Chap 108: Seungri, anh không phải là nội gián chứ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoona hình như cảm giác được anh muốn nói lời không phải cô muốn nghe, không đợi anh nói dứt lời liền cắt ngang lời anh, "Em còn có việc, em đi trước, ngày mai lại đến!" Nói xong liền chạy trối chết.

Seungri nhíu mày, ngày mai còn đến? Nếu để cho Sungie biết khẳng định sẽ đánh anh không thành hình người!

Đang nghĩ thì thanh âm "Con giun con giun" kia lại vang lên, "Sungie..."

- Cậu ở công ty?

Seungri sửng sốt một chút, "Đúng!"

- Tôi tới tìm cậu!

- A? - Khi nào thì chủ động như vậy? Hơn nữa bây giờ không phải cậu ta hẳn rất bận sao?

- A cái gì a? Ngoan ngoãn ở đó cho tôi!

Seungri sờ cằm, "Ân, đã biết!"

--------------------------------------

Trên bàn cơm, Jinwoo kỳ quái nhìn Ji Yong, "Anh dâu nhỏ, khẩu vị của anh sao lại tốt như vậy?"

Nuốt xuống đồ ăn trong miệng, Ji Yong nghĩ nghĩ nói, "Bây giờ không phải tôi ăn cho hai người sao?"

SeungHyun cười khẽ giúp cậu lau miệng, tiếp tục đút ăn. Jinwoo chống cằm nhìn cậu, nhíu mày nói "Em không phải nói này, người có thai không phải đều ghê tởm muốn nôn sao? Sao anh không ói ra ?"

Mino giải thích nói, "Thể chất mỗi người không giống nhau!"

Ji Yong sờ sờ bụng cười nói, "Nó có vẻ ngoan!" Sau này cậu mới biết được những lời này có bao nhiêu sai lầm !

SeungHyun cũng đưa tay sờ bụng của cậu, Ji Yong quay đầu nhìn anh hỏi, "Anh thật sự mặc kệ chuyện William bang?"

- Yên tâm, có Seungyoon và Daesung ở đó vậy là đủ rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy!

Ji Yong gật đầu, ngáp một cái, có chút mệt. Cũng không biết sao lại thế này, lúc trước một chút phản ứng cũng không có nhưng từ khi nôn một lần đó liền có thể ăn, đặc biệt lại không ói ra. Chỉ cần không ngửi được gì có mùi rất nặng thì cậu sẽ không sao.

SeungHyun trực tiếp ôm lấy cậu đi lên lầu, Ji Yong ôm anh cọ cọ, mơ mơ màng màng hỏi, "Ngày mai em đi cùng với anh tới công ty sao?"

- Ân. - Vốn sợ cậu mệt, hơn nữa anh cũng không muốn để Woo Bin nhìn thấy cậu nhưng ngẫm lại vẫn là lo lắng, chỉ có thể dẫn cậu theo bên người.

Cúi đầu nhìn thấy Ji Yong đã ngủ, anh nhẹ nhàng hôn lên trán cậu, nhíu mày. Nhìn bộ dáng cậu mệt chết đi anh liền nhịn không được đau lòng, trong lòng đã quyết định sinh xong đứa này sẽ không bao giờ sinh thêm nữa. [Lụy vợ quaaaaaaaaaa -_-]

--- Ầm ---

Cửa phòng trực tiếp bị người một cước đá văng, Seungri ngẩng đầu nhìn thấy Daesung bộ dáng hung hăng, nhíu mày nói, "Nhớ tôi như vậy a?"...

Daesung mặc kệ anh, trực tiếp kéo anh qua một bên, còn mình thì ngồi sau bàn công tác gõ gõ máy vi tính một hồi, "Cậu xem này!"

Seungri đi qua, nhìn kỹ những gì trên màn hình rồi nhíu mày, "Có vấn đề."

Daesung lấy ra một cây súng đưa cho anh, Seungri tiếp nhận nhìn nhìn, thở dài nói, "Bị người động tay rồi!"

Daesung xoa nhẹ trán, nhịn không được bất ngờ nói tục, "Con mẹ nó , sao lại có nhiều nội gián như vậy?" Những món hàng này bị người ra tay tổn thất không nói. Chủ yếu là TOG có nội gián thì đó chính là một quả bom hẹn giờ. Bọn họ thực sự đã coi thường Park Youngmin rồi!

Daesung trực tiếp gọi cho Seungyoon. Anh phát hiện ra vấn đề trước hết đi tìm Seungri xác nhận, lão đại đối với vũ khí là tinh thông nhất, nhưng hiện tại anh căn bản không dám tìm đến a, nên chỉ còn lại Seungri cũng không thua kém, chỉ cần có vấn đề khẳng định không thể gạt được ánh mắt của cậu ta. Bây giờ xác định đã bị người động tay, chuyện bắt nội gián đương nhiên vẫn là giao cho Seungyoon phụ trách.

Cúp điện thoại, Daesung quay đầu nhìn về phía Seungri hỏi, "Park Youngmin vì sao muốn vào lúc này để lộ có nội gián?" Tuy Youngmin đã rõ ràng muốn khiêu khích nhưng không cần thiết vào lúc này đem chuyện nội gián để lộ ra mới đúng. Thời điểm mấu chốt nội gián có tác dụng rất lớn.

- Có lẽ là muốn làm cho chúng ta cảm thấy kinh hoảng? Hoặc là cảnh cáo? Hay là khiêu khích?

Daesung liếc mắt, "Cậu xem Youngmin ngu lắm sao?"

Seungri nhíu mày, "Kỳ thật tôi cảm thấy Park Youngmin thật sự có chút ngu!" Rõ ràng có thể ngấm ngầm giở trò nhưng hết lần này tới lần khác đều thích khiêu khích.

- Ngu? Vậy giao cho cậu xử lý!

Seungri nhíu mày, ôm lấy cổ của cậu ta, "Cậu cũng không phải không biết tôi có nhiều việc." Vừa nói vừa kéo cậu ta vào phòng nghỉ.

- Uy, cậu làm gì? Cậu không phải bận nhiều việc sao?

- Tôi cũng không phải người máy, cũng cần nghỉ ngơi!

- Bây giờ còn sớm, tôi còn có việc phải làm, Seungri!

---------------------------------

- Ưm.. - Ji Yong mơ mơ màng màng xoa nhẹ ánh mắt. Nhìn thời gian lại nhìn về phía SeungHyun, "Hyunie, sao anh không gọi em dậy?" Hôm nay không phải muốn đến công ty sao?

SeungHyun nhẹ nhàng vuốt sợi tóc trên mặt cậu ra, dịu dàng nói, "Anh chỉ phải đi gặp Woo Bin thôi, cũng không phải chuyện gì lớn! Còn muốn ngủ không?"

Ji Yong lắc lắc đầu. Anh hôn môi cậu một cái mới ôm cậu rời giường. Hai người chậm rãi dùng cơm, chậm rãi lên xe đi về hướng tập đoàn SHJY.

-----------------------------

--- Cốc cốc... ----- Nghe được tiếng đập cửa bên ngoài, Seungri nhíu mày, mở mắt ra thấy Daesung cũng đã muốn tỉnh, "Cậu ngủ tiếp một lát đi, tôi đi xem !"

- Ân.

Đi ra phòng nghỉ, mở cửa phòng làm việc ra liền thấy Danbi có chút lo lắng đứng bên ngoài. Seungri vừa cài cúc áo vừa nhíu mày hỏi, "Chuyện gì?"

Danbi lo lắng nói, "Phó tổng tài, đã xảy ra chuyện. Dưới lầu có rất nhiều phóng viên đến đây!" Nhưng bởi vì đây là SHJY nên phóng viên không dám làm càn và đều bị ngăn trong đại sảnh dưới lầu.

Seungri nhíu nhíu mày, "Nói rõ ràng!"

Đại sảnh dưới lầu hiện rất náo nhiệt, một nhóm lớn phóng viên sáng sớm đã tụ tập ở đây.

- Chị Sooyeon, chị nói tin này là thật sao?

Người chị Sooyeon là một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, nhìn qua rất dày dặn kinh nghiệm. Chị Sooyeon vừa chú ý cửa vừa nói, "Chủ biên sáng sớm đã thúc giục chúng ta đến đây khẳng định là có tin tức xác thực, nếu không ông ta cũng không mạo hiểm đi đắc tội tập đoàn SHJY mà cho chúng ta đến phỏng vấn."

- Vậy Choi SeungHyun khi nào có thể đến a? Nghe nói anh ta thường xuyên không ở công ty, nói không chừng vốn sẽ không đến. Chúng ta đây không phải đợi vô ích sao!

Chị Sooyeon trầm ngâm nói, "Chờ một chút đi. Nếu thật sự không đến chúng ta có thể xem có thể phỏng vấn Seungri hay không, nghe nói chuyện tập đoàn SHJY trên cơ bản đều là cậu ta làm chủ. Chuyện này cậu ta nhất định rất rõ."

Yoona nhìn tình hình trong đại sảnh thì đầy nghi hoặc, đã xảy ra chuyện gì? Vừa nhìn đám phóng viên kia không ngừng nhìn xung quanh cửa trước vừa đi đến quầy tiếp tân, "Tôi tìm Seungri!"

Bởi vì ngày hôm qua cô đã tới nên cô gái trước quầy tiếp tân không có tiếp tục ngăn cản cô mà dứt khoát xem cô là "bạn" của Seungri.

- Chị Sooyeon, cô gái kia không phải là người tình của Seungri chứ? - Seungri phong lưu có tiếng. Tuy cô gái kia bộ dáng không được tốt lắm nhưng có lẽ người ta thích ăn cá hơn, muốn thay đổi khẩu vị a!

Chị Sooyeon nhíu mày nói, "Tin tình cảm bất cứ lúc nào cũng có, bây giờ nếu vì một tin tình cảm mà chậm trễ chính sự thì cẩn thận chủ biên mời cô ăn cá muối!"

Yoona trực tiếp đến thẳng văn phòng của Seungri thì phát hiện cửa phòng làm việc không có đóng, bên trong cũng không có người, suy nghĩ một chút rồi ngồi xuống sofa chờ anh.

Mà Seungri lúc này đang ở trong văn phòng của SeungHyun, sắc mặt có chút khó coi. Anh hoài nghi việc này đều là do Woo Bin làm.

Còn SeungHyun thì ôm Ji Yong ngồi trên sofa, bộ dáng như chuyện không liên quan tới mình. Vừa nãy đúng lúc nhận được điện thoại của Seungri nên bọn họ mới tránh chạm mặt với phóng viên.

Ji Yong nhìn Seungri, cười nói, "Seungri, cũng không phải chuyện quan trọng gì, không cần phải lo lắng như vậy chứ? Cùng lắm thì không cần SHJY, dù sao TOG cũng không nghèo. Bất quá GD vẫn là còn thiếu chức tổng tài a!"

Khóe miệng Seungri run run nhưng lại thả lỏng không ít, bất đắc dĩ nói, "Tôi đã hỏi qua Minwoo, chuyện này không có liên quan tới anh ta. Bây giờ cũng đúng lúc William bang trở mặt với TOG, tôi lo Woo Bin và William bang có liên quan."

Mino im lặng ngồi ở một bên không nói lời nào, bây giờ Ji Yong đi đến đâu thì nhất định anh phải theo tới đấy. Nhiệm vụ hiện tại duy nhất chính là Kwon Ji Yong, chuyện khác đều không cần anh quan tâm, mà Jinwoo làm cái đuôi nhỏ hiếm khi hôm nay bị bỏ lại ở biệt thự.

Ji Yong tựa vào trong lòng SeungHyun, khoát tay nói, "William bang không làm được việc lớn, bất quá anh và Woo Bin có quan hệ tốt như vậy, có thể nào anh là nội gián hay không a?"

Seungri sụp đổ cúi mặt, "Anh dâu nhỏ, anh muốn làm cái gì?"... Giương mắt nhìn SeungHyun, lão đại ngay cả bả vai cũng sụp xuống, anh cũng biết lão đại không có khả năng giúp anh.

Ji Yong nháy mắt mấy cái, không có ý tốt nói, "Nếu không anh đi sa mạc Châu Phi đi?"

Seungri thở ra một hơi, thương lượng nói, "Có thể cho Daesung đi theo giúp tôi không?" Ji Yong nói muốn cho anh đi sa mạc Châu Phi ngược lại anh lại nhẹ nhàng thở ra. Tình huống như bây giờ làm sao có thời gian cho anh đi sa mạc a? Càng đừng nói là cho Daesung đi cùng anh.

Ji Yong suy nghĩ từ bi nói, "Có thể!"

Seungri vẻ mặt cảm kích nói, "Cám ơn anh dâu nhỏ, nếu không có việc gì vậy tiểu nhân lui xuống trước a!"

Ji Yong nhìn bóng dáng anh rời đi rồi quay qua nói với SeungHyun, "Em còn nghĩ anh ta sẽ biến sắc một chút chứ?" Bị hoài nghi là nội gián cư nhiên một chút phản ứng cũng không có. Thật sự là không thú vị !

SeungHyun khẽ cười nói, "Em phát hiện TABIGD hoặc Kwon Gia có nội gián thì sẽ xử lý như thế nào?"

- Bắt được rồi từ từ tra tấn. Hoặc là trực tiếp bắn một phát súng, xem tình hình rồi xử tiếp.

SeungHyun chỉ cười không nói. Ji Yong cũng biết mình diễn quá giả tạo, nếu xử lí chỉ có nhiêu đó đơn giản thì "GD đế" cùng "Kwon Chủ" sẽ không được mệnh danh là ác ma, nhưng thật ra chỉ là vì cậu bị anh chăm quá chặt, buồn đến hoảng cho nên mới tìm chút việc vui, nhưng Seungri lại không nể mặt!

- Woo Bin rốt cuộc còn chưa đến sao?

- Mệt à ? Muốn nghỉ ngơi một chút không?

- Anh đi với em!

- Được.

Mino trong lòng thở dài một tiếng, anh không có việc gì làm nhưng lại không thể rời đi, thật sự là khổ sở a!

----------------------------------

Daesung sau khi tỉnh lại thì đã rời phòng đi tìm SeungHyun, chỉ còn lại Yoona ngồi ở sopha tiếp khách. Đúng lúc thấy Seungri bước vào, cô liền lên tiếng

- Ri Ri ... Buổi tối anh có rảnh không?

Seungri sửng sốt một chút, nhíu mày, trong lòng nhịn không được thở dài. Anh cho rằng Yoona đã hiểu được nhưng lại không nghĩ tới..."Sẽ tốt hơn nếu..."

Yoona cắt ngang lời anh, mất tự nhiên cười cười, "Không sao, em biết anh bận nhiều việc..."

- Yoona... - Seungri nhíu mày nhìn cô, "Chúng ta không có khả năng!"

Yoona hốc mắt có chút đỏ lên, Seungri chỉ nhìn cô chứ không có ý muốn an ủi cô. Yoona càng thêm khổ sở, đột nhiên nhào vào trong lòng anh nhưng Seungri lại nhanh nhẹn tránh ra. Đùa sao! Nếu Sungie trở về thấy bọn họ ôm nhau thì dù anh có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch! Yoona sửng sốt một chút rồi chậm rãi ngồi xổm xuống, nhẹ giọng khóc nức nở. Trước kia đều là anh tìm lại cô, cô luôn đuổi anh đi. Bây giờ cô mới hiểu được bị cự tuyệt có bao nhiêu khổ sở.

Seungri nhíu mày, đi trở về sau bàn rồi bắt đầu làm việc, sẵn tiện cho cô thời gian bình tĩnh suy nghĩ. Toàn bộ văn phòng chỉ còn lại tiếng gõ bàn phím cùng lật xem văn kiện, còn có tiếng khóc nức nở thương tâm của Yoona.

Bầu không khí vốn im lặng đột nhiên truyền đến tiếng gầm giận dữ, "Lee Seungri!"  Daesung trực tiếp vọt tới sau bàn làm việc, đưa tay liền bóp chặt cổ của Seungri, vẻ mặt hung ác như rất muốn bóp chết anh.

Yoona bị hoảng sợ, lau nước mắt. Thấy bộ dáng Daesung khủng bố muốn giết Seungri liền vội vàng chạy tới muốn kéo cậu ta ra. Seungri thấy cô chạy lại đây liền ôm eo của Daesung, chân dùng một chút lực xoay ghế một vòng tránh tay đang duỗi tới của Yoona.

Được rồi! Anh là bị ham muốn chiếm hữu làm hại, anh không hy vọng có cô gái nào chạm vào Daesung.

Daesung nổi giận đùng đùng trừng mắt cậu ta, dường như không có phát hiện động tác nhỏ của anh, mà Yoona cũng là tưởng Daesung né tránh cô. Nhìn Seungri bị bóp cổ, trong lòng rất sốt ruột, đang muốn kêu Daesung buông ra thì thấy Seungri cà lơ phất phơ cười nói, "Sungie... Cậu đành lòng giết tôi sao?"

Daesung tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, "Lee Seungri, tên khốn kiếp! Ai muốn đi cùng cậu tới sa mạc Châu Phi chứ? Tôi không muốn đi, muốn đi thì tự cậu đi đi, cậu đi nói với anh dâu nhỏ tôi không muốn đi!"

Ánh mắt Seungri lộ ra một tia bất đắc dĩ, anh dâu nhỏ thật sự là sợ thiên hạ không loạn a!

Sa mạc Châu Phi? Yoona không rõ anh đi sa mạc Châu Phi làm gì nhưng thấy Daesung còn bóp cổ anh thì vội vàng kêu lên, "Daesung, anh buông tay trước đi, anh sẽ bóp chết anh ấy đó !"

Nghe vậy Daesung nhìn tay của mình, sau đó chậm rãi buông ra, nhẹ giọng phun ra ba chữ, "Bệnh thần kinh!" Không phát hiện hắn ta chuyện gì cũng không có sao? Chút lực này mà ngay cả bóp con gà con cũng không chết thì có thể bóp chết tên tai họa này à?

- Tôi đi!

Seungri một phen kéo anh lại, cười nói, "Sao? Quyết định đi cùng tôi tới sa mạc Châu Phi chứ?"

Daesung liếc trắng mắt tức giận nói, "Cậu thật xem tôi là tên ngốc sao? Bây giờ có thời gian cho chúng ta đi sa mạc sao?" Anh cũng không phải ngốc. Chỉ là nghe anh dâu nhỏ nói như vậy nhất kích động muốn tìm tính sổ, ai bảo cậu ta luôn tính kế anh. Nhưng rất nhanh liền xoay chuyển tình thế, anh vẫn là bị đùa giỡn, nhưng lần này là bị anh dâu nhỏ cho đùa giỡn!

Anh dâu nhỏ mang thai nên lão đại cả ngày không rời, ngay cả Mino cũng không thể làm chuyện khác sự. Bây giờ hết chuyện này tới chuyện kia xảy ra, bọn họ làm sao có thể có thời gian lãng phí chứ?

Seungri cười khẽ ra tiếng, xem như không ngốc!

Yoona nhìn hai người, hai tay không tự chủ được nắm chặt, khớp xương trở nên trắng bệch, cô còn có thể lừa mình dối người sao? Giữa bọn họ cô vốn không thể chen vào. Cảm giác hoàn toàn bị bài trừ ở bên ngoài rõ ràng như vậy, rõ ràng đến mức cô muốn bỏ qua cũng không được.

Daesung trầm mặc trong chốc lát, nhìn về phía Seungri nhíu mày nói, "Tôi có việc muốn nói với cậu!" Sau đó kéo Seungri đi vào phòng nghỉ "Ầm" một tiếng đóng cửa lại.

Seungri nhìn bộ dáng cậu ta có chút nghiêm túc cũng thu hồi vẻ mặt cà lơ phất phơ, "Làm sao vậy?"

- Cậu cũng biết TOG có nội gián, lần giao dịch này chỉ sợ William bang sẽ đến phá. Để ngừa vạn nhất tôi sẽ tự mình đi."

Seungri nhíu mày, còn không kịp nói chuyện Daesung lại bắt đầu trợn mắt nhìn, "Seungri, tôi cảnh cáo cậu, nếu dám thừa dịp tôi không ở đây trêu hoa ghẹo nguyệt thì cẩn thận tôi bắn chết cậu!"

- Haha... - Seungri cười khẽ ra tiếng, đưa tay ôm lấy cổ của cậu ta, hôn lên môi của cậu ta.

- Sungie... Cẩn thận một chút!

- Biết rồi, tôi đi đây!

Yoona nhìn Daesung đi ra, vẻ mặt không biết nên ra sao. Có lẽ cô chưa bao giờ nghĩ tới tình địch của mình sẽ là một người đàn ông phải không? Daesung không có nhìn cô mà chỉ lập tức đi về phía cửa. Seungri đứng cửa ở phòng nghỉ nhíu mày nhìn cậu rời đi, trong mắt có chút lo lắng.

- Seungri... -

Seungri nhìn cô một cái, thở dài nói, "Yoona, đừng đến tìm anh nữa, có liên quan đến anh chỉ khiến em gặp nguy hiểm."

Yoona cười khổ nói, "Vậy lúc trước vì sao anh phải đến trêu chọc em?"

Seungri trầm mặc không nói, lúc trước anh thật sự không nên đi trêu chọc cô, anh không biết rằng, vì mình nhất thời phong lưu mà sau này sẽ hại đến Daesung không rõ sống chết. Yoona nhìn anh thì thào nói, "Anh đã nói sẽ dùng sinh mệnh bảo vệ em !"

- Bây giờ không còn giống! - Bây giờ đã có Daesung, anh sẽ không vì người khác mà dễ dàng vứt bỏ tánh mệnh của mình. Huống chi bọn họ đã không còn liên quan gì rồi!

Yoona ngang ngược nói, "Em sẽ không buông tay!"

Seungri nhíu mày, "Yoona, em có thể chịu được anh giết người sao? Nếu cần thiết, cho dù là trẻ con mới sinh ra anh cũng có thể xuống tay, em có thể chịu được không?"

Sắc mặt Yoona tái nhợt nhìn anh, "Anh có thể không cần giết người nữa không?"

- Không có khả năng!

Yoona cười khổ nói, "Anh là muốn cho em hết hi vọng sao?" Đây là mục đích của anh sao?

Seungri không chút che giấu bật ra một chữ, "Đúng !"

Yoona trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên nói, "Em đi trước!" Seungri cũng không nói thêm cái gì, Yoona buông tay như vậy đối với ai cũng tốt !

------------------------------

- Kia không phải Kim tổng tài sao?

- Đúng rồi, tập đoàn Kim cùng SHJY không phải quan hệ hợp tác sao? Bây giờ Choi SeungHyun truyền ra chuyện như vậy, có phải anh ta đến hủy bỏ hợp đồng không?

- Anh ta có lẽ biết một chút tin tức cũng không chừng!

Một đám phóng viên rất nhanh vây quanh Woo Bin, "Tổng tài Kim, xin hỏi anh có biết tin đồn Choi tổng chính là đầu lĩnh hắc đạo, điện chủ TOG là thật hay không?"

- Choi tổng thật sự đối với xí nghiệp tập đoàn HyunKi của cha mình đuổi tận giết tuyệt sao?

- Nghe nói Choi tổng vung đao đoạt yêu, dựa vào quan hệ hợp tác tiến vào Kim gia, ỷ vào thế lực hắc đạo cướp đi Kim phu nhân là thật sao?

Woo Bin nhìn một đám phóng viên, vẻ đen tối trong mắt không rõ, mở miệng nói, "Choi tổng có phải đầu lĩnh hắc đạo hay không tôi không biết, Choi tổng có phải đã xuống tay với tập đoàn HyunKi hay không tin chắc trong lòng mọi người đều rõ ràng, không cần tôi nói thêm nữa. Về phần Yongie, cậu ấy vĩnh viễn là vợ của tôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro