Chap 33: Lạnh lắm em ơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuối cùng nó cũng chiến thắng anh đành phải dậy. Trong lúc anh đi vệ sinh cá nhân thì nó xuống bếp nấu đồ ăn sáng. Bố mẹ đã đi du lịch mà không nói với nó câu nào chỉ để lại bức thư:

Con gái, nếu con đọc bức thư này thì bố mẹ đã đi du lịch rồi. Bố mẹ đi du lịch 10 ngày nên chắc không thể đưa con gái và con rể ra sân bay được nên hai đứa thứ lỗi cho bố mẹ. Bố mẹ đi Thái Lan nên hai đứa đừng gọi điện, vô ích thôi.

Hai đứa sắp quay lại Hàn rồi đúng không. Về đấy nhớ giữ gìn sức khỏe, chăm lo cho bản thân mình con nhé. Bố mẹ đã mua quà cho các bạn con, bố mẹ đặt ở trong phòng chứa đồ ấy con vào đấy lấy nhé. Bố mẹ yêu con.

Đọc xong nó muốn khóc lắm. Nó thương bố mẹ, nó thương gia đình này lắm. Nó không dám khóc vì đang phải nấu ăn cho anh.

- Sehun: Anh xong rồi.

- Nó: Em sắp nấu xong rồi anh lấy bát đũa đi. Một bát một đũa thôi.

- Sehun: Tại sao lại một bát một đũa. Em không ăn à?

- Nó: Em không ăn đâu.

Vừa nói nó vừa bê canh và thức ăn vừa nấu ra xong rồi tạm biệt anh.

- Nó: Anh ăn đi em đi một lúc rồi về thôi.

Nó hôn vào trán anh rồi khoác áo xuống gara lấy chiếc xe máy mà nó đã từng đi ở Việt Nam. Phóng xe đi, nó cũng không biết mình sẽ đi đâu nhưng nó vẫn cứ đi. Nó thích cảm giác gió lùa qua các khe tóc làm tóc bay lên giống như khi ta thấy các dải lụa bay trong gió. Cảm giác được đi lang thang một mình khiến cho con người ta thấy thoải mái hơn nó cũng không ngoại lệ.

Sau khi đi như thế nó bắt đầu quay về. Về đến nhà nó tưởng anh đã đi ngủ rồi chứ nhưng không.

- Nó: Em về rồi này.

- Sehun: Em ngồi đi để anh rửa bát nốt đã.

- Nó: Sao anh lại rửa bát chứ.

- Sehun: Anh muốn giúp em. Em lấy bánh trong tủ ra đi anh pha trà hoa cúc rồi chúng ta sẽ ăn cùng với bánh.

- Nó: Anh chu đáo quá đi.

Nó đứng dậy chạy đến ôm eo anh. Gương mặt nhỏ bé áp sát vào lưng của anh.

- Sehun: Nào, để anh rửa bát đã.

- Nó: Anh cứ rửa đi.

- Sehun: Em cứ phải ôm anh như thế này sao.

- Nó: Đúng rồi.

- Sehun: Vậy thì em cứ thong thả mà ôm.

------- Tối đến -------

Tiết trời Hà Nội đã trở lạnh nhưng ở một nơi nào đó có hai con người đang ôm nhau đắp chăn ngủ ngon lành chẳng màng đến thời tiết.

- Nó: Anh ơi em bảo này.

- Sehun: Gì đấy em.

- Nó: Em lạnh.

- Sehun: Lăn người qua đây anh ôm.

Nó lăn người qua để cho anh ôm.

- Nó: Hì hì trời lạnh lắm.

- Sehun: Anh ôm em cho nó ấm.

- Nó: Hôn nữa.

- Sehun: Ok, hôn.

- Nó: Em muốn đi mua đồ.

- Sehun: Lạnh lắm ở nhà đi.

- Nó: Oppa à không chịu đâu.

- Sehun: Ngoài trời lạnh lắm đó.

- Nó: Mặc áo khoác.

- Sehun: Anh không mang áo khoác.

- Nó: Thế thôi em ở nha ôm anh.

- Sehun: Đúng rồi ngoài đường lạnh lắm , ôm anh mới ấm.

- Nó: Lạnh lắm anh nhỉ.

- Sehun: Lạnh lắm nên nằm sát anh vào đi.

- Nó: Anh có ghen không?

- Sehun: Ghen gì?

- Nó: Nếu em gọi điện nói chuyện với người con trai khác.

- Sehun: Em dám.

- Nó: Em dám mà.

- Sehun: Thôi tôi biết rồi cô đi xa ra đi.

- Nó: Oppa đừng giận mà.

- Sehun: Cô là ai, cháu không biết, cô đi ra đi.

- Nó: Oppa, tha lỗi cho em đi.

- Sehun: Không.

- Nó: Nếu oppa không chịu tha lỗi cho em thì chia tay đi. Anh đi mà yêu ai không hỏi mấy câu như thế ấy.

- Sehun: Ơ, thế bây giờ em lại dọa lại anh à.

- Nó: Đúng rồi đấy. Em đi ngủ hứ.

Anh ôm nó vào lòng nhưng nó vẫn đang giận anh nên nó tìm cách tránh né vòng tay ấy. Đồ đáng ghét ấy không quan tâm tới nó gì cả, anh không chú ý đến nó.

- Nó: Koa.

- Sehun: Cái gì thế em.

- Nó: Em có gì lạ và khác với mọi ngày.

- Sehun: Em đổi màu son với mùi son phải không.

-Nó: Chuẩn luôn.

- Sehun: Vậy hết giận anh rồi nhé.

- Nó: Chưa đâu.

- Sehun: Thế thì kệ em chứ. Anh biết em đổi mùi hương của son nhưng anh chưa " thử " nên chưa biết nó mùi gì.

- Nó: Vậy anh...

- Sehun: Anh phải " thử " thì mới biết mùi gì nên anh hôn em nhé.

- Nó: Ừ.

- Sehun: Em chắc không ?

- Nó: Chắc chắn.

( Au: Sau đó chúng nó làm gì thì các anh/chị/em tự tưởng tượng diễn biến nhé chứ tôi không thể viết được nữa đâu càng viết càng nổi da gà )

---------- Hong Kong ------------

Có ai biết rằng khi mà có hai con người đang ở Việt Nam bay nhảy thì cũng có hai con người đang đi Hong Kong cùng nhau.

- Pony: Oppa anh đi nhanh lên.

-Chanyeol: Đợi anh với em đi nhanh quá anh đi không kịp..

- Pony: Anh nhanh lên.

- Chanyeol: Đợi anh với Thỏ Con.

- Pony: Oppa à.

- Chanyeol: Sao đấy.

- Pony: Yêu anh quá cơ.

- Chanyeol: Biết rồi cô nương, cô muốn mua bánh chứ gì?

- Pony: Chuẩn luôn. Oppa của em là nhất, đúng là bạn trai em mà.

- Chanyeol: Anh biết mà.

- Pony: Vừa đẹp trai, vừa hát hay lại còn rất dễ thương nữa. Oppa này cúi đầu xuống đây em bảo, anh cao quá ấy.

Chanyeol cũng cúi đầu xuống lắng nghe nhỏ kể nhưng nhỏ lại hôn vào má anh xong cười cười rồi chạy vụt đi mất. Anh vẫn đứng đấy ngẩn người vì quá bất ngờ nhưng vừa đuổi theo nhỏ vừa gọi với theo.

- Chanyeol: Đợi anh với, em hại đời anh rồi này chịu trách nhiệm đi.

- Pony: Em không có lỗi.

- Chanyeol: Nhưng mỗi lần nhìn thấy em là tim anh như ngừng đập luôn, em bớt dễ thương đi nhé.

- Pony: Không chịu đâu.

--------------- Hết chap ----------------

Gần như một tháng không viết truyện rồi ý nhỉ các cậu. Các cậu biết sao tớ không viết truyện không?Do tớ thấy chap mới ít người đọc với cmt nên tớ nản quá đi mất.

Giáng sinh sắp đến rồi. Ai đi chơi thì vui vẻ nhé còn ai không đi đâu thì ở nhà cày phim, cày truyện của tớ đi. Fic cũng còn lâu mới hết nên cả nhà mình chưa thể chia tay hai nhân vật chính là Sehun và Anna được đâu. Các cậu đọc đoạn cuối của chap này chưa nếu chưa hiểu thì: Pony và Chanyeol yêu nhau rồi nhé tung bông đi các anh em.

Hãy vote, cmt và chia sẻ cho bạn của các bạn nhé. Mọi thông tin cần biết thì hãy lên Instagram của tớ: anna_pham2 hoặc FB: Phạm Mai Phương

( Au: Ảnh tao đấy các mày )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro