chương 71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước đây Jiyeon cảm thấy Eunjung rất đáng ghét, bởi vì Eunjung lãnh đạm làm người ta đoán không ra, lạnh lùng không thể tưởng tượng nổi, có đôi khi cùng nói chuyện chỉ "Ừ" vài lần xem như xong chuyện, không bóp chết chị ta thì khó giải mối hận trong lòng. Nhưng cũng rất nhiều lần Eunjung có thể tinh tế khó tưởng, loại tình huống này thường phát sinh khi chị ta "Ừ" xong, làm cho cuộc sống của Jiyeon giống như đang xem tiết mục giải trí, chờ đợi biến hóa bất ngờ của Eunjung.

Eunjung là một người nói được làm được, nói sẽ dành thời gian cùng Jiyeon đi du lịch nhất định làm được, vậy, ngày hôm sau bắt đầu tăng ca.

Cuối tuấn này vốn Eunjung cần đến thành phố khác công tác một chuyến, nhưng hai ngày cuối tuần phải dành ra, cho nên tám giờ sáng thứ tư Eunjung phải lên máy bay đi đến Busan. Trên máy bay ngủ một mạch, xuống máy bay làm việc không ngừng nghỉ, toàn bộ công việc hai ngày Eunjung nén lại trong vòng một ngày, làm hại quản lí chi nhánh Busan phải cùng mình bôn ba, cơm trưa cũng không kịp ăn, kiểm tra đối chiếu kho hàng, lúc sau lại tìm đối tác thảo luận về các hạng mục hợp tác mới, thảo luận xong đã là tám giờ rưỡi tối. Quản lí chi nhánh nói sắp xếp khách sạn xong, có thể trực tiếp đến nghỉ ngơi. Eunjung từ chối khéo đề nghị, lên máy bay trở về, bắt Qri lái xe đi đón mình, về đến nhà đã là mười hai giờ mười.

"Cậu phi thân làm việc như vậy cũng không tệ lắm, muốn thành tiên sao?" Qri thấy Eunjung vẻ mặt mệt mỏi cũng lười nói, thật sự có chút đau lòng, nhưng khuyên ngăn đoán chừng cũng vô dụng, không bằng trêu chọc một chút.

"Không sao, mình còn chưa già." Nói xong Eunjung chậm rãi giơ tay lên chỉ chỉ bình nước uống, sắc mặt xám xanh, các đốt ngón tay dường như đang hát vang, thanh âm bay ra tới cửa sổ, "Qri..... Giúp mình lấy ly nước......"

Qri bị đánh bại, đem nước cho Eunjung: "Muốn mình đút cho cậu hay là mình uống thay cậu? Thật sự là....... Cậu cũng không còn trẻ biết không? Ba mươi, đừng tra tấn bản thân như vậy."

"Cậu gần đây dịu dàng quá, mình không quen." Eunjung nhân cơ hội cười nhạo.

"Mình vẫn luôn dịu dàng, do cậu không phát hiện ra mà thôi." Qri vuốt vuốt tóc, tương đối đắc ý.

"Là do Hyomin có cảm tình với cậu hơn sao?"

Nói đến việc này Qri cũng cảm thấy kì quái: "Hoàn toàn không có, ngược lại thái độ còn ác liệt hơn. Tại sao vậy? Rượu mình cũng cùng em ấy uống, còn vì em ấy say không còn biết gì, kết quả nhận được đãi ngộ ác liệt, mình làm gì sai?"

Eunjung hơi suy nghĩ bộ dáng uống rượu đêm đó của Qri, tính theo chuyện đã xảy ra giữa mình và Jiyeon liền hiểu được vì sao Hyomin càng thêm ác liệt. Eunjung cũng đã tham chiến nhiều năm, làm sao không nhìn ra điểm nhỏ ấy? Nhất định là Qri mượn rượu giả điên đụng phải Hyomin địa lôi, cho nên hiện tại đối phương trừng phạt Qri một chút.

Eunjung có chút hoài niệm lúc mới bắt đầu cùng Jiyeon cãi nhau ầm ĩ? Người này nha đều không chịu ngồi yên.

Eunjung truyền thụ: "Đi du lịch đi, hai người có thể bồi dưỡng rất nhiều tình cảm, mình là do sắp xếp thời gian cùng Jiyeon hai người đi một chuyến mới mất ăn mất ngủ như vậy. Cậu hẳn là học tập theo mình. Như vậy đi, mình như cũ giảm giá cho cậu tám phần trăm thế nào?"

Qri vô cùng khinh thường: "Cậu thật sự sắp trở thành vạn ác thương nhân rồi, Jung Jung."

Qri nói không ở lại, phải đi về, phải quay về nhà của mình và Hyomin, lúc nói lời này còn nhếch mày một chút, bị Eunjung nói diện mạo đánh khinh Qri một chút cũng không biết ngại.

Trên đường về Qri còn đang suy nghĩ, Hyomin nói bốn người đi, tại sao Jung Jung lại nói hai người đi?

Cả một ngày thứ năm Eunjung cũng không có ở công ty, Jiyeon đã bắt đầu tìm khách sạn. Sau khi đặt hai phòng coi như hoàn hảo, chỉ còn thiếu Eunjung là hoàn thành. Jiyeon tưởng tượng ra viễn cảnh xinh đẹp mãi đến lúc tan tầm, đang thu dọn đồ thì thấy Eunjung nhắm mắt nhắm mũi đi tới.

Eunjung trước giờ vẫn luôn ngẩng đầu ưỡn ngực, tuy không phải phách lối nhưng rất có khí chất, Jiyeon dùng khóe mắt liếc nhìn, tự mình tưởng tượng ra phông nền cùng với ánh sáng camera, Eunjung hóa thân thành người mẫu —— đương nhiên ý tưởng mê gái này tuyệt đối không thể để chị ta biết.

Giờ phút này siêu mẫu Ham Eunjung mặt co mày cáu thần sắc không tốt, đôi mắt còn có dấu hiệu sưng vù....... Rất rõ ràng là không có nghỉ ngơi tốt. Jiyeon rất ít khi lộ liễu nhìn Eunjung, lúc vào văn phòng Eunjung liếc mắt nhìn Jiyeon một cái, Jiyeon cảm thấy dù cho như thế nào cũng phải đi gõ cửa.

" tổng giám đốc."

"Mời vào."

Chơi trò nho nhã lễ độ này đại khái có thể so sánh với vợ chồng tương kính như tân rồi.

Cửa đóng lại là lúc lá gan Jiyeon lớn lên, đi qua nắm mặt tổng giám đốc Ham nhà mình nói: "Chị cậy mạnh cái gì, tại sao mệt như vậy? Du lịch cái gì chậm lại một chút cũng không sao, chị mệt như thế này người không ra người quỷ không ra quỷ..... Chị muốn em áy náy chết sao?"

"Em mới người không ra người quỷ không ra quỷ." Eunjung khó chịu gạt tay Jiyeon ra, "Tôi không thích kéo dài sự việc, rất phiền phức."

Jiyeon trừng lớn mắt: "Chị nói em phiền phức!"

"Tôi cũng không nói là em tự nói bản thân phiền phức."

"Chị rõ ràng vừa nói! Đáng ghét! Nhìn chị mệt em quan tâm chị một chút, chị đây là thái độ gì! em không muốn chị bởi vì đi chơi với em mà mệt mỏi! em.........."

Eunjung không tiếp tục phản bác, đứng lên kéo thắt lưng Jiyeon trực tiếp hôn môi, Jiyeon muội muội liền im miệng.

"Thần kinh....." Mở miệng lại, nhưng là mềm mại thẹn thùng.

"Em ngoan một chút cho tôi, biết không?" Eunjung điểm lên chóp mũi Jiyeon, "Tôi sẽ sắp xếp tốt, em đừng lo."

Nhìn bộ dáng tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của Eunjung, Jiyeon cũng không biết nên nói thêm gì.

Thật ra Eunjung như cũ rất ngạo kiều, lúc ngạo kiều còn cộng thêm hành động thân mật, hành vi thân mật còn mang theo tính cách ngang ngược của phụ nữ, làm cho Jiyeon càng ngày càng bị Eunjung nắm trong lòng bàn tay, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.

Eunjung thật sự hoàn thành công việc trước cuối tuần, Jiyeon quả thật cảm động rớt nước mắt.

Sáng sớm thứ bảy Eunjung đón xe đến nhà Jiyeon, gọi điện thúc giục Jiyeon xuống lầu. Jiyeon vừa nói vừa quơ đại quần áo nhét vào giỏ, vừa xuống lầu vừa tô son, tới cửa đá một cước văng giày, tùy tiện mang một đôi giày cao gót chạy ra cửa.

"Chậm chạp." Eunjung ngồi ở phía sau kéo dài mặt trừng Jiyeon.

Jiyeon hôn mặt Eunjung một chút, cười hì hì nói: "Xin lỗi, tối hôm qua nhớ chị nên ngủ trễ......"

Eunjung ho khan một tiếng di chuyển sang một bên để Jiyeon lên xe, Jiyeon tâm tình tốt, hóa ra chiêu này hữu dụng với Eunjung sao! Chị ta có phải đang đỏ mặt không.

Tài xế taxi mới phải trợn trắng mắt: Người trẻ tuổi, bên này còn một người đang sống biết không?

Xe chạy ra hướng bến tàu, trên đường Eunjung nói: "Đây là lần du lịch đầu tiên của hai chúng ta."

Jiyeon nghĩ phải vui vẻ trả lời "Đúng", nhưng hình như không đúng.

Hai chúng ta? Chẳng lẽ mình không nói với chị ta là bốn người đi sao? Hyomin cùng Qri đã ở bến tàu chờ rồi!

"Tôi đang rất mong chờ." Eunjung cười phá lệ ôn nhu, tâm tình Jiyeon đặc biệt không yên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro