Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Chẳng lẽ Park tổng cũng muốn cùng chúng tối đi chơi à " Lee Dong Gun thấy Jiyeon cùng chị mình đi xuống, không có ý tốt nói.

" Không có hứng thú " Jiyeon lạnh lùng phản bác.

" Vậy là tốt rồi " hắn nhếch mép cười.

" Thật ngại quá, tối cảm thấy không khoẻ không thể đi với anh được. Xin lỗi vì đã để anh phải đợi lâu như vậy " Eunjung vội nói chen vào không để cho hai người này gây chiến.

" Cái gì?" Lee Dong Gun giật mình thốt ra tiếng, nhìn sắc mặt Eunjung còn tốt hơn lúc nãy đi với mình, đỏ rực hồng thuận làm gì có gì gọi là không khoẻ, rõ ràng là nói dối. Thấy vẻ mặt tươi cười đắc ý của Jiyeon, rõ ràng là chê cười mình, hắn nổi trận lôi đình.

" Park Jiyeon chắc chắn là do cô giở trò đúng không? Cả ngày làm một dáng vẻ thánh nữ thanh cao gì chứ, cô cho cô là ai, nhiều lần làm hỏng chuyện tốt của tôi..." Lee Dong Gun xúc động muốn xông lên đánh người.

" Ba" một tiếng trên mặt Lee Dong Gun, ngăn hắn nói những lời hồ ngôn loạn ngữ.

 " Chị " Jiyeon vốn là muốn xem hắn muốn làm gì. Jiyeon cũng bị tình huống này làm cho bất ngờ, chỉ trong tối hôm nay mà chị đã hai lần đánh người, tính tình chị gần đây đúng là có biến hoá không nhỏ.

" Không được nói JiJi như vậy, anh lập tức đi cho tôi, tôi không muốn thấy anh nữa " Eunjung tức giận nhìn hắn, ai cho hắn nói Jiyeon như vậy. Không ai được đối với Jiyeon hô to gọi nhỏ, không muốn ai đối xử với Jiyeon như thế, tên này thật đáng ghét.

" Cô " Lee Dong Gun không ngờ Eunjung hiền lành như vậy mà lại ra tay đánh mình, đứng sững sờ tại chỗ.

 " Các cô khonh người quá đáng, hôm nay như thế nào tôi cũng phải giáo huấn cho các cô một bài học " hắn đương nhiên đâu chịu loại đãi ngộ này, phẫn nộ làm cho hắn mất đi tính sĩ định cho Eunjung lại một bạt tai.

" Dừng tay, với phụ nữ cũng ra tay, anh có phải đàn ông không?" Jiyeon đúng lúc bắt được cổ tay Lee Dong Gun , khinh thường nói.

" Hôm nay tôi không làm gì, mới không phải đàn ông " hắn vùng tay khỏi tay Jiyeon, nâng tay định đánh Eunjung, nhưng không ngờ Jiyeon lại dễ dàng bắt được.

" Quên nói cho anh biết, tôi là đai đen TaeKwonDo, nếu không sợ chết thì đến đây " Jiyeon cầm tay hắn vừa kéo vừa đẩy. Hắn đứng không vững, lùi về sau hai bước. Hắn đang nổi nóng làm sao quản được này nọ, chỉ biết đánh về phía Jiyeon, Jiyeon nghiêng người tránh tập kích của đối phương, quay người một cước đá vào mông hắn, theo quán tính ngã xuống đất nửa ngày cũng không đứng lên được.

" JiJi em không sao chứ " Eunjung xem một màn này lo lắng cho Jiyeon, may mắn Jiyeon không có việc gì.

" Lee Dong Gun sau này không được đến gây rối tôi và chị tôi nữa, nếu không sẽ không đơn giản như ngày hôm nay " nói xong kéo chị vào nhà, bỏ mặc Lee Dong Gun vẫn quỳ rạp dưới đất.

" Đáng giận, hãy chờ xem" Lee Dong Gun tức giận đấm xuống mặt đất.

" JiJi không bị thương phải không?" Vừa vào nhà Eunjung liền kiểm tra toàn thân Jiyeon, xong vẫn không yên tâm hỏi Jiyeon.

" Đương nhiên là không sao, chị yên tâm, em là đai đen mà, họ Lee kia không chịu nổi một cước của em đâu " Jiyeon tự hào lẫn khinh thường nói, lại nghĩ đến bộ dáng hắn vừa rồi ngã trên mặt đấy không đứng lên nổi lại thấy buồn cười.

" Vậy thì tốt rồi, JiJi vừa rồi thật dũng cảm " Eunjung thế này mới yên tâm.

" Nhưng mà chị vừa rồi, làm cho em thật sợ nha..." Jiyeon  đônt nhiên  nhớ tới cảnh chị đánh hắn mà giật mình, không nghĩ bình thường chị nhu thuận như vậy lại có thể tát người khác, lại nhớ đến bản thân cũng bị tát sợ chị giận liền im lặng.

