Chap 56: Nam nhân kế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Minyoung nhỏ giọng nói gì đó, Seo Hee ánh mắt sáng ngời, gật gật đầu. Nhìn về phía Yoona thất hồn lạc phách như cũ, ánh mắt lộ ra một tia quỷ dị, khẽ cười, "Yên tâm, hãy tin tôi !" 

- A... Đàn ông bây giờ chính là như vậy, chân trong chân ngoài !

Nghe câu cảm thán thế Yoona phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía người phụ nữ tao nhã cao quý ngồi bên cạnh cô. Người phụ nữ này nhìn qua chính là người có tiền, nhịn không được nhíu mày, định xoay người làm việc.

Seo Hee chặt cô, "Chúng ta nói chuyện đi! Trong lòng tôi cũng không chịu nổi !"

- Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi ?

Seo Hee cười khổ đem ấn cô ngồi xuống ghế , "Chúng ta coi như là người cùng cảnh ngộ, an ủi nhau một chút cũng tốt a !"

Yoona nhíu mày nhìn cô một cái, không nói gì. Seo Hee cứ thế nói, "Cô biết không ? Người đàn ông lúc nãy tiến vào nhìn qua rất lạnh là vị hôn phu của tôi !"

Yoona trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, Seo Hee cười khổ nói, "Chàng trai kia thừa dịp lúc tôi ra nước ngoài thừa cơ mà vào, lần trước còn ra tay đánh tôi. Tôi nằm bệnh viện 2 tháng nhưng người đàn ông đó chỉ lo cùng thằng tiện nhân đó thân thiết, một lần cũng không đến gặp tôi !" Nghĩ đến cảnh mình thê thảm, quãng thời gian trong lòng run sợ, Seo Hee đau buồn, hai mắt ướt át, nhưng thật ra thật sự đau lòng.

Yoona nhìn cô như vậy thật đúng là có một chút cảm giác cùng cảnh ngộ. Lần đầu tiên nhìn thấy Ji Yong còn có một phần cảm tình nhưng vừa rồi, phần cảm tình kia đã biến mất vô tung, đến bây giờ trong lòng đã cảm thấy chán ghét.

Thấy Yoona đã bị cô làm xúc động, Seo Hee không ngừng cố gắng, lau nước mắt, trưng ra một nụ cười tươi, dịu dàng nói, "Tôi chỉ là không nghĩ cô cũng giống tôi. Xem ra Seungri yêu cô, một khi đã như vậy cô sao không cho tình cảm giữa hai người cố gắng một chút ?"

Yêu cô ? Cô không xác định Seungri có yêu cô không ? Cô nhìn không ra, "Anh ấy thật sự yêu tôi sao?"

Seo Hee khẽ cười nói, "Thật sự người trong cuộc luôn mê muội, này không phải chuyện rõ quá sao?"

- Vậy... chàng trai kia ? - Cô có thể cảm giác được Seungri đối với chàng trai kia rất khác.

- Này... - Seo Hee xấu hổ cười cười, tựa như không biết có nên nói thật không. Yoona cười khổ một tiếng, "Tôi hiểu !"

- Không phải...-  Seo Hee vội vàng nói, "Tôi cũng không rõ, nếu không... Thử một chút là được ?"

Yoona trầm mặc một lát, vẫn là nhịn không được hỏi, "Phải thử như thế nào ?"

Seo Hee suy nghĩ một chút, nói, "Vậy xem nếu cô cùng chàng trai kia tánh mạng đồng thời gặp phải nguy hiểm, anh ta sẽ cứu ai trước, dưới tình huống này không thể làm giả. Anh ta cứu ai trước thì người đó nhất định là người quan trọng nhất trong lòng anh ta!"

Yoona có chút do dự hỏi, "Phải làm như thế nào ?"

- Ân... Cô hẹn chàng trai kia ra biển, sau đó động tay một chút để hai người cùng lúc bị chìm.

Thấy Yoona do dự, Nana có chút không kiên nhẫn nhưng vẫn kiên nhẫn tiếp tục diễn trò, cầu xin nói, "Coi như là giúp tôi, tôi cũng muốn xem tôi trong lòng anh ấy có một chút phân lượng nào không!"

- Vạn nhất... thật sự gặp chuyện không may thì làm sao bây giờ ? - Yoona cảm thấy rất nguy hiểm, chuyện này vạn nhất ngoài ý muốn...

- Cô yên tâm, chúng tôi có thể cho cấp cứu viên ở một bên theo dõi, vạn nhất có chuyện bọn họ sẽ ra tay cứu người!

Yoona lo lắng rất lâu, cuối cùng vẫn do dự gật đầu, cô thật sự muốn biết vị trí của cô trong lòng Seungri.

--------------------------

Trong xe, Ji Yong cuộn tròn trong lòng SeungHyun , một bộ dáng "em rất sợ". SeungHyun liếc cậu một cái, trong lòng mặc dù cũng đã hết giận nhưng vẫn nên giáo huấn nho nhỏ một chút. Lá gan thật sự càng lúc càng lớn, còn dám cùng người đàn ông khác giả ân ái, cũng không đem anh để vào mắt! [Uầy... Anh còn biết nói chỉ là giả ân ái thôi mà .-.]

- Đã nghĩ được chưa ?

- Ô... -  Ji Yong lại co lại trong lòng anh, rõ ràng là kẻ xấu này muốn trừng phạt cậu. Nhưng cậu lại cảm thấy trong lòng anh có vẻ an toàn, thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn anh, nói, "Anh đã nói sẽ không đánh em."

- Ừ.

- Vậy... vậy cũng có thể không cần trừng phạt không ?

Nhìn cậu trong mắt chờ đợi, SeungHyun nhịn không được mềm lòng, vội vàng di chuyển tầm mắt, "Không được !"

Ji Yong ủy khuất nhìn anh, lại phát hiện anh nhìn cậu một cái cũng không nhìn, bất mãn ôm anh cọ a cọ, miệng càng không ngừng nói thầm, "Huhu... Hyunie là người xấu... Người xấu..."  Không thấy SeungHyun khóe miệng giơ lên.

Trở lại biệt thự, SeungHyun nhìn Seungri cùng Daesung đi phía sau, hai người cứng đờ, không phải chứ? Bây giờ sẽ đi? Hai người liếc nhau, lại ngoan ngoãn trở lại trong xe xuất phát về tổng bộ, vẻ mặt cứ như lên đoạn đầu đài.

Trong phòng, Ji Yong ôm Tiểu Yong ngồi trên giường, SeungHyun quấn khăn tắm từ phòng tắm đi ra, nhìn cậu vẻ mặt buồn rầu, khóe miệng nhịn không được giơ lên, trong mắt lộ vẻ cưng chiều. Thấy Ji Yong nhìn sang thì biểu tình trên mặt thay đổi, thanh âm lạnh xuống mấy phần, "Còn chưa nghĩ ra ?"

JI Yong vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc, đem Tiểu Yong đặt bên giường sau đó kéo anh tới, để anh ngồi xuống. Vẻ mặt quyết đánh đến cùng rồi bắt đầu cởi quần áo.

SeungHyun sửng sốt một chút, ánh mắt tối sầm lại, hỏi, "Em làm cái gì ?"

Cậu vừa cởi quần áo vừa chu miệng nói, "Ngu ngốc, đương nhiên là dùng nam nhân kế a!"

SeungHyun trong mắt nhịn không được lộ ra ý cười, có chút hăng hái chờ nam nhân kế của cậu. Ji Yong cởi xong quần áo trên người mình, sau đó nhào vào trong lòng anh ngửi ngửi, "Hyunie thơm quá nga!"

SeungHyun sắc mặt liền đen, lời này nghe sao giống lưu manh đùa giỡn con gái nhà lành thế ? 

Ji Yongvươn tay nhỏ bé đốt lửa trên người anh, học bộ dáng của anh ở trên người mình cắn cắn cắn cắn. Nghe tiếng thở dốc của anh càng ngày càng nặng nề, cậu nghiêng đầu nhìn thấy anh bộ dáng rất thoải mái, trong lòng cảm thấy rất thành công. Mắt giảo hoạt chớp chớp, tay nhỏ bé đột nhiên thâm nhập vào bên trong khăn tắm ở giữa eo của anh.

SeungHyun kêu lên một tiếng, đáy mắt càng thêm sâu thẳm, ôm cậu ngã xuống giường lớn, Ji Yong giãy dụa nói, "Chờ một chút! Nam nhân kế của em thành công, anh không thể lại trừng phạt em nữa đó!"

- Được...

----------------------------

Trong phòng khách, Seungyoon hỏi, "Lão đại đâu ?"

Mino mặt không chút thay đổi nói, "Lão đại bề bộn nhiều việc, Ri Ri cùng Sungie đều bị điều về tổng bộ!" Tự nhiên SeungHyun công tác liền nhiều hơn.

Vừa nghe đến tổng bộ, Seungyoon sắc mặt cứng đờ, "Cũng may bọn họ đủ nghĩa khí, không khai chúng ta ra!"

Mino trầm ngâm nói, "Chỉ sợ không chỉ là chuyện này."

Soonhoc đồng ý gật đầu, nói, "Tình hình Seungri bây giờ đi tổng bộ một chút cũng tốt."  Ít nhất không có thời gian suy nghĩ lung tung, hơn nữa sau khi trút ra hết tâm trạng cũng sẽ tốt hơn nhiều.

Mino tiếp lời, "Sungie bất quá là người đi theo mà thôi."

Seungyoon suy nghĩ kĩ cũng hiểu được, lắc đầu cười nói, "Lão đại làm mỗi chuyện đều có lý do của mình!" Lão đại tuy vẫn lạnh như băng nhưng kỳ thật vẫn luôn dùng cách của anh để quan tâm người khác, chỉ có người chu đáo mới có thể phát hiện.

Ji Yong đỡ thắt lưng từ trên lầu đi xuống, thấy 3 người, sắc mặt trầm xuống hừ lạnh một tiếng, không để ý tới bọn họ. Đều là bọn họ làm hại cậu bị trừng phạt, cậu cư nhiên còn ngây ngốc dùng nam nhân kế, kết quả so với bị đánh còn thảm hơn. Hyunie sẽ không ra tay nặng mà đánh cậu nhưng anh sẽ hung hăng yêu cậu, cho nên cậu quyết định lần sau phạm sai lầm vẫn nên để anh đánh một trận là được. 

Seungyoon nhìn bộ dáng cậu dỗi, cười hỏi, "Anh dâu nhỏ, anh sao không ở cùng một chỗ với lão đại ?"

JI Yong hung hăng trừng mắt anh, anh còn dám nói, cậu thiếu chút nữa không dậy nổi, còn có thể đi theo Hyunie sao ?

Seungyoon sờ sờ mũi, anh không có đắc tội cậu chứ ? Lắc đầu, nói, "Tôi còn có việc, đi trước !" Lão đại lại bảo anh nhanh chóng phá tan hệ thống phòng vệ an toàn của TABIGD . Tuy rằng gần đây TABIGD rất yên tĩnh nhưng nếu bọn họ nhận hành động, vậy khẳng định còn sẽ phái người đến ám sát.

Mino cũng đi theo anh đi rồi, Soonhoc nhìn Ji Yong, lo lắng căn dặn,  "Yongie, không thể chạy loạn khắp nơi biết không ?"

Ji Yong ngoan ngoãn gật đầu, mở ra TV xem. Soonhoc nghĩ cậu vừa mới bị SeungHyun phạt, hẳn sẽ ngoan vài ngày, hơn nữa trên người cậu còn có thiết bị truy tìm, cũng an tâm đi thu xếp việc của mình. Tuy anh ở TOG không có chức vị nhưng cũng ngang hàng với tứ đại đường chủ, cũng rất bận.

Xem một lát, Seungri bất mãn chu miệng, cậu thật nhớ Hyunie nga! Sau đó nghĩ đến cái gì hai mắt sáng ngời, Hyunie có cho cậu di động, nói lúc nhớ anh có thể gọi cho anh!

Ji Yong chạy lên lầu, cầm chiếc di động màu vàng, thuận tiện ôm lấy Tiểu Yong lại quay về trên sofa . Vừa xem TV vừa ấn một dãy số.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro