Chap 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm hiện tại, tôi cực kì bài xích đối với việc tiến tới một mối quan hệ yêu đương mới.

Cũng giống khoảng thời gian khi Kim theo đuổi , tôi không muốn đem bất kì ai trở thành một sự thay thế, bù đắp vào khoảng trống của cuộc tình trước đó.

[[ Bé của tui vẫn không biết rằng Kim theo đuổi ẻm có mục đích 🤧🤧]]]

Vì vậy, khi tui cùng Tankul đến thư viện ngày hôm đó, trước lời tỏ tình của anh tôi đã trực tiếp từ chối.

Chưa kể đến thời gian quen biết của chúng tôi chưa được bao lâu, anh có lẽ đã không nhận ra mình đã quá vội vàng khi đưa ra lời yêu với một người.

Chúng tôi duy trì mối quan hệ bạn bè cho đến khi kết thúc khóa học trao đổi.

Tankul trở về nước cùng tôi , anh ấy nói muốn về thăm gia đình một chuyến, tiện thể chăm sóc cho tôi trên đường về ..

Tôi dĩ nhiên rất vui vẻ đón nhận   cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Đón tôi ở sân bay là Porsche cùng người yêu của cậu ấy.

Sau một quãng thời gian không gặp có vẻ tình cảm của hai bọn họ đã so với khi trước càng trở nên khăng khít.

Tôi giới thiệu Tankul với hai người họ , tiện thể mời mọi người cùng nhau dùng một bữa.

"Mày và người kia là thế nào vậy?" Posche hỏi khi hai chúng tôi cùng nhau vào nhà vệ sinh.

"Chỉ là bạn thôi " tôi đáp lại.

"Thật không vậy? Tao thấy anh ta có vẻ quan tâm mày nhiều hơn mức bạn bè đó"

" Ừm, thật ra anh ấy đã ngỏ lời với tao, chỉ là tao vẫn chưa chấp nhận..

Mày biết đó Porsche , tao vẫn chưa sẵn sàng cho những thứ mới mẻ."

" Đúng đó, hai bọn mày chỉ mới quen nhau, nên có thêm thời gian tìm hiểu , tao không muốn thấy mày lần nữa phải tin tưởng nhầm người đâu" Porsche vỗ vai tôi nói.

Chúng tôi cùng nhau quay trở lại bàn ăn , lại phát hiện trên bàn từ bao giờ đã đông thêm một người.

Điều bất ngờ hơn là người đó không ai khác chính là Vegas.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy anh ấy, cơ thể  như bị hóa đá, bỗng chốc cứng đờ.

Tôi thậm chí còn không thể mở miệng nói lời chào , chỉ gượng gạo ngồi vào bàn ăn khi bị Porsche kéo xuống.

"Sao anh lại ở đây?" Porsche hướng Vegas nói.

"Hai người quen nhau sao ? " Tankul kinh ngạc nhìn Porsche .

"Không chỉ quen còn rất thân thuộc nữa , anh cũng quen anh ta sao Tankul?"

"Ồ , Vegas là em họ của anh ,vốn anh về nước đều không nói cho ai biết , muốn tạo cho mọi người một sự bất ngờ, lại không nghĩ gặp Vegas ở đây " Tankul cười tươi khoác vai Vegas.

"Người mà anh nói đang theo đuổi là Pete sao ? " Vegas nói.

" Bọn anh gặp nhau khi Pete vừa sang Mỹ , mới đó cũng được gần 6 tháng rồi .
Hiện tại vẫn là bạn bè nhưng trong tương lai cũng chưa thể nói trước được haha "

Vegas có vẻ rơi vào trầm tư sau câu nói của Tankul.

Tôi yên lặng cúi đầu ăn phần ăn của mình, lại không dám ngẩng lên nhìn Vegas.

Thế nhưng tôi lại luôn rõ ràng ánh mắt anh ấy nhìn tôi từ đầu đến cuối .

Vành tai tôi bỗng chốc không tự chủ nóng lên , tuy rằng sau tất cả những chuyện đã xảy ra, với vô số buồn vui lẫn đau khổ thế nhưng tại sao cảm giác lại giống như lúc mới bắt đầu khi tôi lần đầu tiên cảm nhận được ánh mắt tràn đầy tình ý của Vegas dành cho mình.

Lại giống như một chàng trai mới lớn bối rối khi chạm phải ánh mắt của người mình thầm thích.

Thế nhưng tôi và Vegas...

Đã không thể quay lại nữa rồi....

Tỉnh táo lại đi Pete,  tôi rùng mình thoát ra khỏi suy nghĩ của bản thân.

Sau một hồi tôi nhận ra dường như Tankul và Vegas có vẻ không được thân thiết cho lắm.

Tuy rằng cùng nhau gặp mặt sau một thời gian dài thế nhưng giữa họ lại không có nhiều chuyện để cung nhau bàn luận.

Cảm giác như hai người chỉ đang có giữ tròn trách nhiệm khi phải đối diện với một người họ hàng thân thích .

Khi tôi lần nữa đi vào nhà vệ sinh, lại phát hiện phía sau mình có ai đó.

Tôi vừa xoay người nhìn lại đã ngay lập tức bị một lực đạo mạnh mẽ ép sát , đẩy vào một gian phòng phía trong.

" Vegas..." Thân thể tôi cứng đờ trong vòng tay của Vegas.

Cho anh ôm em... chỉ một lúc thôi.. anh cầu xin đấy..." Vegas nỉ non bên tai , bàn tay gắt gao ôm lấy  tôi.

Cơ thể tôi dường như không nghe theo sự điều khiển của não bộ, chỉ biết đứng im như tượng, lặng lẽ cảm nhận mùi hương có chút quen thuộc trên người anh.

" Anh Rất Nhớ Em ! "

Sau một hồi lâu, Vegas mới buông tôi ra xoay người giữ tôi ở đối diện.

Bàn tay anh khẽ đưa lên vuốt ve gò má của tôi, ánh mắt tràn đầy nhung nhớ.

" Pete, em thời gian qua có khỏe không? Anh mỗi ngày đều nghĩ về em..."

"..."

"Anh biết em không muốn nói chuyện với anh, không sao hết, chỉ cần nhìn thấy em vui vẻ là anh yên tâm rồi.

" Pete... anh xin lỗi..."

" Không cần xin lỗi nữa , việc đó giờ với em không còn quan trọng nữa rồi Vegas " tôi nói, lại đẩy Vegas ra muốn rời đi.

Thế nhưng không nghĩ rằng Vegas còn cố chấp đến vậy, trực tiếp kéo tôi lại đè lên vách tường cũng không nói một lời trực tiếp hôn xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro