Chap 5 : Sự chia li và kế hoạch trả thù (part 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nghỉ ngơi tại khách sạn 5 sao , Gil cùng người quản gia tìm đến địa chỉ ghi sau tấm ảnh . Đó là 1 khu biệt thự nguy nga tráng lệ không khác gì 1 tòa lâu đài. Chiếc xe từ từ lăn bánh, lướt qua những hàng cây được cắt tỉa vô cùng công phu , tỉ mỉ rồi dừng bánh trước đại sảnh của tòa nhà . Gil đưa tấm ảnh cho một người đàn ông ăn mặt lịch sự nhờ ông ấy chuyển cho ngài chủ tịch ông ngoại Gil , vài phút sau thì 1 người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp mở cửa bước ra trả lại bức ảnh lại cho Gil dẫn Gil đi theo bà ấy . Gil bước vào trong một đãi sãnh rộng lớn với những đồ trang trí xa xỉ bên trên là đèn pha lê tỏa ra anh sáng mờ ảo , đi sâu vào trong qua 1 hành lang dài, xung quanh là những bức tranh được vẽ bởi những họa sĩ quý giá treo đầy tường dọc theo dãi hành lang đó . Trước mắt Gil là 1 cánh cửa gỗ lớn được làm rất tinh xảo làm choáng cả tầm nhìn của Gil Cánh cửa từ từ được mở ra lúc Gil bước vào trong cũng là lúc cuộc đời Gil đã hoàn toàn thay đổi kể từ giây phút ấy . Trước mặt Gil là người đàn ông trong tấm hình không ai khác là ông ngoại của cô nhưng Gil không có chút cảm giác hay ấn tượng gì về ông của mình. Khuôn mặt thân thuộc nhưng nó lại mang cái lạnh như băng giá không chút thay đổi khi thấy Gil bước vào. Nhìn thẳng vào mắt ông,Gil thoáng ớn lạnh. Một đôi mắt chứa đựng sự bí hiểm và một sự tàn nhẫn làm Gil có chút e dè cô thu hết can đảm, hít 1 hơi thật sâu và cất tiếng nói

- " Chào ông ạ! Con là Lê Thanh Trúc con chính là con gái của mẹ Thanh Mỹ , cũng có nghĩa là con là cháu gái của ông ".

- "Ta biết ! Con cứ ở đây chơi! Nhưng..."_ ông chậm rãi nói

- " ba mẹ của con đâu mà không vào nhà ? " _ Gil khẽ nhếch mép, ba mẹ cô sao không lẽ ông không biết gì , đối với ông chỉ từng động tác nhẹ của ba mẹ cô bên Mĩ thì ông cũng đủ để biết rồi huống chi với tin ba mẹ cô đã mất mà ông lại không biết . Gil khó chịu giọng giá buốt đáp lại

- "Ông không biết sao? Ba mẹ con...đã...mất rồi! "_ Gil nghiến răng nói . Khuôn mặt ông biến sắc khi nghe xong câu nói từ Gil , ông không thể tin nổi vào tai mình. Trong vòng 2 tháng ông bị ốm nặng, mọi việc được giao lại cho người thư kí của ông.... và ông không hề được biết... chuyện đó..!!! Là sao???

- " Vậy ư ? "_ ông Gil thốt ra 1 câu như để kiểm chứng độ chính xác của điều Gil vừa nói

-" Ta..."

- " Vâng ạ ! Và bây giờ... con chỉ còn ông là người thân duy nhất của con thôi... "_ Gil dừng lại rồi nói tiếp . - " Cũng giống như ông chỉ còn con là người thân duy nhất vậy "

- " Ta... "_ông im lặng 1 lúc . - " Từ bây giờ, đây là nhà của con. Nhưng... ta không chấp nhận cái tên họ ó!! " _ ông trừng mắt nói tiếp

- " Ta sẽ nhận con nhưng với 1 điều kiện "

- " Điều kiện gì ạ " _ Gil bất ngờ khi ông cô lại ra điều kiện cho cô , Ông cô nói tiếp

- " Con hãy đổi họ và tên của mình là Trần Khả Như đó chính là điều kiện của ta , ta không muốn con dùng Họ Lê khi sống ở đây và cái thứ hai là...."_ Gil bất ngờ xen ngang vào câu nói của ông cô

- " Con xin lỗi ông có lẽ ông sẽ cho là con vô phép nhưng con muốn được dùng họ và tên của chính mình vì khi con đổi họ thì cũng có nghĩa con sẽ tước đi dòng máu vốn có của con là họ Lê , điều đó ba con trên trời sẽ không yên lòng vì tên đó chính là do ba mẹ con đặt nên điều kiện của ông con sẽ không đồng ý " _ Gil cúi đầu, dáng điệu buồn bã ông cô ngồi trên ghế rồi cầm chén trà trên bàn cầm lên uống và ngước lên nhìn Gil khi Gil đang cuối mình xuống .

- " Đó là điều kiện của ta , ta có thể giữ tên con là Thanh Trúc nhưng Họ con phải đổi thành Họ Trần , nếu con không chịu điều kiện này ta xin lỗi ta sẽ không nhận con là cháu gái của mình vì con cháu xung quanh ta rất nhiều dù mất đi một đứa cũng chẳng sao cả ...."_Gil ngước lên nhìn ông ngoại của cô , cô đối diện với ánh mắt của ông mình cô nhìn thấy sự kiên quyết toát lên sự lạnh giá trong những lời nói ấy cô ngập ngừng nói

- " Nhưng....nhưng..."

- " Ta như vậy đã rất nhượng bộ con rồi , đối với những kẻ khác thì ta không hề nhượng đến như vậy , con hãy suy nghĩ kĩ về những lời ta nói rồi hãy đến đây tìm ta " _ Ông Gil từ từ đứng dậy , định bước đi thì Gil lên tiếng trả lời làm ông vui sướng trong lòng

- " Con đồng ý với điều kiện của ông , nhưng con ở đây có thật sự tiện không ạ "

- " Không sao! Con cứ ở lại đây đối với ta con luôn là công chúa của tập đoàn WJ này . "

- "Con ... không muốn làm công chúa..."_Gil lạnh lùng nói.

- " Vậy thì con muốn gì đây ?Ta sẽ cho nếu con muốn. Tất nhiên, còn phải tùy thuộc vào câu trả lời của con nữa "_ ông dò hỏi, trong lòng vô cùng thích thú trước cô cháu gái lần đầu tiên được gặp của mình.

- "Hãy cho con trở thành người thừa kế tiếp theo của tập đoàn thưa ông!!! "_ Gil dõng dạc nhìn ông của mình và Gil nói tiếp nói

- " đó là mục đích duy nhất của con khi đến đây tìm ông !!! " _ Ông trừng mắt nhìn Gil. Thốt ra những lời mà có người cả đời cũng không dám nói trong khi Gil chỉ vừa tròn 8 tuổi đã dám đứng hiên ngang mà đề nghị câu đó, ông thật sự kinh ngạc không nói nên lời trước cô cháu gái của mình.Ông nhíu mày, mặt đanh lại. Căn phòng chìm trong im lặng 1 sự im lặng đáng sợ. Sau một hồi lâu,ông lạnh lùng cất tiếng phá vỡ bầu không khí yên ắng hiện tại

- " Con có hiểu mình vừa nói gì không ? Con tự tin là mình có thừa khả năng để khống chế được những con người mưu mô sành sõi đầy kinh nghiệm trong kinh doanh hay sao?Con còn quá nhỏ. Ít ra, cũng phải 20 năm nữa nhưng con là con gái. Đó là việc tưởng như không thể xảy ra ".

- " Vâng con biết hiện tại con đang nói những gì . Nhưng con tự tin là mình sẽ làm được những điều đó ông không cần phải đợi 20 năm. Con tự tin đứng trước ông và khẳng định rằng chỉ trong vòng 10 năm nữa con sẽ có đủ khả năng để điều hành toàn bộ tập đoàn WJ. Con hiểu là ông sẽ không tin con. Vậy ông muốn con làm gì để ông có thể tin tưởng con ? Ông hãy đưa ra thử thách đi, con sẽ đáp ứng và thực hiện mọi thử thách mà ông đưa ra ".

- " Được rồi! Nếu con đã tự tin như thế . Hãy thi vào trường Harvard ! Con hãy đi học và kết bạn. Nếu con có thể hoàn thành khóa học trước năm 16 tuổi, thì ta sẽ nghĩ lại về điều con nói . Nhưng nhớ là không được tự ý để lộ việc con là cháu ta. Đó là giao ước và cũng là cơ hội duy nhất ta dành cho con!! "

-" Vâng vậy con nhất định sẽ cho ông thấy sự kiên quyết của con ! bây giờ con sẽ ra ngoài cho ông nghỉ ngơi " _ Gil cúi đầu, bước ra rồi đóng cửa , để lại người đàn ông già cô độc trong căn phòng lạnh lẽo.Người quản gia đứng đợi ngoài cửa nãy giờ , thấy Gil ra ông vội cuối đầu Gil nhìn ông khẽ nói

- "Con sẽ ở lại đây! Ông hãy về đi! "

- " Tôi... "

- " Ông đừng nói gì cả! Hãy trông nom ngôi nhà thay con! con sẽ gửi thư và ảnh cho ông "

- " Tôi biết rồi! Nhưng tiền thì không cần đâu! tôi sẽ trông coi cả mộ phần của ông bà chủ nữa. Tạm biệt cô chủ! " _ Người quản gia cúi xuống Gil thơm nhẹ lên má ông. Mắt ông đỏ hoe, như săp khóc Ông mỉm cười nhìn Gil thật hiền rồi quay đi...Và ngày hôm đó tại một nơi xa xôi

Tại Mỹ

- " Ông bà về rồi ạ!! "

- " Ừ , cô đem hành lí lên tầng 2 giúp tôi nhé! "

- " Vâng! Cô chủ và cậu chủ uống gì không ạ "

-" em uống nước cam! " _ cô bé nhanh nhảu.

- "Không, Cảm ơn chị "_ Isaac lạnh lùng đáp.

- " À Cô Chủ này,hình như có 1 cô bé nói là bạn của em đến tìm đấy!"

- "Bạn !!! "_ Cô bé tròn xoe mắt .

- " Ừ!! Đẹp ngất ngây luôn!!! tóc ngắn màu đen dài !!! À ~ Đặc biệt là đôi mắt màu cafe!! Chị cứ nghĩ là mình gặp thiên thần ấy!!Mà hình như có chuyện gì gấp lắm ".

- " Em không có ai là bạn mà giống như thế cả!!Anh Hai ! Anh có quen không? "_ cô bé quay lại hỏi.

-" là...là Gil sao _ Isaac trợn tròn mắt lẩm bẩm trong miệng rồi vụt chạy đi, không để ý đến cả tiếng gọi của cô em gái

- " Anh Hai , Anh đi đâu thế....Nè anh Hai !!!!!!! "

Isaac chạy thật nhanh, chui sang nhà Gil . Cậu thu hết can đảm đi đến trước cửanhà Gil . Nhưng không có ai ở nhà. Căn biệt thự yên ắng đến đáng sợ.Không biết tại sao, Isaac cứ cảm thấy bất an trong lòng. Buồn bã, Isaac quay về, và đi đến " Căn cứ địa bí mật" . Trên thân cây , có 1 dấu khắc mới, giữa hình trái tim. Đó là 1 chữ "F" . Isaac vội leo lên căn nhà gỗ. Cậu giật mình, suýt giẫm phải cái hộp để giữa phòng. Trên hộp có chữ: " from Gil To Isaac " . Isaac vội vàng mở hộp ra. 1 sợi dây chuyền và 1 bức thư. Mở ra đọc Isaac bàng hoàng:

- " Không... không... Không thể thế được!!! Không được đâu, Gil à!!!! em... quay về đi!!!Không anh không muốn xa em đâu .....Khônggggggggg _ Isaac gào to, tay siết chặt sợi dây chuyền.

... 1 tháng sau...

Tại Mỹ

- " Hôm nay chắc chắn là Isaac được thả phải không mày? " _ S.T nhìn Jun và Will hỏi vừa cầm điện thoại lướt lướt

- " Ừ!! Chắc thế! mà mầy thôi 5 giây để nói chuyện coi , sống ảo riết à nhìn chướng mắt quá " _ Will nhìn S.T nói

- " Dù sao cũng tội nó thật!!! Tao chưa bao giờ thấy nó nổi loạn như thế cả !! " _ Jun thở dài ngao ngán nói

- " Ờ!! Đúng là khùng thiệt mà !! Định bay sang Việt Nam đuổi theo bé Gil luôn á !! Mà sao nó không biết nghĩ ? Nó làm sao bay ra nước ngoài mà không có người lớn đi cùng được chứ??? " _ S.T để điện thoại xuống nhìn nói

- " Làm sao mà tao biết được!!!! Tại hành động điên rồ ấy của nó mà nó bị ba nó giam luôn trong nhà kho đến 1 tháng lận còn gì. Đúng là yêu quá hóa điên !!! tao yêu giống ông xái chắc tao chết quá thà ế sướng hơn " . _ Will làm mặt giả bộ khóc lóc

- " Thôi đi cha , đời người ít nhất ai cũng điên 1 lần vì con gái huống hồ chi ông xái nhà mình rung rinh với bé Gil vô cùng xinh đẹp " _ S.T trề môi nhìn will nói ,Và lúc đó ...

Tại Việt Nam

Tại phòng làm việc của Chủ tịch tập đoàn WJ một người đàn ông đang cấm cuối trên bàn giải quyết tập hồ sơ tiếng mở cửa mở nhẹ người đàn ông ngước lên ngường tay đang viết

- " Con bé thế nào rồi?" _ 1 giọng nói trầm trầm cất lên.

- " Thưa chủ tịch, cô chủ đã xuất sắc vượt qua các vòng thi tuyển chọn, vào học lớp xuất sắc nhất và trở thành hội trưởng hội học sinh khối cấp I ạ "

- " Ừm . Vậy còn bạn bè của con bé thì sao ? "

- " cô chủ hiện có 3 người bạn khá thân. Người đầu tiên tên là cô Nguyễn Thùy Chi là con gái của chủ tịch tập đoàn TWC đang có tiếng trong giới kinh doanh hiện nay , người thứ hai là cô tiểu thư tên là Jenny vị tiểu thư này hầu như thông tin đều được giữ kính tôi không điều tra được gì ngoài ba của cô ấy hiện đang mở 1 nhà hàng khá nổi tiếng tại sài gòn , Cô tiểu thư thứ 3 là con gái của một doanh nhân trẻ thành đạt rất nổi tiếng trong lĩnh vực công nghệ thông tin tiểu thư ấy tên là Dương Diễm My ba của tiểu thư này đang định cư tại Nhật bản nên vẫn không điều tra được gì về ông ấy ."

- " Ừm ! Tốt lắm" _ Ông trầm ngâm.

- " Tuy nhiên, hình như tôi quên nói nếu không xét về gia cảnh cũng như địa vị thì những vị tiểu thư quý tộc này đều được mệnh danh là thần đồng trong học tập , xuất sắc trong mọi lĩnh vực, đứng đầu các học sinh cả trường . Ngay cả những cô cậu lớn tuổi hơn cũng phải nể sợ. Cô chủ... khi vừa nhìn thấy họ, đã nói : " Đây rồi, những người mình cần"

- " Con bé đúng là rất đáng sợ, không hảo danh cháu gái của ta "_ vị chủ tịch khẽ nói

- " lời nói đùa hưởng ứng của ta... nếu không thực hiện thì xem ra không được rồi. ta cứ nghĩ con bé chỉ nói cho vui vậy thôi, không ngờ nó làm thật Chỉ mới 8 tuổi mà đã có mắt nhìn người như vậy, lại thêm tham vọng lớn đến thế, quả xứng đáng là người thừa kế của ta... "_ ông im lặng 1 lúc, rồi nói tiếp . - " Nhưng chỉ vì ba mẹ mất mà nó trở thành như thế thì ..thật khó tin và... quá đáng sợ... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sự thật việc cháu gái ta biến thành như vậy là do nguyên nhân nào? lạnh lùng hơn băng giá, hơn cả ta... chấp nhận 1 cuộc sống cô độc... ta không muốn cuộc đời của nó sẽ lặp lại giống như cuộc đời của ta...suốt cả cuộc đời sống trong sự hận thù và toan tính...." _ ông nhíu mày lại trầm tư suy nghĩ rồi ngước lên nhìn người đang đứng trước mặt ông

- " Thế là được rồi , cậu làm rất tốt bây giờ cậu ra ngoài đi " _ Người con trai kia bước ra ngoài , khi thấy người con tại ấy ra hẳn , ông đẩy ghế bước từng bước lại ghế sofa ông từ từ ngồi xuống và rót trà ra li , cầm li trà trên tay ông hốp một ngụm trà vào miệng rồi nhìn về phía xa xâm giữa biển người rộng lớn thầm nghĩ " Tại sao con bé lại trở thành như vậy..." .

" Con đã thích nghi dần với cuộc sống ở đây. Không có ông con đường con đi khó khăn hơn con tưởng. Nhưng con vẫn ổn. Mọi việc ở bên đó, con xin giao lại cho ông. Mong ông giúp đỡ.
Chúc ông khỏe mạnh!!
Gil "

Gil gấp bức thư lại rồi bỏ vào phong bì cùng vài tấm ảnh của mình. Gil tựa lưng vào ghế, nhìn vào 1 khoảng trắng vô định, khẽ thở dài "Isaac à !! Isaac còn nhớ Gil không? NHưng Gil rất nhớ Isaac đó , Con đường Gil chọn là đúng phải không Isaac , Gil rất rối bây giờ nếu có 1 điều ước thì Gil sẽ ước có Isaac bên cạnh Gil . Nhưng đó thật sự rất mờ ảo đối với Gil bây giờ... đã không thể quay đầu lại được nữa rồi... "

__________________End Chap 5________________________

PS : Hết chap uj Sr mấy chế vì up hơi trể nhen dạo này mèo hơi bận hihi :) định là viết SE viết sao hồi thấy nó kì kì :D fic này hơi bị nhạt ^^ nên m.n đừng bơ nhen :) m.n muốn chap sau ntn nè Vote + Cmt góp ý ủng hộ mèo để mèo có động lực viết chap tiếp nhen :) ko vote , cmt là mèo bùn mèo ko có tinh thần viết là ráng chịu ém á :)))) mèo tự nhiên muốn có má mi ( phải sn 97 trở lên nha tại vì mèo sn 98 ^^ ) và 1 đứa con gái dth xinh đẹp ^^ ai tình nguyện làm má và con gái của mèo ko nè :) hihi ^^~ giống tìm trẻ lạc quá :D vote và cmt ủng hộ fic mèo nữa nha ;)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro