Chap 120: Trong sữa có độc!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji Yong nhíu mày, "Tập đoàn Kim có phải lập tức sẽ không chống đỡ nổi nữa hay không?"

Seungri gật đầu. Mục đích Woo Bin xuống tay với Daesung đã quá rõ ràng! Ji Yong nhìn về phía SeungHyun, "Hyunie, chúng ta có thể đi gặp Eunchan !"

SeungHyun nhíu mày, anh có chút lo lắng Eunchan cũng có quan hệ với William bang. Hơn nữa hiện tại Eunchan đã gả cho Woo Bin, không dám đảm bảo này không phải chủ ý của hắn ta.

Ji Yong ôm anh nói, "Nếu là người của William bang thì đúng lúc có thể đưa bọn họ một lưới bắt hết!"

- Ừm, vậy ngày mai đi! - Anh cần chuẩn bị tốt một chút.

Khi đã quyết định, Ji Yong cầm điện thoại gọi thông báo cho Eunchan, nếu William bang thật sự có tham dự thì nên chuẩn bị tốt để ngày mai đối phó Choi SeungHyun.

Bởi vì muốn dẫn Ji Yong đi nên SeungHyun luôn có chút lo lắng, vì bảo đảm vạn nhất nên không riêng gì TOG, ngay cả người TABIGD và Kwon Gia cũng được điều động. Nếu William bang thực sự tính thừa cơ hội này toàn lực đánh thì khẳng định sẽ kéo theo toàn quân!

Ngày hôm sau Daesung mới tỉnh lại, vừa giật mình Seungri liền tỉnh lại, "Sungie, còn có chỗ nào không thoải mái không?"

Nhìn Seungri dáng vẻ khẩn trương, Daesung thở dài nói, "Tôi không sao!" Anh thật cảm thấy lần này rất dọa người!

Nhìn bộ dáng Seungri trầm mặc không nói, Daesung có chút lo lắng, "Ri Ri..."

Seungri đột nhiên bóp cổ cậu giận dữ hét, "Kang Daesung, cậu là tên ngốc sao? Cư nhiên dễ dàng bị người ta hạ thuốc như vậy! Cậu..."

Daesung sửng sốt một chút, sao cảm thấy động tác này quen thuộc như vậy chứ? Mắt thấy Seungri tính tiếp tục rống, Daesung vội vàng lên tiếng cắt ngang anh, "Đau quá!"

- Làm sao đau?

Ánh mắt Daesung lướt qua một vòng, hỏi, "Sao cũng không có ai đến thăm tôi?" Nói như thế nào cậu cũng vừa từ địa ngục trở về một chuyến, sao mỗi lần đều chỉ nhìn thấy Seungri ? Như vậy có phải rất không quan tâm anh hay không?

- Daesung! - Cư nhiên dám lừa anh!

- Khụ khụ... Tức giận lắm không tốt!

Seungri hừ lạnh một tiếng, đưa tay ôm cậu vào trong lòng nhưng không hề dịu dàng. Daesung thở dài nói, "Lần sau tôi sẽ cẩn thận!"

- Cậu chờ bị tôi ném vào Zutter

*Zutter: Pháp trường

Daesung đầu đầy hắc tuyến, "Tôi đây còn chưa muốn chết đâu" Cái gì mà đến Zutter, đến đó rồi đừng mong toàn mạng trở về a

- Không thì Crooked đường!

*Crooked: Hình đường

- Seungri, đầu đau quá, tôi cũng không phải phạm nhân mà để cậu ném vào hai nơi đó!

- Đau chết cũng đáng!

- ...

-------------------------------------------

Mấy chiếc xe dừng lại ở biệt thự nhà Kim, Eunchan vui mừng đi ra đón, "Yongie..."

Ji Yong tựa vào trong lòng SeungHyun, gật đầu với cô ta. Ánh mắt Seungyoon ra hiệu liền có vài người mặc y phục đen dẫn đầu đi vào biệt thự. Eunchan nhìn mấy người này liền nhíu mày hỏi, "Yongie, làm gì vậy?"

Ji Yong cười cười, "Chị cũng biết em mang thai, có chút mùi em không thể ngửi được, nếu không sẽ nôn đến chóng mắt. Cho nên trước để cho bọn họ kiểm tra một chút!" Này chỉ là cái cớ, có trời biết đã bao lâu cậu chưa có nôn!

Có Ji Yong ở đây SeungHyun tự nhiên đặc biệt cẩn thận, bọn họ gọi điện thoại báo trước cho Eunchan biết bọn họ hôm nay muốn tới. Nếu cô ta thật sự có quan hệ với William bang thì không dám đảm bảo người William bang sẽ không bố trí bom trong biệt thự. Đương nhiên phải kiểm tra trước.

Một lát sau vài người đi ra. Trong đó có một người thì thầm ở bên tai Seungyoon, Seungyoon hơi câu môi, nhìn SeungHyun rồi gật đầu.

Khóe miệng SeungHyun giơ lên lại mang theo một tia lạnh. Sau đó nhìn về phía Ji Yong, dịu dàng nói, "Mệt không? Chúng ta đi vào thôi!"

Eunchan phục hồi tinh thần lại, vội vàng dẫn bọn họ đi vào. Khi cúi đầu trong mắt xẹt qua một tia âm lạnh.

Ngồi xuống sofa, Ji Yong tựa vào người SeungHyun, nhìn về phía Eunchan hỏi, "Chị, chị có chuyện gì?"

Eunchan trong lòng hừ lạnh, biết rõ còn cố hỏi! Trên mặt cũng là cười rất dịu dàng, "Yongie, em hẳn là biết tình hình hiện tại của tập đoàn Kim không tốt lắm!" Nói xong còn liếc mắt nhìn Choi SeungHyun một cái.

Vẻ mặt Ji Yong nghi ngờ hỏi, "Thật vậy sao?"

Eunchan cắn chặt răng, trong lòng hừ lạnh, mày cứ giả vờ đi ! Dù sao mục đích hôm nay của cô cũng không phải thật sự vì tập đoàn Kim, cô tin Woo Bin có thể xử lý tốt chuyện công ty.

- Ân, chị nghĩ Choi tổng hẳn là rất rõ. Yongie, nể mặt chị, em có thể nói với Choi tổng bỏ qua cho tập đoàn Kim không?

Jinwoo ấn Mino đang đứng, nói nhỏ, "Người phụ nữ này nhìn thật đáng ghét!"

Ji Yong vẻ mặt khó xử, nhìn SeungHyun, thật cẩn thận kêu một tiếng, "Hyunie..."

SeungHyun nghiêm mặt phun ra hai chữ, "Không được!" Ji Yong ủy khuất rút tay về, như muốn khóc nhìn về phía Eunchan.

Eunchan trong lòng cười lạnh, xem ra Choi SeungHyun đối với nó cũng không tốt lắm!

Tiếng động cơ ô tô bên ngoài truyền đến, Eunchan nhíu mày, chẳng lẽ là Woo Bin trở về? Lúc này anh ta không phải nên ở công ty xử lý việc sao?

Chỉ chốc lát sau, Woo Bin đi vào phòng khách. Vừa rồi ở bên ngoài thấy nhiều chiếc xe, không nghĩ tới cư nhiên là Choi SeungHyun. Híp mắt, Woo Bin trầm giọng hỏi, "Choi tổng tới nhà của tôi làm gì?"

Eunchan có chút sốt ruột, cô không nghĩ tới Woo Bin lại trở về. Khóe miệng giật giật, cô nói, "Bin, là em nhớ Yongie cho nên mới mời em ấy đến nhà chơi."

Woo Bin nhíu mày nhìn cô ta một cái. Vừa ngồi xuống bên cạnh vừa nhìn Choi SeungHyun cười lạnh nói, "Choi tổng mang nhiều người đến như vậy không biết còn tưởng là hắc đạo sống chết với nhau!"

Cũng đúng, Jinwoo, Mino, Seungyoon, Yujin, Hyorin và Lục Ưng đều đến, còn có mấy tên thủ hạ. Tuy cũng coi như không nhiều người lắm, bất quá cũng chỉ 11 người cùng 4 tên sát thủ thường nhưng nhìn qua thật đúng là như lão đại hắc đạo gặp mặt. Woo Bin không biết là càng nhiều người hơn còn ở bên ngoài.

Thấy SeungHyun vốn không để ý tới anh, trong mắt Woo Bin không khỏi dâng lên một tia tức giận, mắt loạn chuyển đến Ji Yong lại không khỏi có vẻ mặt phức tạp.

Có Woo Bin ở đây, Eunchan đột nhiên trầm mặc, cũng không biết suy nghĩ cái gì, nhìn qua có chút lo lắng. Ji Yong cũng không có hứng thú bắt chuyện cho nên trong đại sảnh nhiều người như vậy, cư nhiên dị thường im lặng.

----------------------------------

- Lần này tôi nhất định phải làm cho Choi SeungHyun chết! - Park Youngmin vẻ mặt âm lạnh, nghĩ đến toàn bộ Youngmin bang của hắn đều bị SeungHyun phá hủy thì lại muốn đem anh ta bầm thây vạn đoạn.

Willchan nhíu mày nói, "Choi SeungHyun khó đối phó, lại có Mino cùng Seungyoon ở đây, chúng ta vẫn là cẩn thận chút!"

Youngmin cũng còn chưa có mất đi lý trí, tuy hiện tại SeungHyun đã là cá nằm trên thớt nhưng kia là Choi SeungHyun. Bọn họ lần này chính là liều mạng toàn bộ, một khi sơ suất, bọn họ có thể thật sự không thể trở mình!

Youngmin trầm mặc trong chốc lát, trong mắt xẹt qua một ý cười lạnh như băng, "Choi SeungHyun giống như rất coi trọng vợ trước của Kim Woo Bin!"

Willchan vẻ mặt nghiêm nghị, "Nghe nói chàng trai kia mang thai, hắn ta một tấc cũng không rời, xem ra là rất để ý chàng trai kia. Nhưng chàng trai kia bây giờ đang ở cùng Choi SeungHyun, chúng ta phải xuống tay như thế nào?"

Youngmin cười nói, "Hiện tại chúng ta không cần bắt chàng trai kia tới uy hiếp hắn , chỉ cần thằng đó xảy ra một chút việc thì hắn ta sẽ hoảng, chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn không đối phó được mấy người bọn họ sao?"

Willchan nhếch môi, hiển nhiên rất đồng ý.

-----------------------------------------

Không khí quá mức trầm mặc làm cho người ta không được tự nhiên. Eunchan lén liếc mắt nhìn Woo Bin một cái, sau đó cười nói, "Thật sự là ngại quá, tôi cũng đã quên chuẩn bị đồ uống cho mọi người!"

Khi người hầu bưng cafe lên, Eunchan nhìn Seungri cười nói dịu dàng, "Yongie, người có thai uống cafe không tốt cho nên chị đã cho người chuẩn bị nước trái cây cho em!"

Nghe vậy, Woo Bin nhìn về phía bụng Ji Yong, trong lòng có chút chua xót. Eunchan nhìn sắc mặt Woo Bin khó coi, hai tay căng thẳng, tươi cười trên mặt càng thêm mất tự nhiên.

Ji Yong chỉ là gật gật đầu, có chút nhàm chán ôm cánh tay SeungHyun chờ người William bang xuất hiện. Lúc nãy mấy người kia tiến vào xem xét đã phát hiện một ít khác thường, cho nên có thể khẳng định người William bang không có bỏ qua cơ hội lần này. Hơn nữa Seungyoon cũng đã nhận được tin gián điệp truyền tin tới.

Nước trái cây bưng lên, Mino đang muốn kiểm tra một chút thì Ji Yong kêu, "Hyunie..."

SeungHyun trực tiếp phân phó, "Sữa!"

Eunchan đang muốn cho người đi chuẩn bị nhưng đã có người TOG tự mình hành động!

Cầm sữa trên tay, Ji Yong cảm thấy mỹ mãn uống. Một đám người trầm mặc, thật không thú vị. Ji Yong đem sữa uống sạch, sau đó nhìn về phía SeungHyun, "Hyunie, chúng ta trở về đi!" Không biết người William bang khi nào mới tới!

Vẻ mặt Eunchan giãy dụa. Hiện tại Woo Bin ở đây, cô không biết có nên giữ Ji Yong lại hay không. Nếu bây giờ cô giữ Ji Yong lại, Woo Bin khẳng định sẽ hận cô nhưng nếu để nó đi, phải chờ tới khi nào mới có thể tiếp tục có cơ hội?

SeungHyun gật đầu, "Được!" Sau đó ôm Ji Yong làm bộ muốn đi.

Nhưng Ji Yong vừa mới đứng lên liền cảm giác bụng đau, "Hyunie..."

SeungHyun thấy sắc mặt cậu đột nhiên trở nên tái nhợt, trên trán còn có mồ hôi lạnh thì trong lòng cả kinh, "Làm sao vậy?"

- Đau bụng... Cục cưng...

Mino vội vàng giúp cậu kiểm tra một lượt, sắc mặt trở nên rất khó coi. Sau khi lấy ly sữa kia kiểm tra thì trầm giọng nói, "Trong sữa có độc, đến bệnh viện, nếu chậm trễ đứa nhỏ sẽ mất!" Vốn vì là người nhà chuẩn bị nên anh mới không có kiểm tra, không nghĩ tới cư nhiên xảy ra chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro