Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều hôm sau, vị công tố đó đến văn phòng tôi đúng giờ hẹn, không trễ một phút đồng hồ nào. Tác phong nhanh nhẹn chuyên nghiệp này khiến tôi rất vừa ý.

Tôi ra hiệu cho anh ta được ngồi xuống phía đối diện mình, nơi ly trà nóng đã được rót sẵn.

"Nói đi ngài công tố, anh đã khám phá ra được điều gì mới mẻ muốn hỏi tôi?", tôi không hề vòng vo mà hỏi thẳng.

"Chà cô gấp gáp quá nhỉ. Tôi còn chưa kịp nếm thử tách trà cô mời nữa mà". Anh ta cười xuề xòa đáp.

"...". Anh ta hi vọng tôi sẽ đáp lại câu nói đùa tệ hại đó sao?

"Thôi được, nếu cô đã nóng lòng như thế", anh ta nói rồi rút trong chiếc cặp da bên cạnh ra một tập giấy mỏng. "Đây là bằng chứng mà điều tra viên của tôi đã tra ra được. Ngày 9 tháng 12, trên trang chủ trường Cheong Ah xuất hiện một đoạn ghi âm được đăng ẩn danh, ghi lại hành động bạo lực tập thể của những thanh niên trẻ. Sau khi phân tích âm thanh, nạn nhân được xác nhận đích thực là Min Seol Ah, còn thủ phạm là những đứa trẻ đang sống ở tòa nhà này". Anh ta ngưng lại nhìn tôi xác minh.

"Thì sao? Sự việc vỡ lỡ, tôi cũng đã trừng phạt lũ nhóc rồi", tôi trả lời một cách nhàm chán. Mới mẻ của anh chỉ tới thế thôi sao?

"Và chúng tôi tra thêm được, địa chỉ IP đến từ máy tính xách tay của thư ký Do, trợ thủ của cô Seo Jin đây", anh ta tự tin nói tiếp, tay phải đưa lên đẩy gọng kính.

Tôi im lặng, sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, toàn bộ hệ thần kinh căng lên phòng thủ.

"Việc Min Seol Ah ghi âm lại bằng chứng bị bắt nạt không có gì lạ. Điều mà tôi không hiểu ở đây là tại sao cô lại có đoạn ghi âm đó", vị công tố trạc 40 tuổi đó tiếp tục đều giọng.

"Chúng tôi đã làm một cuộc trao đổi nho nhỏ vào hôm mà tôi bị CCTV bắt gặp ở gần làng Bosong. Con bé cầu xin tôi đừng giao nộp nó cho cảnh sát vì tội lừa đảo, đổi lại nó sẽ đưa tôi đoạn ghi âm để che giấu sự việc, tránh ảnh hưởng đến danh tiếng của trường Cheong Ah". Tôi bình thản trả lời anh ta bằng một nửa sự thật.

"Vậy tại sao cuối cùng cô lại cho người đăng đoạn ghi âm đó? Chẳng phải sẽ ảnh hưởng danh tiếng trường Cheong Ah ư?"

"Vì tôi không cam lòng, hao tâm tổn sức mà làm việc có lợi cho bọn nhóc và ba mẹ chúng", tôi nhún vai, tay hất nhẹ tóc về phía sau.

"Xem ra cô Cheon không phải là người thích làm điều tốt việc tốt", anh ta cười, trông như tự nói với chính mình hơn là nói với tôi.

"Nếu việc mà anh muốn hỏi chỉ có nhiêu đó, thì xin mời về cho. Tôi vẫn còn nhiều chuyện cần giải quyết". Tôi nói nhanh, nom định đứng dậy thì bất chợt anh ta lật lật sấp giấy trước mặt, rồi tay chỉ vào dòng chữ có tên của thư ký Do, Do Woo Sik.

"Vậy cô giải thích như thế nào về việc thư ký của cô trả tiền cho xét nghiệm ADN của Min Seol Ah và Shim Su Ryeon, vào cùng ngày mà cô gặp Min Seol Ah lần cuối?", anh ta giương lên nụ cười tự đắc khi thấy mặt tôi thoáng bối rối.

Chết tiệt, thư ký Do à, tôi rút lại những lời đã khen cậu khi trước.

"Và việc hai người họ là hai mẹ con, chắc hẳn cô cũng đã biết. Tại sao cô lại không nhắc về mối quan hệ này vào lần lấy lời khai hôm trước?", đến lúc này thì giọng anh ta nghe có thêm hai ba phần đáng sợ.

"Vì anh đâu có hỏi. Tôi cũng không nghĩ đó là việc quan trọng liên quan đến vụ án", tôi lấp liếm,
"Hơn nữa, việc này đâu thể chứng minh tôi là thủ phạm".

"Đúng là vậy", anh ta nhìn tờ giấy trên bàn rồi ngẩng lên nhìn tôi, "Vậy tại sao cô Cheon đây trông có vẻ hơi bất an nhỉ? Cô còn điều gì muốn che giấu sao?".

"Ha, nếu tôi che giấu được thì hẳn anh đã không ở đây mà lên mặt rồi", tôi trở về nét mặt bình tĩnh mà mỉa mai anh ta, đồng thời cũng tự giễu chính mình.

"Cô Cheon hiểu lầm rồi. Tôi chỉ đang làm việc của mình thôi", anh ta lại đưa tay đẩy gọng kính, giọng phân trần nói.

Tôi nhìn lại người đàn ông mặc bộ vest xanh đen trước mặt, đánh giá một lần nữa. Năng lực của anh ta mà tra ra những việc này cũng có thể xem là khá giỏi. Nếu anh ta biết, thì sớm muộn gì tên Ju Dan Tae đó cũng biết. Tôi cần phải nhanh chóng nghĩ ra đối sách bảo vệ mình.
Nhưng gương mặt của anh ta, tôi đã gặp qua ở đâu rồi thì phải. Ở kiếp trước, đúng rồi, là khi tôi bị bắt vì Ju Dan Tae đã gầy dựng nên một khoảng nợ khổng lồ liên lụy tôi. Anh ta chính là người đã thẩm vấn tôi khi đó.

"Có rất nhiều bằng chứng chứng minh cô không liên quan đến vụ án", anh ta nhìn thẳng vào mắt tôi như thể muốn quét thấu toàn bộ toan tính trong đầu tôi, "nhưng trực giác hành nghề của tôi mách bảo rằng cô biết nhiều hơn những gì một người không liên quan có thể biết".

Tôi suy nghĩ một lúc rồi bỏ chân đang gác chéo xuống, tay cũng ngừng khoanh lại mà ngồi thẳng dậy.

"Vậy để tôi nói cho anh vì sao tôi biết nhiều hơn cần thiết nhé", tôi nói nhỏ như thể sợ ai đó nghe lén. Anh ta thấy thế cũng nghiêng người hơn về phía trước.

"Thật ra, tôi biết trước được tương lai". Tôi nói với giọng nửa thật nửa đùa, còn tặng thêm cho anh ta nụ cười đầy ần ý.

"Hahaha. Không ngờ cô Seo Jin  có khiếu hài hước ... thật đặc biệt", anh ta phì cười thích thú trước lời bộc bạch của tôi, "Chính vì đó mà ấn tượng của tôi với cô trước giờ đều luôn khó quên".

"Trước giờ? Tôi có gặp anh trước đây ngoài buổi lấy lời khai hôm đó sao?". Tôi thắc mắc, bản tính tò mò bắt đầu nổi dậy. Tôi là người có trí nhớ không hề tệ mà. Người như anh ta, gặp qua một lần cũng không thể dễ quên.

"Ra là cô không nhớ tôi sao? Vậy thì đã thất lễ rồi", anh ta với tay danh thiếp từ túi áo trong ra đưa tôi, "tôi là Ahn Tae Sung, người đã bị cô từ hôn 17 năm trước đây". Anh ta thú nhận với vẻ giọng điệu thản nhiên vô cùng.

Tôi không kịp tin những lời mình vừa nghe thì tay đã đón lấy tấm danh thiếp. Thu về biểu cảm ngỡ ngàng của mình sau vài giây, tôi cố tỏ vẻ bình thản đáp:

"Ra là anh sao. Được gặp lại như thế này thông qua một vụ án xem ra nhân duyên của chúng ta cũng chả hay ho gì nhỉ".

"Cũng nhờ cô từ hôn mà tôi mới có thể trở thành công tố viên như ngày hôm nay, chúng ta mới có thể gặp lại nhau như thế này. Nếu không thì giờ này tôi đã phải dính lấy chiếc ghế phó chủ tịch tập đoàn AhnJin nhàm chán đó rồi", anh ta phì cười kể lể.

Anh ta thích làm công tố viên thay vì chức phó chủ tịch quyền lực nhàm chán ư? Người đàn ông này có vấn đề sao? Tôi nhìn anh ta với vẻ khó hiểu đọng lại trong mắt.

___________________________________

Cuối cùng cũng tới phần giới thiệu vị công tố mới debut của chúng ta rồi.

Nếu coi phim phần 3, bạn sẽ thấy chú công tố này đóng cameo trong tập 11, 12 và 14 nha. Ở ngoài chú tên là Lee Tae Sung, nhưng mình đã đổi thành họ Ahn để không bị trùng với họ của luật sư Lee Gyu Jin mồm mép bép xép.

Trong phim tuy tương tác của hai người rất rất ít, thậm chí là ở hai phe đối địch công lý - tội phạm, nhưng mình đã ngửi được một mùi phản ứng hóa học nhè nhẹ tỏa ra từ ánh nhìn của chú công tố, cộng thêm việc chú có ngoại hình rất soái nữa. Nên cuối cùng mình đã thêm nhân vật Ahn Tae Sung vào. Sắp tới chú sẽ được từ cameo mà có hẳn một vai diễn trong fanfic của mình nha.

Mong mọi người đón nhận chú công tố Ahn trong thời gian tới :)))) Xin cảm ơn.

P.S: tên của thư ký Do mình cũng tự bịa vì trong phim không thấy nhắc đến, hoặc có thể mình đã bỏ lỡ đoạn đó. Bạn nào biết thì comment nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro