thở bằng không khí được.

Mọi người dần ra về, Heidi ngồi lại ở hành lang bệnh viện. Vậy là Engfa đã ổn, bớt phần nào lo lắng, nhưng mà khoan.. cậu đang nhớ lại chuyện khi nãy cãi lộn với Chompu.

" Li hôn đi. " _ Thật chết mất, Heidi không ngờ chính mình lại thốt ra câu đó. Lúc về chung nhà với nhau, cậu đã từng thề non hẹn biển dù ra sao vẫn không được nói hai từ đó ra, nhưng mà bây giờ một phút nóng giận đã thành ra như vậy hay sao?

Heidi chạy xuống hầm xe, nhanh chóng chạy nhanh hết cỡ về nhà của mình. Căn nhà vẫn sáng, nhưng xung quanh chỉ có người làm và quản gia.

- Quản gia, thiếu phu nhân về chưa? _ Cậu lại hỏi quản gia xem Chompu đã về nhà chưa, đã gần khuya rồi mà.

- Thiếu phu nhân chưa về thưa cậu. _ Ông quản gia kính trọng nói.

- --------

Chỉ nghe được câu thiếu phu nhân chưa về, ruột gan của cậu lại nóng như lửa đốt, cô đi đâu được chứ?

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Heidi quyết định chạy xe tới nhà ba mẹ vợ.

- Heidi, ba có chuyện muốn nói với con một tí. _ Ba của Chompu nói

Lên tới thư phòng trên lầu, hai ba con ngồi xuống đối diện nhau. Ông rót cho cậu một ly trà, sau đó mới cất giọng nói: " Ta biết PuPu nhà ta hay nóng tính khó chiều, nhưng dẫu sao đã là người một nhà, con hãy chiều chuộng nó một chút. Cớ sự ra sao mà lại đòi li hôn thế kia? "

Ba của Chompu , nổi tiếng là chủ tịch của một tập đoàn không hề nhỏ trong thành phố S này, cách ăn nói của ông rất ôn tồn và đúng mực.

- Không có thưa ba, chỉ là con lỡ lời thôi.. Cả đời này, con tuyệt đối không li hôn với PuPu đâu. _ Như sét đánh ngang tai, cậu thật sự rất bí bách. Lần này là họa lớn rồi, vợ giận rồi!

- Nhưng Chompu thật sự rất tức giận, đã đưa cho ta cái này. _ Ông lấy ra tờ giấy li hôn để trước mặt Heidi, hai chữ Chompu đã được kí rõ ràng từ lúc nào. Chắc chắn Chompu đã khóc rất nhiều, trên giấy những chỗ bị nước thâm đã khô nên co nhúm lại.

- PuPu ở bên phòng với Sunan phải không ạ? Con qua bên đó được không, ba? _ Heidi sợ nhất là mất đi cái gia đình này, mất đi Chompu và Sunan, cậu sẽ không sống nổi mất.

- Không có. Lúc nãy nó vùng vằn cầm hộ chiếu rồi đem Sunan đi cùng luôn. Ba mẹ muốn ngăn cũng không được. _ Lại thêm một câu nói của ông như giết chết con tim của anh.

Heidi nhận ra lúc nãy là anh sai trước, vô duyên vô cớ chuyện của người khác mình lại xen vào, còn lớn tiếng với người ngoài cuộc như Chompu.

Chẳng biết bây giờ cô đang ở đâu nữa, cầm hộ chiếu đi theo, chắc phải đi ra nước ngoài rồi. Hồi trước mất cô một lần đã đủ sợ nổi da gà, bây giờ lại thêm lần nữa, nhưng do lần này là cậu sai, quá sai luôn!

Còn đem theo cả Sunan theo, cậu biết làm như thế nào đây được chứ.

- Ba, cho người tìm kiếm hai mẹ con PuPu giúp con nhé. _ Trợ thủ đắc lực nhất trong chuyện tình cảm của cậu và Chompu là ba vợ -  ông luôn đưa ra những lời nói ý kiến sáng suốt để cả hai hiểu nhau hơn.

- PuPu, anh sai rồi...

Heidi đau lòng nói, dùng tay rút trong túi ra chiếc điện thoại, nhấn gọi cho một ai đó: " Alex, kiếm vợ con giúp tôi. Lục tung cả thế giới lên, cũng phải kiếm cho bằng được Chompu cùng Sunan. "

Giọng của cậu nghe rất nghiêm nghị nhưng pha lẫn cả đau lòng. Alex cùng Alox thật mệt mỏi, hết lão đại kêu kiếm vợ, bây giờ tới lão nhị cũng đi kiếm vợ, aizz.










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro