Chap 67: Phu nhân đâu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--- Bụp ---

Woo Bin cầm văn kiện trong tay ném lên bàn, phiền chán xoa nhẹ thái dương, anh thật sự không có tâm trạng công tác. Đi ra thư phòng, thấy một nữ giúp việc liền hỏi, "Biết phu nhân ở đâu không ?

- Phu nhân cùng cô Eunchan ở vườn hoa nói chuyện phiếm ạ!

- Tôi là hỏi Ji Yong ở đâu ?

Nữ giúp việc phản ứng lại, "Cậu Ji Yong ở trong phòng Choi tổng !" Cũng không thể trách cô không phản ứng lại, vốn Woo Bin bảo các cô gọi Ji Yong là phu nhân nhưng Hanuel sau khi đến đây không cho các cô gọi như vậy, cũng không biết nên nghe ai, người làm cũng khó làm a !

Ở trong phòng SeungHyun? Woo Bin cau mày, không phải học khiêu vũ sao? Đến phòng SeungHyun học sao ? Anh có trực giác anh ta không có lòng tốt.

--- Két ---

Tiếng vang rất nhỏ vang lên, SeungHyun vội vàng buông đôi môi Ji Yong ra, kỳ thật anh cũng không phải sợ Woo Bin phát hiện nhưng nếu bị phát hiện, bé cưng khẳng định sẽ tìm anh tính sổ. Hơn nữa bé cưng nói Yooyeon kia thật sự có tính uy hiếp, anh không hy vọng bởi vì mình tùy hứng mà khiến cậu rơi vào nguy hiểm.

Ji Yong hai mắt sương mù nhìn anh, tựa hồ còn có chút thẫn thờ. Woo Bin mở cửa ra liền thấy hai người ôm nhau nằm trên giường, sắc mặt nháy mắt trở nên khó coi, "Các người đang làm cái gì?"

Ji Yong nháy mắt hoàn hồn, trừng mắt nhìn SeungHyun một cái, anh sao mỗi lần đều không khóa cửa! Sau đó từ trên người anh đi xuống, chu miệng oán giận, "Anh trai thật ngốc, cư nhiên còn bị ngã!"

SeungHyun ngồi dậy, đưa tay kéo cậu đến, phối hợp nói, "Rõ ràng là em không tiếp thu !"

Ji Yong bĩu môi, được rồi! Là cậu hôn anh trước!

Woo Bin nhìn hai người rõ ràng coi thường anh, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác tức giận, giữ chặt cổ tay Ji Yong kéo vào trong lòng, giận dữ hét, 

- Kwon Ji Yong, em tốt nhất phải làm rõ cho anh ai mới là chồng em! 

Nhẫn nại của anh có giới hạn, anh nỗ lực yêu nhưng không được đáp lại đã khiến cho anh rất căm tức, hiện tại cậu còn cùng người đàn ông khác thân thiết như vậy, anh sao còn có thể bình tĩnh đây ? [Chứ lúc ông đùa giỡn tình cảm của người ta thì sao? :>]

Ji Yong rụt lui thân mình, nước mắt lưng tròng quay đầu nhìn về phía SeungHyun, "Anh...Đau quá!"  Trong lòng lại cười lạnh, chồng? Hắn ta xứng đáng để cậu gọi một tiếng "chồng"?

SeungHyun ánh mắt lạnh lùng, một tay bắt lấy cổ tay Woo Bin, hơi dùng một chút lực, Woo Bin bị đau, không tự chủ được thả lỏng lực đạo. Sau đó SeungHyun đưa tay ôm eo Ji Yong kéo cậu vào trong lòng, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Woo Bin.

Woo Bin tự nhiên không thể so SeungHyun, đại tổng tài trăm công ngàn việc nhiều nhất học chút thuật phòng thân mà thôi, sao có thể là đối thủ của anh?

Nhìn Ji Yong bị SeungHyun kéo vào trong lòng, Woo Bin sắc mặt lại khó coi, "Ji Yong, lại đây !"

- Không muốn! - Ji Yong đưa tay ôm chặt SeungHyun, lã chã khóc nói, "Anh, anh ta là người xấu, anh ta bắt nạt Yongie, Yongie không muốn đi qua !"

SeungHyun vuốt tóc cậu, dịu dàng dỗ, "Được, không cần đi !"

Nhìn Ji Yong bộ dáng sợ hãi, Woo Bin trong mắt đều là ảo não, cũng biết rốt cục vì sao cậu lại dính SeungHyun như vậy rồi. Anh thật đúng là không nghĩ tới luôn luôn lãnh khốc vô tình, làm việc đuổi tận giết tuyệt như Choi SeungHyun lại đối với Ji Yong dịu dàng như vậy, kiên nhẫn như vậy. Ji Yong hiện tại cái gì cũng không nhớ rõ, SeungHyun đối với cậu tốt, cậu đương nhiên liền cho rằng anh ta người tốt, dính bên người anh ta. Nhưng anh cũng không thể không nghi ngờ SeungHyun, anh ta rốt cuộc có mục đích gì, khác thường tất có chuyện !

Anh không thể lại để cho Ji Yong cùng anh ta ở cùng nhau, như vậy rất nguy hiểm! Woo Bin nhìn người đang ôm chặt Ji Yong, nhíu mày, dịu dàng nói, 

Yongie ngoan, anh dẫn em đi ăn món điểm tâm ngọt được không ?

Ji Yong ôm chặt anh như cũ không buông, "Không muốn, khó ăn muốn chết !" 

Cậu hiện tại khôi phục trí nhớ đương nhiên biết anh lúc trước lừa cậu, nhưng lần đó khi anh bị thương loại cảm giác hoảng hốt như đã khắc vào trong lòng. Mặc dù biết anh sẽ không biến mất nếu cậu ăn món điểm tâm ngọt, nhưng dường như cậu đã sinh ra cảm giác bài xích với nó

Woo Bin nhíu mày, nếu không phải những thói quen khác của cậu giống Ji Yong, còn có chiếc nhẫn quỷ dị kia, anh thật hoài nghi mình có phải nhận sai người không, Ji Yong rõ ràng rất thích món điểm tâm ngọt.

SeungHyun nghe cậu nói khó ăn, cúi đầu nhìn người trong lòng một cái, cánh tay hơi sít chặt. [Anh rốt cuộc cũng biết mình làm việc xấu a!]

- Ji Yong, em đã lớn rồi không thể vẫn dán lấy Chơi tổng, Chơi tổng còn bề bộn nhiều việc, biết không?

Ji Yong liếc mắt với SeungHyun, trước kia sao không phát hiện Woo Bin như bà mẹ vậy?

Thấy Ji Yong vẫn không chịu buông tay, Woo Bin chau mày, hai người dán chặt không kẽ hở, anh lại không thể trực tiếp đoạt lấy Ji Yong, như vậy khẳng định lại dọa đến cậu, hơn nữa... Woo Bin không dấu vết giật giật cổ tay, thân thủ SeungHyun hơn anh rất nhiều, trong lòng cảm thấy có chút bực bội, sắc mặt cũng rất khó coi.

Bữa tối trên bàn cơm khá phong phú, Seungri than thở tìm vị trí ngồi xuống, trong lòng không ngừng ai thán mình số khổ. Qua một hồi lâu mới phát hiện không khí có chút không đúng, Bin sắc mặt dường như không tốt lắm, theo ánh mắt của anh ta nhìn lại, Seungri nhíu mày.

Ji Yong chuyện gì cũng không quản, vùi đầu vào ăn. SeungHyun nhìn cậu trong mắt mang theo một tia cưng chiều, tự nhiên mà đưa tay đem tóc của cậu vuốt ra sau , hoàn toàn xem thường sắc mặt khó coi của Woo Bin.

Seungri không khỏi run khóe miệng, lão đại cùng anh dâu nhỏ có phải rất trắng trợn hay không? Bọn họ xác định bọn họ muốn che giấu quan hệ sao?

Eunchan nhìn Woo Bin nhíu mày, sau đó dịu dàng cười, "Ji Yongie cùng Choi tổng quan hệ thật tốt!"  Cô ước gì Ji Yong cùng SeungHyun tốt chút nữa mới phải, như vậy Woo Bin khẳng định sẽ hết hy vọng với Ji Yong, cơ hội của cô cũng lớn hơn.

Chuyện Ji Yong về nhà Kim, Eunchan không nói cho bất cứ người nào ở Park gia biết, vì cô biết nếu Sihyuk biết Ji Yong đã trở lại, nhất định sẽ không cho phép cô xen vào. Sihyuk chẳng qua là muốn có Woo Bin làm chỗ dựa vững chắc thôi, tuyệt đối sẽ không cho phép cô phá hư. Ngay cả Hwayoung cô cũng không nói, vì cô biết mẹ mình quá yêu cha, không dám bảo đảm bà sẽ vì hạnh phúc của mình mà không đứng về phía cha.

Ji Yong ngây ngốc cười, "Ân, Yongie thích anh trai nhất !"

Nhìn Woo Bin sắc mặt lại khó coi, Eunchan dịu dàng nói, "Ji Yong, tuy rằng em cùng Choi tổng quan hệ tốt nhưng dù sao em là người đã có chồng, không nên quá gần gũi!"   Trong lòng lại hô to, càng gần gũi càng tốt, tốt nhất là lăn lên giường đi!

Ji Yong nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu, "Nhưng tôi cùng anh trai là anh em a!"

Nghe vậy Woo Bin sắc mặt lại dễ coi một ít, bất đắc dĩ nói, "Ji Yong, anh em cũng không thể quá gần gũi !"  Quan trọng nhất anh em này căn bản không có một chút quan hệ huyết thống, ai biết SeungHyun có ý đồ gì ?

Ji Yong cái hiểu cái không gật đầu, Woo Bin rốt cục nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng có một chút tiến triển.

Ji Yong đột nhiên cương một chút, xê dịch chân, muốn thoát khỏi bàn tay to ái muội vuốt ve trên đùi nhưng không có kết quả, không dấu vết liếc SeungHyun một cái. Chỉ thấy anh cúi mi mắt, thấy không rõ thần sắc trong mắt anh nhưng khóe miệng có độ cong nhạt lại lộ ra một tia nguy hiểm, Ji Yong đột nhiên nói, "Tôi ăn no rồi!"

Sau đó nắm lấy bàn tay to trên đùi nhéo nhéo, bất đắc dĩ bĩu môi, cậu cũng không phải thật sự cùng với anh phủi sạch quan hệ.

Toàn bộ thời gian bữa tối Hanuel đều rất im lặng, không có gây phiền phức cho Ji Yong lại làm cho cậu cảm thấy bà có âm mưu gì.

Bữa tối qua đi, Ji Yong sớm trở về phòng, nằm trên giường suy nghĩ xa xôi. Đối với Hanuel cùng Eunchan cậu căn bản không để vào mắt, nếu là trước kia cậu có lẽ sẽ cảm thấy có chút khó làm, dù sao Hanuel cũng là mẹ Woo Bin. Nhưng hiện tại cậu căn bản không cần lo lắng nhiều như vậy, Hanuel nếu dám làm ra cái gì, cậu cũng sẽ không lưu tình, hơn nữa không phải còn có Hyunie sao? Nghĩ đến SeungHyun, Ji Yong khóe miệng kiềm không được hơi giơ lên.

Đột nhiên bị người ôm vào trong lòng, hơi thở ấm áp phun ở bên tai có chút ngứa, tiếng nói trầm thấp khêu gợi vang bên tai, "Suy nghĩ cái gì ?"

Độ cong khóe miệng Ji Yong mở rộng, chỉ biết anh sẽ lén lại đây, xoay người ôm lấy eo anh, hôn trên môi anh, "Nhớ anh."

SeungHyun cánh tay buộc chặt, nhẹ nhàng liếm trên cổ cậu, "Bé cưng..."  Thật muốn đem cậu cột vào người, một khắc cũng không tách ra.

Ji Yong đá đá chân anh hỏi, "Khóa cửa chưa ?"

-------------------------------

Chap này đủ 20 views, 10 votes và 5 cmts mình sẽ up liền luôn chap tiếp theo :3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro