Chap 119: Daesung lại gặp nạn, tập đoàn Kim xong rồi! (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Em... - Cảm giác hít thở không thông làm cho Yoona cảm thấy khó chịu, đưa tay muốn đẩy tay trên cổ ra lại như thế nào cũng không đẩy ra được. Yoona trong lòng có chút sợ hãi, nhìn biểu tình khủng bố của Seungri có chút không tin anh sẽ đối với cô như vậy. Khó khăn mở miệng nói, "Ri Ri... Anh là yêu em đúng không? Woo Bin cũng nói là anh yêu em!"

Sắc mặt Seungri lại trở nên khó coi, "Là Woo Bin bảo cô làm như vậy?"

Daesung cũng sửng sốt một chút, vốn tưởng là người William bang lợi dụng Yoona, không nghĩ tới Woo Bin cũng chen chân vào!

Seungri trong lòng có chút hiểu được tình hình tập đoàn Kim hiện tại duy trì không được bao lâu, có lẽ Woo Bin muốn làm cho lão đại vì chuyện TOG mà phân tâm, cho cậu ta một cơ hội để thở.

Sắc mặt Yoona có chút không tốt, nước mắt rơi xuống, khó khăn mở miệng, "Kim Woo Bin nói... là anh yêu em... Anh chỉ là tạm thời bị mê hoặc mà thôi... Chỉ cần Kang Daesung rời khỏi anh, anh sẽ trở lại bên cạnh em... Anh ta là anh em của anh, anh ta nói đều là thật đúng không?"

Daesung hết chỗ nói rồi. Seungri bị mê hoặc? Cô còn xem anh thành hồ ly tinh sao? Trừng mắt nhìn Seungri một cái, sao cảm thấy sau khi cùng cậu ta một chỗ liền luôn xui xẻo vậy? [Chuẩn bị đánh nhau tới nơi rồi = )))]

Nhìn hai mắt Yoona chờ đợi, sắc mặt Seungri càng lạnh hơn. Lúc trước đối với Yoona anh còn có một chút áy náy, dù sao lúc trước là anh đi trêu chọc cô nhưng bây giờ một chút áy náy này đã không còn sót lại chút gì, "Là Kim Woo Bin dạy cô làm như vậy? Thuốc cũng là cậu ta đưa cho cô, phải không?"

Yoona chỉ ngây ngốc nhìn anh, "Ri Ri..."

Động tác trên tay Seungri thả lỏng một ít, còn tiếp tục như vậy Yoona sẽ chết. Anh muốn biết rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Chuyện này William bang hẳn là cũng có tham dự nhưng vì sao lâu như vậy người William bang còn chưa xuất hiện?

- Em... Em nói cho anh biết... Sau đó chúng ta bắt đầu lại một lần nữa được không?

Daesung nhẹ nhàng huých Seungri một cái, khóe mắt Seungri liếc mắt anh, sau đó nhìn về phía Yoona gật đầu, "Được!"

Yoona sửng sốt một chút, ánh mắt lộ ra một tia vui sướng, có chút không tin hỏi, "Thật sao?"

Seungri gật đầu, "Ừm, cô cũng biết là tôi thích phụ nữ!"

- Vậy... Vậy sao anh có thể cùng anh ta một chỗ?

Seungri cười khổ nói, "Lúc trước cô không tín nhiệm tôi, tôi rất khó chịu, uống rất nhiều rượu cho nên..."  

Ánh mắt Yoona lộ ra một tia sáng tỏ, nhìn Daesung một cái rồi nói, "Cho nên anh ta lợi dụng lúc anh gặp khó khăn "

Daesung đầu đầy hắc tuyến. Anh biết Seungri muốn cho cô ta nghĩ rằng rượu vào loạn tính, kết quả người phụ nữ này lại còn nói cái gì lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, giống như anh luôn muốn có Seungri trên giường vậy. Làm ơn đi! Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn là hắn ta được không?

Khóe mắt Seungri lướt đến vẻ mặt của Daesung, thiếu chút nữa phá hỏng công sức mà bật cười. Cố gắng đem ý cười bên miệng nghẹn nuốt về, cười khổ nói, "Tuy là cậu ta lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn nhưng chuyện đã xảy ra rồi, tôi cuối cùng cũng phải chịu trách nhiệm."  

Yoona đột nhiên kích động đứng lên, "Ri Ri... vậy không phải lỗi của anh, anh không cần chịu trách nhiệm. Hơn nữa... Nếu anh chịu trách nhiệm với cậu ta , còn em làm sao bây giờ? Em không thể không có anh, hơn nữa anh yêu là em a!"

- Tôi... - Seungri trầm ngâm nhìn Yoona một hồi lâu, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Daesung, vẻ mặt áy náy nói, "Sungie, thật xin lỗi. Tôi biết cậu rất yêu tôi nhưng tôi..."

Daesung quay đầu không nhìn anh, trong lòng xem thường. Thật sự là mọi nơi mọi lúc đều không quên chiếm một chút tiện nghi của cậu

Seungri nhìn cô hỏi, "Ngoại trừ Kim Woo Bin thì còn có những người khác đến tìm cô không? Woo Bin có nhắc tới cái gì khác không?"

Yoona nhíu mày suy nghĩ, do dự nói, "Không có... Đúng rồi, sau khi em đáp ứng Woo Bin thì Woo Bin gọi điện thoại nói anh ta cần một ít thuốc. Đối phương hình như là hỏi anh ta muốn làm gì, anh ta bảo đối phương đừng để ý. Anh ta còn nói, dù sao đối với bọn họ chỉ có lợi chứ không có hại!"

Trong mắt Seungri xẹt qua một tia trầm tư, sắc mặt càng lạnh hơn. Xem ra người trò chuyện với Woo Bin chính là William bang, không nghĩ tới người bày ra chuyện này cư nhiên không phải Park Youngmin, mà là Woo Bin!

Sắc mặt Seungri âm u lạnh lẽo, Kim Woo Bin, lần này tập đoàn Kim sụp đổ cũng đừng đi trách tôi! Daesung nhìn anh hỏi, "Mino đâu?" Cậu như vậy thật sự rất khó chịu a!

Seungri đưa tay kéo cậu ta vào trong lòng, nói, "Tôi đã sớm thông báo cho Mino, hẳn là sẽ nhanh đến !"

Daesung nhẹ nhàng gật đầu. Thật sự là không có sức làm động tác cong môi kiêu ngạo, cũng không có bảo Seungri buông cậu ra, tựa vào trong lòng hắn so với nằm trên đất lạnh như băng vẫn tốt hơn!

Yoona nhìn hai người lại gần gũi thân thiết, một hồi lâu mới hồi phục hồi tinh thần lại, "Ri Ri... Anh... Anh gạt em..."  Yoona không ngừng lắc đầu, trong mắt đều là không thể tin. Sẽ không, Seungri nhất định không phải gạt cô, anh ta chỉ là đang tội nghiệp Daesung. Đúng, nhất định là như vậy!

Seungri nhìn về phía cô, trong mắt mang theo một tia sát ý. Mà Yoona đang đắm chìm trong suy nghĩ nên không có phát giác.

Đột nhiên người đàn ông té trên mặt đất không hề có động tĩnh chợt nhúc nhích. Seungri nhíu mày, "Hắn sao còn chưa chết?"

Daesung nhìn đồng hồ trên cổ tay, nhíu mày nói, "Hình như là sức của tôi không đủ nên ấn sai rồi. Hẳn là kim gây mê!"

- Kim gây mê? - Seungri biến sắc. Daesung kỳ quái nhìn anh, "Làm sao vậy?"

Biểu tình Seungri có chút quái dị, may mắn nói, "Cũng may tôi đến đây!"  Nhìn ánh mắt dò hỏi của Daesung, Seungri yếu ớt nói, "Tôi đã quên nói cho cậu biết kim gây mê kia có thể có chút vấn đề!"

- Vấn đề gì?

- Khụ khụ... Chính là... Tôi không cẩn thận làm đổ cái chén...

Daesung kỳ quái nhìn anh, làm đổ cái chén và kim gây mê có quan hệ gì? Đang nói liền thấy tên đàn ông thô tục kia lảo đảo đi tới. Ánh mắt Seungri lạnh lùng, tên đàn ông thô tục kia dừng lại, có chút sợ hãi, không dám tới gần nữa nhưng lại nhìn Daesung thèm nhỏ dãi.

Daesung nhìn phản ứng của tên đàn ông thô tục kia, bộ dáng hưng phấn rõ ràng chính là trúng thuốc nào đó, liên hệ đến Seungri nói làm đổ cái chén, sắc mặt Daesung có chút quái dị nhìn về phía cậu ta, "Ri Ri, cậu sẽ không..."  Còn trẻ như vậy lại không được sao? Cần ăn loại thuốc này?

Khóe miệng Seungri run rẩy, "Cậu nghĩ cái gì vậy?"  Anh cũng không thể nói anh vốn là muốn chỉnh cậu ta ! Kết quả bởi vì cậu ta đột nhiên xuất hiện nên anh không cẩn thận làm đổ cái chén. Sau đó bởi vì có chuyện xảy ra bị cắt ngang nên ngày hôm sau anh đã quên chuyện đó, cho nên liền trực tiếp đem mấy cây kim châm kia cất vào đồng hồ, anh cũng là mới nhớ tới.

Daesung hình như ý thức được cái gì, ánh mắt nguy hiểm nhìn anh. Seungri lấy lòng cười cười, anh không phải là không hạ thủ thành công sao?

- Ri Ri... - Yoona hoảng sợ lên tiếng cắt ngang vẻ mặt đưa tình của hai người, hóa ra tên đàn ông thô tục kia không dám tới gần Daesung nên liền xoay qua đuổi tới Yoona. [Cuối cùng cũng có lý do để xử lí xong con nhỏ này = ))))]

Seungri quay đầu nhìn thoáng qua, biểu tình rất lạnh lùng. Đột nhiên cảm giác cổ tay siết chặt, quay đầu liền thấy biểu tình trên mặt Daesung có chút thống khổ, trong lòng cả kinh, "Sungie..."

- Ri Ri... Cứu em... -  Yoona né tránh tay vươn đến của tên đàn ông thô tục kia nhưng hắn quá mức hưng phấn, lực mạnh rất dọa người, cô vốn đẩy hắn không ra.

Nhìn khóe miệng Daesung tràn ra một ngụm máu tươi, Seungri biến sắc, "Sungie..."  Tại sao có thể như vậy? Không phải mới vừa còn tốt lắm sao? Quay đầu nhìn về phía Yoona, biểu tình trên mặt có chút dữ tợn, "Cô rốt cuộc hạ thuốc gì hả ?"

Daesung cầm lấy tay Seungri, có chút khó khăn mở miệng "Không có việc gì..."

Yoona nhìn người đàn ông đang đuổi theo cô, trong lòng một trận ghê tởm. Lại nhìn Seungri và Daesung, nếu như vậy thì bọn họ cùng chết đi! 

Seungri như có cảm giác ngẩng đầu nhìn cô một cái, sau đó cũng không trốn, chỉ là ôm Daesung chuyển hướng, chắn cho Daesung. Tay Yoona run lên, nước mắt lại từ khóe mắt trào ra. Lúc trước anh có thể không để ý tánh mạng cứu cô, bây giờ anh lại vì một người khác làm như vậy.

Daesung thiếu chút nữa bị Seungri làm cho tức chết, "Ri Ri, cậu điên sao! Muốn chết a?! Khụ khụ...  -  Lần này là thật sự hộc máu, chỉ là không biết bị chọc tức hay là vì tác dụng của thuốc.

- Anh... - Súng trên tay rơi xuống mặt đất, Yoona nhìn vết máu trên tay giống như một chút cảm giác đau cũng không có. Chỉ là ngẩn ra, vì sao? Cô chỉ muốn ở cùng anh một chỗ mà thôi, vì sao không được ? Ngay cả chết cũng không được sao?

-  Anh... Anh làm sao vậy? - Jinwoo sốt ruột chạy tới, nhìn bộ dáng Daesung rất lo lắng, "Tiểu Mino!"

Mino tiến lên xem xét một lượt, nhét một viên thuốc vào trong miệng Daesung, sắc mặt ngưng trọng nói, "Lập tức đi bệnh viện!"

Seungri cũng là mất bình tĩnh, hoàn toàn rối loạn, nếu không cũng đã sớm đưa Daesung đến bệnh viện. Tình huống như vậy, không đến bệnh viện thì cứu như thế nào? Tuy y thuật của cậu có chút quỷ dị nhưng cũng không có thần kỳ giống như trong tiểu thuyết võ hiệp, có thể trực tiếp cho Daesung một viên thuốc giải độc là xong việc!

Nhìn bốn người vội vàng rời đi, Ji Yong vuốt bụng nhép miệng nói, "Hyunie, chúng ta cư nhiên bị coi thường!"  Vốn SeungHyun không muốn cậu đến, dù sao cũng có chút nguy hiểm nhưng Ji Yong lại nói muốn cho cục cưng thêm kiến thức.

SeungHyun cười hôn lên tóc cậu, "Tình hình của Daesung không tốt lắm!"  Tuy nói như vậy nhưng anh cũng không lo lắng. Có Mino ở đó, Daesung sẽ không xảy ra chuyện gì.

Ji Yong nhìn Yoona ánh mắt dại ra, giống như mất hồn phách thì lắc đầu nói, "Lúc nên cầm lấy thì không dám cầm, lúc nên buông tay lại sống chết không chịu buông, này không phải tự chống đối với mình sao!"

Yoona cũng xem như là tự làm tự chịu!

Ánh mắt Yoona lóe lên, hình như cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại. Thấy Ji Yong, trong mắt đều là oán hận, "Đều là cậu! Nếu không phải cậu, tôi và Seungri làm sao có thể chia tay?"

Ánh mắt SeungHyun lạnh lùng, vốn nể mặt Seungri mới tha cho cô ta một mạng, không nghĩ tới cô ta cư nhiên oán hận lại bé cưng, như vậy liền không thể giữ lại!

Ji Yong thật hết cách, chuyện gì liên quan tới cậu? Sờ sờ bụng, Ji Yong thở dài nói, "Tại tôi? Ân, tại tôi hay là do lòng tin ở cô vào Seungri không đủ? Nếu cô thực sự tin tưởng anh ta thì dù tôi có làm gì cũng không khiến hai người xa nhau được! Cục cưng, con sau này nhất định không thể học dì này a, biết sai nên sửa, cầm lên được cũng có thể bỏ xuống được, biết không?"

SeungHyun nhìn cậu dồn tâm trí nắm lấy cơ hội giáo dục cục cưng trong bụng thì đưa tay sờ bụng của cậu, ánh mắt càng thêm dịu dàng. Ji Yong ngửa đầu nhìn về phía anh hỏi, "Hyunie, tên đàn ông kia khi nào thì mới xong việc a?"

SeungHyun nhìn thoáng qua, thản nhiên nói, "Hắn trúng dược, hẳn là phải đợi dược tính trôi qua mới có thể dừng lại!"

Ji Yong nhìn máu tươi chảy trên mặt đất, vậy cũng không chỉ là máu trên tay Yoona, lắc đầu nói, "Thật sự là thô bạo!"  Yoona hẳn là lần đầu tiên cho nên mới thảm như vậy, nhưng tình hình hiện tại của cô ta chỉ sợ ngay cả đau đớn trên cơ thể cũng không có cảm giác đi!

SeungHyun xoay đầu cậu lại, "Đừng nhìn, sẽ dạy hư cục cưng!"

Ji Yong vô tội trừng mắt nhìn, "Nhìn không có dạy hư! Nếu không chờ lúc cục cưng gả cho người ta không biết thì làm sao bây giờ "  Tuy còn phải chờ một thời gian nữa mới có thể siêu âm là trai hay gái, nhưng cậu đã nhận định con trong bụng là con gái.

Vẻ mặt SeungHyun bất đắc dĩ. Ji Yong nhìn bộ dáng anh bất đắc dĩ thì cúi đầu cười trộm, ôm anh cọ cọ sau đó đột nhiên nói, "Hyunie, cục cưng khẳng định rất lợi hại!"

- Em làm sao mà biết?

Ji Yong đương nhiên nói, "Em ngửi được mùi máu tươi không có nôn, chứng tỏ cục cưng thích hương vị này!"

SeungHyun nhíu mày, là anh không chú ý, cũng may cậu không có nôn! "Chúng ta trở về đi!"

Ji Yong gật đầu, "Chúng ta đi bệnh viện xem Daesung!"

SeungHyun thấy trên mặt cậu không có vẻ mỏi mệt mới gật đầu nói, "Được!" 

Còn chưa chờ anh nói cái gì, Ji Yong vừa kéo anh chạy lấy người vừa nói, "Hyorin, cô mang đến chỗ Hoàng Ưng, nói rằng cho cậu ta thử thuốc!"  Cậu cũng không phải là người tốt gì, Yoona oán hận cậu, cậu cũng biết. Nếu mặc kệ cô ta, khó bảo toàn cô ta sẽ không nghĩ hại cậu, cậu bây giờ cũng không phải là một người!

Chờ bọn họ chậm rãi đến bệnh viện, Daesung đã không có việc gì, nhưng trên mặt rất tái nhợt, nhìn qua rất suy yếu. Vẫn còn đang hôn mê.

Ji Yong nhìn bộ dáng Daesung , vô cùng đồng tình, sao liên tiếp gặp chuyện không may đều là anh ta chứ ? Hơn nữa lần này cư nhiên lại rơi vào trong tay Yoona! Nhưng Seungri cũng thật tội, luôn lo lắng liên tục, tiếp tục vài lần nữa chỉ sợ trái tim cũng sắp dọa rớt ra ngoài a!

SeungHyun lạnh giọng hỏi, "Là William bang?"

Seungri nắm tay Daesung có chút lạnh lẽo, vẻ mặt âm lãnh, "Là Kim Woo Bin, thuốc cũng là hắn ta tìm William bang!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro