chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thực xin lỗi" 

cô cô, cô ấy là đang nói với mình? Người này rõ ràng là nói xin lỗi với mình? Không phải là do say rượu chứ? Jiyeon thật sự không tin vào lỗ tai của mình, tưởng rằng mình nghe nhầm, cái người có hành vi quái dị, quái thai không để ý đến cảm xúc của người khác nói xin lỗi với mình? Eunjung thấy Jiyeon không có phản ứng, cho rằng Jiyeon là vẫn đang tức giận, Eunjung đặt ly lên bàn, rồi đứng đối mặt với Jiyeon, lặp lại câu thực xin lỗi một lần nữa. Lần này Eunjung nói thật chậm, cơ hồ giống như là nói ra từng chữ. Jiyeon nghe rành mạch, nàng nhìn vào mắt Eunjung, trong đôi mắt kia, không có một chút nào nhận lỗi cũng như cảm giác áy náy, nhưng là Jiyeon từ đôi mắt kia cảm nhận được, tận sâu bên trong đôi mắt đen kia, toát ra vẻ nhàn nhạt ưu thương.

Vui đến phát khóc, buồn ngược lại cười, hai cái loại tình cảm, hai trạng thái trái ngược, con người đúng là sinh vật thật thần kỳ, Jiyeon tổng nghĩ như vậy. Chuyện buổi sáng nay vì hai câu xin lỗi mà kết thúc, Jiyeon tự nhiên cũng không biết mình đang nói cái gì, dù sao thì mình cũng không có quyền can thiệp vào hành vi của người khác. Sau khi nhìn Eunjung ăn hết bữa sáng, sau đó đóng sập cửa rời đi, hoàn toàn quên cái chức trách vệ sĩ của mình. Tự ý rời khỏi nơi công tác, Jiyeon còn làm cho nó thật hơn, là nàng đi tìm mấy người bạn, cùng đi E.Y của Ye Won tỷ.

Vừa vào cửa, liền là một khung cảnh quen thuộc, người quen, mùi vị quen, đó là bầu không khí sa đọa. Ở chỗ này, Jiyeon không bị gì trói buộc, không có trách nhiệm, càng không có Eunjung, không cần phải lo lắng vì nàng, vì nàng mà phiền não. Vẫn là vị trí cũ, lúc Jiyeon đi vào cái ghế tận cùng bên trong, những người ở trong cũng vì nàng mà sôi nổi lên. Mấy người đều ở một bên ồn ào, Ye Won chỉ ngồi một góc ở bên, bên cạnh là Tiffany bạn gái của Ye Won tỷ, Jiyeon thật sự không nghĩ tới, mình mặt mũi cư nhiên lớn như vậy. Ye Won tỷ gần đây ít xuất hiện, và cũng chưa bao giờ ở trước mặt người ngoài giới thiệu bạn gái của mình, Jiyeon cũng chỉ là tại quán bar ngẫu nhiên gặp qua một lần, nhưng cũng chưa từng thấy rõ mặt, có thể nói đây là lần đầu tiên nhìn được bạn gái của Ye Won tỷ ở khoảng cách gần như vậy. Nàng ngồi trong lòng Ye Won tỷ, có thể là do uống rượu, nên mặt có chút hồng, lại càng tăng thêm vài phần đáng yêu, người nho nhỏ, khi cười rộ lên thì khóe miệng có hai lúm đồng tiền thật sâu, đôi mắt to trong, luôn mang theo ý cười, Jiyeon đối với Tiffany ấn tượng đầu tiên chính là một cái một cô gái ngoan, hơn nữa lại là một tiểu thụ đáng yêu. Ye Won tỷ cười hướng Jiyeon vẫy tay, ra hiệu mời nàng ngồi, Jiyeon cũng thoải mái ngồi xuống. Vừa mới ngồi xuống, người chung quanh liền ồn ào, nói Jiyeon đến muộn nên bị phạt ba chén, Jiyeon không hề nghĩ ngợi, cầm lấy rượu trên bàn, hơi ngửa đầu, uống liền ba ly vào bụng. Ye Won tỷ nhìn Jiyeon như có điều suy nghĩ mà cười cười.

Dãy ghế lô to dài, có người thì ca hát, có người thì hôn môi, có người uống rượu, lại có người chơi oẳn tù tì. Jiyeon ngồi một góc ở bên, cầm chai rượu uống, không quan tâm là rượu trắng, rượu đỏ, hay là bia, trong nháy mắt, trên bàn đã hơn 7,8 chai. Ye Won tỷ mỉm cười rồi ngồi cạnh Jiyeon, dùng tay ôm lấy cổ nàng, dần dần tiến sát lại mặt của Jiyeon, khi môi của Ye Won tỷ chỉ cách lỗ tai Jiyeon chỉ có 0,5cm. Ye Won tỷ hướng lỗ tai Jiyeon thổi một hơi, dùng ngữ khí cực kỳ mập mờ hỏi  "Làm sao vậy? Sao lại uống nhiều rượu? Cho dù hôm nay là miễn phí, thì em cũng đừng uống đến chết a? Có phải ai chọc giận Park đại cảnh sát của chúng ta? em nói cho tôi biết, tôi sẽ đánh gãy chân chó của hắn."

 Jiyeon đấy Hoa tỷ ra, mơ mơ màng màng trả lời: "Ai dám chọc em? em chỉ là có chút chuyện nghĩ không thông thôi, Ye Won tỷ, chị cách ta xa xa một chút, ngồi gần như vậy không sợ cô ấy giận à?"

 Ye Won lại một lần nữa đem Jiyeon ôm vào trong ngực "Yên tâm, ai cũng biết, tôi xem em như em mình, lại nói, em không phải kiểu người tôi thích, em không cần suy nghĩ nhiều. em tính tình xấu thế này, người nào mà yêu em mới có vấn đề. Như thế nào? Có tâm sự lại không nói cho tỷ tỷ em biết à? Nói mau, rốt cuộc là tên nào dám ăn gan hùm mật gấu chọc Park đại tiểu thư tức giận?"

" Không có ai chọc ta, thật không có, chỉ là em, em nghĩ mãi cũng không rõ, cô ấy sao lại như vậy, cô ấy thật kỳ quái, em nghĩ mãi mà không rõ." Jiyeon lúc này đã có 8 phần say, nói chuyện đã có điểm nói lắp, nhưng cho dù là như vậy, Ye Won cũng coi như nghe rõ ràng, theo như lời nói thì cái nàng kia, chính là nhân vật mấu chốt. Ye Won nhìn Jiyeon đang nằm trong ngực mình, khóe miệng lại gợi lên một tia cười nghiền ngẫm. 

Đúng lúc này, Tiffany đi tới, nâng Jiyeon dậy nói: "Chúng ta nên đưa cô ấy về, cô ấy như vậy chắc cũng không tự trở về được, nói không chừng sẽ say chết nằm ở ngoài đường."

 Ye Won lấy túi, muốn đưa tay ra đỡ Jiyeon, không nghĩ tới Tiffany lại đẩy tránh đi, để cho Jiyeon dựa vào người mình. Người bình thường nhìn vào tưởng bạn gái sợ mình mệt, nên mới quan tâm như vậy. Nhưng là khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiffany dần dần đỏ lên, tự bán rẻ nàng. Ye Won mỉm cười nâng cầm Tiffany lên, ánh mắt mê ly nhìn Tiffany nói: "em ghen sao? Yên tâm, nếu tôi để ý cô ấy, thì sớm đã làm, không đợi đến bây giờ, hơn nữa... tôi giờ đây đã trúng độc của em, tôi là nghiện ngón tay của em ah." Ye Won cố ý kéo dài từ ah, lại càng thêm mập mờ, mặt Tiffany bây giờ đã đỏ như máu, cái cổ và cái lỗ tai nhỏ kia cũng đã đỏ lên. Ye Won cười đắc ý, cùng Tifany đem Jiyeon nâng lên xe.

Có loại người sau khi say sẽ rất thành thật, cũng có loại người sau khi say sẽ đặc biệt ầm ĩ, mà Jiyeon, lại là loại người thứ hai. Jiyeon uống rượu rất ít say, chỉ có những lúc tâm tình không tốt, mới có thể say. Lúc này thì tay nàng đang kéo cửa xe, còn nửa thân thì nằm sấp lên xe, giống như là đang bảo vệ vật thuộc quyền sở hữu của mình. Cái này lại để cho Tiffany cùng Ye Won sững sờ đứng bên cạnh không biết làm sao, trên đường người đi đường vì một màn này cũng nhao nhao đứng xem, nam nhân thì nghĩ thầm mai mốt trước khi tìm bạn gái phải xem trước bộ dạng quá chén sẽ như thế nào, nếu như giống như vậy. Nếu như say rượu rồi không biết gì đùa nghịch như điên như thế, thì là không nên đụng vào. Còn nữ nhân thì nghĩ, cái hồ ly tinh chết tiệt này uống say mà vẫn còn xinh đẹp như thế à? Vì vậy cũng muốn về nhà thử chuốc say mình xem như thế nào. Ye Won không thể vứt cái tên ma men Jiyeon mà không để ý được, càng không thể không dùng xe này, nên cùng với Tiffany mỗi người túm một tay, dùng sức nhét người vào trong xe. Cũng đừng thấy Jiyeon người gầy gò, người này là cảnh sát, lại là một người luyện võ, nên sức so với nữ nhân bình thường là nhiều hơn, đã thế sau khi uống rượu, thì đặc biệt mạnh như trâu, lại còn ồn ào: "Không về, tôi không muốn về!" Không hô thì thôi, hô một tiếng lại càng làm mọi người trên đường tiến sát vào hơn. Dù sao, mỹ nữ không nhiều, mỹ nữ uống say cũng ít, và hơn hết là mỹ nữ uống say gây rối trên đường đùa nghịch như điên lại càng hiếm, nên thậm chí có nhiều người lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.

Ye Won thật sự không thể bỏ lơ người này, vì vậy nàng nhẹ nhàng mà vuốt ve phía sau lưng Jiyeon, dụ dỗ nhưng dụ dỗ tiểu động vật: "Tiểu Yeon yeon a, em muốn đi đâu a? em nói cho tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ mang em đi." 

Mọi người vây quanh xem đều bị cái màn mẹ dụ con này làm cho nhao nhao cảm khái, muốn nhanh đi cưới vợ, nếu không thì cũng biến thành đồng tính luyến ái hết. Sự thật chứng minh, nữ nhân tốt, nếu không phải là kết hôn, thì cũng là vị thành niên, không nữa thì cũng đồng tính. Jiyeon nghe xong liền gật đầu, nói muốn đi ra biển, làm Ye Won sửng sốt, muốn ra biển? Giờ là giữa đông đấy, ra biển cho chết à? Bất quá nhìn tình hình bây giờ, chung quanh đã có ba bốn lớp người vây quanh, nếu không đi, không chừng ngày mai sẽ lên mặt báo ấy chứ, và tiêu đề dĩ nhiên là mỹ nữ uống say bên đường đùa nghịch như điên, bạn gái đồng tính ở cạnh khuyên can. Ye Won chỉ vừa nghĩ, đã thấy nổi hết cả da gà. Mặc kệ mọi việc, cùng Tiffany dùng sức kéo tay Jiyeon lôi vào trong xe, sau đó dùng tay lẫn chân đẩy Jiyeon vào, cũng có thể nói là đá vào trong xe, sau đó cực kỳ thoải mái vỗ vỗ tay, rồi lên xe rời đi. Như vậy tin tức trên báo sẽ biến thành, một mỹ nữ giàu có say rượu bên đường, bị hai nữ tử không biết tên áp giải lên xe.

Ngồi vào trên xe, Ye Won cùng Tiffany nhẹ nhàng thở ra, bàn bạc đem Jiyeon về nhà mình ở một đêm, coi như là xin lỗi mấy cước vừa rồi. Ai ngờ Jiyeon ngồi phía sau sống chết không đi, ồn ào đòi phải trở về khách sạn, nói cả buổi, mới chịu nói tên của khách sạn. là khách sạn xa hoa nhất của thành phố Seoul, Ye Won hoài nghi là Jiyeon nói nhầm tên, hỏi lại thêm lần nữa, cái mồm ú ớ kia nói  tên khách sạn thêm một lần nữa. Nghe đến đây, Ye Won cũng chỉ êm tai đem con ma men đưa nàng đến tận cửa. Nhìn bảo an ở cửa ra vào, nhìn nhìn lại cái tên đứng không vững Jiyeon, Ye Won cùng Tiffany giống như hai sinh vật lạ bị chặn ở cửa. Nhưng mà, bảo vệ cửa ra vào kia, là hai tên bảo vệ mà ngày đầu tiên Jiyeon đụng phải, lúc này, hai tên bảo vệ thấy chiếc xe thể thao của Ferrari của Ye Won, rồi nhìn cái người được đỡ xuống xe, chính là người đó. Vì vậy liền thoải mái cho đi vào. Ye Won giẫm chân ga, nhanh chạy thật xa, Tiffany cười tủm tỉm nhìn một bên mặt của Ye Won, chợt hôn một cái, Ye Won liền đưa tay ra bóp mũi của Tiffany một cái rồi sằng giọng: "Tiểu chút chít!"

Giằng co một đêm, trở lại biệt thự, cũng đã hơn 10 giờ tối. Ye Won vừa vào cửa liền ngã úp xuống giường, Tiffany nhìn Ye Won, rồi cười như không cười. Nàng chậm rãi nằm lên người Ye Won, rồi hướng cổ Ye Won thổi nhiệt khí, Ye Won bị nhiễu một hồi khô nóng, nhưng là trải qua một vụ án bắt cóc kia, nàng đã sớm không còn nhiều sức để hoạt động. Nàng dùng tay vuốt ve cái người đang nằm trên ngực nàng nói: "Đừng làm rộn, tôi mệt chết đi được, hôm nay ngủ trước đi!" 

Tiffany đứng dậy, đi đến bên tủ bên giường rồi lấy ra một sợi dây thừng, đem tay Ye Won trói lên đầu giường. Lúc này Ye Won nửa mê nửa tỉnh biết Tiffany có dã tâm, nhưng đợi lúc tỉnh dậy, thì đã... đúng vậy, đã quá muộn rồi.

"Ân...đừng....đừng như vậy...AA..." Tiếng thở dốc của Ye Won vọng bên tai Tiffany, kiến cho Tiffany đã bị dục vọng thiêu đốt khắp người lại càng không chống cự lại cái loại hấp dẫn này, nàng dần dần di chuyển lưỡi từ trên cổ Hoa tỷ dần dần xuống thấp. Đồng thời tay trái xoa lấy bộ ngực no đủ phía trước, tay phải nhanh chóng di chuyển xuống dưới, nhẹ nhàng xoa lấy cái nơi hạt hoa đang sưng lên kia.

"A. . .ân. . . em . . . nhanh lên . . ." Ye Won lúc này đã bị dục vọng tràn ngập đại não, nàng quên hết cái mệt mỏi trước đó, chỉ biết hiện tại trong cơ thể nàng như bị lửa thiêu, chỉ có người nằm trên kia mới có thể dập tắt được. Ye Won không tự giác mà ma sát vào vòng eo của Tiffany, Tiffany cảm giác eo mình sẽ nhanh bị bẻ gãy. Vì vậy tách hai chân Ye Won ra, tiến vào sâu bên trong.

Bên ngoài tuyết gió đầy trời, trong phòng thì lại kích tình như lửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro