Phúc lợi : Năm lần một đêm là trải nghiệm như thế nào.(25+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có tiếng thở dốc gấp gáp quanh đây. Cổ họng khát cháy, điên cuồng muốn tìm đến mật ngọt để xoa dịu cơn khát. Bàn tay nhỏ nhắn, cố gắng lôi kéo nam nhân, mời gọi hắn đặt lên môi nàng nụ hôn cháy bỏng. 

Diệp Tịch Vụ đang cầu tình. 

Không phải. 

Là Thái tử bị trúng xuân dược, còn nàng ta đang chiều phu quân của nàng. 

Nụ hôn ướt át, kéo dài từ trong chậu tắm, vào đến tận trên giường.Thân thể mỏng manh được đặt nhẹ nhàng xuống đệm, lớp y phục ướt sũng khiến Diệp Tịch Vụ có hơi chút khó chịu, nàng thì thầm, vừa nỉ non vừa trách móc. 

-"Mau cởi ra đi, ướt quá." 

Đáp lại nàng là tiếng thở hổn hển, còn có tiếng cởi đồ, rồi tiếng quần áo ướt rơi bẹp xuống sàn nhà, cơ thể ngâm nước lạnh hơn nửa canh giờ, đã trắng bệch ra. Vì bị xuân dược khống chế, bên trong cơ thể nóng ran, nên Đàm Đài Tẫn không cảm nhận được cái lạnh. Thế nhưng không thể phủ nhận cả cơ thể hắn, bàn tay hắn và cả hơi thở của hắn đều lạnh ngắt. 

Diệp Tịch Vụ giống như bị nam nhân này mê hoặc, nàng càng lúc càng muốn hôn hắn thật nhiều. Hắn đang động dục, cũng bỏ qua luôn cái gì gọi là luân thường, đạo lý, không ngừng dán lấy môi nàng mút mát say mê. Mật ngọt trong khoang miệng không ngừng tiết ra, quả là câu hồn người. Môi dán chặt lấy môi, từng âm thanh chùn chụt cứ vang lên không ngớt, nghe qua cũng biết là hai đôi môi kia phải ngọt ngào cỡ nào.

Những ngón tay thon dài, lướt trên cơ thể bé nhỏ, tách mở nhẹ nhàng lớp xiêm y mỏng manh. Thân thể bị kích thích, khao khát được vuốt ve, đã nhanh chóng ửng hồng. Chỉ một thoáng, trên người nàng đã chẳng còn lại gì, nàng ngại ngùng khép chặt đôi chân, hai bàn tay nhỏ gác lên vai hắn, vừa như muốn đẩy, lại như muốn giữ, giữ lại thân thể trần trụi  kia ở bên trên mình.

Xuân dược này có lẽ là loại hảo hạng rồi, khiến cho Đàm Đài Tẫn dù đã ngâm nước hơn nửa canh giờ vẫn cuồn cuộn lửa dục. Hắn đang cố gắng giữ tỉnh táo nhiều nhất có thể, vì hắn không muốn nàng bị hắn làm đau. Nhưng đôi môi này, thân thể này có sức quyến rũ vô cùng lớn, lớn đến nỗi giống như muốn bức cho hắn biến thành con thú hoang khát dục.

Đôi môi nhỏ xinh bị chiếm lấy, bàn tay hư hỏng cứ sờ soạng khắp nơi. Từng cái mút môi ướt át, lan dần tới cổ, cần cổ nõn nà mời gọi hắn cắn xuống, hắn không kìm được, cắn vào một miếng. Thơm, thơm quá, còn rất ngọt. Cắn rồi lại mút nhẹ một cái, mơn trớn nơi cổ thon một vết răng hồng hồng. Cầu vai gầy kia vô cùng vừa miệng, mời hắn gặm liền thêm vài miếng cho thoả sự thèm khát. 

Từ nãy đến giờ, miệng bận rộn, tay cũng không rảnh rang. Đàm Đài Tẫn đã mò mẫm nắm được lấy ngực Diệp Tịch Vụ, lại còn xoa bóp nhè nhẹ. Ngực nàng căng tròn, còn có hơi lớn, hắn đã từng úp mặt vào đây một lần rồi, hắn biết ngực nàng to, nhưng không rõ ràng lắm. Bây giờ được nàng cho phép, tay hắn nắn bóp mê say, đúng là bầu ngực này to thật, bóp rất thích luôn ấy. 

Da thịt mỏng manh bị mút lấy, đôi môi hư hỏng đưa dần xuống nơi nhũ hoa hồng hào. Mùi hoa hồng thơm ngát nhanh chóng lọt vào mũi hắn. Đầu hắn choáng váng, mắt hắn hoa lên, ngực nàng bây giờ không khác gì miếng bánh hoa hồng mềm mịn, mời gọi hắn cắn xuống.

Cắn, một ngụm lớn, toàn bộ nhũ hoa hồng hào đều nằm cả trong miệng, mềm mại như đậu hũ, còn thơm ngọt nồng đậm, y hệt như mùi hương của cả một rừng hoa hồng nở rộ. Thơm và ngon, cực kì ngon. Hắn đang ăn ngực nàng, và còn ăn rất ngon miệng. Mút mát một hồi, ngực nàng ướt nước, đỏ ửng lên. Giống như nụ hoa hồng đọng sương mỗi sớm mai, mà hắn vẫn trông thấy mỗi khi lướt qua khu vườn quen thuộc. 

Cơ thể nàng quá hoàn hảo, hoàn hảo như những gì mà Đàm Đài Tẫn luôn mong mỏi sẽ có được trong đời.

Hắn muốn, rất muốn, muốn được nếm thử toàn bộ cơ thể xinh đẹp này. Nụ hôn ướt át dần đưa xuống, đến rốn nhỏ, lướt một vòng, rồi tìm đến nơi bí mật của nàng, nơi có thể một chốc nữa, sẽ đem hắn, chỉ một khắc ném thẳng lên chín tầng mây. 

Diệp Tịch Vụ từ nãy đến giờ chỉ biết cố gắng kìm nén sự run rẩy, cùng rên rỉ. Đây là lần đầu tiên có một nam nhân được phép động chạm vào thân thể nàng, cùng mơn trớn da thịt mỏng manh của nàng, cảm giác này thật sự rất kì lạ, cũng rất kích thích. Nàng có ngại nhưng lại thèm muốn nhiều hơn. Có lẽ ngay từ lúc nàng chủ động hôn lấy môi Đàm Đài Tẫn, ở giữa khoảng sân lớn kia, dưới trời mưa tuyết trắng, nàng đã muốn được hắn chạm vào rồi. 

Nàng lúc đó đã vô cùng bối rối, nhưng sự bối rối đó chỉ tồn tại có một chút xíu, sau đó hoàn toàn là cảm giác vui thích, vì được ôm và được hôn. Nàng đã vui vẻ trở về và tự làm sạch cơ thể mình, cùng tẩm ướp nó bằng hương hoa hồng thơm ngát. Nàng là vô tình, cũng như là cố ý, muốn cơ thể thơm tho mịn màng, thu hút ai đó chú ý ngửi qua, chứ không nghĩ rằng, việc này lại giúp cho người nàng đang có lòng để ý, thăng hoa bất ngờ.

Tình huống này giống như được hình thành dường như chỉ để dành riêng cho hắn và nàng. 

Làn da mỏng được liếm mút, vừa buồn lại vừa sướng, giống như trêu đùa, lại giống như cưng sủng. Nàng muốn nhiều thêm, thêm nữa, càng nhiều thì lại càng tốt.

Nhưng mà đôi môi kia lại đang trốn đi đâu mất rồi.

Đôi chân thon dài được bàn tay ai đó nhẹ nhàng tách ra, còn có thứ gì đó bé xíu mới bị bắt lấy rồi hút chặt. Cảm giác vừa buồn vừa sướng bất ngờ xộc lên não, làm miệng nàng bật luôn ra một tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn.

-"A~......"

Tiếng kêu báo hiệu hành động vừa rồi là hoàn hảo, cùng với đó đôi môi hư hỏng lại cố mút thêm một cái. Diệp Tịch Vụ cuối cùng cũng biết, đôi môi đó đang ở đâu rồi. Cảm giác này thật kì quái, cũng thật kích thích, nhưng nàng da mặt mỏng, bị nhìn thấu nơi bí mật khiến mặt nàng đã đỏ lại càng thêm đỏ. Hai tay ban nãy còn siết lấy đệm giường, giờ đây vội vàng buông ra, cẩn thận tìm đến, muốn lập tức ngăn cản hành động tục tĩu kia lại. 

 -"A~~~ đừng...chỗ đó....không được..." 

Người thì muốn cản, kẻ thì muốn mút. Thứ đang được ưu ái mút chặt kia là âm đế của Diệp Tịch Vụ. Và đó cũng là nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể của một nữ nhân. Nói là nhạy cảm, bởi vì chỉ cần biết cách liếm mút nhẹ nhàng thôi, cũng có thể khiến nữ nhân đó đạt đỉnh cao trào. 

Thật tuyệt vời làm sao, vì nó không chỉ đặc biệt mà còn rất ngon nữa, Đàm Đài Tẫn thấy thế. 

Các ma ma đã dạy hắn, là phải ngậm thế nào, mút ra sao, để nữ nhân của hắn cảm nhận được sung sướng. Nhưng các ma ma không nói rằng nó còn rất ngon, ngon đến không cả muốn rời miệng ra chút nào.

Đã không muốn rời, thì miệng sao mà ngưng hành động. Còn có yêu cầu vô lý của nàng. Sao mà không được, quá được ấy chứ, nàng càng cản thì hắn lại càng cảm thấy hắn cần phải tiếp tục.

Nhưng nơi bí ẩn mà hắn vô cùng muốn khám phá này lại không chỉ có mỗi âm đế, mà còn có cả miệng huyệt bé xinh nằm ngay bên dưới, cũng đang rất cần được hắn chăm sóc. Lại thêm một động tác uyển chuyển lướt qua. Lưỡi hắn mềm mại, lại mát lạnh, vuốt ve miệng huyệt nhạy cảm, khiến nơi đó co rút đột ngột. Cảm giác này cũng thật kì diệu. 

Diệp Tịch Vụ thấy vừa nhột vừa sướng, âm huyệt bị cái lạnh làm cho co rút, nhưng lại giống như muốn bị thứ gì đó xâm nhập vào bên trong. Nàng cũng chẳng phải chờ lâu, cái lưỡi mềm mại kia đã nhanh chóng luồn vào, liếm quanh một vòng. Hông nàng run rẩy, miệng huyệt lại siết chặt, hút lấy lưỡi hắn, giống như đang muốn tự mình cầu hoan.

Mỗi lần lưỡi mềm liếm qua, hông nàng lại như muốn giật thêm một cái. Miệng nàng rên rỉ ngày một lớn, âm thanh nàng phát ra nghe càng lúc lại càng thêm dâm tiện. Bàn tay ban nãy còn đang muốn ngăn cản, giờ lại thành hưởng ứng. Những ngón tay bé xinh luồn vào mái tóc ướt, cố gắng đẩy đầu hắn sát vào giữa hai chân nàng. Nàng muốn, muốn được hắn liếm láp, muốn được hắn cưng chiều, nàng tham lam muốn được hắn tiếp tục làm cho nàng cảm thấy sung sướng. 

Hắn cũng biết và cũng hiểu, hắn biết nàng đang thèm khát điều gì. Môi lưỡi vẫn tiếp tục mút mát một cách say mê. Cho đến khi nơi đó của nàng đã bóng loáng toàn là nước miếng của hắn, hắn mới cảm thấy có chút hài lòng.

Nhưng mà chưa đủ, hắn muốn trêu chọc nàng, muốn nàng phải rên rỉ thật lớn, thật kích thích. Hai ngón tay đưa đến, nhẹ nhàng tách hẳn hai bên môi nhỏ ra, âm đế sưng to lồ lộ nằm giữa, vô cùng dâm mỹ. Hắn ghé miệng vào mút chặt thêm một cái, còn cố tình mím môi kéo ra, sau đó là dùng răng cứa nhẹ. 

-"Á....ưm....a.....đừng mà......."

Bàn tay nhỏ siết chặt những lọn tóc mềm. Có dòng điện giật mạnh từ âm đế xuyên thẳng vào não, cực kì sảng khoái.

Kích thích này quá lớn, thật sự quá lớn rồi. Diệp Tịch Vụ chịu không nổi, người nàng cong hẳn lên, gồng cứng, hai chân mở rộng. Có tiếng rên mắc lại nơi cổ họng. Diệp Tịch Vụ bị bức đến cao trào, dâm thuỷ tràn lan, Đàm Đài Tẫn vội vàng ngậm vào rồi uống lấy. Cả miệng và cằm đều thấm đẫm nước dâm. Sùm sụp những âm thanh vô cùng thoả mãn. Hắn chẳng cần quan tâm đến điều gì khác, hắn khát khô cả cổ rồi, thứ này thơm hương hoa lại ngọt ngào như vậy, còn không uống lấy thì thật là phí phạm. 

Qua một hồi liếm láp đến no đủ, hắn mới quyến luyến rời khỏi dòng suối nhỏ xinh ấy, lấy tay quệt nhẹ dưới cằm, rồi hơi rướn người lên. Cao trào còn chưa dứt, Diệp Tịch Vụ đã lại cảm nhận được đôi môi tham lam kia đang cố gắng liếm láp cùng gặm cắn khắp cơ thể nàng. Nàng run rẩy và sung sướng, nàng chìm đắm trong cái thứ cảm xúc kì diệu, mà nàng lần đầu tiên cảm nhận được trong đời.

Hắn hôn lấy cơ thể nàng, từ phần mu nhô cao, đến bụng nhỏ, rồi đến rốn, rồi đến ngực.  Hắn mút ngực nàng thêm một chút, rồi miệng hắn lại bò dần lên cổ, rồi là lên môi. Hơi thở hắn tràn ngập mùi vị khoái lạc của nàng, và nó cũng vừa hay thoảng qua mùi hoa hồng.

-"Diệp Tịch Vụ, ta yêu nàng." 

Bị xuân dược khống chế mà vẫn biết nói yêu sao, có nhầm không. 

Không nhầm đâu, hắn đã ngâm nước hơn nửa canh giờ rồi, độc tính của xuân dược đã không còn nhiều nữa, nhưng chúng vẫn đủ khả năng phóng đại mọi cảm nhận về cả tình thần và xác thịt lên gấp mấy lần. Thế nên hắn mới cảm thấy nàng rất "ngon" (và đúng là nàng ngon thật), còn có tình yêu hắn dành cho nàng vô cùng lớn. Lớn đến mức tất cả những gì hắn muốn bây giờ, đấy là độc chiếm nàng làm của riêng. Chỉ cần nàng đồng ý, hắn sẽ đem nàng không ngừng thao lộng, để cho nàng thuộc về hắn, chỉ một mình hắn, mãi mãi.

Cự vật to lớn đã nhanh chóng được ưu ái, đưa đến đặt ở miệng huyệt, hắn hơi rướn người lên, vừa hôn lấy môi nàng, vừa thủ thỉ.

-"Cho ta nhé.....được không....?"

Diệp Tịch Vụ bây giờ đã bị cảm giác đê mê vì khoái lạc làm cho mụ mị đầu óc. Hắn muốn nàng, hắn xin nàng, hắn vẫn tôn trọng nàng. Hắn còn là phu quân của nàng. Vậy thì cho hắn cũng có phải là chuyện gì khó khăn đâu. Nàng nuốt ực một tiếng, bàn tay bé nhỏ bám lấy tay hắn, dù có hơi sợ nhưng vẫn khẽ khàng gật đầu. Hắn biết nàng sợ, nên đã cố gắng kiên nhẫn để trấn an.

-"Đừng sợ. Nàng sẽ thấy thích ngay thôi."

Vừa nói hắn vừa đẩy phần đầu nhẹ nhẹ vào trong. Thật chặt, thật nóng, còn vô cùng ướt. Diệp Tịch Vụ này là lần đầu, nơi nhỏ hẹp bị cự vật to lớn tìm cách tiến vào, dần bị căng ra, còn có chút đau. Nàng rên rỉ, cắn răng chịu đựng. Đầu cự vật mới vào được một đoạn, đã bị thứ gì đó cản lại, hắn dù đang choáng váng vì xuân dược, nhưng cũng biết đây là màng trinh nữ của Diệp Tịch Vụ. 

Đàm Đài Tẫn cũng biết lần đầu của nữ nhân chắc chắn sẽ rất đau.

Hắn liền vòng một tay ôm lấy Diệp Tịch Vụ để giữ cho nàng nằm yên, một tay không ngừng xoa bóp lấy ngực nàng, còn có môi hắn dán lấy môi nàng, không ngừng cùng nàng thưởng thức nụ hôn một cách say đắm. Chờ cho đến khi Diệp Tịch Vụ bắt đầu bị phân tâm, nàng không còn chú tâm vào chuyện kia nữa. Bất ngờ, Đàm Đài Tẫn dùng lực ấn mạnh, sụt một tiếng, màng trinh đã rách, cự vật to lớn bấy giờ đã hoàn toàn nằm bên trong âm huyệt ấm áp.

- "Ah....."

Diệp Tịch Vụ bị xỏ xuyên bất ngờ, cơ thể nàng lập tức run lên, bắp chân kẹp chặt lấy người phía trên, co rút một trận. Nàng không kiểm soát được mà cắn phải môi Đàm Đài Tẫn, cắn đến bật cả máu. Bị cắn đau nhưng Đàm Đài Tẫn lại không kêu ca gì, hắn vẫn cố mút lấy môi nàng thêm một cái rồi mới buông ra, ánh mắt hắn nhìn nàng tràn đầy dục vọng. Nàng giương đôi mắt còn hơi ướt nhìn hắn, mặt nàng còn thoáng chút tái đi vì đau. Phía dưới nơi tư mật, một dòng máu đỏ chầm chậm len lỏi chảy xuống đệm.

- "Đau lắm phải không?" Đàm Đài Tẫn dừng lại, dịu dàng hỏi han.

Cự vật to lớn của Đàm Đài Tẫn cắm chặt phía dưới làm Diệp Tịch Vụ cảm thấy thật trướng, và đau. Nhưng họ đã làm đến mức này rồi, căn bản không thể dừng lại nữa. Nàng đã thuộc về hắn, vậy thì nên để chính hắn xoa dịu cho nàng. Nàng lắc đầu nhè nhẹ, nén đau đớn, nín lặng chờ mong.

- "Vậy ta tiếp tục nhé."

Thấy Diệp Tịch Vụ yên lặng không nói gì, Đàm Đài Tẫn bắt đầu luận động. Thực ấm, bên trong nàng ấm quá, mật huyệt ngậm chặt lấy cự vật to lớn của hắn, ngậm tới nóng ấm và sảng khoái, sự ẩm ướt sẵn có khiến cho việc ra vào thực dễ dàng. Vách thịt chật hẹp, qua từng cử động của hắn lại càng siết chặt hơn, như thể muốn hút chặt lấy cự vật khổng lồ kia, chôn bên trong, giữ thật lâu, hút vào thật sâu.

Diệp Tịch Vụ đang cảm thấy phía dưới âm huyệt càng lúc càng trướng, nhưng đã không còn đau nữa, thay vào đó là cảm giác mới mẻ kì lạ, mà nàng vốn không biết miêu tả thế nào, đang dần dần xâm chiếm lấy nàng. Cơ thể nàng liên tục bị đẩy lên phía trước rồi lại bị kéo lại theo từng nhịp thúc của Đàm Đài Tẫn. Gót chân nàng không ngừng chà sát qua lại trên lớp đệm giường. Nơi vì hoạt động mãnh liệt của hai người mà trở nên nhăn nhúm.

Tốc độ ra vào của Đàm Đài Tẫn ngày càng nhanh, miệng nàng bắt đầu không ngừng rên rỉ, cơ thể không tự chủ mà ưỡn lên, tự do đón lấy toàn bộ khoái cảm phía dưới thân mình. Những âm thanh va chạm đầy ám muội càng kích thích Đàm Đài Tẫn nhiều hơn. Hắn thực muốn đào sâu vào bên trong nàng, càng sâu, sâu thêm nữa, cánh tay dùng sức ôm chặt nàng vào lòng, dường như chỉ hận không thể đem người dưới thân này ăn sạch sẽ vào bụng.

Trong phòng giờ chỉ còn lại tiếng rên rỉ cùng tiếng thở hổn hển mỗi sau mỗi cú thúc mãnh liệt kia.

- "Ah, Đàm Đài Tẫn.......Đàm Đài Tẫn........"

- ".............."

-"A~...đừng......trướng quá..ưm.a......"

Hông luận động không ngừng, mỗi lúc một nhanh hơn. Vội vàng và gấp gáp, Đàm Đài Tẫn dường như không còn để tâm tới lực đạo mãnh liệt, mà người dưới thân hắn phải nhận lấy. Hắn càng lúc càng gắng sức đẩy thật mạnh, lại thật sâu.

Cơ thể bị đỉnh không ngừng đẩy lên rồi lại bị kéo xuống. Cứ liên tục cho đến khi cơ thể bé nhỏ bị vòng tay to lớn siết chặt, cần cổ trắng nõn lại bị cắn xuống. Hai bàn tay nhỏ nhắn bấu chặt vào tấm lưng gầy, hằn lên những vết ngón tay cào đỏ đậm. Tinh hoa nóng bỏng phun trào trướng đầy bụng nhỏ, dịch thuỷ ấm nóng trào ra, tưới ướt đẫm cả tấm đệm giường phía dưới. 

Hai thân thể bị dục vọng cao trào làm cho đờ đẫn, ôm chặt lấy nhau không ngừng thở dốc.

-----------------------------------------------------------------

Tính từ lúc Đàm Đài Tẫn bắt đầu phát độc, hơn một canh giờ đã trôi qua, nhưng mà độc tính của xuân dược vẫn chưa tan hết. Hắn vẫn cảm thấy cơ thể nóng rực, mồ hôi bây giờ thấm ướt lưng, cảm giác khoái lạc triền miên dù vẫn đang xâm chiếm toàn bộ cơ thể, nhưng có vẻ như là chưa đủ. Hắn muốn nữa, nhiều hơn nữa. Con thú dâm dê đê tiện trong hắn trỗi dậy rồi. Hắn đã có được Diệp Tịch Vụ, hắn đã có được nàng, hắn không thể buông tha cho nàng dễ dàng như vậy được. 

Diệp Tịch Vụ vừa mới bị phá thân, những cảm xúc mà nàng mới phải nhận lấy quá nhiều, nhiều đến bội thực. Nàng nằm đó, cơ thể run lên từng hồi, cảm giác kì lạ kia vẫn đang xâm chiếm tâm trí. Thân thể mỏi rã rời, còn có cảm giác bên dưới nơi tư mật kia quá mức ướt át, còn quá trướng và quá đầy. Đầy tràn toàn là tinh khí nóng bỏng của hắn, của phu quân nàng.

Cảm xúc mãnh liệt vì lên đỉnh còn chưa tan, thân thể mỏng manh đã lại cảm nhận được những cái hôn, những cái mút mát đầy dâm dục, mới nguyên và còn vô cùng thô bạo.

Đàm Đài Tẫn lại tiếp tục thưởng thức lấy cơ thể nàng, tham lam nhấm nháp khắp nơi. Hắn bắt đầu dùng đến răng, gặm và cắn, giống như đang ăn một món ăn vô cùng hấp dẫn, vô cùng ngon miệng.

-"Đừng.......đừng gặm như thế....."

Bàn tay yếu ớt, còn có hơi run rẩy, gắng sức bám lên đôi vai rộng, muốn dùng chút sức lực cuối cùng còn sót lại, để đẩy tên nam nhân tham lam háo sắc kia ra. Nhưng sức nàng đẩy làm sao nổi, hắn là nam nhân, lại còn đang động dục, hắn đã không muốn buông, thì nàng đừng mong trốn thoát.

Cự vật vẫn đang chôn trong âm huyệt lại cứng lên, căng trướng. Hai chân nàng qua trận hoan ái kịch liệt đã mỏi nhừ, bây giờ lại được Đàm Đài Tẫn vuốt ve, rồi nhấc lên gác lên một bên vai. Cái tư thế này vô cùng thuận lợi, thuận lợi để tiếp tục xâm chiếm, khuấy đảo động nhỏ ướt át.

-"A~~ đừng......a~.......ưm......"

Hông lại bắt đầu di chuyển, cự vật lại bắt đầu nhịp nhàng ra vào. Mặc cho nàng kêu lên xin xỏ, hắn chỉ càng động hông càng thêm nhanh và mạnh. Tinh khí của hắn mới bắn ra ban nãy, giờ được hắn đẩy sâu thêm vào trong, mỗi cú đẩy lại càng làm bụng nhỏ thêm căng trướng. 

Diệp Tịch Vụ không ngừng run rẩy, tay nàng bám chặt lấy cánh tay hắn, cố gắng chống lại từng cú thúc mãnh liệt. Nàng bắt đầu cảm thấy hoa mắt, đầu óc bắt đầu choáng váng, hông nàng không ngừng bị đỉnh đến dâm thủy tràn trề. Nàng nói đừng, nhưng âm huyệt lại không ngừng tiết ra mật ngọt. Hắn thấy như vậy thì càng ra sức đỉnh thật mạnh, đẩy thật sâu.

Cơn cực khoái cứ nối nhau, đè lên nhau, bức cơ thể bé nhỏ cao trào liên tục, nàng bây giờ vừa kêu than nức nở, vừa khóc lóc xin tha. Nàng mới phá thân xong, chịu làm sao được cơ chứ, cứ tiếp tục nàng sẽ chết mất.

-"Đừng.....đừng làm nữa....ta không chịu nổi nữa....."

-"Ngoan nào, sắp xong rồi."

-"Đừng....đừng.........á...."

Một tiếng hét lớn lại vang lên, hoa tâm bị đỉnh ép chặt chẽ, dòng tinh khí đậm đặc lại lần nữa được bắn vào trong, tưới bỏng rát toàn bộ âm huyệt non nớt. Bên trong hang động ẩm ướt, vách thịt non mềm đang co giật điên cuồng, cố gắng tiếp nhận dòng tinh dịch nóng bỏng kia thêm một lần nữa.

Đầy, đầy tràn cả ra ngoài. Tấm nệm giường đã bị dâm thủy cùng tinh  khí thấm ướt đẫm.

Hai cánh tay nhỏ nhắn, trắng nõn nà rơi thẳng xuống nệm, Diệp Tịch Vụ nằm yên, cơ thể vẫn giật mạnh lên theo từng nhịp thở. Nàng cao trào hai lần rồi, toàn thân tê dại, trước mắt mờ sương, cả khuôn mặt xinh đẹp ngập tràn nước mắt.

Có tiếng thở dốc nặng nhọc kề sát bên vành tai nhỏ xinh, Đàm Đài Tẫn bắn lần hai, cũng sung sướng và sảng khoái không kém gì lần đầu tiên. Tuyệt, quá tuyệt vời. Nếu biết làm tình sướng thế này, ngay đêm tân hôn hắn đã đè nàng ra thao lộng rồi, chứ không phải để đến tận hơn nửa năm mới chơi nàng như thế này. 

Ôi cái suy nghĩ bẩn bựa kia, chắc chỉ có nhờ xuân dược mới hình thành được, chứ Thái tử hàng riêu, nguyên một thân nam đức, thì làm sao mà nghĩ ra nổi. Lúc hắn vẫn còn tỉnh táo, thứ hắn dám làm nhất cũng chỉ là hôn Diệp Tịch Vụ mà thôi. Chứ làm sao hắn dám đè nàng ra mà làm chuyện bậy bạ.

Có tiếng nuốt ực một miếng khó nhọc, cánh tay yếu ớt chẳng thể đẩy cũng không thể bám, chỉ còn có thể lướt nhẹ qua bên eo người phía trên.

Chết thôi, cao trào khoái lạc làm hắn quên mất, hắn đang nằm đè lên người nàng, là đè hẳn xuống, hoàn toàn không có chút lực chống nào. Nàng bị đè nặng, bị đè ép đến thiếu không khí, gắng gượng mãi mới thốt ra được vài từ.

-"Xuống....xuống đi.....nặng quá...."

Đàm Đài Tẫn vội chống tay nâng người lên, nhưng tay hắn giờ có hơi run, vừa chống lên đã khuỵu xuống, cả người hắn lại đập mạnh xuống người nàng.

-"Ự...." Một tiếng thôi mà nghe như hồn muốn lìa luôn khỏi xác.

Diệp Tịch Vụ đang vừa choáng vì lên đỉnh, lại vừa giận vì bị cưỡng ép thao lộng lần hai, nàng muốn hét nhưng sức chẳng còn, chỉ có thể thều thào vài ba từ ngắn ngủn.

-"Ngươi...muốn...đè chết ta à?"

-"Xin...lỗi.."

Hắn chẳng biết nói gì, chỉ biết xin lỗi, rồi chậm rãi thêm lần nữa chống tay nâng người lên. May là lần này không sụp xuống nữa. Nhưng mà đó chưa phải chuyện chính, chuyện chính là cái đó của hắn vẫn đang cắm ở bên trong.

-"Mau...rút..ra đi....trướng quá...."

Ánh mắt phê pha vì khoái cảm của Đàm Đài Tẫn, chiểu theo yêu cầu của nàng dần đưa xuống nơi kín đáo, còn đang cắm chặt chẽ vào nhau. Nàng muốn hắn rút ra, mà hắn cũng xong rồi, cũng nên rút ra thôi. Bàn tay hắn, không biết có phải do quen thuộc không, tự dưng lại đưa đến bên eo nàng, siết nhẹ. Cự vật giờ đã mềm xuống, được cẩn thận rút ra. Ngay khi thứ đó thoát ra, toàn bộ tinh khí hòa với dâm thủy trào ra ngoài. Động nhỏ đang căng chặt, tự nhiên trở nên trống vắng, khiến cho Diệp Tịch Vụ bị hụt hẫng bất ngờ, cũng phải thốt lên một tiếng kêu dâm đãng.

-"Ưmm....a...."

(Trời ơi bà trẻ của tôi ơi, đã sắp thoát được rồi, tự nhiên bà lại rên lên làm cái gì thế hả. Thôi nhé, quả này bà chết chắc rồi.)

Diệp Tịch Vụ khó nhọc quay người, nàng muốn chạy khỏi hắn, chạy khỏi nam nhân đê tiện này. Khổ một nỗi, nàng bị hắn đâm sắp hỏng tới nơi rồi, chẳng chạy nổi, còn chẳng ngồi dậy được, chỉ có thể bò. Mà đen cho nàng, cơ thể nõn nà chi chít vết răng cắn, còn có bộ ngực căng tròn, âm huyệt dâm đãng ướt át, và tiếng kêu than vừa mới cất lên, thế nào lại thành công thúc giục người anh em thanh tịnh của Thái tử dựng đứng. 

Đã bảo rồi, khi nào xuân dược còn chưa tan hết, thì cảm giác khát dục vẫn còn, mà vẫn còn thì nàng ta còn lâu mới chạy thoát.

Bàn tay lớn kề bên eo nhỏ vẫn đang nắm chặt, làm nàng ta chỉ quay được nửa vòng thì bị giữ lại, nàng yếu ớt nhìn Đàm Đài Tẫn, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt phiếm hồng long lanh đầy ủy khuất. Bờ môi nhỏ nhắn, ướt át hướng đến hắn buông lời thắc mắc.

-"Làm gì thế? Buông..ra đi...."

(Buông ra? Buông ra á? Này cô nương kia, cô đốt lửa xong định không dập lửa đấy à? Thế là không được rồi.)

Eo vẫn bị siết chặt, bàn tay còn lại lập tức chống xuống đệm. Thái tử đưa người xuống, áp lấy người nàng, nàng đang quay nghiêng người, nên ngực hắn bây giờ đang tì vào cánh tay nhỏ nhắn của nàng. Áp sát, vô cùng sát, đến mức nàng cảm nhận được cả trái tim của hắn đang đập bùm bụp liên hồi.

-"Nàng muốn chạy?"

Miệng hắn kề sát bên tai nàng, chỉ thở ra đúng một câu, mà khiến cả cơ thể nàng cũng phải run rẩy.

-"Nàng không được chạy, nàng là của ta."

Chỉ một câu duy nhất, khẳng định chủ quyền, nàng là của hắn, chỉ của một mình hắn. Bàn tay siết bên eo, di chuyển xuống bờ mông tròn trịa, bóp mạnh một cái.

-"A~..."

Có tiếng cười dâm tiện khe khẽ, lưỡi mềm lại quấn lấy bên tai nàng, liếm nhẹ, khiến cho nàng rùng mình một cái.

-"Nàng kêu dâm thế này, chỉ được phép kêu cho ta nghe thôi. Là ai cũng không được phép nghe, đặc biệt là Tiêu Lẫm."

Ôi, ghen, cái lúc như này mà cũng nổi máu ghen được. Thái tử đã quá yêu thương nữ nhân này mất rồi. Chưa kể hành động với lời nói của hắn đều mang tính chiếm hữu cực cao. Đồ của hắn, còn có người của hắn, đừng mong người khác được phép chạm tay vào.

Tư thế nằm hiện tại của nàng vô cùng thuận lợi, hắn chỉ cần đẩy nhẹ lưng nàng, là đủ khiến nàng nằm úp hẳn người xuống đệm. Thân thể hắn rướn lên, nhanh chóng lại đè xuống, chế trụ nàng dưới thân. Tay hết vuốt eo, rồi lại xoa nắn cặp mông tròn mềm mại. Mái tóc dài đen láy được vén sang một bên, lộ ra phần gáy mẫn cảm, trắng nõn, mềm mịn, sạch sẽ vì chưa bị xâm phạm.

-"Á...."

Cắn, hắn lại cắn vào gáy nàng. Cắn rồi lại mút, lại liếm láp, gáy rồi xuống bả vai. Đúng rồi, phía trước đã "ăn" trọn rồi, nhưng phía sau thì chưa. Hắn mê say gặm nhấm, quyết tâm để lại dấu răng trên khắp cơ thể xinh đẹp này. 

Lý trí ơi, bay đi đâu cả rồi. Trời ơi, hắn mất trí luôn rồi, từ động tình thành động dục, rồi giờ thành sắc lang dâm tiện luôn rồi, sắp thành con thú hoang dâm dục nữa luôn rồi. Cái thứ xuân dược quỷ quái này, không gắn kết được số mệnh, nhưng lại khiến cho nam nhân thèm khát tình dục đến điên cuồng à. Khiếp quá đi thôi. 

(Phù Ngọc : "Thế nào, đồ ngon không Thái tử?"

Thái tử : "Ngon. Quá ngon, quá tuyệt vời.")

-"Đừng....đừng làm nữa mà, ta không chịu nổi nữa......á..."

Mông, hắn cắn mông nàng sao. Chứ còn sao, mông nàng hằn nguyên một dấu răng to tướng.

-"Đẹp lắm." 

Đàm Đài Tẫn nở nụ cười dâm đãng, ánh mắt hắn dán vào cặp mông tròn trịa, tự tán thưởng tác phẩm xinh đẹp mà hắn vừa tạo ra.

"Đẹp cái con khỉ."

Diệp Tịch Vụ nghĩ thế, rồi tranh thủ hắn đang quỳ bên người nàng, nàng gắng gượng chống tay bò lên trên. Mà hành động này của nàng, lại càng kích thích con thú trong hắn nổi hứng, muốn ngay lập tức ăn tươi nuốt sống con mồi mềm mịn dưới thân.

Eo lại bị nắm được, còn bị nhấc ngược lên, chiếc gối chơ vơ bên mép giường ngay lập tức được đem đến, chèn xuống phía dưới bụng nhỏ. Mông nàng vểnh hẳn ra phía sau, để lộ ra cửa động đỏ hồng vẫn đang ướt nhẹp. Người nàng dốc về phía trước, vì bị kéo bất ngờ nên mặt úp luôn xuống đệm, hai tay vẫn đang siết lấy tấm đệm giường một cách tuyệt vọng. 

Trong lòng nàng đang vô cùng hỗn loạn, sao phu quân nàng lại có thể khỏe được như thế cơ chứ. Cứ cho là nhờ xuân dược đi, nhưng cũng không thể làm liên tục mà không thấy mệt như vậy được. Có muốn làm tiếp thì cũng nên cho nàng nghỉ ngơi chứ.

-"Khoan...khoan đã.....cho ta nghỉ một chút...."

Câu còn chưa nói hết, âm thanh đã mắc lại, miệng nàng há to, cố gắng tìm kiếm không khí len lỏi qua làn tóc rối, bên trên lớp đệm giường dày cộp.

"Sâu, sâu quá."

Trong đầu nàng chỉ có mỗi từng đấy suy nghĩ, chẳng còn chứa được thêm bất cứ điều gì khác nữa.

Đúng là làm với cái tư thế này, cự vật thọc vào vô cùng sâu, đến Đàm Đài Tẫn cũng thấy vô cùng sâu, vô cùng sướng. Quy đầu ép chặt đến tận hoa tâm, mà cái nơi mềm xốp đó cứ hút lấy cự vật của hắn, sướng vô cùng. Hắn lại đẩy mạnh hông, lại từng nhịp thúc tiếp tục diễn ra. Khoái cảm liên tục ùn ùn kéo đến, dục dã hai thân thể đang trần trụi trên giường kia.

Diệp Tịch Vụ đã bắt đầu cảm thấy cơ thể mình có sự thay đổi, lúc đầu phá thân đúng là rất đau, lúc sau thì cảm thấy vô cùng căng và trướng, đến khi xong rồi thì cảm thấy vô cùng mệt. Còn bây giờ thì lại cảm thấy có hơi phê, phê pha, thoải mái đến kì lạ. Hắn càng đẩy, âm huyệt càng thít chặt, nàng lại càng cảm thấy giống như nàng đang sung sướng. Là rất sướng, vô cùng sướng. 

Đón nhận thêm vài cú thúc mạnh bạo, miệng nàng không tự chủ được mà vô thức thốt ra, những dâm từ mà nàng không nghĩ được rằng, nàng sẽ mở miệng ra mà nói với hắn.

-"Nữa.....mạnh nữa đi...."

Này là bị đục hỏng não rồi đúng không.

Thân thể gầy gò, ép chặt xuống tấm lưng trần, cự vật thuận thế càng bị đẩy vào sâu, càng ép chặt hơn vào hoa tâm. Căng trướng cực đại, căng đến muốn nứt cả đầu.

-"Nàng nói gì cơ?" Hắn cố tình hỏi lại.

-"Nữa...mạnh thêm một chút......."

Nhận được sự yêu cầu vô cùng dâm dục, hắn đẩy mạnh hông một phát.

-"Như này sao?"

-"Á..."

Khoái lạc xâm chiếm, dâm thủy lại tuôn trào như suối nhỏ. Diệp Tịch Vụ run rẩy, từng cú thúc vừa trướng đau, lại vừa sung sướng này, sắp đẩy não nàng rớt ra khỏi đầu mất rồi.

-"Nữa.....a.....sướng...quá......."

Một tay hắn nắm chặt eo nàng, lấy thế không ngừng đẩy thật mạnh. Tay còn lại nắm lấy bàn tay nhỏ còn đang siết lấy đệm giường. Cùng đôi môi tham lam tiếp tục gặm lấy bên cổ. Đưa đẩy liên tục, tiếng hông va chạm cứ vang lên bành bạch, nàng không rên nổi, suốt từ nãy chỉ có thể cố gắng há miệng để thở. Hai mắt nhắm nghiền, gồng mình lên đón nhận từng đợt khoái cảm đang không ngừng đục từ dưới lên.

Qua một lúc, không lâu lắm, bàn tay siết chặt bàn tay, hông giập mạnh rồi dán chặt, răng nhọn lại cắm thẳng vào gáy, một dòng tinh khí nữa lại được hắn ưu ái bắn thẳng vào trong. Quá đầy, thật sự quá đầy mất rồi. Bụng bị nhồi tinh dịch căng chặt, còn hơi gồ lên một độ cung nhỏ nhắn, lại ngay lập tức bị người trên thân cùng gối nhỏ chèn dưới bụng đè ép. Khiến cho bụng nhỏ của nàng như muốn thét gào lên vì quá trướng.

Cự vật mềm oặt được lôi ra, tất cả đều được giải phóng, chảy tràn xuống đệm. Tấm đệm dày đã ướt nay lại càng ướt hơn, một mảng lớn thấm đẫm dâm dịch của cả hai người.

Đàm Đài Tẫn buông nàng ra, nằm vật qua một bên thở hồng hộc. Ba lần rồi, làm liên tiếp ba lần. Hắn vẫn nứng, nhưng vẫn cảm nhận được, có vẻ như kho sản xuất binh lính của hắn sắp cạn sạch rồi. Có muốn tiếp tục thì cũng cần phải nghỉ ngơi, không thì chẳng bắn nổi nữa mất. Mà Diệp Tịch Vụ lúc này cũng chẳng biết gì nữa, nàng quá mệt, mệt đến không thể lật nổi người, cứ nằm im ở đó, với cái gối nhỏ chẹn dưới bụng, ngủ thiếp đi.

-----------------------------------------------------------------

-"A~! Đừng!"

Diệp Tịch Vụ bừng tỉnh, nàng hét lên rồi mới tỉnh, vì cái cảm giác lên đỉnh cao trào mà nàng cảm nhận được. Nàng tưởng là mơ nên mới giật mình mà tỉnh. Đen thôi, đỏ quên đi, nàng vẫn đang nằm sấp, và cơ thể vẫn đang trần trụi. Vết cắn hơi ngứa và đau phía sau gáy, còn có âm huyệt tê dại ướt sũng vô cùng chân thực. Nàng chống tay, quỳ gối muốn ngồi dậy, chân tay run rẩy, cả người run rẩy, khó khăn lắm mới có thể ngồi được lên một chút.

Nàng ngồi dậy là vì muốn ngó ra ngoài, xem trời đã sáng chưa. Nàng mong trời sáng để có thể nhanh chóng kiếm cớ thoát thân. Nàng nhìn bầu trời vẫn còn tối đen, xong nhìn qua nam nhân một thân trần như nhộng nằm bên cạnh, tự nhiên lại thấy trông hắn có hơi đáng ghét. Đúng là phu quân nàng làm tình rất sướng, nhưng làm nhiều quá như này chắc nàng hỏng thật mất.

"Sắc lang đáng ghét."

Thời gian Diệp Tịch Vụ ngủ thiếp đi không nhiều lắm, tính ra thì mới chỉ có mười mấy, hai chục phút ngắn ngủi. Nhưng mà ít ra nàng còn ngủ được nhiêu đó, chứ phu quân nàng thì ngủ không nổi. Đàm Đài Tẫn nãy giờ ngoài cơn cực khoái cao trào ra, thì cảm giác khát dục vẫn còn vương vấn trong cơ thể mãi không buông. Tại ban tối hắn lỡ mồm tợp gần hết cái đĩa bánh đậu xanh đó mà, thế nên là dù đã bắn tới ba lần rồi, hắn vẫn có thể bắn thêm được vài lần nữa.

Chỉ cần một hành động nhỏ thôi, cái thứ hư hỏng kia sẽ lại cứng lên, và hắn sẽ lại cần phải giải thoát.

Hắn thấy nàng đã ngủ, nên để không tiếp tục nổi dục thú, hắn miễn cưỡng nằm im, nhắm mắt lại, hai tay khép hai bên cơ thể. 

"Không nhìn thấy, không sờ thấy, thì sẽ không cứng." 

"Không nhìn thấy, không sờ thấy, thì sẽ không cứng." 

Hắn đã lẩm nhẩm trong đầu, nhẩm đi nhẩm lại câu nói ấy. Những dòng suy nghĩ ấy tranh nhau, đánh nhau với những hình ảnh dâm dục của Diệp Tịch Vụ liên tục, cũng vừa vặn bằng với thời gian nàng ngủ say vì mệt.

Cơ mà Diệp Tịch Vụ không biết, nàng nghĩ Đàm Đài Tẫn đã ngủ rồi, nên muốn trừng phạt hắn, trừng phạt hắn vì hắn phá thân nàng xong, còn cố tình chơi nàng thêm hẳn hai phát.

"Chết này."

Nàng đánh hắn một phát vào tay, cú đánh yếu ớt, còn chẳng làm hắn lay động. Hắn bị đánh, lại tưởng bản thân bị ảo giác, vẫn cứ nằm im. Mà hắn càng nằm im, nàng lại càng ngứa mắt. Nàng mặc kệ cái thân hình gầy tong teo toàn xương ấy, trèo hẳn lên, kẹp chân ngang hông hắn, hai tay bóp lấy cổ hắn, còn dẫu mỏ lên thầm mắng.

"Ta bóp chết ngươi."

"Bóp chết ngươi này."

Tức thì Đàm Đài Tẫn mở mắt, hai tay hắn nắm lấy hông Diệp Tịch Vụ giữ chặt. Nàng bị hắn dọa cho giật bắn cả lên, vội buông tay ra, lắp bắp thanh minh.

-"Ta....ngươi......không cố ý.....ta chỉ....."

Hắn vẫn giữ một tay bên eo nàng, cố gắng ngồi dậy, miệng còn cố tình trêu chọc.

-"Nàng muốn nữa?"

-"Hả..không.....không phải thế....."

Diệp Tịch Vụ luốn cuống muốn thoát thân, nhưng Đàm Đài Tẫn đã ngồi được hẳn lên rồi, eo nàng cũng bị vòng tay kia ôm lấy, giờ nàng đang vòng chân qua eo hắn, ngồi ở cái tư thế vô cùng dễ bị bắt nạt. Hắn ghì chặt nàng trong vòng tay, mặt hắn dán sát mặt nàng, sát đến hơi thở của hắn, nàng cũng cảm nhận được.

-"Thật sao, sao ta lại thấy hình như không phải vậy?"

Nàng đã vô tình quên, hay là cố tình quên, tuyệt chiêu quyến rũ nữ nhân của Đàm Đài Tẫn. Hắn chính là dùng khuôn mặt trời sinh để đi quyến rũ khắp nơi. Ban nãy khi nàng nhìn hắn nằm trong chậu nước, nàng cũng bị khuôn mặt cố gắng kìm nén, những lọn tóc ướt vương bên mai, còn có đôi môi cắn chặt, sống mũi thẳng tắp, thu hút. Nàng muốn hắn cảm thấy thoái mái hơn, còn muốn giúp đôi môi của hắn đỡ đau đớn, có đúng không, thế nên nàng mới hôn hắn.

Còn bây giờ thì sao, ánh mắt mơ màng, khuôn mặt với hai bên má hơi phiếm hồng, đôi môi cười mỉm ranh mãnh, mũi hắn còn đang chà nhẹ lên mũi nàng. Nàng nhìn khuôn mặt đang dán sát trước mắt, nhìn đến ngơ ngác, đến say đắm, đến cuồng si, rồi đến muốn chiếm đoạt. Chiếm đoạt lấy nam nhân sở hữu khuôn mặt vô cùng mê hoặc này làm của riêng.

(Tính chiếm hữu cao của vợ chồng nhà này y như nhau. Đúng là trời sinh một cặp.)

Đàm Đài Tẫn vẫn đang hứng tình, hắn nhìn nàng, tay vòng qua ôm lấy nàng, cự vật vì động chạm thân thể mà dựng đứng, đang thèm khát, gấp gáp muốn thao lộng. Trong đầu hắn đang nghĩ đến cảnh sắc dâm tiện sảng khoái, bàn tay hắn sắp sửa bóp lấy mông nàng rồi, thì hắn bị nàng làm cho bất ngờ.

Nàng chủ động đưa tay lên, áp hai bên má hắn, rồi đem đôi môi nhỏ nhắn tự mình dâng lên miệng thú dữ. Ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên, rồi nhanh chóng thỏa mãn. Hắn đáp lại nàng bằng một nụ hôn cũng mãnh liệt không kém. Môi lại dán môi, mút mát mê say. Âm thanh chùn chụt tiếp tục vang vọng. Lại một lần nữa, nàng thả xuôi bản thân, hoàn toàn hòa làm một với thân thể của tên "nam nhân thối" này.

Cảm giác căng chặt lại xuất hiện, cự vật hư hỏng đã lại tìm đến động tiêu hồn kia mà hung hăng xâm phạm. Hai bàn tay bao trọn cặp mông mềm mịn, đẩy mạnh vào. Có tiếng ưm a khẽ khẽ mắc ở cổ họng, nàng dừng lại đôi chút rồi tiếp tục ngậm lấy môi hắn. Nụ hôn này thật quá đỗi ngọt ngào, ngọt ngào như cái cách hắn ôm lấy nàng, hướng dẫn nàng đẩy hông nhịp nhàng. 

Không còn những cú thúc chặt chẽ và mạnh mẽ, khiến nàng vừa trướng vừa đau. Lần này là nàng tự chuyển động, chầm chậm rồi nhanh dần, vừa đủ để cho cả nàng và hắn cùng cảm thấy thoải mái. Được một lúc, tốc độ đẩy hông một nhanh hơn. Nàng buông đôi môi hắn ra để thở. Hai vầng trán rộng, tựa vào nhau, hơi thở hai người bắt đầu trở nên gấp gáp.

Nghỉ ngơi gần hai chục phút, dù đã hồi sức được kha khá rồi, nhưng thời gian duy trì cũng sẽ không được lâu như lúc đầu nữa. Cả nàng cũng vậy, cũng đã rất mệt rồi. Đưa đẩy thêm chẳng được mấy hồi, hắn đã vội vàng bắn ra. Nàng rùng mình một cái, dâm thủy lại cứ thế ồ ạt tưới tắm hạ thân hai người.

Nàng và hắn, ôm lấy nhau, cùng đưa nhau đến cao trào lần bốn.

-----------------------------------------------------------------

Cao trào đã qua, nhưng hai con người kia vẫn đang ngồi nguyên cái tư thế dâm tục ấy, chỉ để hôn nhau. 

Ấy kìa, như vậy là sao, sao vẫn còn sức mà hôn tiếp vậy. 

Tại vì một người thì hứng còn một người thì khát. 

Giờ đổi lại là nàng hứng, còn hắn thì khát khô cả cổ. 

Hắn hôn nàng, mút lấy mật ngọt để thoả mãn cơn khát. Nàng hôn hắn vì nàng đang hứng tình, muốn được hắn xoa dịu. Cự vật vẫn chưa được buông tha, là nàng không chịu buông tha cho hắn. 

Ai bảo tại hắn cố tình đem cái khuôn mặt trời sinh hoàn mỹ đấy ra câu dẫn nàng. Vậy thì nàng phải kẹp hắn, phải hành hạ hắn mới được. Môi dán môi mút mát điên cuồng, mút dần đến khô khan, đến khó thở, đến rát cả đầu lưỡi. Nhận thấy thứ nàng mong chờ lại bắt đầu cứng lên, nàng lắc lư eo nhỏ, chủ động khiêu khích, muốn hắn phải xin xỏ nàng cho phép hắn làm tới. 

-"Thêm một lần nữa nhé." 

"Đúng rồi, phải thế chứ."  Nàng thầm nghĩ, nhưng lại cố tình õng ẹo từ chối. 

-"Ta mệt lắm, không chịu được nữa." 

Ê cô nương, mồm nói thôi là người ta hiểu rồi, đây lại còn cố tình vặn hông ưỡn ẹo làm gì thế? Mà eo nàng động đậy, làm cho cái thứ to đùng kia, lại bắt đầu cảm thấy trướng đến đau. 

-"Đi mà, rất nhanh thôi. Nhé...." Hắn nịnh nọt.

-"Nhanh thật không?" Nàng giả bộ thoả hiệp. 

-"Thật mà." Hắn thở nhẹ lên đôi môi bị mút tới sưng mọng của nàng. 

-"Ừm, được rồi, nhưng ta muốn tự động." 

-"Được."

Diệp Tịch Vụ đẩy nhẹ tay, để cho Đàm Đài Tẫn nằm xuống. Bây giờ nàng ngồi trên người hắn, tự mình luận động. Nàng cứ nghĩ làm thế này thì nàng sẽ nắm thế chủ động.

Nhưng mà nàng nhầm rồi. 

Cuối cùng thì đêm nay, bị hành tới mấy lần mà nàng ta vẫn chẳng khôn ra được. Cái tư thế này, khiến cho toàn bộ trọng lượng cơ thể nàng dồn xuống, làm cho cự vật kia tự nhiên lại được chính nàng ưu ái nhét vào càng sâu. Nàng chỉ cần lỡ làng ngồi mạnh xuống, hoặc tên nam nhân vẫn còn vương vấn xuân dược kia, đẩy nhẹ hông một cái thôi, là nàng xong đời.

-"Á....ưm....a.."

Đấy, bảo mà, nói có sai đâu, mới nhấp được hai phát, cái tên nam nhân thô lỗ kia đã vội vã nắm hông nàng đẩy mạnh lên trên. Mức độ va đập này cũng lớn chẳng kém gì lúc hắn đè nàng xuống mà đâm chọc nàng. Nhưng mà sướng nha, sướng lắm đấy, không tin mọi người cứ thử mà xem. Bị đỉnh ngược từ dưới lên, dù có hơi căng và hơi có chút đau, nhưng lại rất sướng. Sướng vô cùng. Nàng ngồi trên người hắn, tự mình động hông, hòa nhịp với từng cú đẩy của hắn, tìm kiếm khoái lạc hoan ái kích thích đặc biệt.

Và đúng là hắn không nói dối, hắn rất nhanh đã muốn bắn ra. Nàng cũng đã thấy đủ, vội đẩy thêm vài cái, rồi cùng hắn tuôn trào lần cuối. 

Cả hai bây giờ đều đã cạn kiệt cả sức lực rồi. 

Đến giờ phút này, xuân dược mà Đàm Đài Tẫn ăn phải cuối cùng cũng tan hoàn toàn, không còn tí tác dụng nào nữa. Thân thể hắn giờ xụi một đống, nằm chình ình giữa giường, cảm giác đê mê, khoái lạc, cùng với sự mệt mỏi do bị vắt kiệt tinh lực, đã đem hắn nhanh chóng vùi vào giấc ngủ say.

Hai chân run rẩy, cơ thể cũng run rẩy liên hồi, Diệp Tịch Vụ chẳng cử động nổi chân tay, nàng nằm luôn lên trên người Đàm Đài Tẫn, áp mặt vào cái thân thể gầy còm ấy, rồi từ từ tụt sang một bên. Nàng đã bị hắn đâm đến cao trào, vắt đến khô kiệt, nước trong người nàng chắc chảy hết ra ngoài, thấm toàn bộ xuống nệm luôn mất rồi. 

Bàn tay nhỏ nhắn yếu ớt kéo lấy tấm chăn mỏng, che vừa đủ những chỗ cần che, rồi buông xuống bên eo thon, ôm lấy. Hai mí mắt mệt mỏi dần khép lại, giấc ngủ mà nàng vẫn mong mỏi từ mấy canh giờ trước, bây giờ mới chính thức được bắt đầu.

-----------------------------------------------------------------

Năm lần thì có tới ba lần là nàng phối hợp, chủ động dâng thân mình cho Đàm Đài Tẫn thưởng thức. Nàng tự nguyện dâng hiến, thực lòng chấp nhận nam nhân này, từ nay chính thức trở thành người của hắn.

Không biết sáng ngày mai khi tỉnh dậy, hắn còn nhớ nổi những gì hai người đã làm đêm nay không. Nhưng chắc chắn một nữ nhân kiêu ngạo như Diệp Tịch Vụ sẽ chẳng thể nào tự mình công nhận, là nàng chủ động lôi kéo hắn thao nàng.

Thôi cứ thử xem, xem ngày mai thế nào. Biết đâu hai người bọn họ, lại tự động lao vào vòng tay nhau thêm một lần nữa thì sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro