Ngoại truyện 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau...
"Sao lại có mình cậu trong nhà?"-Sasuke đi vào, thấy Sakura đang ngồi dưới sàn, dựa lưng vào tường
" Aiz. Cậu đừng nhắc nữa...hai người họ gửi con cho mình, sau đó trả qua 'thế giới hai người' rồi, đánh chết mình cũng không ngờ một đứa trẻ lại khó giải quyết như vậy..."-Sakura đôi mắt thâm quầng, đêm qua không được ngủ ngon một phút nào
"Một đứa trẻ cũng làm cậu thế này cơ à?"-Sasuke định trêu chọc cô thì...
" Cậu nói nhẹ nhàng quá, đổi lại là cậu trông đứa bé xem."-Sakura vừa dứt lời, Kanako lại tỉnh giấc
"Huh...Ah...Mama..."
"Toi rồi! Toi rồi! Nhất định đừng tỉnh..."-Sakura biểu hiện rõ khuôn mặt sợ hãi
Đứa bé trong chăn bắt đầu động đậy
" Hu...hu...Ma...ma...mam... Oa oa oa..."-tiếng khóc thất thanh của đứa bé vang lên
Sasuke và Sakura đều trắng mắt nhìn đứa trẻ trước mặt...

2 tiếng sau

"Phù! Cuối cùng cũng dỗ ngủ rồi!"-Sakura nhẹ nhàng thở dài
" Khó xử cho cậu rồi, chẳng ttách 2 người họ lại ném con cho cậu, chạy đi chơi rồi. Chăm sóc đứa trẻ này đúng là không dễ..."-Sasuke ngồi cạnh, anh cũng mệt mỏi khi phải biến thân thành Kakashi rồi dỗ con bé ngủ.
Sakura mệt mỏi dựa vào người Sasuke, mọi sức lực của cô như bị con bé này rút cạn rồi.
"Nếu sau này...chúng ta cũng giống như bọn họ, kết hôn, sinh con, cuộc sống của mình có phải khác xa lí tưởng của mình trước đây không? Nếu có con..."-Sakura bỏ lửng câu nói, bây giờ cô đang nghĩ rất xa, rồi lại có thêm lo âu
Sasuke nắm lấy tay Sakura, bàn tay ấm áp ấy khiến cô bớt đi phần nào mệt mỏi.
"Cậu...vẫn luôn trốn tránh mình là vì thay đổi cuộc sống vốn dĩ sao?" Sakura chợt hỏi, cô nhận thấy anh và cô đều sợ điều này giống nhau
"Trong hơn 20 năm qua, cuộc đời của mình chưa trải qua cái gì gọi là tình nhân, cha luôn vì tự hào, khen ngợi anh Itachi tài giỏi, không xem trong mình. Mình nằm mơ cũng muốn, 1 ngày nào đó mình không cần sống những ngày lục đục với nhau như vậy nữa..."-Sasuke dịu dàng nói
" Nhưng suy nghĩ đó của mình cũng có phần sai, cuộc đời Sasuke này đã hoài nghi nhiều rồi. Mình muốn dùng phần đời còn lại...để sưởi ấm cho cậu, bù đắp lại những năm tháng trước cậu đã đợi mình..."-Sasuke nhìn xuống, cô gái Sakura cũng bất ngờ lắm. Hai đôi mắt nhìn nhau...
"Em nguyện ý không? Sakura"-anh hỏi, trong ánh mắt ấy chứa đầy sự hi vọng

" Em nguyện ý!"

"Chị về rồi đây! Sakura?"-Tamashi về nhà, cô biết rằng Kakashi giao con gái cho Sakura là một nhiệm vụ rất khổ cực. Kanako mới chỉ hơn 1 tuổi thôi, nhưng lúc nào cũng phải bám dính lấy mẹ hoặc ba. Con bé rất khó ngủ, rất dễ kích động và tiếng khóc thì khiến ai cũng phải sợ.

Không thấy ai trả lời, Tamashi nhẹ nhàng đi vào phòng con gái. Vừa mở cửa phòng, đập vào mắt cô là hình ảnh tuyệt đẹp của ngày hôm nay. Sakura đang dựa vào vai Sasuke ngủ, hai đứa đang nắm chặt tay nhau như muốn gắn kết mãi mãi vậy.
    Cô con gái vẫn ngủ ngon lành, chắc đêm qua hành Sakura chán chê rồi mới ngủ ngày như vậy.
" Hôm nay là sinh nhật Kakashi! Nên làm gì đây nhỉ?"-Tamashi nghĩ thầm

Gần trưa, Sakura tỉnh dậy, cô giật mình vì đứa bé đang ngồi trước mặt, tròn mắt nhìn hai người.
"Kanako, em dậy rồi à?"-Sakura vẫn còn rất 'sợ' con bé
Kanako không nói gì, chỉ gật đầu rồi cố đứng dậy, chập chững đi ra ngoài. Sakura vội đứng dậy đỡ, sợ con bé ngã thì động chạm đến Sasuke, cậu tỉnh dậy rồi đi theo.
Kanako dẫn hai người vào phòng bếp, nơi mà Tamashi đang nấu ăn.
" Mama!"-Kanako cười thật tươi
"Con gái! Con dậy rồi sao?"-Tamashi vui vẻ ôm đứa bé lên
" Kanako nhanh biết đi thật đấy. Mới hơn 1 tuổi mà..."-cả quãng đường đi đến đây, Kanako không hề ngã một lần nào, thay vào đó là những  bước đi chậm chạp nhưng rất chắc chắn.
"Chị mang thai con bé 12 tháng, nên từ lúc sinh ra sẽ phát triển nhanh hơn với bạn cùng lứa tuổi!"-Tamashi đặt Kanako ngồi vào bàn ăn, để một đĩa bánh mềm cho con bé và một cốc sữa ấm, cùng ngũ cốc ăn sáng cho Sakura.
" Em ăn đi Sakura. Dậy quá bữa sáng rồi nhưng những thứ này bù lại năng lượng cho em!"-Tamashi ấn cô gái ngồi xuống
"Còn Sasuke..."-Sakura nhìn quanh, mải nói chuyện với cô quá, rồi lại quên mất.
"Chắc Sasuke ra sân sau tập luyện cùng với Kakashi và Keijin thôi!"-Tamashi nói.

Còn ở ngoài kia...
Sasuke cùng thầy của mình lại có một trận đấu tay không rất ngang sức, Keijin xem mà không thể ngồi yên được. Thằng bé háo hức đứng dậy, làm những động tác đánh rồi né rất thuần thục.
" Bụp!"-Keijin đá vào ai đó
"Anh Naruto!"-mắt Keijin sáng lên, ngoài cha và mẹ, Naruto là người thường xuyên luyện tập với cậu nhất. Còn Sasuke thì chủ yếu dạy cậu những nhẫn thuật về lôi thuật.
" Hehe! Đấu với anh nhé!"-Naruto cảm thấy thích thú khi con của thầy lại rất có tố chất của một shinobi mạnh.
"Em không nhường anh đâu!"-Keijin vui vẻ nói rồi chạy ra sân cùng Naruto.

Kakashi và Sasuke cũng đã vào chỗ mát nghỉ ngơi, hai người đã thấm mệt rồi.
" Thầy Kakashi...cho em hỏi một vấn đề..."-Sasuke gãi đầu, khuôn mặt khá ngượng khi đặt ra câu hỏi-"Chăm sóc người con gái cả đời...liệu có khó không?"

Còn trong bếp, Tamashi cùng Sakura cũng đang bàn về chuyện gì đó mà cười không ngớt.

Sau đó là Sai cùng Yamato đến, tụ tập đội 7 cùng tổ chức sinh nhật cho Kakashi - người đội trưởng đầu tiên và cũng là người có tiếng quan trọng bậc nhất trên thế giới.
Trong bữa ăn, Kakashi chỉ uống rượu rồi nói chuyện cùng đám học trò của mình. Anh còn kể lể lại chuyện hồi nhỏ vì muốn nuôi Pakkun, anh đã cùng chú chó vùng vẫy trong đống bùn để cha anh đồng ý. Và anh còn kể chuyện trước kia anh đã theo dõi Naruto và Sasuke từ rất sớm, anh đặt hi vọng vào hai đứa có thề thay đổi ngay từ đầu nhìn thấy.
Sai thì vui vẻ ngồi vẽ cho hai đứa nhỏ của Kakashi xem sự kì diệu của nét vẽ. Kanako thật sự rất thích thú, con bé sáng mắt lên nhìn mọi thứ xung quanh. Còn Keijin thì cảm thấy thú vị bởi những nét vẽ ấy.

Sau khi bữa tiệc kết thúc, cũng là gần tối rồi. Keijin và Kanako vì vui chơi mệt nên đã ngủ luôn rồi. Còn Tamashi vẫn đang dọn dẹp nốt.
Khi cô vào phòng ngủ, thấy Kakashi đang bóc từng hộp quà mà học sinh tặng cho anh. 
"Tamashi...quà của Sakura là gì vậy nhỉ?"-anh đưa ra cho cô một chiếc hộp với lọ nước trong suốt.
Cô mở nắp ra ngửi một chút, bỗng đỏ mặt rồi lúng túng...
" Con bé Sakura này..."-Tamashi nghĩ thầm
"Nó thơm lắm à?"-Kakashi định mở ra thì cô liền ngăn lại
"Đừng mở...là...xuân dược!"-Tamashi đỏ mặt tía tai nói, học trò của anh đúng là chúa của những trò nghịch mà.
Sau một hồi sắp xếp lại mọi thứ, Kakashi không quên một phần quà quan trọng nhất của đời mình: vợ anh.
" Tamashi...em và các con là món quà lớn nhất của đời anh! Cảm ơn em!"-Kakashi ôm lấy cô, dành những lời ngọt ngào nhất để yêu thương...

Sáng hôm sau, Kakashi dậy từ sớm và chuẩn bị mọi thứ.
"Chào buổi sáng! Tamashi"-Kakashi hôn lên trán cô khi thức dậy
" Anh...dậy sớm vậy?"-cô mơ hồ nhìn anh
"Chettiet! Em thật muốn biết làm người khác dậy cảm xúc mà..."-Kakashi bỏ hết dự định tạo bất ngờ cho cô, liên theo con tim đang gọi, liên ôm lấy cô rồi...

_______END NGOẠI TRUYỆN 9________
01h06p ngày 15/09/2020.
Chúc mừng sinh nhật Hatake Kakashi.
Bận học quá nên không có thời gian edit ảnh. Lấy tạm ảnh năm ngoái vậy><




Hê hê. Còn chap sau nữa nha. Nữ chính của chúng ta còn được "yêu thương" nữa trong những ngày này cơ. Nhưng mà đó cũng là mong ước của tui đấy :((
Tiếp tục chờ đến chap cuốiii cùng của bộ truyện nha. Nó sẽ đến sớm thôi các nàng❤
CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC❤

Tặng hoa cho những ai vote từ chap đầu đên giờ luôn nè🌹🌹🌹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro