Chap 90: Kết hôn đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Daesung nhìn người trong gương, đưa tay sờ môi của mình lại đột nhiên rút mạnh tay về xoay mở vòi nước, hai tay hứng nước lạnh rồi tạt vào mặt mình vài cái. Khiến bản thân tỉnh táo một ít nhưng cảm giác quái dị trong lòng vẫn không ném đi được, sắc mặt khó coi trừng người trong gương, Seungri nổi điên làm anh cũng không bình thường.

Sáng sớm ngày hôm sau, 8 người tụ tập ở nhà ăn, SeungHyun ôm Ji Yong vào trong ngực cho cậu ăn cháo. Jinwoo nhìn hai người lại nhìn Mino, ai oán nói, "Tiểu Mino, vì sao anh không biết thú tính chứ ?"

- Khụ khụ... - Ji Yong thiếu chút nữa bị sặc, Woonie thật sự không biết rụt rè là gì a, nhưng cũng chỉ có như vậy mới có thể hòa tan ngọn băng sơn Mino kia! SeungHyun vội vàng vỗ lưng giúp cậu, mắt lạnh đảo qua Jinwoo.

Jinwoo lập tức ngồi ngay ngắn, dũng cảm thừa nhận sai lầm, "Điện chủ thứ tội, tôi không nên nói lung tung..."

SeungHyun vốn không có để ý tới hắn, chỉ lo giúp Ji Yong lau miệng rồi tiếp tục đút.

Jinwoo không thú vị bĩu môi, lại ai oán nhìn về phía Mino, Mino âm thanh lạnh lùng, "Tôi và cậu không quan hệ !"

Jinwoo hiếm khi không cự nự với anh, buồn bực không lên tiếng mà chỉ vùi đầu vào ăn. Mino nhìn cậu một cái, giật giật khóe miệng nhưng không nói gì, đảo mắt nhìn về phía Seungri và Daesung, có chút kỳ quái hỏi, "Hai cậu làm sao vậy?"   Hai người này vốn luôn khiến bầu không khí sinh động, sao có thể còn trầm mặc hơn so với anh ?

- Không có gì! - Đồng thanh trả lời nhưng sao có chút cảm giác giấu đầu lòi đuôi, hai người liếc nhau lại tự dời tầm mắt.

Đột nhiên phát hiện một ánh mắt mãnh liệt, Seungri ngẩng đầu nhìn lại thì khóe miệng run run, thật cẩn thận hỏi, "Anh dâu nhỏ, làm sao vậy ?"

Ji Yong vô tội nháy mắt mấy cái, "Không có gì, chỉ là đột nhiên phát hiện hai người rất xứng!" Thật sự là thấy thế nào cũng có chút ám muội a!

--- Phốc... Khụ khụ... - Daesung ho không dứt, Seungri thuận tay kéo khăn giấy đưa cho anh, Daesung cũng thuận tay đón lấy, sau đó liền phát hiện ánh mắt Ji Yong càng thêm ái muội.

Ji Yong rúc vào lòng SeungHyun cười như tên trộm, thở dài, "Thật sự là càng nhìn càng có tướng vợ chồng a !"

Daesung vẻ mặt hắc tuyến nhắc nhở, "Anh dâu nhỏ, còn có chính sự !"

Nói đến chính sự cậu không trêu chọc bọn họ nữa, nhìn về phía Danny hỏi, "Danny, ngày hôm qua anh nói chuyện thế nào ?"

Nói đến đây Danny liền đen mặt, "Dựa vào cái gì mọi người đều đi dạo rồi bảo ta đi nói chuyện chứ ? Các người có biết người máy kia cứ lắm điều khiến người ta muốn điên tiết hay không ?"

Ji Yong thản nhiên liếc mắt nhìn anh một cái, "Kết quả !"

Danny càng thêm buồn bực, "Cái gì cũng không moi ra."

Ji Yong nhíu mày, cũng không bất ngờ lắm. Suy cho cùng muốn hỏi chuyện từ người máy quả thật có chút khó khăn, hơn nữa Hana cũng không chắc biết bao nhiêu.

Ji Yong nhìn về phía Minzy rầu rĩ không vui hỏi, "Minzy, cô không có việc gì chứ ?"  Mino không phải nói chỉ cảm nhẹ thôi sao, uống thuốc là khỏe rồi sao ?

Minzy bất mãn nhìn về phía Daesung, "Tôi không có việc gì, nhưng anh Daesung không đến xem tôi thế nào, thật là không có lương tâm !"

- Ách... - Daesung không biết nên nói cái gì, quả thật là vì anh lo cho Seungri nên mới không đi xem cô.

Con ngươi Ji Yong xoay chuyển, che giấu hoàn hảo ý xấu trong mắt, lên tiếng nói, "Minzy, cô rất thích Daesung ?"

SeungHyun cười nhéo hai má của cậu, tùy ý cậu tác quái. Cậu vẫn luôn lo lắng chuyện VVIP, thả lỏng một chút cũng tốt.

Minzy gật gật đầu, sắc mặt Seungri có chút khó coi, còn Daesung lại phòng bị nhìn Ji Yong, "Anh dâu nhỏ, anh tính làm gì ?" Anh sao luôn có dự cảm không tốt.

- Cửa này cũng không biết khi nào thì mở, chúng ta hiếm khi có thể tới nơi như thế này nên nếu hai người thật sự có ý với nhau thì ở chỗ này cử hành hôn lễ đi, có nhiều ý nghĩa kỷ niệm a! Đúng không Hyunie? - Ji Yong hai mắt sáng lóa

- Ừm.

Daesung vẻ mặt hắc tuyến, đang muốn mở miệng Ji Yong lại kịp thời cắt lời anh, "Chẳng lẽ anh ghét Minzy ?"

- Không có...

Câu nói kế tiếp Ji Yong không cho anh nói ra khỏi miệng, trực tiếp quyết định, "Vậy quyết định như vậy đi."

Khóe miệng Daesung run run, này căn bản chính là ghép đôi bậy mà! Minzy đang muốn mở miệng lại bị Ji Yong cầm lấy tay, bắt ép lời vừa định nói phải nuốt trở về. Minzy thật ai oán, cô cũng không có nói muốn gả cho anh Daesung a!

- Được rồi ! Mọi chuyện đã nói xong rồi, mọi người muốn làm cái gì thì đi làm đi! - Ji Yong trực tiếp kéo SeungHyun đi ra ngoài, khóe miệng a thật to.

Mino nhìn Jinwoo trầm mặc, nhíu nhíu mày, cũng kéo cậu đi ra ngoài, trong lòng ngẫm lại lời anh vừa nãy nói quả thật có chút tổn thương người.

Danny cảm thấy không khí có chút quái dị, anh vẫn là không muốn đứng ở đây a, đương nhiên không quên kéo theo em gái nhỏ của mình ra ngoài.

Daesung thật không lo lắng Ji Yong sẽ ép anh kết hôn, xấu hổ ho khan một tiếng, "Tôi trở về phòng !" Anh tối hôm qua mất ngủ hoàn toàn không ngủ được.

Seungri nhìn cậu ta đi xa nhưng chỉ ngồi yên lặng. Ji Yong trốn ở cửa liếc mắt xem thường, kéo SeungHyun xoay người rời đi, "Không thú vị!" Còn tưởng rằng Seungri sẽ có hành động gì đó chứ!

Seungri ngồi một lát, sau đó đứng lên duỗi thắt lưng, bạc môi giương lên nụ cười ái muội, cuối cùng cũng đã khôi phục bình thường. Trong mắt thoáng qua một tia gian xảo, anh không nên để anh dâu nhỏ uổng phí tâm tư có phải không ?

Lười biếng đi về phía phòng, từ từ bò lên giường rồi ôm lấy Daesung, Daesung mở mắt ra nhìn anh, nhíu mày nói, "Cậu làm sao vậy ?"

Seungri vẻ mặt nghiêm trọng nói, "Sungie, tôi thất tình."

Nghe vậy Daesung nhíu mày

- Nếu cậu thật sự thích cô ta thì làm lành đi!... - Daesung cố quên đi chút cảm giác không muốn trong lòng, thật sự chỉ có một chút thôi! Đều là Seungri điên làm hại anh cảm thấy quái lạ.

Seungri thở dài, "Nhưng tôi và Yoona không hợp, Yoona không thể chấp nhận chuyện tôi giết người. Nhưng tôi là đường chủ TOG, vốn không có khả năng không giết người mà ở yên chờ người khác tới giết được! Có lẽ sát nghiệt của tôi quá nặng nên ông trời mới trừng phạt tôi như vậy!"

- Nhiều lời! Là tự cô ta nghĩ không thông có biết không ? Cô ta cũng không nghĩ lại nếu không phải anh dâu nhỏ may mắn thì cô ta đã phải chịu 2 mạng người rồi. Có tư cách gì chê anh đẫm máu?"

- Này... Yoona rất thiện lương...

- Cút ! - Daesung một cước đá tới, "Muốn đau lòng thì cút qua một bên, đừng làm phiền tôi ngủ!"

Seungri vẻ mặt ai oán, "Daesung, không phải cậu không có lương tâm như vậy chứ ? Tôi đau lòng thế này mà !"

Daesung nổi giận, "Cậu còn dám nói! Rượu của tôi lúc nào thì cậu đền hả?"

Seungri im lặng, thật đúng là vì rượu mà mất hết tính người a! "Trở về sẽ đền liền cho cậu ! Vậy cậu có thể an ủi tôi một chút không ?"

- Tôi đây không có rượu!

--- Cạc cạc ---

Seungri chỉ cảm thấy trên đầu có một đám quạ đen bay qua, rượu có mị lực lớn như vậy sao? Kỳ thật Daesung cũng không phải con sâu rượu, chỉ là đặc biệt thích sưu tầm rượu.

- Không cần, tối hôm qua tôi uống nhiều rồi, cậu để cho tôi ôm một chút là được rồi!

- Cậu thất tình ôm tôi làm gì?

- Daesung, cậu không biết người bị tổn thương đều muốn tìm người để ôm, tìm người an ủi sao? - Không cần biết là chân lý hay là ngụy biện, có thể sử dụng là tốt rồi.

- Vậy cậu có thể đi tìm Mino! Làm ơn đi! Tôi thật sự rất mệt cậu có biết không?

- Mino? Cậu muốn tôi bị đông chết sao? Hơn nữa hai tên đàn ông ôm nhau còn ra thể thống gì nữa?

Chậc, dường như anh đã quên hiện tại người anh muốn ôm chính là đàn ông a !

Daesung không muốn nói nhảm với anh nữa, "Tùy cậu, nhưng không được làm ồn khi tôi ngủ!"

Seungri liền gật đầu "Cậu ngủ đi! Tôi nhất định sẽ không làm phiền cậu!

Daesung nhắm mắt lại, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng cũng khôi phục bình thường, không khí xấu hổ lúc nãy thật sự làm người ta cả người không được tự nhiên.

Nhìn Daesung nhắm mắt ngủ Seungri liền nhếch khóe miệng, không khỏi cảm thán, thật sự là dễ lừa a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro