CHAP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ĐÂY LÀ BẢN QUYỀN CỦA TỚ ĐỀ NGHỊ MỌI NGƯỜI KHI ĐEM RA KHỎI WATTPAD PHẢI XIN PHÉP TỚ VÀ GHI NGUỒN LẠI . CẢM ƠN MỌI NGƯỜI NHIỀU !

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, Vương Nguyên xuống bếp nấu ăn cho Vương Tuấn Khải.

- Làm nhanh 1 chút đi - Vương Tuần Khải sốt ruột hối

- Này ! Có tin tôi phang cái chảo này vào mặt anh không đây?- Vương Nguyên tức giận dơ chảo lên mắng Tuần Khải

- Ôsin gì mà như bà nội họ ấy - Vương Tuần Khải pov

* CẠCH *

- Ăn đi- Vương Nguyên đặt 2 dĩa bít tết xuống bàn, cậu cũng ngồi vào ghế ăn bữa sáng.

_____________ 15 phút sau _______________

Bữa sáng đã giải quyết xong, Vương Nguyên dọn dẹp ly dĩa rồi xách cặp chạy theo Vương Tuấn Khải. Anh nói hôm nay sẽ đưa cậu đi học.

- Vương Nguyên! Xe tới rồi - Vương Tuấn Khải gọi

Chiếc BMW màu đen bóng loáng đã đậu trước cửa nhà. Tài xế là quản gia của Vương gia - bác Đỗ

Vương Nguyên bước ra. Cả hai người cùng lên xe. Trên đường đi, Vương Nguyên quay sang hỏi Vương Tuấn Khải.

- Anh có quản gia, thế tại sao lại dọn ra riêng? Lại còn mướn ôsin làm gì cho tốn tiền.

- Nhà tôi xa chỗ tôi học nên tôi dọn ra riêng cho tiện.

* KÉT *

Xe của Vương Tuấn Khải vừa dừng là i như rằng bọn con gái xúm xít vào la hét. Thường ngày có Vương Tuần Khải là bọn con gái đã rần rần lên rồi. Hôm nay lại có thêm 1 thiên thần dễ thương như Nguyên nữa thì bọn con gái lại càng rầm rộ hơn.

- A~ cái người đi bên cạnh Tuấn Khải là ai vậy? - HS nữ 1

- Cute quá! Chết mất a~- HS nữ 2

- Vương Nguyên học khoa thiết kế thời trang còn Vương Tuấn Khải học khoa kinh doanh . 2 người tạm biệt nhau rồi đường ai nấy đi.

- Lát nữa ra trước cổng tôi chở cậu về - Vương Tuần Khải đi mà không quên dặn dò Vương Nguyên

- Ok - Vương Nguyên đáp lại rồi mau chóng về khoa thiết kế thời trang.

________________ kết thúc buổi học _________________

Vương Nguyên bị đám con gái vây quanh đến ngộp thở . Vương Tuần Khải cũng bị bám theo. 2 người họ phải loay hoay 1 lát mới thoát được . Trên đường về , Vương Nguyên nói bác Đỗ dừng lại tại một siêu thị . Cậu vào trong mua thực phẩm để nấu bữa tối .

Về đến nhà , Vương Nguyên xuống bếp làm bữa tối . Còn Vương Tuấn Khải thì đi tắm .

[8:00 p.m]

- Anh không lên lầu sao ? - Vương Nguyên hỏi Vương Tuấn Khải

- Lát nữa tôi lên

Sau khi tắm xong , Vương Nguyên lấy laptop ra bật phim ma lên xem . Đang đến đoạn ghê rợn của phim thì Vương Tuấn Khải lên. Thấy Vương Nguyên xem phim ma , lại có biểu hiện sợ hãi . Vương Tuấn Khải nghĩ rằng có thể lợi dụng thời cơ này dọa Vương Nguyên .

- Tôi đi lấy nước , anh đừng có động vào laptop của tôi đấy - Vương Nguyên bấm pause phim rồi đi xuống lầu .

Lấy nước xong , Vương Nguyên lên lầu . Nhưng vào phòng đã không thấy ai .

- Vương Tuấn Khải . Anh đâu rồi ? - Vương Nguyên chợt có cảm giác ớn lạnh trong người .

- Vươ...ng... Ngu..yên.. - Một giọng nói kinh khủng vang lên sau lưng Vương Nguyên .

Vương Nguyên quay đầu lại , trước mắt cậu là một ma trắng . ( Au : ta không biết mô tả ra làm sao )

- Á á á á á á á á á - Vương Nguyên thét lên , cậu lấy 2 tay che mặt lại .

* CHOANG *

Li nước trên tay cậu rơi xuống đất . Vỡ thành từng mảnh . Bỗng nhiên cậu khóc nấc lên .

- Vương Nguyên , cậu khóc ư ? - Vương Tuấn Khải lấy tấm vải màu trắng ra khỏi người . Anh ngồi xuống hỏi Vương Nguyên .

- Vươ..ng ... Tuấn ... Khải . Anh ... anh là .. đồ đáng ghét . Hức hức
- Cậu sợ ma sao còn xem phim ma chứ . Tôi .. tôi đâu biết .

- Chả lẽ sợ ma là không được xem phim ma à . Oa oa !

Dù biết con ma chỉ là giả nhưng Vương Nguyên vẫn chưa hết sợ . Cậu khóc ngày một to . Vương Tuấn Khải không biết cách nào để dỗ Vương Nguyên , lúc này anh đang rất khổ sở a ~ ( Au : đáng đời nha con , ai bảo chơi ngu )

- Xin cậu đấy Vương Nguyên , nín đi mà .

Vương Nguyên vẫn tiếp tục khóc . Nhất quyết không nín .

- Nín đi rồi mai tôi mua Pizza cho ăn . - đến nước này Vương Tuấn Khải chỉ còn cách lấy đồ ăn ra dụ Vương Nguyên thôi .

- Anh nhớ đấy .. nhé - Vương Nguyên lấy tay dụi nước mắt rồi đến chỗ mảnh vỡ dọn dẹp .

Vương Tuấn Khải há hốc nhìn Vương Nguyên .

- Khép miệng lại đi , ruồi bay ngang kìa . - Vương Nguyên đang dọn dẹp , thấy Vương Tuấn Khải như vậy liền nói . Cậu quay mặt lại khẽ cười 1 cái .

Vương Tuấn Khải chợt hoàng hồn lại . Anh đi vào phòng , bay thẳng lên giường ngủ . Vương Nguyên sau khi dọn dẹp xong cũng tắt laptop rồi lên giường ngủ . Cả 2 người họ chìm sâu vào giấc ngủ .

( Au : ngủ ngon nha 2 bảo bối ^^ )

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

END CHAP 3

Mọi người thấy chap này được hông vậy a~ . •﹏• Ai thương Au thì quăng cmt+vote cho Au đi, để Au có tinh thần ra chap 4 nhé o∩_∩o

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro