Happy Birthday

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên fic : Happy Birthday

Category: Oneshot, OE

Pairing: Tạp Hoàng

Rating : PG.


Oneshot này mình dành tặng cho cậu, người đã đầu độc tâm hồn mong manh yếu đuối của mình bằng câu chuyện về Tạp Hoàng =)))).

Enjoy!


***


Năm Lý Nghệ Đồng lên bảy, cũng là lúc Hoàng Đình Đình tròn mười tuổi. Là bạn thân, tri kỉ với nhau từ những ngày nhỏ, nên nghiễm nhiên khoảng cách tuổi tác cũng chỉ là con số không. Đối với Hoàng Đình Đình, Lý Nghệ Đồng luôn là tiểu muội muội nhỏ nhắn, đáng yêu. Còn đối với Lý Nghệ Đồng...


_Vì sao ngươi không bao giờ gọi ta một tiếng tỷ tỷ, dù chỉ là một lần?


Hoàng Đình Đình đã hỏi Lý Nghệ Đồng như thế vào ngày sinh nhật đầu tiên khi cả hai ở bên nhau. Lý Nghệ Đồng khi ấy chỉ mới năm tuổi; năm tuổi vô tư ngây ngô như mảnh giấy trắng phau không phải suy nghĩ, thích thì gọi chẳng thích thì thôi.


_ Vì ta không thích gọi ngươi như thế, vậy thôi....


Thế mà sinh thần năm nào Hoàng Đình Đình cũng hỏi Lý Nghệ Đồng câu hỏi ấy. Thấm thoắt thế mà cũng đã mười năm. Năm nay sẽ là sinh nhật lần thứ mười tám của Hoàng Đình Đình, Lý Nghệ Đồng cũng vì thế mà hao tâm tổn sức, không biết nên chọn món quà nào cho thật hay, để Hoàng Đình Đình mỗi lần khi nhìn thấy nó đề vô thức có thể nở nụ cười mà nhớ đến Lý Nghệ Đồng. Suy đi ngẫm lại, cuối cùng Lý Nghệ Đồng vẫn là quyết định hẹn Hoàng Đình Đình ở gốc cây cổ thụ nằm phía sau khoảng đất trống, rồi sau đó trực tiếp hỏi thẳng Hoàng Đình Đình.


Chiều tà, ánh dương rực rỡ dần dần buông mình xuống xen ngang làn mây hững hờ rồi nhẹ nhàng khuất mình sau ngọn núi nhỏ xanh rờn, dần biến mất. Lý Nghệ Đồng như vậy một thân nhỏ nhắn ôm vào lòng chiếc bánh sinh nhật dành tặng cho Hoàng Đình Đình, thủ thỉ thì thầm cất tiếng ca:


"Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday, happy birthday...

Happy birthday TingTing - san..."


Lý Nghệ Đồng cứ thế chờ mãi, chờ mãi cho đến khi nến đã tàn, bánh kem đã chảy, ánh dương vụt tắt... Vậy mà bóng hình của Hoàng Đình Đình vẫn chẳng thấy đâu.


" Hoàng Đình Đình, Hoàng Đình Đình, ngươi thật xấu xa a. Đi chơi cùng gia đình vui vẻ đến mức về nhà là ngủ quên, không hề nhớ đến ta. Chẳng phải ta đã dặn ngươi rồi sao? Chờ ta ở gốc cây này, rồi ta sẽ chúc mừng sinh nhật cho ngươi. Chúc mừng sinh nhật cho ngươi... Vậy mà ngươi lại bỏ rơi ta, bỏ rơi ta như vậy sao..."

Lý Nghệ Đồng buồn bã thu dọn tất cả rồi cất bước quay về.

Ngoài trời, ánh dương đã vụt tắt tự khi nào.


***


Trên đường về nhà, Lý Nghệ Đồng cứ thế ngẩn ngơ lẩm nhẩm lấy cái tên Hoàng Đình Đình và bài hát chúc mừng sinh nhật chỉ dành riêng cho nàng.


"Happy birthday, happy birthday...

Happy birthday TingTing - san..."


Trời cũng đã tối, con đường về nhà cũng vì thế mà trở nên tối tăm và lặng yên hơn. Chỉ riêng những ngọn đèn đường mờ ảo như những chú đom đóm nhỏ, là vẫn còn thao thức chưa chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng. Chợt, một cơn gió lạnh thổi ngang qua lưng Lý Nghệ Đồng, mang theo tất cả ánh sáng rút vào trong bóng đêm tịch mịch. Nàng dừng cước bộ lại, ánh mắt ngẩn ngơ nhìn vào khoảng không trước mắt, trong tâm vang đi vang lại câu hỏi năm xưa khi Hoàng Đình Đình hỏi mình.


"Vì sao ngươi không bao giờ gọi ta một tiếng tỷ tỷ, dù chỉ là một lần?"


Lý Nghệ Đồng khoé môi khẽ cong lên, ngây ngốc nở nụ cười. Làm sao còn có thể nữa đây?


_ Vì ta thích ngươi. Nếu là tỷ muội, liệu chăng kiếp này ta có thể yêu ngươi, có thể đến với ngươi được hay không? Ngươi nói xem... ngươi nói xem Hoàng Đình Đình... Ngươi muốn ta vĩnh viễn không thể nào cùng ngươi hội cùng một chỗ sao? Ngươi muốn như vậy thật ư?


" Vậy nếu ta nói ta muốn cùng ngươi hội cùng một nơi, ngươi sẽ đáp ứng ta?"


_ Tất nhiên, ta bằng mọi cách sẽ đáp ứng ngươi.


" Hảo... Ngươi đã đáp ứng ta rồi, Nghệ Đồng..."

.

.

Một luồng ánh sáng khẽ loé lên, phút chốc nhấn chìm bóng tối vào trong biển ánh sáng vàng nhạt. Ánh sáng... đến từ chiếc container lạc tay lái.


*Rầm*


" Vậy là ngươi đã..."

" Đúng vậy, chúng ta đã có thể ở cùng nhau rồi, vĩnh viễn kiếp này không thể cách xa"


Tin vắn.

Vào ngày 7/9/1992 lúc 12 giờ tại đỉnh núi tuyết Ngọc Long đã xảy ra một trận lở tuyết lớn chôn vùi một khách sạn ở gần khu vực xung quanh, khiến một gia đình bốn người gặp nạn. Chính quyền địa phương đã nhanh chóng cử người đến hiện trường, tích cực hỗ trợ tìm kiếm những người mất tích. Sau một ngày tìm kiếm, đội cứu hộ đã tìm được ba người may mắn còn sống sót.


Tuy nhiên họ lại không thể tìm thấy được nạn nhân thứ tư, chính là con gái của gia đình gặp nạn.

Hoàng Đình Đình...


Cũng cùng ngày 7/9/1992 vào lúc 23 giờ 59 phút tại một tỉnh nhỏ thuộc Quảng Đông, một tai nạn thương tâm đã xảy ra. Một chiếc xe container cỡ lớn đã lạc tay lái và đâm vào lề đường gây tai nạn, dẫn đến cái chết của một cô gái. Cô gái ấy đã tử vong tại chỗ ngay sau đó. Danh tính vẫn đang được xác nhận tuy nhiên theo chính quyền địa phương rất có thể cô gái xấu số ấy chính là...


Lý Nghệ Đồng...


" Ngươi thích món quà sinh nhật như thế nào cứ nói ra, nếu không phải là hái sao trên trời, ta chắc chắn sẽ hảo đáp ứng ngươi."

" Điều ta muốn, chính là ngươi."


Kể từ đó phía sau khoảng đồi trống nọ, nơi cây cổ thụ cao lớn vẫn vững chãi toả những tán cây của mình khắp xung quanh, thỉnh thoảng người ta vẫn nghe thấy những âm thanh trong trẻo của một bài hát vang vọng trong đêm khuya. Một bài hát dễ thương mà bất kì đứa trẻ nào cũng biết, êm ái và du dương hệt như âm vang đến từ mộc cầm.


"Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday, happy birthday...

Happy birthday TingTing - san..."


Những món quà sinh nhật, đôi khi cũng thật bất ngờ...

Đâu đó xung quanh, tiếng ca trong trẻo vẫn vang lên...

Mãi mãi...


The END.


P/s: Sắp tới đây vẫn sẽ là giai đoạn lười + bí ý tưởng =))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro