Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối nay Becky đã phải nhờ người đổi catrực ở bệnh viện để đi xem mắt với người mà ba nàng đã sắp xếp. Nàng ra khỏi nhà với tâm trạng chả vui vẻ gì
"Tốt nhất là hắn không phải kiểu người dở hơi"
Đúng 7h Becky đã lái xe đến nhà hàng Paradise. Đỗ xe vào bãi đỗ, nàngung dung bước vào nhà hàng. Nhìn thấy nàng từ xa, một chàng trai đứng lên ra hiệuvới becky . Becky bước đến đó, chàng trai ra vẻ lịch sự đứng lên kéo ghế ra cho becky ngồi
"Cảm ơn anh"
"Amstrong tiểu thư có muốn dùng gì không?" Hắn ta cười lịch sự
"Ừm cho tôi một ly cà phê nóng được rồi"
"Cho tôi một tách cà phê nóng và một chai vodka" Hắn ta nói với người phục vụ. Hắn nhìn becky mỉm cười . bekcy cười lịch sự lại với hắn. Thật sựlà mới bắt đầu mà nàng đã thấy ngột ngạt lắm rồi. Còn tên kia thì gương mặt đểukhông chịu được. Kiểu này bảo đảm là loại đào mỏ rồi
"Tôi là Kim Min là người thừa kế của công ty Shine. Rất hân hạnh được gặp mặt tiểu thư"
Rồi, Becky đã xác định hắn chính là loại người đào mỏ. Muốn được làm rể của tập đoàn Amstrong sao. Mơ đi. Cả buổi gặp mặt chỉ có mình hắn nói, hắn huyên thuyên đủ mọi chuyện, khoe khoang, khoác lác đủ điều. Becky đang bắt đầu chán rồi
"Xin lỗi Kim thiếu gia, tôi có việc phải đi trước rồi. Lần sau gặp lại nha"
Nancy quyết định đứng lên đi về, loại người gì không biết, làm mất thời gian của nàng. Thời gian mà nàng bỏ ra nghe hắn nói khoác đủ để nàng làm ra số tiền mua được luôn cả cái công ty bé xíu của gia đình nhà hắn rồi.
"Amstrong tiểu thư khoan đi đã, ngồi với tôi thêm lát nữa đi"

Đúng là loại người mặt dày mà, người ta đã muốn về mà còn nắm níu ở lại. Becky bực mình lên tiếng
"Anh buông tay ra. Tôi không có thời gian ngồi đây nghe anh nói nhảm đâu"
"Cô vừa mới nói gì" Hắn bóp mạnh cổ tay Bekcy làm nàng đau, nàng lập tức vùng vẫy muốn thoát khỏi tay hắn, nhưng sức lực của nàng sao bì được với hắn.
Nàng nhìn thấy ly nước trên bàn lập tức cầm ly nước tát thẳng vào mặt hắn
"Đồ vô liêm sỉ"
Hắn ta nổi điên giơ tay lên đánh cô, cánh tay vừa hạ xuống chưa đếnmặt Becky ã bị một cánh tay khác nắm lại
"Mày là ai, buông tay tao ra, chuyện của tao không liên quan tới mày"
Hắn hét lên với người vừa xuất hiện
"Tôi đang định hỏi anh vừa mới định làm gì bạn gái tôi vậy?"
Becky nhìn chằm chằm vào người vừa mới xuất hiện, là Freen , Freen Sarocha đó.
"Cái gì. Cô ấy là bạn gái của mày. Ha ha ha, tao không tin"

Hắn ta tỏ vẻ không tin, lớn tiếng cười to, cả nhà hàng đang đổ dồn mọi ánh nhìn về phía ba người nhưng tuyệt nhiên không ai dám đứng ra can ngăn
"Anh tin hay không thì tùy. Tôi nói lại cho anh biết, tôi là bạn gái của cô ấy đó"
Becky lên tiếng, lời nói của Bekcy như ca nước lạnh tạt thẳng vào mặt hắn, hắn đang điên lên, sự sỉ nhục này quá lớn đối với hắn. Hắn vung tay ra khỏi tay của Freen , hắn chụp lấy cái ghế gần đó phang thẳng vào Becky nhưng
Freen đã nhanh tay kéo Becky ôm vào lòng xoay lưng ra đỡ cái ghế cho nàng
"Bốp"

cái ghế đập vào người Freen vỡ ra thành mấy mảnh. Mọi người xung quanh ai cũng lo lắng cho Freen , Becky đang ở trong vòng tay của Freen cũng hoảng sợ. Nàng sợ Freen sẽ xảy ra chuyện.
Freen vừa xoay người lại, tay buông Nancy ra, hướng đến tên vừa đập ghế vào mình. Cô nắm lấy cổ áo của hắn kéo lên
"Mày chán sống rồi hả. Nếu mày đã hết muốn sống thì tao sẽ tiễn mày lên đường luôn"
Sức chịu đựng của Freen cũng có giới hạn và bây giờ thì cái tên không biết sống chết kia sẽ phải nếm mùi đau khổ. Freen lao vào đánh tên đó, đấm luôn mấy đấm vào mặt làm mặt của hắn bây giờ be bết máu
"Thôi được rồi Freen , đừng đánh nữa kẻo xảy ra án mạng đó"

Nancy can ngăn khi thấy Freen đang dần mất kiểm soát, nàng sợ nếu Freen tiếp tục đánh thì sẽ gây ra án mạng
"Tao tha cho mày lần này, đừng để tao thấy mày xuất hiện trước mặt tao và cô ấy nữa. Nếu không thì mày chết chắc" Freen dường như vẫn còn chưa hả giận, đạp cho hắn thêm mấy cái mới bỏ đi.Dám chọc giận đại tỉ, hắn đúng là chán sống mà .Nàng và Freen vừa xoay bước đi thì hắn ta đã rút điện thoại gọi cho ai đó
"Mau đưa người đến đây, đánh cho nó không còn đường về luôn"
Cô nắm tay Nàng đi ra khỏi nhà hàng, vừa ra khỏi nơi đó cô đã lập tức hỏi Nàng
"Cô không sao chứ, có bị thương ở đâu không?"
"Câu này tôi hỏi cô mới phải, lúc nãy đỡ cái ghế cho tôi có bị thương ở đâu không?" Nàng lo lắng hỏi cô .
"Không sao đâu, một cái ghế không làm tôi bị thương nổi đâu" Cô vừa xoa đầu nàng vừa nói. Hành động của Freen làm tim Becky đập mạnh, mặt bất giác đỏ ửng .Chợt từ phía sau lưng có đám người đi tới
"Tụi bây đánh cái đứa mặc áo khoác đen cho tao".
Thì ra cái tên hèn hạ khi nãy đã gọi điện thuê bọn côn đồ đến đánh Freen . becky cảm thấy sợ hãi trong khi Freen vẫn bình chân như vại
"Đại tỉ"

Cả đám côn đồ bỗng đồng loạt cúi đầu chào Freen . Tên Kim Min thì vẫn chưa nhận ra được rằng hắn đã đụng tới người không nên đụng tới
"Sao bọn mày không đánh nó đi"
Tên cầm đầu của đám côn đồ đi tới chỗ của Nam đá chân hắn làm hắn quỵ gối xuống đất
"Mau xin lỗi đại tỉ đi nếu mày còn muốn sống"
"Cái gì? Đây là..."
Hắn ta lắp bắp nói không nên lời. Freen bước tới trước mặt hắn, hạ người thấp xuống bằng hắn, nhàn nhạt cười

Thuê đàn em của tao đi đánh tao, mày đang đùa với tao đó hả" Freen đá chân vào ngực hắn làm hắn té lăn ra đất
"Xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi có mắt mà không có tròng, không thấy núi Thái Sơn, xin đại tỉ tha mạng"
Hắn lồm cồm ngồi dậy vừa nói vừa dập đầu xin tha mạng, khác hẳn với cái vẻ tự phụ, đắc thắng khi nãy, nhìn hắn bây giờ chẳng khác nào con thỏ đang ở trước miệng cọp.
"Tha cho hắn đi, hắn không dám làm càn nữa đâu"
Becky lên tiếng muốn Freen tha cho hắn, dù sao hắn cũng là người thừa kế duy nhất của công ty Shine.
"Tao sẽ tha cho mày lần này nhưng ngày mai bố mày và cả mày sẽ cuốn gói ra đường mà ở"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro