Chương 8 : Sự phũ phàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau 1 đêm dài bị Syaoran sỉ vả hành hạ Sakura thức dậy với đôi mắt sưng húp cùng gương mặt ướt đẫm lệ, còn anh thì chẳng thèm quan tâm bỏ cô nằm chơ vơ trên cái giường rộng lớn lạnh lẽo mà đi mất, cả ngày hôm đó cô không thể xuống giường vì toàn thân đau nhức, tâm trạng nặng nề cô không buồn ăn uống chỉ có thể khóc 1 mình, bà Yuri lên gọi cô mấy lần cô cũng không trả lời, cửa khóa nên bà không vào trong được, đến tối vẫn không thấy cô ra khỏi phòng bà mới lo lắng đi tìm chìa khóa dự phòng, nhưng tìm mãi không ra vì Syaoran đã mang theo tất cả, sáng nay trước khi đi anh đã khóa cửa để cô không ra ngoài được.

Bà Yuri sợ Sakura có chuyện nên đến gặp ông Wei hỏi xem ông còn chìa khóa nào khác không, bà cùng ông Wei vào phòng lưu trữ lục lọi 1 chút may thay vẫn còn 1 chìa, bà mở cửa đi vào phòng và thất kinh khi thấy Sakura nằm co rúm người trong chăn, cơ thể nóng ran sắc mặt nhợt nhạt, cô lên cơn sốt cao đến nỗi mê sảng, bà Yuri vội gọi điện cho Syaoran anh vừa bắt máy bà đã nói luôn bằng giọng hốt hoảng.

" Alo, ông chủ phu nhân sốt cao lắm ông mau về nhà nhé "

" Tôi bận rồi, bà tự xử lý đi "

Syaoran đáp lại lời bà Yuri bằng 1 giọng lạnh tanh và thái độ phũ phàng rồi chẳng để bà nói thêm anh đã cúp máy luôn, sau vài phút hoang mang bà đành gọi cho Tomoyo, nhờ có Tomoyo cấp cứu kịp thời mà Sakura đã ổn định, cô dần tỉnh lại với đôi mắt vô hồn hướng lên trần nhà, cô cứ im lặng không nói nữa lời mặc cho bà Yuri hỏi han, Tomoyo nhìn cô thương cảm rồi quay sang dặn bà Yuri.

" Bà Yuri này, việc chăm sóc phu nhân cứ để tôi lo, bà xuống bếp giúp tôi nấu 1 bát cháo cho phu nhân nhé "

" Vâng, vâng tôi đi ngay "

Bà Yuri gật đầu rồi tất tả chạy xuống bếp, đợi bà đi khuất Tomoyo mới ngồi xuống bên cạnh Sakura dịu giọng nói.

" Phu nhân, tôi biết lúc này cô không muốn nói chuyện với ai nhưng tôi xin mạn phép có vài lời khuyên, tôi mong rằng cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì phu nhân cũng đừng tự đày ải bản thân mình như vậy, có thể cô đã phải chịu ấm ức rất nhiều, tôi nghĩ thay vì tự biến mình thành 1 kẻ thảm hại thì cô nên làm rõ sự hiểu lầm mà cô đang mang, biết đâu cục diện sẽ thay đổi "

Tomoyo dứt lời liền quan sát thái độ của Sakura 1 chút, sau 1 hồi im lặng cô cũng chịu mở lời, cô chỉ thốt ra vỏn vẹn 3 chữ rồi xoay người sang hướng khác kéo chăn trùm kín đầu.

" Cảm ơn cô "

Tomoyo nói rất đúng nhưng nó chỉ đúng với những người khác còn đối với cô thì không, lời giải thích liệu có tác dụng gì khi đối phương không có niềm tin chứ, Tomoyo hoàn toàn không hiểu hoàn cảnh của cô nên mới khuyên như vậy.

Tomoyo thở dài lắc đầu tỏ vẻ chán nản, chẳng hiểu sao lòng cô có chút xót xa khi thấy Sakura rơi vào bế tắc, cùng là phận phụ nữ nhưng hôn nhân của cô vô cùng viên mãn, chồng cô Eriol luôn quan tâm chăm sóc bảo vệ cô từng li từng tí, 1 lần cô bị Syaoran nặng nhẹ Eriol đã đứng ra bênh vực dẫn đến cãi nhau kịch liệt với Syaoran trong khi Sakura thì ngược lại, cô sống không hạnh phúc mà còn phải chịu đau khổ.

Ngồi lại 1 lúc không thấy Sakura nói thêm gì Tomoyo mới đứng dậy rời khỏi phòng, trước khi đi Tomoyo lấy 1 túi thuốc đặt lên đầu giường và dặn dò.

" Phu nhân đây là thuốc của cô, tôi đã phân liều lượng rồi, lát nữa bà Yuri mang cháo lên cô ăn xong mới uống nhé, tôi không làm phiền cô nghỉ ngơi nữa, nếu cô cảm thấy chỗ nào không khỏe thì cứ gọi cho tôi, tôi xin phép "

Tomoyo xuống lầu thì bà Yuri cũng mang cháo đi lên, cô dừng lại căn dặn vài điều rồi mới ra xe trở về nhà, trên đường cô cứ suy nghĩ đến Sakura có lẽ cô cần nói chuyện với Eriol về vấn đề này.

Nghĩ sao làm vậy, vừa về đến nơi cô đã tìm Eriol ngay.

" Ông xã, em về rồi, em có chuyện cần nói anh có rãnh không ? "

" Bà xã đã lên tiếng thì có bận anh cũng dẹp hết, nào có chuyện gì vậy? ủa mà em vừa đi đâu về thế ? "

" Em đến nhà của Li tổng, phu nhân bị ốm, cô ấy thật tội nghiệp "

" Phu nhân ốm có nặng không ? em có gặp Syaoran không ? "

" Phu nhân bị sốt cao, cả cơ thể đầy vết bầm trong thê thảm lắm, còn Li tổng chẳng thấy mặt mũi đâu "

" Vậy à, đúng là hôn nhân không có tình yêu thì chỉ làm khổ lẫn nhau thôi "

" Anh nói thế không lẽ trong chuyện của phu nhân có ẩn tình, Eriol anh nói cho em biết được không ? "

" Haizz, chuyện này kể ra khá dài dòng đấy, thật ra cuộc hôn nhân giữa Syaoran và phu nhân chỉ là giả mà thôi, Syaoran bị cô gái tên July phản bội buồn quá nên cậu ấy uống say và sự cố đã xảy ra "

" Sự cố, em nhớ rồi, có lần Li tổng bảo em đến nhà chính hôm đó  phu nhân cắt cổ tay tự tử "

" Phải, cho nên Syaoran trong 1 phút suy nghĩ không thông đã quyết định kết hôn với người mà mình không yêu, mục đích để trả thù July "

" Nói thế thì danh xưng phu nhân là hữu danh vô thực à, chẳng khác nào Li tổng dùng 1 cô gái làm bức bình phong cho mình, nhưng có 1 vấn đề em vẫn chưa hiểu lắm nếu Li tổng không yêu cô gái kia thì việc gì phải dày vò hành hạ cô ấy chứ, hôm nay đến khám bệnh em nhìn cô ấy thấy rất đáng thương "

" Anh không biết, đó là chuyện riêng của họ, tốt nhất chúng ta đừng xen vào "

" Eriol, phu nhân là người như thế nào ? chẳng phải trước đây anh từng điều tra về cô ấy sao ? "

" Đúng, anh có biết chút ít về phu nhân, cô ấy là trẻ mồ côi, được 1 gia đình khá giả nhận nuôi, họ chỉ xem cô ấy như osin thôi, rồi 1 ngày con trai của gia đình đó đắc tội với Syaoran bị kiện ra tòa, cậu ấy đòi bồi thường vì không có đủ tiền nên họ dùng phu nhân gán nợ "

Eriol ngừng 1 chút nhấp 1 ngụm trà trước khi kể tiếp.

" Số cô ấy đến là khổ, mất bố mẹ và anh trai trong 1 tai nạn tàu biển nên bị người khác xem thường chà đạp, anh có tiếp xúc với phu nhân vài lần anh nhận ra cô ấy là 1 cô gái trong sáng thánh thiện rất tốt bụng "

Tomoyo nghe qua lời Eriol kể cô dường như rơi vào trạng thái trầm mặc, lý trí mách bảo cô cần phải giúp đỡ Sakura, Eriol nhìn Tomoyo suy tư thì anh đã đoán ra được cô đang nghĩ gì, anh đưa tay vuốt tóc cô rồi dịu dàng lên tiếng.

" Bà xã có phải em đang muốn giúp phu nhân không ? "

" Hả, làm sao anh biết em đang nghĩ gì ? "

" Ngốc quá, anh là ai chứ, chồng thì tất nhiên phải hiểu vợ mình muốn gì và cần gì đó là trách nhiệm đấy, cho dù em có quyết định như thế nào anh cũng sẵn sàng ủng hộ mà "

" Ông xã, anh đã đoán ra được ý của em, nhưng anh có thể cho em 1 lời khuyên không ? Em làm cách nào để giúp phu nhân đây "

" Rất đơn giãn, chỉ 2 chữ thôi "

" 2 chữ đó là....."

" Làm bạn, phu nhân cần có 1 người bạn để giải bày tâm sự,  em hãy thường xuyên đến gặp và trò chuyện với phu nhân, biết đâu sẽ giúp cô ấy cảm thấy tốt hơn, thời gian này rất khó khăn khi phải chung sống cùng 1 người không hề yêu mình, như thế cô ấy chắc chắn phải chịu sự ghẻ lạnh của Syaoran vậy thì cô ấy sẽ thấy rất cô đơn, nếu được anh muốn em hãy trở thành 1 người bạn đáng tin cậy của cô ấy đi "

" Phải ha, được em sẽ làm theo lời anh, ông xã của em đúng là 1 người đàn ông vô cùng tâm lý, yêu anh quá "

" Khen anh thế có thưởng cho anh không ? "

" Anh muốn thưởng gì ? "

Eriol đưa tay chỉ vào 1 bên má ý bảo Tomoyo hôn mình, cô liền ngoan ngoãn chồm người hôn anh 1 cái rất kêu rồi thẹn thùng cúi đầu, anh thừa dịp cười trêu chọc khiến má cô đỏ bừng, cả 2 đã kết hôn được 2 năm nhưng tình cảm họ dành cho nhau vẫn như thuở ban đầu, bố Eriol là trợ lý của bố Syaoran, từ nhỏ anh cùng học cùng chơi với Syaoran, đến khi trưởng thành anh cũng giống bố mình làm trợ lý riêng cho Syaoran, vào 1 ngày đẹp trời anh theo Syaoran ra nước ngoài công tác lúc làm thủ tục ở cổng an ninh cả 2 vô tình gặp nhau, hôm đó cô sắp trễ giờ bay nên hấp ta hấp tấp thế nào mà chạy đầm xầm luôn vào anh, cô ngã rất đau anh không suy nghĩ gì vội đỡ cô lên, 

Nhờ cú va chạm định mệnh đó anh đã gặp tiếng sét ái tình của đời mình , cô làm rơi đồ anh nhặt giúp cô sau đó còn nhường cho cô làm thủ tục trước, lần thứ 2 cả 2 gặp lại tại 1 quán cà phê lúc này anh mới biết cô là bác sỹ làm việc ở 1 bệnh viện gần tập đoàn LS, anh vì muốn chinh phục người đẹp nên anh cứ giả ốm để đến bệnh viện tìm cô, hôm bị đau bụng hôm đau đầu cảm sốt các kiểu, đến nổi có 1 vết muỗi đốt chút xíu anh cũng mang ra làm cái cớ, ban đầu cô cảm thấy anh khá phiền phức, cô cảm thấy khó chịu khi bị anh quấy rầy, nhưng ngày qua ngày cô cũng bắt đầu có cảm tình với anh bởi những lần anh đứng chờ đón cô tan ca muộn rồi anh chu đáo mang cơm đến vì sợ cô bận việc mà bỏ bữa, đến 1 ngày anh bất ngờ tỏ tình cô liền ngại ngùng đồng ý và cả 2 hẹn hò, sau 1 năm cả 2 quyết định tiến đến hôn nhân, có thể nói cả 2 đã có 1 cái kết thật hạnh phúc.

1 Tháng sau đám cưới Eriol không muốn thấy Tomoyo làm việc cực khổ trong bệnh viện, nên anh giới thiệu cô vào vai trò bác sỹ riêng cho Syaoran và được chấp thuận, kể từ đó 2 vợ chồng cùng làm việc ở Li gia đến bây giờ.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro