Eyes On You [Chap 2], JeTi | PG 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 2: Tedious

Tôi sắp xếp các món ăn lên bàn và vỗ tay tán thưởng cho bản thân. Cuối cùng…. một bữa ăn hòan hảo!!! Tràn đầy phong cách Mỹ! Tôi đi lên lầu nhưng dừng lại giữa chừng. Cô ấy cũng là người Mỹ phải không? Cô ấy sẽ thích đồ ăn Mỹ chứ?

Tôi vỗ nhẹ hai bên má. Nah, cô ấy cũng là người Mỹ vì cô ấy là em họ tôi mà. Cô ấy sẽ thích thức ăn của mày thôi Fany!!

Tôi đi vào phòng, cô ấy vẫn nằm nguyên tư thế như khi tôi rời khỏi. Tôi nhón gót và đi hết sức nhẹ nhàng.

Mà tại sao tôi phải đi kiểu như thế này trong khi tôi cần đánh thức cô ấy? Mày đang làm điều vô cùng ngớ ngẩn và lố bịch đấy Fany. Tôi vừa đi về phía cô ấy vừa thầm trách bản thân.

Tôi lắc tay cô ấy….

Không phản ứng

Lắc lần hai….

Vẫn không phản ứng.

Tôi lắc đầu. Cô ấy là một con sâu ngủ

*Bóng đèn bật sáng*

*Cười tự mãn*

Tôi không chắc là nó có hiệu quả hay không nhưng tôi phải thử. Đâu có hại gì ai đâu, right? Tôi hạ thấp người xuống và gỡ bỏ đồ bịt tai của cô ấy ra. Hạ thấp hơn nữa rồi dùng lưỡi lướt ngoài vành tai cô ấy sau đó là bên trong một chút. Cô cử động rồi từ từ mở mắt ra. Nó hiệu quả!!! Tôi không ngờ cách của Ree lại có thể đánh thức được Jessica. Wow, thật là kì diệu!!!!!

“Good morning” Tôi nói một cách đầy nhiệt tình

Jessica’s POV

Tôi đang có một giấc mơ tuyệt đẹp, ôm người bạn trai tương lai của mình thì tôi cảm thấy có cái gì đó ươn ướt trên tai tôi. Nó lướt ở ngoài vành tai rồi vào sâu bên trong một chút. Thật là nhột và ướt át. Đây là con gì thế? Chẳng lẽ căn hộ này có nuôi chó hay con vật nào khác sao?

Tôi quyết định mở mắt và được chào đón bởi một cô nàng tóc nâu. Tóc cô ấy ngang ngực và cô ấy cao bằng tôi. Oh right… Tôi đang sống chung với cô ấy.

Chờ đã, có phải là cô ấy vừa mới chạm vào tai tôi không? Ew.. thật là gớm ghiếc mà. Tại sao cô ấy lại làm cái chuyện này? Nếu đây là cách đánh thức tôi dậy thì nó hoàn toàn là một cách khủng khiếp nhất. Geez. Tốt hơn là bữa tối của cô ấy ổn để bù lại nếu không thì tôi sẽ cho cô ấy thấy ‘khả năng đóng băng mọi thứ’ của tôi.

"Good morning"

Cô ấy chào tôi. Tôi không làm gì ngoài việc ngáp. Cái giọng nói đó, thật là ngọt ngào và êm tai, nó chỉ đơn giản là một tiếng nói khiến người khác phải say mê. Giống như một bài hát mà tôi đã từng được thưởng thức lần đầu tiên nhưng tại sao tôi lại ngáp khi cô ấy nói điều đó.Tôi đoán là tôi đang còn buồn ngủ.. Tôi mong rằng tôi không quá thô lỗ. Oh, đợi đã, đó là tôi mà.

Cô ấy đã làm gì mà khiến tôi nghĩ ngợi nhiều rồi trở nên ngớ ngẩn như thế này? Geez.

Tiffany's POV

"Bữa tối đã sẵn sàng"

Tôi cười với eyesmile. Chắc chắn rằng cô ấy sẽ không thể kháng cự lại nó. Tôi chờ đợi câu trả lời nhưng chỉ thấy một cái ngáp đáp lại từ cô ấy.

Cái quái gì thế? Eyesmile của tôi hiệu quả với mọi người ngoại trừ CÔ ẤY? Không thể tin được!! Người con gái này là ai thế không biết?? God. Cô ấy thật sự làm tôi phát cáu lên mà. Tôi bĩu môi đi ra khỏi phòng. Khi tôi vung tay ra sau thì một bàn tay nắm nhẹ tay tôi như thể chúng hoàn hảo dành cho nhau. Bàn tay đó siết chặt bàn tay tôi.

"Hãy dẫn tôi xuống, tôi chưa quen với nơi này lắm"

Tôi quay lại thì bắt gặp cái nhìn chằm chằm lạnh băng của Jessica. Tôi hơi rùng mình một chút. Đúng là trẻ con mà!!

"Được rồi"

Cô ấy giữ chặt tay tôi. Thật là ngạc nhiên, nó rất ấm áp và tôi đang tận hưởng chúng. Tôi cảm thấy rất thoải mái. Đã lâu lắm rồi tôi chưa nắm tay ai sau bạn trai tôi. Có lẽ cô ấy cũng không quá tệ.. ngoại trừ cái nhìn lạnh băng và thái độ lạnh lùng.

Tôi hoàn toàn là phần đối nghịch đối với cô ấy. Tôi cao hơn, thân thiện, thích giao tiếp và ồn ào trong khi cô ấy thì….chỉ im lặng, không thích giao tiếp và hơi thô lỗ. Hoàn toàn đối nghịch với tôi! Làm thế nào mà chúng tôi có thể làm chị em họ chứ? Tôi nghĩ chắc có sự nhầm lẫn gì rồi.

Tôi buông tay ra và để tự cô ấy ngồi xuống, còn tôi thì ngồi đối diện và nhanh chóng bắt gặp cái nhìn đăm đăm của cô ấy, vẫn là ánh mắt lạnh lùng. Chúng sẽ tan chảy chứ? Tôi thấy mình như bị đóng băng vậy. God, điều này đang giết chết tôi.

Cô ấy nhặt đũa lên nhưng tôi thấy cách cầm đũa của cô ấy rất là kì lạ, tôi chưa từng thấy nó trước đây. Tôi cố gắng bắt chước theo cô ấy nhưng khó mà cầm đũa theo cách như thế được. Tôi hoàn toàn không hề hay biết là cô ấy đang nhìn tôi cố gắng bắt chước hành động của cô ấy. Cô ấy cười khúc khích và nó khiến đôi má tôi ửng đỏ lên. Điều đó thật là xấu hổ. Tôi đang làm cái gì thế này??? Tôi cảm thấy ngượng vô cùng!! Tôi gắp thức ăn thật nhanh, nhồi nhét chúng vào miệng để giấu đi sự xấu hổ.

Jessica’s POV

Lưng cô ấy quay về phía tôi, tay tôi nắm nhẹ tay cô ấy rồi siết chặt nó.

What? Đây là lần đầu tiên tôi làm điều này. Bình thường thì người khác sẽ nắm tay tôi nhưng lần này, tôi là người chủ động. Tôi muốn bỏ ra nhưng cơ thể tôi lại không nghe theo. Chị họ tôi là phù thủy à? Nếu như vậy, cô ấy đã bỏ bùa mê tôi để tôi làm điều này. Đúng thế, cô ấy đã làm như vậy! Tôi không bao giờ tự nguyện làm như thế.

Cái nắm tay của cô ấy đột nhiên rời khỏi tay, nó làm tôi cảm thấy hụt hẫng và trống trải.

Tôi tự lấy lại bình tĩnh và ngồi xuống, nhặt đũa và bắt đầu gắp thức ăn. Tôi nhai nhai, chuẩn bị phun những thứ có mùi vị kinh khủng. Nhưng chẳng có gì xảy ra cả. Món ăn rất ngon. Tôi nghe tiếng động nhỏ ở phía đối diện, ngước lên nhìn vào chị họ tôi đang cố gắng bắt chước cách tôi cầm đũa. Tôi thấy cô ấy rất đáng yêu và bất giác cười khúc khích. Đôi má cô ấy chuyển đỏ ngay lập tức và nó thật sự dễ thương 101%. Tôi không thể làm gì ngoài việc cười khi cô ấy gắp thức ăn. Có lẽ, cuộc sống không đến nỗi quá tệ.

Chờ đã, tôi vừa mới nói cái gì đó? Chẳng giống tôi lúc nào! Come on Jessica, kiềm chế bản thân lại đi!!!

Tôi tự đập tay lên trán để bớt suy nghĩ lung tung, gắp thức và nhanh chóng làm đầy cái bụng. Sau khi ăn xong, tôi đi lên phòng và quăng mình lên giường, quyết định ngủ đến sáng.

Tiffany's POV

Gosh, tôi đang lo lắng, không biết cô ấy có thích nó không nhưng cô ấy không nói lời nào. Tôi đoán khả năng nấu nướng của tôi đã khá hơn. Tôi lau khô tay sau khi rửa xong đống chén đĩa và đi lên lầu để kiểm tra em họ tôi.

Tôi mở cửa nhẹ nhàng. Đèn phòng đã tắt nhưng tôi lo sợ chút ánh sáng thôi cũng sẽ làm cô ấy thức giấc. Tôi muốn trao đổi một vài thứ với cô ấy vì đây là lần gặp đầu tiên của chúng tôi ngoại trừ lần gặp hồi nhỏ nhưng tôi không nhớ nó. Tôi thấy sẽ rất là khó xử nếu hỏi trực tiếp. Vì thế tôi quyết định để lại note và để nó lên bàn bên cạnh giường.

Sau đó tôi ra khỏi và trở về phòng mình. Tôi mở cửa bước vào phòng rồi vươn vai để cảm thấy tốt hơn. Tôi nằm lên giường và nhìn vào đồng hồ. Đã 10:15 tối rồi.

"Thật là một ngày dài"

Tôi tự nói một mình. Tôi đoán ngày mai và những ngày sau này nữa cũng sẽ chẳng khá hơn gì. Tôi không muốn nghĩ đến nó nữa nên tôi nhắm mắt lại.

Đang mơ màng thì điện thoại reo lên, tôi càu nhàu và xoay người nhấc nó. Tôi nhìn vào màn hình với chữ ‘Mom’ bằng nửa con mắt, nhấn vào nút xanh và đặt nó lên tai.

"Yes mum?" Tôi trả lời với giọng ngái ngủ

"Miyoung ah, ngày hôm nay thế nào?"

"Great .." Tôi trả lời với giọng không vui

"Thật không? Con với Jessica ổn không? Có vấn đề gì không?"

Gosh, thật sự mẹ không hiểu gì cả sao, mẹ không nhận thấy cái giọng khó chịu của mình thật à.

"Yes mum, mọi thứ đều tốt hết, đừng lo, con sẽ gọi lại cho mẹ vào sáng mai okay? Con cần đi ngủ ngay bây giờ "

"Được rồi con yêu, ngủ ngon, và nhớ chăm sóc Jessica nhé!"

"Con biết rồi, mẹ cứ nhắc mãi. Good night, I love you mum"

"I love you too honey, good night"

Tôi nhấn nút đỏ và đặt nó trở lại bàn của tôi trước khi ngủ tiếp. Ngày mai đang chờ đợi tôi. Bây giờ, ngủ là trên hết. Tôi không mong mình sẽ biến thành gấu trúc vì cô em họ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jeti