" Sao " Eunjung khó hiểu.

" Không có gi....haha...." Jiyeon cười trừ, muốn cho qua chuyện này.

" JiJi "

Có mùi nguy hiểm, hình như chị đã nổi giận liền giải thích " Chuyện là em thấy chị bình thường hiền lành, hôm nay lại hai lần đáng người, thật sự làm cho người ta giật mình. Nhưng hắn thật là quá đáng,đánh hắn là đúng, nhưng em vẫn cảm thấy chị..." phải nói lúc chị giận lên thật đáng sợ, mặt mình đến bây giờ vẫn còn sưng đỏ chính là bằng chứng chính xác nhất đây, cho nên không dám chọc giận chị, hi vọng chị không vì lời nói của mình mà nổi nóng.

Thôi xong rồi, Jiyeon thấy chị giơ tay phải lên theo bản năng lùi về sau, hi vọng có thể tránh ma chảo của chị.

" JiJi sợ chị sao? Đã muốn chán ghét chị rồi " nhìn thấy Jiyeon lùi về sau, Eunjung ai oán nói.

" Sao lại có thể " Jiyeon vội vã phải bác cũng ngưng lui về phía sau, nhắm mắt lại bộ dáng tuỳ chị xử.

" Uh " vị trí mặt đang đau rát đột nhiên được vật ấm áp mềm mại bao trùm, Jiyeon không khỏi thốt lên. Mở mắt ra liền thấy chị đang đau lòng nhìn mình, chính xác là đang nhìn mặt mình, trong mắt tràn đầy nhu tình cùng tự trách.

" Đau không?" Eunjung nhìn mặt đỏ bừng của Jiyeon đau lòng.

Jiyeon bị sự biến hoá đột ngột của chị làm cho hoa mắt, theo bản năng gật đầu lại vội vàng lắc đầu, không đau mới lạ nhưng không muốn thấy chị tự trách.

" Xì " Eunjung thấy bộ dạng ngốc nghếch gật đầu xong lại lắc đầu của Jiyeon thì không khỏi cười ra tiếng " Đứa ngốc, rốt cuộc có đau hay không? Không cho nói dối "

" Có một chút, không phải rất đâu " Jiyeon  nhẹ nhàng trả lời.

" Chị xin lỗi " Eunjung biết Jiyeon quan tâm cảm thụ của mình, thật cảm động, vuốt hai má Jiyeon.

" Không sao cả, dùng đá lạnh chườm là hết mà " Jiyeon trấn an chị, nhưng do đang cảm nhận bàn tay ấm áp của chị, thấy chị chăm chú nhìn mình lại nhìn chị dựa vào sát vào mình hơn, Jiyeon cảm giác được hô hấp của mình trở lên gấp gáp hơn.

" Ngốc " Eunjung cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Jiyeon, ngẩng đầu liền thấy Jiyeon nhìn chằm chằm mình, làm Eunjung nhớ đến ánh mắt lúc Jiyeon nhìn mình trong nhà tắm. Đột nhiên xấu hổ " Ba " một tiếng đánh vào mặt Jiyeon nhưng là không dùng sức.

" Đau " thấy chị đột nhiên tập kích, Jiyen theo phản xạ tự nhiên kêu lên.

" Xứng đáng " Eunjung không khách khí đáp lại sau đó hôn lên má Jiyeon rồi xoay người chạy đi lấy đá. Phải nhanh làm tan vết bầm trên mặt Jiyeon, nếu không sao có thể ra ngoài gặp người khác, biết vậy lúc nãy không dùng nhiều sức thì tốt rồi. Eunjung một bên lấy đá một bên tự trách mình.

Bên này thì Jiyeon đang đơ ra, đưa tay sờ lên má chỗ chị mới hôn " Chị gần đây đúng là thay đổi thất thường, lúc vui vẻ lúc thì tức giận, nhưng như vậy rất đáng yêu nha " Jiyeon phục hồi tinh thần lại miên man suy nghĩ.

" Phát ngốc gì nữa thế, mau ra đây chườm đá " Eunjung mang đá tới thấy Jiyeon đang cười ngây ngốc.

" Dạ " Jiyeon ngoan ngoãn lại ghế sopha ngồi, đưa mặt mình đến trước mặt chị. Eunjung rất tự nhiên đặt đầu Jiyeon lên đùi mình, bắt đầu chườm đá. Jiyeon nằm trên đùi chị bộ dáng thật hưởng thụ chị chườm đá. Eunjung thấy Jiyeon cười cười thoả mãn, nhưng lâu sau thì không được như vậy nữa.

" Đừng có cử động " Eunjung nhắc nhở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro