CHƯƠNG 17: BRAVE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 17: BRAVE

"Off, cảm ơn anh rất nhiều vì đã đến đây". New chào người bạn của mình. Trước khi bay đến đây cậu đã gọi cho Off hẹn gặp tại sân bay.
Tay vẫn chưa khỏe lắm, anh cần người chở về nhà, nếu không xui xẻo sẽ lại đến với anh.
"Đừng nói vậy, anh phải là người nói cảm ơn, New." Off thật lòng biết ơn vì New đã giúp Tay. Họ ôm nhau trong khi Tay đứng đó mỉm cười với cả hai. Tay mừng vì có những người bạn tốt luôn tìm mọi cách giúp đỡ mình.
"Uhm." New mỉm cười.
"Nếu không có em, thì anh cũng không biết tên ngu ngốc này ở đâu." Off nhìn Tay đang cau mày với mình.
"Xin hãy chăm sóc anh ấy giúp em. Đôi khi anh ấy hơi vụng về." New nói thêm.
"Ý em là luôn luôn?" Tay nói đùa về xu hướng thường gặp xui xẻo của mình. Điều này mang lại tiếng cười cho cả ba người, nhưng ngay lập tức niềm vui bị cắt đứt bởi một thông báo ở sân bay.
"Đó là chuyến bay của em." New nói khi nghe chuyến bay trở về Hat Yai chuẩn bị khởi hành.
"Em phải trở về ngay lập tức?" Tay cảm thấy cay đắng khi biết New không ở lại, thậm chí chỉ một đêm, hoặc ăn một bữa ăn cùng nhau.
"Ừ. Em vẫn còn việc phải làm." New giải thích: "Em sẽ gặp rất nhiều rắc rối nếu nghĩ làm hai ngày liên tiếp."
New phải xin nghỉ phép hôm nay để chăm sóc Tay. May mắn, bộ phim cũng gặp một chút trục trặc vì cơn mưa lớn đêm hôm trước.
"Em đang làm việc ở Hat Yai?" Tay nói trong sự ngạc nhiên.
Đây là thông tin mới với anh. Lúc trước Tay có nghe tin đồn về một dự án bí mật khác giành cho New, nhưng anh đã gạt nó đi. Anh chỉ nghĩ đến sự thiệt hại của mình vì sự vắng mặt lâu dài của New.
Cũng có những story khó hiểu trên Instagram từ người quản lý được chỉ định cho New, nhưng không được xác nhận. Người hâm mộ chỉ dựa vào đó để suy đoán.
"Uhm. Mày không nghe thấy à?" Off nói như thể anh ta biết điều gì đó. Nhưng thật ra Off không biết nhiều hơn Tay. Tuy nhiên từ những suy luận logic của mình, Off tin những tin đồn về dự án bí mật là đúng sự thật, đặc biệt là khi người quản lý có liên quan.
"Dù sao cũng không phải do chính New xác nhận." Tay quay mặt đi.
Tay rất bực mình, vì một lần nữa anh không biết những gì xảy ra trong cuộc sống của người bạn thân nhất.
"Chúng ta không nên nói với nhau mọi thứ sao?" Tay nói với giọng chua chát.
"Tay." Off cố gắng làm dịu căng thẳng đang gia tăng.
"Anh nhớ em nói mình đang nghỉ ngơi? Không phải đó là những gì em nói với anh sao?"
New biết bây giờ Tay đang giận mình, cậu cảm thấy có lỗi khi không nói với Tay điều đó. Nhưng cậu không định giải thích vì còn vướng bởi các điều khoản.
Tay cảm thấy đau lòng. Thời gian này anh luôn tự trách mình vì sự ra đi của New. Nhưng không phải, thực ra New lại đang bận rộn với một dự án của riêng mình.
"Thôi đi Tay. Dự án này là ngoài ý muốn." New cố gắng giải thích. Cậu biết Tay bị tổn thương vì không biết gì cả: "Điều này xuất hiện sau khi em đi được một tháng. Cấp trên cũng không cho phép em từ chối."
"Nhưng anh vẫn không nghe thấy gì từ em." Tay cau có.
Cả ba im lặng cho đến khi New nói: "Tay. Em xin lỗi." Đôi mắt và giọng nói của New đầy hối hận. Cậu không ngờ Tay lại phản ứng theo cách này. Vì họ đã cắt đứt liên lạc với nhau kể từ khi cậu rời đi.
Mặt khác, Tay rất ngạc nhiên với lời xin lỗi của New. New không bao giờ xin lỗi, chỉ khi cậu bị ép buộc hoặc khi vấn đề trở nên tồi tệ hơn rất nhiều. Nhưng lần này, New ngay lập tức nói xin lỗi trong khi thực tế cậu không làm gì sai.
Điều này khiến Tay nhận ra New có cái gì đó rất khác. Ngày hôm đó, New đã bày tỏ suy nghĩ trung thực của mình với Tay và giờ cậu đang xin lỗi. Hai điều mà New không bao giờ làm.
Thông báo nhắc nhở về chuyến bay được lặp lại một lần nữa.
"Tay. Đây không phải là lúc. New phải đi." Off nói.
"Tay." New nói với sự hối hận, trong khi Tay chỉ nhìn cậu chằm chằm, anh không còn tức giận mà lại sợ hãi.
-----------
"Vì vậy, tao nghĩ hai đứa mày chưa nói chuyện gì cả." Off nói khi lái xe về nhà.
"Chúng tao đã nói chuyện với nhau."
"Vậy mày gọi những gì vừa xảy ra là gì?"
Tay im lặng vì anh không có câu trả lời cho điều đó.
"Mày biết rõ ý tao là gì, Tay."
"Vậy, cô ấy là ai? Người phụ nữ mà mày thấy New ôm?" Off đặt câu hỏi rất trực tiếp.
"Tao không biết." Tay trả lời thành thật. Anh cúi đầu nhìn chằm chằm vào chân mình.
"Thấy không? Rõ ràng là mày chưa nói chuyện." Off thở dài khó chịu.
"Chúng tao đã làm tốt, Off." Tay cố gắng biện minh: "New chăm sóc khi tao ốm. Chúng tao có cãi nhau một chút. Cảm giác thật tốt. Cả hai đều hạnh phúc." Tay cười nhẹ khi thuật lại ngắn gọn những sự kiện đã xảy ra trước đó.
"Ừ. Lúc đó mày rất vui. Còn bây giờ thì sao?" Off hỏi: "Thậm chí lúc nãy mày đã sắp phá vỡ quan hệ giữa hai người một lần nữa."
"Tao không nhắc đến những chuyện đó vì không muốn phá vỡ khoảnh khắc này."
"Nhìn này, Tay, mày sẽ không bao giờ thực sự hạnh phúc trừ khi mày cố gắng sửa chữa mớ hỗn độn của mình." Off bắt đầu đi sâu vào cuộc trò chuyện: "Đúng, mày sẽ có được những khoảnh khắc đó, nhưng mày bám vào đó trong bao lâu? Vậy một năm có đủ cho mày không?"
"Tao biết, Off. Tao chỉ sợ... " Tay nói.
"Sợ cái gì?"
"Mất tất cả. Mất Hin, mất em ấy." Lời nói của Tay nhỏ dần.
"Điều gì sẽ xảy ra nếu tao nói hết tất cả và chỉ khiến mọi thứ tồi tệ hơn? Nếu em ấy phẫn nộ với tao thì sao? Nếu nỗi sợ hãi tồi tệ nhất của tao trở thành sự thật thì sao?" Tay lo sợ những điều không chắc chắn có thể xảy ra, nếu anh một lần và mãi mãi giải quyết mọi thứ với New.
"Hãy để tao hỏi ngược lại." Off nói: "Điều gì sẽ xảy ra nếu mày làm sáng tỏ mọi thứ và tiến tới một mối quan hệ tốt hơn? Nếu mày giữ nỗi sợ hãi ở trong đầu thì mày có thể sống tốt mà không cần biết điều gì xảy ra không?"
"Tao biết mày sợ, Tay. Và nó ổn. Nó không sai. Nhưng mày không thể chạy trốn khỏi nỗi sợ hãi của mình mãi mãi. Mày cần phải dũng cảm."
"Sợ hãi là điều quan trọng. Nó làm cho chúng ta sống sót, Off. Ngay cả các chuyên gia trong Animal Planet cũng nói như vậy." Tay lập luận, thậm chí lấy trích dẫn từ một kênh truyền hình yêu thích của mình.
"Sống sót khác với sống." Off phản biện:"Mày có thể sống, nhưng đó có thực sự là cuộc sống mà mày muốn không?"
"Oy, khi nào thì tất cả các bạn đột nhiên trở nên khôn ngoan như vậy?" Tay nói đùa, nhưng sâu thẳm bên trong anh rất biết ơn Off.
"Lịch sử im lặng của mày sẽ không làm mày tốt chút nào. Mày có nghĩ sẽ tiếp tục như vậy không? Hãy nhìn xem mày đang ở đâu trong 3, 6 hay 9 tháng trước. Có gì thực sự thay đổi không?"
Tay vẫn im lặng, anh không có câu trả lời cho những câu hỏi nặng nề mà Off đang ném vào anh.
Cuối cùng họ đến tòa nhà của Tay, nhưng cả hai ngồi im lặng.
"Đây là lần cuối cùng tao nói với mày điều này, Tay. Mày và New nên nói chuyện. Và khi nói chuyện, đừng nói những điều vô nghĩa chỉ để tránh những điều làm phiền cả hai. Hãy nói bất cứ điều gì mình muốn nói. Tại sao mày không nói sự thật với New? "
"Sinh nhật của New sắp đến. Cũng là tròn một năm kể từ hai người chiến tranh với nhau."
"Tao biết." Tay buồn bã thừa nhận.
Cuộc chiến của họ bắt đầu sau sinh nhật của New vào một năm trước. Thời gian dài trôi qua và rất nhiều điều đã xảy ra. Nhưng Off nói đúng. Nếu không thực sự thay đổi thì thỉnh thoảng họ có thể gặp nhau, nói chuyện với nhau nhưng trái tim họ vẫn xa cách.
"Chắc chắn New sẽ trở lại. FC của New đã liên lạc với mày về sự kiện chưa?"
"Tao đã nhận được một vài tin nhắn từ trước Tết. Tao không có trả lời. Kể từ đó không nghe họ nói gì cả."
"Nếu mày không ở đó, thì mày biết người tiếp theo họ sẽ liên lạc là ai."
"Có thể là ai. Và đó có thể là ai?"
"Trên thực tế, tao nghe cậu ấy đã xác nhận mình sẽ đến."
Tay không trả lời, trong đầu anh liệt kê những cái tên mà FC có thể mời. Và có một cái tên cụ thể mà anh hy vọng sẽ không ở đó.
"Mày biết rất rõ tao đang nói về ai."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro