Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Pete-

Tôi không phải một người thích xen vào chuyện của người khác , thế nhưng lúc này lại lén lút lấp sau bức tường phòng ăn của trường trộm nghe cuộc nói chuyện gần đó.

Bởi lẽ nhân vật chính trong câu truyện họ nói tới không ai khác chính là tôi.

Tôi nhìn đến Vegas, người con trai khiến trái tim tôi thổn thức mỗi ngày, người mà tôi biết rằng cuộc đời này có lẽ sẽ không bao giờ chạm được đến .

Tôi nghe được trong giọng nói của a sự ghét bỏ dành cho mình.

Là mỗi khi trở về nhà luôn thấy tôi cùng ánh mắt chờ đợi

Những món ăn mà tôi dành tâm huyết làm ra mà anh hiếm khi nhìn đến.

Những lời quan tâm như sao hôm nay anh về muộn vậy , việc học ở trường ra sao?

Tất cả trong mắt anh đều trở thành một sự phiền phức đến ngột thở .

Anh nói rằng tôi không có tư cách để hỏi anh những điều đó.

Đúng vậy, tôi biết chứ... thế nhưng tôi lại không thể khiến bản thân mình ngừng quan tâm đến anh dù chỉ một phút .

Đưa tay lau đi giọt nước mắt đang chậm rãi từ khóe mi chảy xuống.

Tôi thực sự sai rồi sao?

Là tôi cố chấp muốn ở bên cạnh Vegas.

Chỉ muốn mỗi ngày được quan tâm đến anh một chút dẫu biết rằng tình cảm trao đi sẽ chẳng bao giờ được đáp trả.

Không nghĩ rằng tình yêu của mình trong mắt người kia lại hèn mọn đến vậy.

Từng lời anh nói ra như mũi dao nhọn đâm vào trái tim vốn dĩ đã không lành lặn.

Khoảnh khắc này tôi chợt nhận ra ..

Đã đến lúc dừng lại!

Vốn dĩ ngay từ đầu tôi không nên xuất hiện trong cuộc sống của anh.

Nếu ngày đó ba mẹ anh không nhất quyết muốn tôi dọn đến căn hộ anh đang sống,bỏ qua sự phản đối và thái độ không bằng lòng của anh, có lẽ mọi chuyện sẽ không tồi tệ đến vậy.

Khi đó tôi với lòng nhiệt huyết của một đứa trẻ mới lớn , lấy anh làm mục tiêu chinh phục , mỗi ngày đều nhận về từ anh thật nhiều sự thờ ờ , lạnh nhạt. Lại không hề chùn bước,cố gắng quan tâm đến anh nhiều hơn .

Cho đến khi biết anh có người yêu, trong lòng vô cùng hụt hẫng, lại cố chấp cho rằng chỉ cần được ở gần bên nhìn người mình yêu hạnh phúc là đủ.

Và cuối cùng, cho đến hôm nay, lúc biết được anh bấy lâu nay thực sự chán ghét mình đến vậy, trái tim của tôi hoàn toàn vỡ vụn.

Tôi đã nói chỉ muốn nhìn anh hạnh phúc mà, thế nên từ giờ tôi sẽ không ở bên khiến anh khó chịu, sẽ không xuất hiện trước mặt anh ấy nữa.

Như vậy chắc anh ấy sẽ không còn ghét tôi nữa đúng không?
================

Buổi tối hôm đó,Porsche lôi kéo tôi đến quán bar gần trường , tôi đối với một nơi xa lạ như này không hề có hứng thú.

" Nào, uống đi" Porsche đưa đến trước mặt tôi một ly rượu ,mỉm cười nói.

" Tao không uống rượu .."

" Oh , vậy mày đến quán bar để uống nước ngọt hay sao " Porsche dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn tôi.

" Uống đi , rồi m sẽ quên được tên khốn Vegas đó " cậu ta cầm ly rượu thúc ép.

Tôi nhắm mắt uống một ngụm lớn , thật sự quá khó nuốt.

Thế nhưng tôi lại muốn mình nhanh chóng tiến vào cơn say , khi đó tôi sẽ không phải suy nghĩ về Vgas nữa.

Tôi liều mình uống cạn từng ly rượu trước mặt , cho đến khi tầm nhìn trước mắt trở nên mơ hồ.

Porsche kéo tôi ra giữa đám đông , trong tiếng nhạc xập xình , đầu óc tôi bỗng chốc nhẹ tênh hơn bao giờ hết.

Porsche nói đúng, rượu có thể làm cho tôi thoải mái hơn nhiều.

Tôi khoác vai porsche, điên cuồng lắc lư theo điệu nhạc cho đến khi cả người nóng ran,nhịn không được đem cúc áo trên ngực tháo tung.

"Trông mày ổn hơn nhiều đó Pete " Porsche cười toe toét nhìn tôi.

Hai chúng tôi hò hét cho đến khi cổ họng tôi trở nên khô khốc.

Trở lại quầy bar , tôi uống liên tục như kẻ sắp chết khát.

Tầm nhìn trước mắt trở thành một màu đen dày đặc , âm thanh ồn ào xung quanh cũng bỗng chốc im lặng khi tôi gục xuống bàn ngủ một cách ngon lành .

Cho đến khi mơ hồ có chút ý thức thì tôi cùng Porsche đã ở trước cửa nhà mình..

Porsche chật vật đỡ cơ thể tôi lúc này đã trở nên mềm nhũn .

"Aw...Pete , mày có nhớ được mật mã không đó , không nổi thì gọi điện cho Vegas đi"

Porsche bắt đầu sốt ruột khi tôi liên tục nhập sai mật mã khóa cửa .

Tôi căng mắt cố gắng nhìn những con số mờ ảo trước mắt, thế nhưng bàn tay dường như không nghe theo sự điều khiển của não bộ .

Những tiếng báo rè rè liên tiếp vang vọng trong không gian yên tĩnh của khu chung cư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro