Chap 54: Giả tình ý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm ngày hôm sau, Daesung cùng Seungri ở phòng khách chờ, nhưng đợi hơn nữa ngày cũng không thấy người xuống lầu. Daesung hoài nghi hỏi, "Seungri, cậu xác định hôm nay lão đại sẽ đi công ty ?"

Seungri không chút để ý nói, "Chờ một chút đi! Từ khi có anh dâu nhỏ, lão đại đi muộn đã thành thói quen!"

Trong phòng trên lầu, SeungHyun đem người trong lòng hôn đánh thức, dịu dàng dỗ, "Bé cưng, tỉnh tỉnh, hôm nay phải đi công ty nga !"

Ji Yong mơ mơ màng màng lẩm bẩm, "Không muốn, người ta rất mệt !"

SeungHyun nhìn người cậu đầy dấu hôn, do dự một chút, sau đó đứng dậy xuống giường, cũng không miễn cưỡng cậu, dù sao 2 ngày này Seungri cùng Daesung đều rảnh. Còn có Soonhoc, nếu 3 người cũng không xem được 1 người, vậy cần ném về tổng bộ huấn luyện cho tốt một chút. Hơn nữa từ lần trước, trên người Ji Yong đã được trang bị thiết bị truy tìm, không sợ cậu đi mất.

Nhìn SeungHyun xuống lầu, Daesung hì hì cười, "Lão đại đi ạ!" SeungHyun lạnh lùng nhìn anh một cái, vừa muốn nói gì, Daesung liền chủ động nói, "Lão đại yên tâm, chúng tôi sẽ để ý anh dâu thật tốt !"

SeungHyun híp mắt, tầm mắt khóa chặt anh, Daesung trong lòng căng thẳng, lão đại không phải hoài nghi anh chứ ? Ngay khi Daesung sắp không kiên trì được nữa, không đánh đã khai, SeungHyun rốt cục thu hồi tầm mắt, đi ra ngoài.

Daesung thở ra, lau mồ hôi lạnh trên trán, "Nguy hiểm thật !"

Seungri không chút khách khí cười ra tiếng, "Ai bảo cậu đắc ý vênh váo chứ?"

Daesung vừa muốn nói gì, sau đó lại ngậm miệng, chỉ cười đến có chút quỷ dị. Seungri run lên, không cần đoán cũng biết Daesung suy nghĩ chuyện gì.

Anh thức thời không mở miệng nữa, nếu chọc tới Daesung, một lát anh ta khẳng định sẽ chỉnh anh rất ác!

Hai người đợi một lúc lâu, Daesung nghi hoặc hỏi, "Anh dâu nhỏ sao còn chưa xuống ? Không phải đã quên chuyện hôm nay chứ ?"

Seungri nhún vai, anh làm sao mà biết ?

Lại đợi một lát, Daesung thật sự nhịn không được, nếu không nhanh lên, đến lúc đó lão đại trở về phát hiện liền thảm, "Chúng ta đi lên xem !"

"Cốc cốc..." Không phản ứng ?

"Ầm ầm..."

Nghe tiếng phá cửa như trời long đất lở kia, Ji Yong rất bất mãn lập tức ngồi dậy, mê man ngồi trừng một lát mới lấy áo ngủ mặc vào, kéo cửa thật mạnh, rất bất mãn nhìn 2 người trước mắt.

Tuy rằng Ji Yong mặc áo ngủ, nhưng trên cổ, xương quai xanh, cánh tay, chỗ nào cũng chi chít dấu hôn, hai người rốt cuộc biết cậu vì sao đứng dậy không nổi !

Khụ khụ... - Daesung ho khan 2 tiếng, " Anh dâu nhỏ, anh đã quên hôm nay còn có việc sao ?"

Có việc ? - Ji Yong nghi hoặc nhíu mày, sau đó nhớ tới chuyện hôm qua, kinh hô, " A... Tôi đã quên !" Bởi vì hôm qua lúc cậu ý loạn tình mê, mơ mơ màng màng mà làm một màn chủ động, kết quả SeungHyun kích động, luôn quấn lấy cậu từ ban ngày ép đến nửa đêm, cậu sao còn nhớ rõ chuyện gì ? "Chờ một chút, tôi thay quần áo !"

"Ầm" một tiếng, cửa phòng bị đóng lại, Daesung sờ mũi, đột nhiên cười nói, "Như vậy cũng không sao !" Vỗ vai Seungri, Daesung không có hảo ý cười, "Seungri, như vậy nhìn qua có phải càng ái muội không?" Anh dâu nhỏ toàn thân dấu vết khẳng định không che được !

Seungri vẻ mặt đau khổ, trong lòng ai thán, anh thật lo lắng anh sẽ hoàn toàn thất tình!

JiYong nhìn chính mình trong gương, dấu vết đầy người căn bản không che được, mặc dù mặc áo sơ mi dài tay, cao cổ nhưng chỉ cần cậu vừa động, dấu trên cổ liền lộ ra, JiYong càng không ngừng kéo tóc . Đột nhiên động tác dừng lại, nhìn người trong gương, vẻ mặt nghi hoặc thì thào tự nói, "Tại sao nhất định phải che?" Lại nhìn, xoay người thoải mái ra cửa.+

Daesung nhìn cậu vẻ mặt cao hứng nói, "Đi thôi !"

Xe dừng lại trước quán cafe, JiYong ló đầu ra nhìn, "Nơi này tôi đã tới rồi nha!" Nơi này chính là Tiamo, lần trước cậu ở đây chỉnh Jiwon xấu xa.

Daesung hắc hắc cười nói, "Tôi đã bảo Seungyoon điều tra xong, Yoona hôm nay sẽ đến đây làm! Đi thôi !"

JiYong vẻ mặt hưng phấn, Seungri lại là vẻ mặt không tình nguyện. Ba người đi vào quán cafe, chọn một vị trí thu hút, Seungri ngồi cùng JiYong, Daesung thì tìm vị trí thuận tiện quan sát ngồi xuống, cảnh cáo liếc mắt Seungri một cái, để cho anh đừng phá hỏng !

Thực không khéo, người đến phục vụ bọn họ vừa vặn là Yoona. Seungri nghiêm một chút, nhận ánh mắt cảnh cáo của Daesung, trong lòng phát khổ.

Yoona nhìn hai người, sắc mặt có chút tái nhợt, vốn nghe Mino nói xong cô định tìm Seungri hỏi rõ nhưng lại tìm không gặp anh, di động cũng không có người nghe. Đó là bị 4 người khác ra lệnh cưỡng chế không cho phép nghe !

Cô nghĩ anh còn tức giận nhưng xem ra chỉ sợ anh vốn không có thời gian tức giận đi ? Nhìn dấu trên cổ JiYong, Yoona cảm thấy rất chói mắt, đâm vào mắt cô đến phát đau, muốn rơi lệ.

Seungri không nhìn biểu tình Yoona, trưng ra một khuôn mặt tươi cười, dịu dàng hỏi, "Yongie, em thích cafe gì ?"

JiYong chống cằm, chu miệng nói, "Tôi muốn uống sữa !"

Seungri run run khóe miệng, nào có người đặc biệt chạy đến quán cafe vì uống sữa. Nhưng anh dâu nhỏ có lối suy nghĩ khác với người bình thường, nói không chừng chính bởi dạng này, lão đại tim lạnh như băng mới có thể bị cậu làm tan đi! Bất đắc dĩ cười cười, quay đầu nhìn về phía Yoona, thản nhiên nói, "Một ly sữa, một ly lam sơn!" Nói xong, lại quay đầu nhìn về phía JiYong.

Yoona cúi đầu, không muốn để cho người ta thấy hốc mắt cô đỏ lên. Anh cư nhiên làm bộ như không biết cô, là vì chàng trai kia sao? Cô đột nhiên cảm thấy chính mình thật thảm thương, yêu ai không yêu lại cố tình yêu một playboy, thật là tự chà đạp mình mà !

Hít một hơi thật sâu, xoay người rời đi, muốn làm bộ như không biết cô cũng có thể ! Cô sẽ không vì một người đàn ông ngay cả tôn nghiêm đều vứt bỏ !

Một lát sau, Yoona bưng khay đi tới, đem sữa đặt trước mặt JiYong, lại đem cafe đặt trước mặt Seungri nhẹ giọng nói, "Hai vị mời từ từ dùng !"

Seungri không để ý đến cô, chỉ là vẻ mặt yêu chiều nhìn JiYong, bị buộc !

JiYong đột nhiên hướng anh ngoắc ngón tay, Seungri sửng sốt một chút, sau đó đưa đầu đến gần, JiYong tiến đến bên tai anh, nhỏ giọng nói, "Seungri, anh rất giả !"

Seungri run khóe miệng, vẻ mặt bất đắc dĩ, rất giả sao ? Lão đại bình thường không phải đều như vậy sao ? "Thật sự...Rất giả sao ?" JiYong nghiêm túc gật đầu.

Nhìn hai người thân thiết không coi ai ra gì, ngón tay Yoona cầm lấy khay không ngừng siết chặt, đầu ngón tay trở nên trắng bệch. Sau đó xoay người rời đi, lưng rất thẳng, mang theo kiêu ngạo của cô, chỉ là một người đàn ông mà thôi, không có anh, cô vẫn là cô !

Daesung mày nhíu lại, vẻ mặt không vui. Cô gái này, hỏi một câu sẽ chết sao? Anh biết Seungri lần này nghiêm túc cho nên cũng không có muốn làm khó dễ cô gái này, chỉ cần cô ta mở miệng hỏi thì xem như qua cửa rồi, nhưng bây giờ cô ta có ý gì? Tính cứ như vậy bỏ qua sao? Thế Seungri trong lòng cô ta rốt cuộc là gì? Chẳng lẽ so với mặt mũi cô ta còn kém hơn sao ?

Thân phận bọn họ khẳng định có không ít bí mật, nếu không có một chút tín nhiệm, ngay cả hỏi cũng không hỏi liền đem đối phương phủ quyết, hai người làm sao có thể lâu dài ?

JiYong nhìn Seungri trên mặt cười khổ, thật cẩn thận hỏi, "Seungri, anh không sao chứ ?"

Seungri lắc đầu, "Không có gì."

Nhìn bộ dáng anh khổ sở, JiYong ôm sữa, miệng nhỏ thỉnh thoảng lại uống một hớp. Lén nhìn anh, không dám nói lời nào, cậu rất sợ sẽ chọc anh khóc.

Im lặng thật lâu, Seungri mới thì thào hỏi, "Anh dâu nhỏ, lần trước lúc anh cùng lão đại cãi nhau, lão đại hỏi anh vì sao phải đi, anh sao trả lời thành thật như vậy, không sợ mất mặt sao ?"

-Anh là nói tôi cùng Hyunie đánh nhau lần đó sao? Lần đó là tôi không tốt!" JiYong kéo tóc, tự kiểm điểm, "Giống như mỗi lần cãi nhau tôi đều chọc Hyunie đau lòng, cho nên tôi quyết định về sau không cãi nhau với anh ấy nữa !"

Seungri thật hết cách, vì sao mỗi lần hỏi cậu một đằng, cậu lại trả lời một nẻo vậy? JiYong nhìn anh bộ dáng hết cách, lại bổ sung, "Mặt mũi lại không đáng tiền, tôi rất tức giận nhưng Hyunie cũng rất đau lòng. Vậy tôi nhất định phải cho anh ấy biết tôi vì sao tức giận, anh ấy mới giải thích rõ thôi!" Lại kéo tóc, JiYong cười khổ, "Anh không nên hỏi tôi, tôi cũng không biết nói như thế nào."

Seungri nhìn cậu bộ dáng buồn rầu, lắc đầu, anh dâu nhỏ mặc dù có khi ngây ngốc nhưng lão đại rất hạnh phúc! Mà anh cùng Yoona , có lẽ thật sự không thích hợp! Yoona vì từ nhỏ mồ côi cha, trong nhà cũng không giàu có, cô so với người bình thường đều phải mạnh mẽ, lòng tự trọng càng mạnh hơn, có chuyện gì cũng giấu trong lòng, nhưng cô cái gì cũng không nói anh làm sao có thể biết ? Tựa như lần trước, nếu không phải Mino giải thích, anh căn bản không rõ cô vì sao lại đột nhiên đưa ra lời chia tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro