Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Jung......Jung muốn em " Eunjung sau khi nói xong thì thẹn thùng cúi đầu.

" Jungie! Jungie đang nói đùa phải không?" JiYeon kinh ngạc đến lui về phía sau. Bởi vì nàng đang ngồi xổm nên hành động này khiến nàng ngồi hẳn xuống đất, vội vàng đứng bật dậy.

" Chuyện này....chuyện này quá....." JiYeon không biết nói như thế nào, ấp a ấp úng.

" Yeonie không muốn Jung...... Jung hiểu rồi " Eunjung như bị cứa vào trong lòng, lại cúi đầu khóc.

" Jungie! Ý em không phải vậy... chỉ là....Jungie đột ngột đưa ra yêu cầu khiến em chưa kịp tiếp nhận, em, em không biết...." JiYeon thấy chị khóc, vội vàng ngồi xuống giải thích. Chỉ là bản thân cũng không biết phải làm thế nào, nói năng lộn xộn.

"...Uhm..." JiYeon còn muốn nói gì, nhưng đã bị chị hôn, lời nói định nói ra lại nuốt vào trong bụng.

Đây là lần đầu tiên Eunjung chủ động hôn JiYeon. Không đúng, phải nói là lần đầu tiên quang minh chính đại hôn. Cô có chút hưng phấn cũng có chút khẩn trương, không biết JiYeon có cự tuyệt không? Nhưng lo lắng của Eunjung hoàn toàn dư thừa, JiYeon tỏ vẻ vô cùng hưởng thụ. Hai tay nàng nâng hai má chị, hơi nâng đầu chị lên làm cho nụ hôn của cả hai thêm sâu hơn. Từ bị động rất nhanh chuyển thành bị động.

" Đừng nhúc nhích " JiYeon còn muốn nữa nhưng lại bị chị ngăn lại, JiYeon khó hiểu nhìn chị.

" Hẳn là phải do chị chủ động " Sau khi nói xong câu đó, có vẻ là vì hưng phấn cũng có thể vì thẹn mà trên mặt giờ phủ một đám mây đỏ che kín. JiYeon nghe được lời chị, mắt liền mở to.

" Jungie! Không phải Jungie nói thật đấy chứ? " JiYeon có dự cảm điềm không lành.

" Yeonie nghĩ sao?" Eunjung nhìn thấy nét mặt thay đổi liên tục của Jiyeon thật đáng yêu. Chị lại cúi xuống hôn lên môi Jiyeon.

" Jungie" JiYeon đột nhiên gọi chị, chị đang chuyên tâm hôn thấy JiYeon gọi có chút không hài lòng.

" Sao?" Eunjung dùng một từ đơn giản để trả lời JiYeon rồi lại tiếp tục hôn, nhẹ nhàng chậm rãi.

" Quần áo của Jungie ướt hết rồi, có bị lạnh hay không?" JiYeon giả bộ quan tâm để rời đi sự chú ý của chị để phản công.

Eunjung không để ý đến câu hỏi của JiYeon, nhưng cũng dừng lại hành động của mình. Chị đứng lên, JiYeon nhìn thấy chị đứng lên có chút buồn bực, nhưng ngay sau đó nàng liền hiểu ra chị định làm gì. Chị đem quần áo trên người lột hết ra, cố ý cởi thật chậm, làm JiYeon không tự chủ được đứng lên.

JiYeon muốn ôm chị lại bị chị đẩy ra. Chị muốn cởi quần áo của JiYeon nhưng JiYeon liền lui về sau.

" Những lời Yeonie nói lúc nãy, đều là giả sao?" Eunjung nhìn thấy hành động của JiYeon liền chất vấn.

Một câu nói khiến cho hành động của JiYeon bị đình chỉ, đành im lặng chịu trận, thầm ai oán số phận của mình không may rồi.

" Lần này là Jung làm chủ " Eunjung ánh mắt sáng lên, tới gần JiYeon, hôn lên môi nàng. Nụ hôn trượt dần xuống cổ, một tay chị bứt hết hàng cúc áo của nàng. Những chiếc cúc văng loạn xạ đầy trên sàn. Nàng nhắm nghiền mắt để mặt chị làm gì thì làm. Bàn tay chị liền không buông tha mà đặt lên ngực nàng rất mềm. Chị xoa nắn cách lớp áo mỏng manh, ngón tay đè lên nụ hoa dựng đứng nhẹ nhàng gảy.

" Ưm...a...a..."

Khoái cảm từ bàn tay chị đem lại khiến JiYeon không kiểm soát được mà rên rỉ thành tiếng.

Lưỡi chị lại tham lam càn quấy trong miệng nàng, tay còn lại cởi ra từng nút cúc áo.

Chiếc áo nhanh chóng bị vứt sang một bên, dưới ánh đèn mờ lộ ra phần thân thể trắng trẻo, da thịt non nớt trắng nõn như da em bé.

Đầu lưỡi hắn dần dà chuyển từ miệng đến cổ, rồi tới vai, cuối cùng dừng lại nơi bầu ngực cao ngạo nghễ.

Bên phải bị chị xoa bóp đến biến dạng, bên trái bị miệng chị ngậm lấy nụ hoa, nút thật mạnh, phát ra âm thanh ma quái.

" A....ưm....jungie...a....đừng....a..."

Chị nhấm nháp lấy nụ hoa bóng nhưỡng ướt đẫm nước bọt, dùng răng cạy nhẹ, kích thích điểm mẫn cẩm trên người nàng.

JiYeon là lần đầu tiên có thứ cảm giác này, khó chịu ưỡn cao ngực, lại dường như là đẩy vào sâu hơn trong miệng chị.

" Em làm Jung không chịu nổi nữa rồi. Phải phạt em thế nào đây?"

Chị khàn khàn giọng nói nhìn nàng, nàng còn chưa kịp xấu hổ thì chị đã nhanh chóng lật chân váy lên trên, nơi hai chân nàng chỉ còn mảnh vải hình tam giác lộ ra trước mắt hắn.

" Đúng là trẻ con hư, cần phải dạy dỗ nha."

Chị vừa nói, ngón tay cầm lấy mảnh tam giác hình của cô 'xoạc' một tiếng, rách thành mảnh vụn.

JiYeon giật mình theo bản năng khép lại đôi chân nhưng chị đã thô bạo cầm hai bắp đùi nhỏ nhắn kéo ra hai bên.

Nơi huyệt đạo bí mật mở rộng trước mắt chị.

" A...đừng..."

Ngón tay chị chậm rãi xoa viên trân châu giữa hai chân nàng, nhẹ nhàng xoa nắn, JiYeon giống như mèo con cong người lên.

" Ân... đừng..."

" Yeonie, không thích làm vậy sao?"

" ....Um....."

JiYeon mờ mịt mở mắt, khó chịu vặn vẹo thân thể, thân thể mẫn cảm bị trêu chọc nổi lên phản ứng, chân nàng không tự chủ được mở rộng ra hơn một chút.

"A..."

" Yeonie! muốn sao?"

Chị nở nụ cười tà mị, ngón tay ma sát kịch liệt nơi mẫn cảm, nước suối bắt đầu rỉ ra ẩm ướt.

" Ân...a....không cần..."

Nàng rên rỉ như thế nhất thời lại khiến dục vọng trong người chị tăng cao.

Chị hôn trụ môi JiYeon, bàn tay vươn ra phía sau xoa nắn cặp mông mềm mại, ngón tay lại luồn ra trước vuốt ve viên trân châu cứng lên.

" Bây giờ muốn thế nào Yeonie?"

Chị thở hổn hển cố nén lại dục vọng muốn ở trong cơ thể cô gái ngốc nghếch này tàn sát bừa bãi, tay chị đặt ở cửa huyệt ma sát vòng quanh.

Nơi đó ẩm ướt mềm mại, như muốn kêu chị hãy đẩy vào.

"  A...ưm...đừng....Jungie ah...ân..."

" Rốt cuộc là muốn hay không?"

Chị xấu xa hỏi, lại không ngừng khuấy động huyệt đạo khiến nàng khó chịu muốn nổ tung.

Nàng cần thứ gì đó lấp đầy. Cảm giác trống rỗng này thật khó chịu và xấu hổ.

" Em muốn..a...um..."

Khản đặc giọng bên tai nàng, cắn nhẹ. "Muốn gì?"

" Ân...em...a...em muốn Jungie đi vào...ưm..."

" Rất thành thực."

Chỉ nói có thế, tay chị đứng chờ trước cửa huyệt liền tiến sâu vào trong.

" AAAA....ân...Jungie...đau quá..."

JiYeon lắc đầu, đây là lần đầu của nàng.

Đau quá. Không được. Không được. Hư mất.

"A...." Chị cũng rên rỉ ra một ngữ điệu thoả mãn.

Thật chặt, thật khít.

Chị muốn đi vào sâu hơn nữa.

" Yeonie .......là lần đầu sao....chẳng phải....?" JiYeon và Hyomin từng yêu nhau, chẳng lẽ chưa làm gì?.

JiYeon khó khăn gật đầu, nhưng không hề có giọt nước mắt nào." Em không có phải bội lòng tin của Jungie ."

Bỗng trong lòng chị trào lên niềm thương xót, đồng thời chị bất động.

"Jungie xin lỗi em, ...là ...Jung không tin tưởng em.....thật xin lỗi"

Nàng kéo đầu chị xuống hôn thật sâu.

"Park JiYeon đời này chỉ yêu một mình Ham Eunjung."

" Cả đời này Ham Eunjung cũng chỉ yêu một mình Park JiYeon"

Giữ hai ngón tay đang ở trong hoa huyệt chật hẹp để nàng có thể giảm bớt cơn đau, sau đó chậm rãi, từ từ rút ra đẩy vào. Chị cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa, phía dưới nhẹ nhàng rút ra đâm vào.

JiYeon nhìn thấy chị đang thống khổ chịu đựng vì sợ nàng đau mà không dám luật động mạnh.

Thật sự...cơn đau đã qua rồi. A...chị ra vào từ tốn thế này dường như chỉ khiến nàng phát điên...a...

"Jungie... A... Ân,  nhanh chút nữa...aaa...em...á..."

Nàng chưa nói hết, chị liền mạnh mẽ đâm thật mạnh vào. Tới nơi sâu nhất bên trong.

Lại mạnh mẽ rút ra. Cắm vào, rút ra, cắm vào...

Liên tục và mạnh bạo khiến từng khoái cảm như sóng triều dâng lên.

" Aaa...khô...ân...không...a...ưm...cần...a...mạnh quá...a..."

JiYeon bị chị làm cả người như nhũn ra, ánh đèn mỏng manh chiếu lên kiều nhũ đứng thẳng trước ngực JiYeon, chị nâng tay hung hăng va chạm, hài lòng nhìn thấy hai quả đồi trắng kia khẽ nhảy lên theo từng nhịp chị va chạm.

"A!"

" Kêu to thêm một chút, Yeonie, Jung thích nghe tiếng kêu của em"

Chị khàn khàn nói, tay vịn chặt thắt lưng nàng. Tay chị cùng với dâm dịch phát ra tiếng 'òm ọp òm ọp' .

Căn phòng tràn ngập dâm mỹ.

Nàng thật chặt , vừa nóng vừa mềm , làm chị không ngừng hướng lên trên đỉnh, dùng toàn lực nhập vào chỗ sâu nhất, làm cho JiYeon yêu kiều rên rỉ không ngừng.

" A...Ân......á...Jungie...a...không được...ân..."

Tiếng thở dốc hoà cùng tiếng rên rỉ yêu kiều

Tấm lưng chị bóng nhưỡng mồ hôi đang ra sức luật động, đè ép phần eo thật mạnh xuống

JiYeon oằn mình, ưỡn mông đón nhận lấy từng đợt xâm nhập

" Ân...a......mạnh quá....ân..."

JiYeon lắc đầu, hoa huyệt chật hẹp là chứa nổi mấy ngón tay kia của chị.

Đau như muốn rách.

" Không...ân...ưm...nhưng nó...ân...đau quá..."

"Có hay không thoải mái? Bằng không..."

Chị có ý dừng lại, không muốn làm JiYeon đau. Nhưng hoa huyệt co bóp chặt chẽ JiYeon muốn nhiều hơn.

" A...thoải mái...Jungie......em muốn hơn nữa."

Khoé môi vẽ ra nụ cười mê hoặc nhưng lại cũng có đau lòng.

"Yeonie! Em  không sao thật chứ "

" Em không sao " JiYeon trả lời

Theo đó, chị lập tức cử động, giáng xuống nơi sâu nhất của JiYeon càn quấy.

Từng tiếng bốp chát trộn với tiếng óp ép nơi tiếp xúc mẫn cảm càng trở nên lớn, tốc độ càng nhanh hơn.

Eunjung ra vào liên tục, thô lỗ đi vào nơi sâu nhất.

" Á...không...á...ân..."

Theo động tác mạnh mẽ của chị, tiếng nước " nhọp nhẹp" giống như chất kích thích tình dục , phóng đại tính dã thú trong người chị trở nên mãnh liệt hơn.

Gò má JiYeon ửng hồng một mảnh, thất thần lắc đầu, tiếng rên rỉ lại càng lúc càng lớn. Càng ngày càng không thể khống chế chính mình.

"Yeonie!...Thoải mái không? Muốn nữa không?"

Giọng nói của chị khản đặc, mang theo ám muội cùng dâm đãng khiến thân thể nàng lại không kiểm soát được mà nóng bừng lên.

Nhìn JiYeon trầm luân trong dục vọng, chị lại điên cuồng nảy sinh một cảm giác muốn mạnh mẽ mà đi sâu vào JiYeon, một sự rung động không thể hiểu nổi.

"Thoải mái, thích...á...mạnh quá..."

JiYeon ưỡn cao ngực lên, cảm giác được chị lại cho vào thêm một ngón tay, cảm giác phong phú no đủ làm cho tiểu huyệt mạnh mẽ co rút nhanh, cắn chặt lấy ngón tay của chị, khát vọng được thoải mái chà đạp hơn nữa

Nhìn đầu ngón tay chính mình lần lượt tiến vào bên trong chỗ mềm mại kia, lại mang ra chất lỏng hồng nhạt cùng trong suốt, hô hấp chị càng ngày càng dồn dập, đôi mắt càng trở nên âm trầm.

Cảm giác được JiYeon khó chịu vặn vẹo , mông nàng thỉnh thoảng áp sát đến gần chị hơn, giống như châm lửa cháy lan ra đồng cỏ, từng chút một, làm cho lý trí chị cháy sạch mơ mơ màng màng.

" A...Jungie...Mau..mau lên một chút...aaa..."

JiYeon co rút mạnh, muời ngón chân co quắp, kêu lên như tiếng mèo khóc, trong cực hạn vui thích nàng tựa hồ thấy được pháo hoa nở rộ , đầu óc trống rỗng.

Dường như là cùng một lúc nàng và chị thét lớn một tiếng.

Không biết qua có bao lâu, chị nhìn JiYeon trong lồng ngực mình, khuôn mặt mềm mại này khiến chị yêu tận xương tuỷ. Khẽ hôn lên môi JiYeon thì thầm

"Yeonie à! Jung yêu em, xin lỗi em vì tất cả, tình yêu của Jung, Jung sẽ yêu thương em suốt đời."

"Em cũng yêu Jungie nhiều lắm"

Chị thật chưa thoả mãn. Lại bắt đầu hôn lên môi nàng, rồi căn phòng lại vang lên tiếng rên rỉ. Đến gần sáng chị mới tha cho nàng. Chị giúp JiYeon tắm rửa rồi về giường, hai con người ôm nhau ngủ, trải qua một đêm hạnh phúc. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro