Chap 7 : Giấc mơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rating: PG-13/Slight R

Summary: "Ánh mắt có thể nói lên tâm hồn, cũng có thể hôn chỉ bằng một cái nhìn chăm chú" ~ Gustavo Adolfo Becquer

Chap 7: Giấc mơ

Năm đó Naeun 16 tuổi. Taemin đã đi học đại học và anh quyết định dành kỳ nghỉ hè của mình để về nhà. Anh nói rằng lý do về nhà nghỉ hè là vì anh muốn gặp Jinri, nhưng thật sự thì, đó là vì anh nhớ cô. Anh muốn dành nhiều thời gian hơn bên Naeun.

Anh đã không nhìn thấy cô suốt một năm rồi và khi gặp cô tại thời điểm đó, anh đã kinh ngạc. Cô lớn lên trở thành một cô gái thực sự tuyệt đẹp. Anh gần như bị sặc nước khi cô bước vào nhà bếp ngày hôm đó.

"TAEMIN OPPA!" Cô ngạc nhiên khi thấy anh đứng trong bếp vì theo những gì cô biết, anh sẽ đi nghỉ với Kyuhyun và Minho tại Miami. Nhưng rồi sau đó, anh lại ở đây, trong nhà bếp của họ, nhìn hấp dẫn hơn nhiều so với trước. Cô choàng tay quanh cổ Taemin và ôm thật chặt. Anh đã cố gắng để bỏ qua cơ thể quá sức mảnh mai, thanh nhã của Naeun đang ép sát anh. Oh phải rồi, cô đã thực sự trưởng thành! Anh chợt nghĩ khi anh cảm thấy bộ ngực mềm mại của cô ép vào ngực mình và đôi tay chạm vào làn da mịn màng sau lưng cô. Cô mặc một chiếc tank top trắng và quần short đen nóng bỏng làm lộ quá nhiều da thịt. Tóc cô được ghim gọn gàng trên đầu và anh có thể thấy cả mồ hôi của cô.

"Anh về khi nào thế? Sao anh không nói với em rằng anh sẽ nghỉ hè ở nhà?" Cô hỏi khi cô đẩy anh ra và mỉm cười rạng rỡ. 

Anh cười, cảm thấy choáng váng khi nhìn vào bóng dáng xinh đẹp của cô. "Chỉ một vài giờ trước. Anh nghe mẹ nói là em đã đi ăn kem với Eunji ..."

"Ừ ..." Khuôn mặt bừng sáng của cô đột nhiên biến mất. "Tụi em đã gặp một số kẻ xấu xung quanh cửa hàng địa phương. Và, điều tiếp theo, họ bắt đầu trêu ghẹo bọn em."

"CÁI GÌ?" Taemin cảm thấy sự thôi thúc đột ngột muốn tìm những tên khốn đó và cho chúng vài quả đấm vào mặt .

Naeun tặc lưỡi khi cô cúi xuống trước cửa tủ lạnh để tìm thức ăn và đột nhiên miệng Taemin khô lại. Chết tiệt, cơ thể của cô ấy!

“Đừng lo lắng! Eunji và em cuối cùng cũng có cơ hội để luyện tập kỹ năng Judo của tụi em ở bên ngoài võ đường” Naeun cười toe với Taemin trước khi cô uống một ngụm lớn nước cam.

“Anh chưa bao giờ biết em có hứng thú với Judo như thế ...”

“Thì là…, có một anh chàng ...” Naeun cười kín đáo khi nhìn thấy biểu hiện của Taemin thay đổi khi nghe thấy ‘chàng trai khác’. Anh cau có nhìn cô.

“Đừng nói với anh là em học Judo bởi vì em đang cố gắng để gây ấn tượng với một cậu bé nhé …” Taemin mím môi chế nhạo. 

“Em có nói đó là cậu bé sao? Em tin em đã nói đó là một chàng trai mà ...” Naeun nói, cô biết mình đang kích thích dây thần kinh của Taemin. Anh không bao giờ thích cô cùng với cậu bé khác. 

"Ừ, gì cũng được!" Taemin đảo mắt. Tuyệt! Bây giờ anh ấy cư xử như đứa bé 5 tuổi!

"Vâng, anh chàng này ..." Naeun dừng lại một chút để xem phản ứng và cô cười khúc khích khi nghe Taemin rên rỉ. "Eunji thực sự thích anh ta..." Và cô bật ra một tiếng cười khi Taemin bắt đầu giãn ra ‘oohh’. "Vâng, Eunji đã phải lòng anh ta và vì anh ta nói học Judo ở trường nên Eunji năn nỉ em học cùng."

"Thế nên cô ấy làm thế?"

"Cái gì?"

"Học cả sở thích của người kia..."

Naeun cười quyến rũ. "Vâng, là như vậy... Eunji biết cách đánh đúng chỗ..." Cô nhìn Taemin chăm chú và khi cô bắt gặp ánh mắt anh, cô không thể rời khỏi nó. "Em cũng đã học được ..."

Taemin gần như nghẹt thở. Anh không phải là một chàng trai ngây thơ, anh biết chính xác những gì Naeun cố gắng ngụ ý nhưng anh không hiểu tại sao Naeun lại nói điều đó với anh . Anh là anh trai của cô!

"Mmm... Vậy là em chỉ nói với anh rằng em đã học được một cái gì đó không phù hợp từ Eunji? Nếu sự thật là thế, anh yêu cầu em không làm bạn với Eunji nữa."

Naeun đảo mắt. "Ôi Chúa ơi, anh không thay đổi gì cả. Có gì sai khi con gái tấn công trước chứ?"

"Thì, điều đó là không phù hợp. Con gái chỉ nên chờ đợi một chàng trai tiếp cận mình và đề nghị tìm hiểu."

Naeun nhìn chằm chằm vào anh như thể anh đến từ hành tinh khác. "Anh có nghiêm túc không? Khi nói những điều đó? Anh vẫn còn nhớ hàng dài các cô gái hâm mộ anh, để có được sự chú ý của anh và đừng nói với em là anh đã quên Cho Hee-ssi?"

Taemin nhăn mặt khi nghe Naeun đề cập đến cô gái đầu tiên anh hẹn hò. "Em đừng nghiêm trọng lên thế, được không? Tại sao em lại đề cập đến cô ta?"

"Dùng từ cho đúng, Oppa ..." Naeun cười rộng, đột nhiên cảm thấy vô cùng hài lòng khi biết thực tế Taemin đã hối hận vì lần hẹn hò đầu tiên của mình. "Em hy vọng anh sẽ không quên cô gái…"

Mắt Taemin mở lớn và há hốc miệng. "Em đừng nói nữa!"

Naeun cười ngọt ngào và nháy mắt với anh. "Vâng, em chỉ nói thế thôi."

"Eunji đã dạy em cái gì?Anh phải nói chuyện với cô ấy. Sớm thôi. Trước khi điều này ra khỏi tầm tay."

"Oppa..." Naeun rên rỉ. "Anh hẳn là đang đùa em! Anh nghĩ em bao nhiêu tuổi rồi? 5 tuổi sao?" Naeun nhìn anh chằm chằm không thể tin được. 

"Không phải thế! Nhưng em mới 16 tuồi, vẫn đang tuổi vị thành niên!" Taemin cố gắng chỉ ra một thực tế cô ấy chỉ 16 tuổi, nhưng thất bại thảm hại. Nó không phải là một lý do thuyết phục và Naeun sẽ dễ dàng bẻ gãy lý do khập khiễng đó. Anh biết Naeun hoàn toàn không phải là một đứa bé nữa. 

"Hơn tất cả mọi người, em mong đợi nhiều hơn ở anh, oppa. Bây giờ, ít nhất anh phải xem em là một người trưởng thành. Em không phải là một đứa bé!"

Taemin thở dài. Naeun luôn nhạy cảm khi nghe anh tranh luận về những gì cô nên làm và không nên làm. Cô ghét cách anh đối xử với cô như một đứa trẻ và nó vẫn diễn ra như thế kể từ khi cô 13 tuổi. 

"Được rồi, là lỗi của anh..." 

Naeun nhìn anh cẩn thận trước khi trả lời. "Đúng, lỗi của anh."

Và sau đó là một sự im lặng khó xử. Naeun chỉ đứng đó, nhìn anh thật kỹ. Cô khiến anh cảm thấy không thoải mái. Luôn là thế.

"Vì vậy ..." Giọng của Taemin như bị nghẹn khi anh nói và Naeun nhướng mày trong khi miệng cô cong lên với một nụ cười. Taemin tự nguyền rủa mình đánh mất lòng tự trọng trước mặt cô. "Anh vẫn phải phạt em ..."

"Vì cái gì?"

"Miệng em đấy, đã nói quá nhiều lời không đúng mực."

"Thế à?" Naeun đảo mắt. "Thế thì đánh em đi!"

"Lee Naeun!" Taemin há hốc miệng.

Naeun đưa tay lên không trung, dấu hiệu đầu hàng. "Được rồi, được rồi ... Đùa thôi! Em sẽ không làm thế nữa." Sau đó, cô đi ra cửa."Geez, anh không vui tý nào!"

Taemin chỉ nhìn theo bóng cô cho đến khi cô biến mất vào phòng khách rồi anh thở dài. Chết tiệt! Đây sẽ là kỳ nghỉ tồi tệ nhất mà anh từng trải qua!

~ ~ TOUCH ~ ~

Làn da của cô thật hoàn hảo, mịn màng trên từng đầu ngón tay của anh. Trong tĩnh lặng, anh có thể nghe thấy trái tim mình đập mạnh khó khăn trong lồng ngực. Tâm trí mờ mịt, anh không còn quan tâm đến có hợp lý hay không. ANH ĐÃ LÀM GÌ? Anh không thể chạm vào cô như thế này. Điều này rất, rất sai! Tuy nhiên, nó cũng là đúng. 

Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ của cô. Cô nhìn bình yên, vì thực sự bây giờ cô đã say. Anh yêu cô, ngay lúc này, và anh không quan tâm đến mình phải nhận hậu quả gì khi chạm vào cô như thế. Thậm chí nếu có ai đó bước vào, anh cũng không quan tâm. Anh phát điên vì cô và anh sẽ chết nếu không được chạm vào cô.

Cô rên rỉ nhẹ nhàng khi những ngón tay anh đưa xuống bên hông cô. Anh nhìn cô không chớp đầy yêu thương. Cô trông thật xinh đẹp, cơ thể cô tắm trong ánh trăng và từng giọt nước còn đọng lại cũng trở nên lấp lánh, dịu dàng. Bikini của cô đã không giúp đỡ được gì. Anh thèm khát cô từ lần đầu tiên anh nhìn thấy cô trong bộ đồ tắm trước đó vào buổi chiều. Kyuhyun và Minho chết tiệt! Đi tổ chức cái bữa tiệc ở hồ bơi! Họ biết chính xác làm thế nào để khiến anh phát điên!

Anh đã uống rất nhiều bia, mặc kệ để bản thân mình say, với vài người biết rõ anh, điều này thực sự tệ hại. Anh chưa bao giờ uống quá say. Anh biết giới hạn của mình và không bao giờ để nó xảy ra. Nhưng đêm đó thì khác. Nhìn thấy Naeun trong bộ đồ tắm gợi cảm và cái cách tất cả các chàng trai vây quanh cô cũng đủ để mang Taemin vượt ngoài tầm kiểm soát. Anh hận không thể đấm vào những khuôn mặt xấu xí kia bởi vì nó sẽ làm hỏng bữa tiệc, bên cạnh đó Kyuhyun và Minho cũng sẽ rất tức giận. Và anh không muốn đối mặt với sự tức giận của họ trong thời gian này. Không chỉ vậy, những người xung quanh sẽ bắt đầu tự hỏi về sự bảo vệ quá mức của anh đối với Naeun. Họ sẽ hiểu nếu Naeun vẫn còn 8 tuổi, nhưng sẽ không khi cô đã 16. Tất cả mọi người xung quanh sẽ kinh ngạc, chất vấn anh, những câu hỏi không bình thường và thực sự gọị anh là Lolita(*) - phức tạp. Và anh ghét nó!

Taemin dán môi mình lên vai cô và nghe cô thở khẽ. Ngay cả khi anh không thể nhìn thấy khuôn mặt cô bây giờ bởi vì khuôn mặt anh đã giấu trên cổ cô, nhưng anh có thể cảm thấy cô ấy đang mỉm cười. Anh tự đẩy mình ra nhanh chóng để nhìn vào cô, sợ rằng cô có thể bất ngờ tỉnh dậy nhưng anh thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy mắt cô vẫn nhắm chặt. Cô vẫn còn bất tỉnh vì lượng rượu mà cô đã uống. Anh cảm thấy có lỗi, anh nên chăm sóc cô và xem chừng cô, nhưng anh đã quá căng thẳng và làm giảm bớt nó bằng cách uống thật say. 

Trong khi uống, anh nhận ra rằng Naeun đã biến mất trước mắt anh. Anh hoảng sợ và nhìn xung quanh hồ bơi. Bữa tiệc vẫn đang diễn ra, anh vẫn có thể nghe thấy Kyuhyun, Minho và Jinri hét vào mặt nhau với những từ cay nghiệt rồi họ tự cười chính mình. Những kẻ ngu ngốc!

Anh đi đến một bụi cây lớn bao quanh hồ bơi. Có một con đường nhỏ dẫn đến bãi biển và khi rời khỏi những bụi cây, anh thở dài nhẹ nhõm khi nhìn thấy Naeun đang nằm trên một chiếc ghế ven bờ biển. Anh có thể nhìn thấy một chai bia trên tay cô. Anh đến gần và lấy cái chai ra khỏi tay cô. Anh ngồi bên cô, trên một chiếc ghế ngang với ghế cô. Anh chỉ nhìn cô nằm dễ chịu, im lặng, khoảnh khắc yên bình trước khi Naeun quyết định kéo căng cơ thể của mình một cách vô thức trong giấc ngủ. 

Mắt Taemin mở lớn khi nhìn chằm chằm cơ thể nhạy cảm của cô. Cánh tay của cô vắt qua đầu và chuyển động đó khiến ngực cô nâng lên. Anh nuốt khan khi anh ước gì có thêm rượu lấp đầy cổ họng. Được rồi, đủ rồi! Khi anh chuẩn bị rời đi, ngay lúc anh nghe tiếng Naeun rì rầm cái gì đó khiến anh đứng lặng.

"Mmm ... Taemin ..."

Vậy là đủ. Anh không muốn suy nghĩ nữa. Sâu thẳm bên trong anh, anh biết Naeun muốn anh, mặc dù điều đó là sai trái. Họ muốn nhau, họ cần nhau.

Từ từ ngồi xuống bên cạnh Naeun, cẩn thận để không đánh thức cô. Khi đã an định, anh chỉ nhìn cô thật kỹ. Đó là lần anh quyết định chạm vào cô. Một ngón tay chạm vai cô, nhẹ nhàng, và anh yêu mỗi giây phút ấy. Cảm giác đi xuyên qua cơ thể và anh nhắm mắt lại khi cảm nhận được niềm vui sướng từ sự tiếp xúc với cô.

Môi anh đặt lên vai cô một lần nữa, lần này anh vẫn còn nán lại một lúc khi bắt đầu nếm thử nó với lưỡi của mình. Có vị muối, đại dương, vani, gió, và Naeun. Nó có vị người phụ nữ anh yêu. 

Anh quay ra và tựa đầu lên ghế, bên cạnh đầu Naeun khi anh nhìn ngón tay của mình ve vuốt trên làn da cô. Từ vai, bên ngực, eo và hông của cô. Anh chần chừ trên dây đeo bộ bikini của cô, kìm nén xúc động kéo nó ra. Anh vẫn chiến đấu với tâm trí của mình khi Naeun xích lại gần anh và sau đó anh nhận ra rằng khuôn mặt của cô chỉ cách anh 1 inch. Anh có thể thấy tàn nhang của cô và cô có nhiều hơn vì cái nóng mùa hè. Tàn nhang của cô ấy sao mà dễ thương đến thế!

"Mmmm ..." Naeun rên rỉ một lần nữa khi cô ép cơ thể của mình gần hơn với Taemin ngay bây giờ. Lạy Chúa tôi! Taemin gần như hét lên khi ngực Naeun của ép vào ngực trần của anh. Anh nghiến răng bởi niềm vui sướng xuyên qua cơ thể và anh có thể cảm thấy anh đã được đánh thức. 

"Hmm ..." Đột nhiên Naeun đưa tay của mình vòng qua lưng và ôm anh. Taemin thấy mình được bao bọc trong vòng tay cô và đôi môi anh đã chạm vào cô. Anh đã cố gắng để tránh đi, nhưng ngay lúc đó môi Naeun chuyển động, anh biết anh không thể, khi không làm điều này…

Anh hôn cô, thật mạnh, trên môi.

Nụ hôn đam mê . Taemin biết Naeun phản ứng lại nụ hôn của anh bởi vì cô đã say và anh không nên tận dụng lợi thế đó, nhưng thật khốn nạn, anh không quan tâm nữa. Đôi môi cô cảm giác rất tuyệt vời đối với anh và anh nghĩ rằng anh có thể hôn cô cả ngày lẫn đêm, đêm lẫn ngày. Chỉ hôn cô. 

Naeun khẽ kêu và Taemin đã nhân cơ hội này để đưa lưỡi vào. Cả hai đều rên rỉ khi đầu lưỡi chạm lần đầu tiên. Taemin cảm thấy như mình đã chết rồi và bây giờ đang ở trên thiên đường khi lưỡi họ xoáy vào nhau trong từng động tác khổ sở chầm chậm. Anh có thể nghe thấy hơi thở của họ hòa vào nhau và anh cũng có thể cảm thấy hơi thở nặng nề của Naeun trong ngực mình .

Cô kéo anh lại gần hơn và vòng tay ôm thật chặt xung quanh anh. Anh sợ rằng Naeun có thể tỉnh dậy vì anh chắc chắn rằng cô có thể cảm nhận sự kích động của anh bên hông cô. Nhưng không. Cô tiếp tục nhắm mắt lại, giống như cô vẫn đang mơ.

Khi rời ra khỏi nụ hôn đầu tiên tuyệt vời của họ, anh chống cơ thể của mình trên khuỷu tay và suy nghĩ để dành cho Naeun một cái nhìn cuối cùng trước khi anh đứng dậy và để cô ở lại đó để nghỉ ngơi. Nhưng anh kinh hoàng khi nhìn thấy đôi mắt của Naeun đã mở ra và nhìn thẳng vào anh.

"Anh quên rồi sao, Taemin?" Cô mỉm cười tinh quái. "Rằng em là em gái của anh?"

"AAAAAAAAAAGGGGGGGGGHHHHHHHHHH!!!" Taemin hét lên 

"TAEMIN OPPA! Chuyện gì thế??"

Taemin mở mắt ra chỉ nhìn thấy mặt sàn trước mắt. 

"Oppa? Có sao không?" Có thể nghe thấy giọng cười khúc khích của Naeun và anh quay đầu lại nhìn Naeun đang ngồi trên chiếc ghế dài với một tấm chăn phủ đôi chân của cô. Anh cũng có thể thấy một chỗ trống mà anh cho là của mình để lại, vài phút trước, trước khi anh dán mặt mình trên sàn nhà. 

"Ừ ,anh không sao..." Anh quay lưng lại với Naeun và ngồi trên sàn. Không thể đối mặt với Naeun bây giờ. Không thể sau những gì anh đã mơ và đặc biệt không thể khi cô ấy trông như một thiên thần, đang nhìn anh như thế. Anh không thể kiềm chế bản thân khỏi việc ôm chầm cô trong vòng tay của mình và hôn cô như anh vẫn muốn. Giống như nụ hôn đầu tiên và cũng cuối cùng của họ ở bãi biển khi cô 16 tuổi. 

"Anh phải đi!" Anh nhảy lên đột ngột và đi lên cầu thang. 

"Taemin oppa! Có chuyện gì thế? Anh đã mơ thấy ác mộng?" Naeun cau mày hỏi.

"Không có gì!" Taemin trả lời nhanh chóng khi đôi chân của anh đã đi đến cầu thang. "Anh chỉ nhớ là anh có việc phải làm! Hẹn gặp lại vào ngày mai!"

"Ngày ... Ngày mai? Anh đang nói gì vậy?" Naeun hét lên nhưng Taemin không trả lời cô. Anh đã đóng sầm cánh cửa. 

(*) Lolita: tên 1 tiểu thuyết của nhà văn Nga Vladimir Nabokov, xuất bản năm 1955. Với nội dung cũng như phong cách viết mới lạ, câu chuyện bên trong “Lolita” miêu tả về một mối tình ngang trái của Humbert Humbert, người cha dượng trung tuổi nảy sinh tình cảm với cô bé 12 tuổi Dolores Haze – con riêng của vợ ông. Tuy là trái với luân thường đạo lý nhưng với ông, sự ám ảnh về Haze vẫn thực sự là tình yêu. Và dù còn nảy sinh nhiều tranh cãi nhưng “Lolita” đã trở thành 1 tác phẩm kinh điển của nền văn học thế giới thế kỷ 20. (Tham khảo tại nguồn Wikipedia Tiếng Việt)

---------------------------

Source : http://www.asianfanfics.com/story/view/610544/1/touch-apink-shinee-taemin-naeun-taeun-taeminnaeun

Viettrans/ Edit : MC, Wendy, Mirysw, Nhi Trần - Hội những người yêu mến couple Taemin và Naeun

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro