CHƯƠNG 14: BACK TO YOU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 14: BACK TO YOU

"Xin lỗi, Tay. Nhưng tao không ủng hộ kế hoạch này của mày. Mày lại hành động nông nổi." Off nói khi nhìn Tay và Alice đi về phía quầy làm thủ tục ở sân bay DMK.
"Off, lần này, tao chắc chắn về những gì mình đang làm. Tao đã suy nghĩ cả tuần rồi." Tay cố gắng thuyết phục bạn mình rằng anh đã quyết định đúng đắn.
"Tôi chỉ ở đây để hỗ trợ cho dù quyết định của cậu là gì, Tay." Alice xoa tay vào lưng Tay: "Chỉ cần cậu chắc chắn sẽ sẵn sàng chấp nhận bất cứ kết quả nào." Alice cảnh báo thêm.
Nhưng ngay cả điều tiêu cực nhất cũng không thể làm giảm tâm trạng của Tay trong ngày hôm nay: "Tôi cảm giác hôm nay là một ngày tốt, Alice." Anh mỉm cười khi họ tiếp tục bước đi.
"Cuối cùng tôi biết em ấy đã trở lại." Tay quay gót, đối mặt bạn bè với một nụ cười rộng mở. Tay lạc quan kỳ lạ về kế hoạch của mình. Tâm trạng của anh rất tốt trong những ngày đầu tiên của năm.
"Cuối cùng mày biết ai đã trở lại?" Off hỏi. Anh ta nhìn Tay với đôi mắt không tin tưởng. Off nhớ đến cuộc trò chuyện trong xe hơi với Tay lần trước.
"Tất nhiên là bạn thân của tao rồi, Off." Tay tự tin trả lời. Anh không phiền bởi câu hỏi của Off mặc dù biết Off đang mỉa mai mình.
Off nhìn Tay, biết rõ người này cố tình không hiểu dụng ý của mình: "Nếu mày như vậy, thì đừng bao giờ nói tại sao tao không cảnh báo mày."
"Cảnh báo tao những gì, Off? Có gì sai khi tao phải đối mặt với New?" Không gì có thể làm giảm sự nhiệt tình của Tay xuống.
"Bây giờ mọi người đang giấu giếm điều gì? Mọi người đều biết New và tao có công việc còn dang dở và tao chắc chắn sẽ hối hận nếu không nói những gì tao phải nói." Tay luôn tin rằng mình đang đi đúng hướng.
"Mày biết rất rõ ý của tao là gì, Tay." Một lần nữa Off khó chịu về cách Tay xử lý tình huống này. Giá như Off có thể đánh bạn mình để giúp nó tỉnh táo. Ừ, thì anh ta có thể đánh bạn mình, nhưng cũng không chắc đủ để làm Tay tỉnh táo trở lại.
"Vậy... mày có bảo đảm... mày không làm hỏng mọi việc."
"Vì vậy tao mới cần hỗ trợ, Off!" Tay cười khi Off cố gắng nhắc nhở anh là một thảm họa. Tay tự tin, thậm chí dù ngày hôm nay không may mắn anh cũng không dừng kế hoạch của mình.
"Tao chỉ dựa vào thực tế."
"Đủ rồi, Off." Cuối cùng Alice cũng ngắt lời: "Chúng ta hãy là những người bạn hỗ trợ Tay đi, được chứ?" Cô vừa nói vừa đưa túi xách cho Tay, đảm bảo rằng vé, hộ chiếu, ví và mọi thứ khác đều ở đó. Vì New không đi du lịch với Tay, cô phải tự mình kiểm tra mọi thứ.
"Tốt rồi. Chúc tôi may mắn nhé các bạn." Tay nói khi họ đến quầy.
"Ừ. Có lẽ mày cần tất cả." Off nhắc lại một lần nữa.
"Bây giờ hãy chắc chắn cậu không bỏ lỡ chuyến bay khứ hồi vào ngày mai. Cậu vẫn phải làm việc sớm vào thứ Tư." Alice nhắc nhở, bây giờ cô như người quản lý của Tay.
"Hiểu rồi, Alice. Tôi chỉ ở lại một đêm. Thế thôi." Tay trấn an họ.
Hai người ở lại và nhìn cho đến khi Tay đi vào khu vực chuẩn bị khởi hành.
Khi Tay sắp đi vào trong, Off gọi bạn mình: "Này Tay!"
Tay nghe và nhìn lại.
" Mày có biết nhà New ở đâu không, hoặc ngày hôm nay nó làm việc ở đâu?"
Off và Alice chỉ có thể nhìn khuôn mặt của Tay đột nhiên tái nhợt.
Tay là một thảm họa. Thực sự.
Trong suốt chuyến bay, Tay vẫn không thể quên ngày mà New bình luận về bài đăng trên IG của mình. Anh nói chuyện suốt đêm với Alice, lúc cô chở anh về nhà. Nhận xét đơn giản của New vẫn mãi ở trong đầu anh không thoát ra được.
"Cậu biết điều này có nghĩa là gì không, Alice?"
"Tôi thấy nó chỉ là một bình luận đơn giản trên Instagram." Alice nói, không muốn cho anh chàng này hy vọng sai lầm.
"Không, Alice. Đây là lần tiên em ấy liên lạc với tôi." Tay vô cùng hạnh phúc nhưng cũng lo lắng và hồi hộp không biết phải làm gì hay phản ứng thế nào với sự phát triển này.
"Em ấy đã sẵn sàng, Alice. Em ấy đã sẵn sàng để chúng tôi sửa chữa tình bạn của mình." Tay nói và liên tục xoa đùi, anh vẫn cảm thấy adrenaline tuôn trào từ các sự kiện trước đó.
"Thế còn cậu, Tay? Cậu đã sẵn sàng chưa?" Alice xoay chuyển tình thế.
"Tôi đã sẵn sàng từ lâu cho việc này, Alice." Tay đang rạng rỡ như có thể thắp sáng những con đường tối tăm của Bangkok.
"Tôi chờ đợi bất kỳ dấu hiệu nào từ em ấy rằng em ấy cũng đã sẵn sàng." Tay chắc chắn sau tất cả mọi thứ, anh vẫn quay trở lại với New.
"Cậu đã trả lời bình luận của em ấy chưa?"
"OMG, tôi hoàn toàn quên mất." Khuôn mặt của Tay kinh hoàng khi nhận ra mình chỉ xem bình luận của New mà chưa trả lời, thậm chí không like.
Alice bắt gặp điều này và cười nhạo hành khách của mình: "Hahaha. Bởi vì lúc đó cậu quá mải mê và chỉ cười vì bình luận đó."
"Tôi nên trả lời cái gì? Tôi có nên trả lời không? Hay tôi nên gửi tin nhắn cho em ấy?" Tay càng thêm bối rối.
"Đó là bài viết của cậu."

"Nhưng tôi không biết phải trả lời gì." Tay nhanh chóng duyệt qua danh sách nhạc của mình để tìm một bài hát có lời phù hợp với tình huống. "Tôi nên trả lời. Nếu không có vẻ như tôi vẫn còn giận em ấy, điều đó không đúng. Tôi không muốn thế."
"Có thật là khó không, Tay?"
"Uhm?"
Alice thấy ngón tay của Tay đang bận gõ và xóa, lặp đi lặp lại. Anh đã suy nghĩ quá nhiều nên không hài lòng cho dù thế nào đi chăng nữa.
Đột nhiên, Tay dừng lại, thư giãn và mỉm cười
"Cậu đang cười. Cậu đã làm gì?"
"Cuối cùng tôi cũng biết phải trả lời gì."
"Là gì."
Trong khi chờ đèn đỏ, Tay nhanh chóng cho Alice biết câu trả lời của mình về bình luận của Newwiee.
Một biểu tượng cảm xúc trái tim màu xanh.
"Ừ." Cô gái co rúm lại: "Hai người có mật mã của riêng mình. Tôi ghét cả hai."
-------
"P ', tôi muốn mua cái này, làm ơn." Tay chỉ vào một chiếc bánh sô cô la được trưng bày trong một tiệm bánh thủ công nổi tiếng nhất của Hat Yai. Anh nhớ rất rõ New luôn say sưa kể về cửa hàng này và hay so sánh nó với các cửa hàng tráng miệng ở Bangkok.
"Bánh sô cô la này? Cậu muốn một lát hay toàn bộ?"
"Hmm. Tôi lấy toàn bộ. Tôi đang cho một con quái vật ăn tráng miệng." Anh trả lời. Người phụ nữ chủ tiệm cho anh một cái nhìn hiểu biết.
"Ồ. Vậy cái này chỉ dành cho một người thôi? Cô ấy thật may mắn làm sao." Bà nói.
"Đó thực sự là một chàng trai." Tay sửa lại.
Người phụ nữ trông có vẻ ngạc nhiên nhưng Tay đã nhanh chóng gạt bỏ mọi suy nghĩ sai lầm của bà: "Bánh này là cho người bạn thân nhất của tôi."
"Wow. Tôi ước tôi có được một người bạn thân như cậu." Bà vừa nói vừa lấy bánh trong tủ lạnh bỏ vào hộp và đưa nó cho anh khách hàng đẹp trai.
"Cảm ơn P '." Tay lịch sự chào tạm biệt và vội vã tìm đường để gọi taxi. Bây giờ vai phải của Tay đeo một túi lớn, cầm một chiếc bánh trên tay phải và tay trái thì cầm điện thoại.
"Làm ơn đến địa chỉ này." Tay cho tài xế xem một tấm ảnh chụp màn hình, trong ảnh có địa chỉ mà anh suy đoán là địa chỉ của New.
Tay thực sự ở trong chế độ hoảng loạn trên máy bay, bởi vì, một lần nữa kế hoạch của anh không được chuẩn bị tốt như anh nghĩ. May mắn cho Tay, anh nhớ mình từng giúp New gửi một bưu kiện quan trọng cho cha mẹ cậu.
Khi Tay chuẩn bị trả tiền cho tài xế, thì thoáng thấy người bạn thân của mình chui vào một chiếc taxi rồi lập tức rời đi.
Tay phấn khích vì kế hoạch của mình có hiệu quả, anh đã tìm được bạn của mình. Nhưng may mắn không ở bên anh nhiều hơn vài giây.
"Tôi biết em ấy, chú có thể vui lòng chạy theo chiếc taxi đó không?"
"Cậu có chắc là chúng ta không làm điều gì bất hợp pháp chứ? Tại sao cậu không gọi cho bạn cậu nói cậu vừa đến? Để bạn cậu quay lại." Người lái xe tò mò.
"Em ấy là bạn của tôi P 'và tôi muốn làm em ấy ngạc nhiên. Em ấy không biết tôi đến Hat Yai." Tay giải thích, anh không muốn bác tài xế nghĩ mình đang chở một tên tội phạm.
"Cậu đến từ đâu?"
"Tôi đến từ Bangkok."
Thấy người lái xe vẫn chưa bị thuyết phục, Tay tìm mọi cách để chứng minh quan điểm của mình: "Tôi thực sự không nói dối P '. Thấy chưa? Tôi có mua một chiếc bánh để làm em ấy ngạc nhiên."
Người lái xe thư giãn và bắt đầu lái theo chiếc xe không cách họ quá xa.
"Đây là quà sinh nhật của cậu ấy?"
"Không. Chỉ là quà ghé thăm." Tay mỉm cười.
Người lái xe bị sốc trước nỗ lực mà chàng trai trẻ đang làm cho bạn mình.
"Wow, chắc cậu ấy rất đặc biệt với cậu nên cậu đã bay từ Bangkok đến đây chỉ để tặng cậu ấy một hộp bánh. Cậu biết bây giờ còn có những dịch vụ giao hàng đặc biệt hay không."
"Em ấy là người bạn thân nhất của tôi." Tay cố gắng biện minh cho hành động của mình.
"Không." Giọng điệu của tài xế trở nên nghiêm túc: "Tôi không phán xét cậu hoặc bạn của cậu."
"Huh?"
"Cậu biết không, con trai tôi là người đồng tính và tôi rất thương nó. Lúc đầu, thật khó chấp nhận việc này, nhưng tình yêu của tôi dành cho nó sẽ không bao giờ giảm chỉ vì nó chọn yêu một người con trai."
"P ' chúng tôi không giống như những gì chú nghĩ. Chúng tôi thực sự chỉ là những người bạn tốt nhất." Tay lắc cả hai tay và đầu.
"Con trai tôi và bạn trai của nó cũng vậy." Người lái xe tiếp tục câu chuyện của mình khi Tay thu mình lại vì càng ngày càng xấu hổ.
"Thật ra tôi không nghĩ hai đứa nó yêu nhau. Khởi đầu tụi nó là đối thủ ở trường cấp ba, giống như dầu và nước, không bao giờ hòa thuận với nhau. Rồi một ngày, hai đứa nó trở thành bạn thân và bất ngờ, thành một cặp đôi . "
"Không ai biết chuyện này đã xảy ra như thế nào."
Tay im lặng trước giả định của tài xế rằng anh và New là một đôi. Nhưng vì một số lý do, anh vẫn để người này tiếp tục câu chuyện của mình. Anh sợ người lái xe cho là mình thiếu tôn trọng cộng đồng đồng tính nam.
"Tôi xin lỗi nếu tôi xâm nhập nhiều vào cuộc sống của cậu, nhưng cậu có chắc hai người chỉ là bạn bè không?" Người lái xe xin lỗi khi nhìn qua gương chiếu hậu thấy hành khách của mình hơi khó chịu.
"Tôi nhìn thấy sự thích thú trong mắt cậu giống như cách bạn trai của con tôi nhìn nó."
Tay vẫn im lặng chìm sâu trong suy nghĩ: "Tại sao mọi người cứ nghĩ chúng tôi là một đôi?"
"Ok xin lỗi. Tôi sẽ im miệng ngay bây giờ."
Không lâu sau, chiếc taxi họ đang theo dõi dừng lại ở một khu phố yên bình, nơi giành cho những gia đình khá giả. Tay bảo tài xế của mình dừng xe xa một chút để không làm hỏng bất ngờ giành cho New.
Tay thấy người bạn thân của mình xuống xe và đi về phía một ngôi nhà có cổng lớn, ngôi nhà này có cây xanh tươi tốt và một khu vườn theo phong cách zen.
Tay nhảy xuống taxi và quan sát New từ xa. Anh trốn đằng sau một cái cây lớn tránh xa tầm nhìn của bạn thân. Đột nhiên, không khí trở lạnh và Tay không cảm thấy tốt như buổi sáng.
"Ngôi nhà này là của ai?" Tay lầm bầm với chính mình. "Trước giờ New chưa đề cập đến ai sống ở khu vực này."
New bấm chuông cửa và đợi hơn một phút, sau đó có một phụ nữ mặc chiếc váy màu xanh biển khiêm tốn nhưng sang trọng ra mở cổng. Nhìn vẻ ngoài cô chỉ khoảng hai mươi mấy, thấp hơn New vài inch, có làn da trắng, mái tóc đen dài tuyệt đẹp và thân hình cân đối.
Họ đến gần và ôm nhau, một cái ôm kéo dài hơn những gì Tay muốn New ôm cô ấy. Anh nhìn thấy khuôn mặt của New rất bình tĩnh và hạnh phúc.
Lúc này Tay run rẩy khiến hộp bánh rơi xuống đất và một giọt nước mắt lặng lẽ chảy ra.
Cuối cùng người phụ nữ lạ mặt và New không ôm nhau nữa, họ cùng nhau đi vào trong nhà.
"Tại sao?"
- - - - - - -
Đ / N:
Bạn nghĩ nhân vật mới này là ai? Cô ấy gây ra những vấn đề gì cho nhân vật chính của chúng ta? Cô ấy có là một nhân vật quan trọng hay không? Đoán nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro